7 minute read

CHƯƠNG 4 CÁC NỖ LỰC QUỐC TẾ

NRP quy định các cơ chế phối hợp phản ứng của quốc gia, nhưng duy trì các cơ chế này trong vài tháng đến hơn một năm sẽ đưa ra nhiều thách thức. Việc giám sát hàng ngày sẽ được thực hiện thông qua trung tâm điều hành quốc gia, và việc điều phối và phát triển chính sách chiến lược đối với các vấn đề đối phó với đại dịch trong nước sẽ được thực hiện thông qua một cơ quan liên ngành gồm các nhà ra quyết định cấp cap từ khắp chính phủ và do các cơ quan đứng đầu chủ trì.Những điều này và các cân nhắc khác áp dụng để ứng phó với đại dịch sẽ được đưa vào quy trình đánh giá NRP và sẽ thông báo các khuyến nghị về sửa đổi và cải tiến đối với NRP và các phụ lục liên quan.

Theo NRP, các vấn đề chính sách không thể giải quyết ở cấp bộ sẽ được giải quyết thông qua quy trình phối hợp chính sách của Hội đồng Bảo an Nội địa / Hội đồng An ninh Quốc gia (HSC / NSC).

Chương 4 — Các nỗ lực quốc tế

Đại dịch cúm là mối đe dọa toàn cầu đòi hỏi phải có phản ứng cấp quốc tế. Với tốc độ lây truyền nhanh chóng và khả năng mắc bệnh chung của loài người, dịch cúm bùng phát ở bất cứ nơi nào cũng có nguy cơ gây bệnh cho người dân ở khắp mọi nơi. Nỗ lực quốc tế của chúng ta trong việc ngăn chặn và giảm thiểu ảnh hưởng của đại dịch cúm vượt ra ngoài biên giới quốc gia là yếu tố trung tâm trong chiến lược của chúng ta nhằm ngăn chặn, làm chậm hoặc hạn chế sự lây lan sang đất nước của mình.

Những trở ngại đáng kể đang tồn tại đối với việc tiến hành một cơ chế ứng phó nhanh chóng đối với đại dịch có nguyên nhân đến từ sự thiếu năng lực ở nhiều quốc gia. Mối đe dọa của đại dịch cúm có thể không được công nhận hoặc hiểu biết rộng rãi. Nhiều quốc gia không có đủ nguồn lực hoặc chuyên môn để phát hiện và ứng phó với dịch bệnh một cách độc lập và thiếu cơ sở hạ tầng truyền thông và y tế công cộng đủ mạnh mẽ, một kế hoạch phòng chống đại dịch và khả năng hậu cần đã được chứng minh. Các cơ chế quốc tế để hỗ trợ giám sát và phản ứng toàn cầu hiệu quả, bao gồm phối hợp cung cấp thông tin chính xác và kịp thời cho công chúng cũng không được thực hiện đầy đủ.

Đểgiải quyết các khía cạnh mang tính quốc tếcủa mối đe dọa đại dịch, Hoa Kỳsẽxây dựng một loạt các hành động.Quan hệ đối tác quốc tế về cúm gia cầm và đại dịch cúm đã được Tổng thống đưa ra vào tháng 9 năm 2005 nhằm nâng cao nhận thức về mối đe dọa đại dịch giữa các chính phủ, nhằm thúc đẩy phát triển năng lực quốc gia để phát hiện và ứng phó với đại dịch, và khuyến khích sự minh bạch, hợp tác khoa học và báo cáo nhanh chóng về sự bùng phát ở gia cầm và người.Hoa Kỳsẽhợp tác thông qua Quan hệđối tác với các tổchức y tếquốc

tếvà song phương để tăng cường cam kết, hợp tác năng lực toàn cầu đểgiải quyết mối đe dọa của cúm gia cầm. Tại Hội nghịcác nhà tài trợ Bắc Kinh vào tháng 1 năm 2006, Hoa Kỳđã cam kết 334 triệu đô cho các nỗlực quốc tếnhằm ngăn chặn và chống lại sự lây lan của đại dịch cúm ở gia cầm và người, chiếm khoảng một phần ba trong sốcác khoản tài trợ quốc tếđã cam kết (1).

Các hành động thực hiện chiến lược quốc gia về dịch cúm

Chính phủ sẽ nỗ lực nhằm nâng cao nhận thức về mối đe dọa của đại dịch cho các chính phủ nước ngoài và công dân của họ, đồng thời thúc đẩy phát triển năng lực quốc gia và quốc tế để ngăn chặn, phát hiện và hạn chế sự lây lan của dịch cúm ở người và động vật trong và ngoài biên giới quốc gia. Chúng ta sẽ làm việc thông qua các kênh song phương và đa phương để hỗ trợ các quốc gia ưu tiên, đặc biệt là các quốc gia có tỉ lệ cúm gia cầm H5N1 gây bệnh cao hoặc đang trên đà phát triển, phát triển và thực hiện các kế hoạch nhằm ứng phó hiệu quả.

Thiết lập hệ thống giám sát ở các quốc gia có nguy cơ Việc phát triển khả năng ứng phó nhanh chóng đối với dịch bệnh lây lan ở người của một quốc gia sẽ cần có mạng lưới giám sát rộng để phát hiện các trường hợp mắc bệnh có triệu chứng giống cúm ở người, cùng với khả năng chẩn đoán và ứng phó nhanh. Để giúp giải quyết những thách thức này, Chính phủ và các đối tác quốc tế sẽ hợp tác để hỗ trợ các quốc gia có nguy cơ xây dựng và cải thiện cơ sở hạ tầng ở cấp trung ương, cấp tỉnh và địa phương. Việc xây dựng khả năng ứng phó ở các quốc gia có nguy cơ sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho việc theo dõi sự lây lan của bệnh và phản ứng nhanh để ngăn chặn dịch cúm có khả năng gây đại dịch.

Nâng cao năng lực chăm sóc sức khỏe động vật và nhấn mạnh vai trò lãnh đạo quốc tế Chúng ta sẽnhấn mạnh vai trò lãnh đạo mạnh mẽđối với các tổchức thú y quốc tế, đặc biệt là Tổchức Thú y Thếgiới (OIE) và Tổchức Lương thực và Nông nghiệp Liên Hợp Quốc (FAO), đểđánh giá cơ sở hạtầng dịch vụthú y , các quốc gia có rủi ro và có nguy cơ cao, đểxác định các khu vực cần thiết phải được giải quyết.Chúng ta sẽlàm việc đểhỗtrợ FAO thiết lập khả năng ứng phó nhanh chóng cho các cư dân và cung cấp mạng lưới hỗ trợ kỹ thuật giải quyết các nhu cầu tức thời của các quốc gia có dịch cúm gia cầm bùng phát.

Hỗ trợ phản ứng phối hợp của cộng đồng quốc tế để hỗ trợ các nỗ lực quốc gia

Chúng ta cần tiến hành nhiều hoạt động để ngăn chặn sự bùng phát của vi-rút có khả năng gây đại dịch, bao gồm nhanh chóng xác định đặc tính lây lan của một ổ dịch tiềm tàng, triển khai ngay lập tức và phối hợp các nhóm phản ứng nhanh, triển khai các loại thuốc chống vi-rút mang tầm quốc tế và các loại thuốc khác, và thực hiện các biện pháp y tế công cộng để hạn chế lây lan.Đểcó hiệu quả nhất, các biện pháp này đòi hỏi sựchuẩn bịvà phối hợp quốc tế. Chính phủsẽlàm việc với Tổchức Y tếThếgiới (WHO), với các cơ quan đối tác và, thông qua các liên hệngoại giao, tăng cường các cơchếquốc tếnày. Bên cạnh đó, chúng ta sẽcấu thành các Phòng ban và Cơquan trong nước đểtriển khai nhân sựvà nguồn lực nhằm hỗtrợcho các phương án đối phó quốc tếkhi có báo cáo đầu tiên vềcác ca nghi nhiễm bệnh.

Chúng ta cũng sẽthúc đẩy việc thiết lập các định nghĩa và giao thức theo thỏa thuận quốc tếđểhỗtrợcho các chiến lược ngăn chặn, bao gồm:

• Một tiêu chuẩn về dịch tễ học toàn cầu để kích hoạt phản ứng ngăn chặn quốc tế đối với các đại dịch tiềm tàng.

• Các hành động cần thiết cần được các quốc gia thực hiện để đối phó với dịch bệnh đang trong giai đoạn nghi ngờ, bao gồm các báo cáo kịp thời về ổ dịch cho Ban thư ký WHO và chia sẻ các mẫu phân tách vi-rút hoặc các mẫu mô.

• Thành lập một đội ngũ ứng phó nhanh quốc tế, do WHO đứng đầu nhưng có sự đóng góp đáng kể về nhân sự và thiết bị của cộng đồng quốc tế, để điều tra và ứng phó với sự khởi đầu của các đại dịch tiềm tàng.

• Thành lập các kho dự trữ quốc gia, khu vực và quốc tế về các biện pháp đối phó y tế và phi y tế được định vị trước để có thể triển khai nhanh chóng.

Phối hợp truyền thông công cộng

Chúng ta đều nhận thấy rằng các thông điệp kịp thời, chính xác, đáng tin cậy và được phối hợp tốt cùng nhau sẽlà cần thiết trong bối cảnh đại dịch và việc báo cáo hoặc hướng dẫn không thống nhất giữa các quốc gia có thể dẫn đến sựnhầm lẫn và mất niềm tin trong công chúng. Chúng ta sẽlàm việc với WHO và các đối tác quốc tếđểchia sẻthông tin nhưmột tiến trình bùng phát và phối hợp các hành động phản ứng của chúng ta cũng nhưcông bốcác thông điệp công khai đi kèm với các hành động này. Chúng ta cũng sẽ hỗ trợphát triển các công cụtruyền

This article is from: