Chương 2: Chính phủ lên kế hoạch cho đại dịch
Chiến lược quốc gia về đại dịch cúm Đại dịch đại diện cho mối đe dọa độc nhất đối với sức khỏe và hạnh phúc của loài người và cuối cùng là các hoạt động của xã hội. Là sản phẩm của một hệ sinh thái phức tạp, thời điểm xuất hiện của đại dịch là không thể dự đoán được và sự xuất hiện của chúng cũng không thể được kiểm soát. Bởi vì vi-rút cúm mới sẽ tác động lên cơ chế miễn dịch chưa được chuẩn bị đầy đủ, tác động của chúng có thể lan rộng và rất nghiêm trọng, đe dọa hoạt động của tất cả các thành phần trong xã hội. Việc thừa nhận các tác động tiềm tàng này đã khiến các chính phủ trên toàn thế giới đẩy nhanh các nỗ lực lập kế hoạch để chiến đấu và chuẩn bị cho một đại dịch. Nó cũng khiến chính phủ và các tổ chức y tế quốc tế trên toàn cầu kêu gọi tính minh bạch trong báo cáo về các trường hợp mắc cúm, hợp tác khoa học để định hình virus và phát triển vắc-xin hiệu quả, phối hợp các kế hoạch quốc tế để ngăn chặn, làm chậm hoặc hạn chế sự lây lan của virus sau khi nó xuất hiện. Để đối phó với mối đe dọa này, Tổng thống đã công bố Chiến lược quốc gia về dịch cúm vào ngày 1 tháng 11 năm 2005. Chiến lược này cung cấp một cái nhìn tổng quan cấp cao về cách tiếp cận mà Chính phủ sẽ thực hiện để chuẩn bị và ứng phó với đại dịch, và đưa ra những kỳ vọng của các đơn vị không trực thuộc liên bang để chuẩn bị tốt nhất cho bản thân và cộng đồng của họ. Chiến lược chứa 3 yếu tố cốt lõi: (1) Chuẩn bị sẵn sàng và thông điệp; (2) giám sát dịch tễ và phát hiện; và (3) Phản ứng và ngăn chặn. Mỗi yếu tố đều sẽ mô tả các nỗ lực trong nước và quốc tế, các nỗ lực liên quan đến sức khỏe của động vật và con người song hành với các nỗ lực sẽ được thực hiện ở tất cả các cấp chính quyền và trong cộng đồng để chuẩn bị và ứng phó với đại dịch. Chiến lược cũng mô tả cách thức mà Chính phủ sẽ hỗ trợ các quá trình chuẩn bị trong nước và quốc tế ở các khu vực bị ảnh hưởng bởi dịch cúm gia cầm, bao gồm thiết lập năng lực sản xuất vắc-xin và thuốc chống vi-rút; các cơ chế để đảm bảo các thông điệp được truyền đi kịp thời cho công chúng, cho dù là từ các đơn vị trực thuộc Liên bang, Tiểu bang, địa phương, hoặc chính quyền quốc tế; thiết lập các hệ thống cảnh báo sớm cho phép chúng ta kích hoạt các cơ chế phản ứng cũng như sản xuất và quản lý vắc-xin trước khi đại dịch tiến vào lãnh thổ nước ta; và phối hợp nhằm ứng phó trong nước và quốc tế để hạn chế sự lây lan của bệnh tật và giảm thiểu các ca nhiễm bệnh cũng như tử vong. Chiến lược cũng chỉ rõ ra rằng Chính phủ sẽ sử dụng tất cả các nguồn lực quốc gia để giải quyết mối đe dọa đại dịch. Tuy nhiên, nếu những nỗ lực ngăn chặn sự bùng phát của vi-rút thất bại, Chính phủ sẽ không
Chiến lược quốc gia cho đại dịch cúm
24