
11 minute read
CHƯƠNG 6 BẢO VỆ SỨC KHỎE CON NGƯỜI
tra hàng hóa) sẽ cho phép việc lưu thông hàng hóa ra và vào một quốc gia, từ đó giảm thiểu tác động lên nền kinh tế của đại dịch .
Duy trì cơ sở hạ tầng vận chuyển
Duy trì các dịch vụ vận chuyển quan trọng trong đại dịch sẽ rất quan trọng để duy trì hoạt động của cộng đồng cũng như nguồn cung cấp các tài nguyên khẩn cấp.Chúng ta sẽlàm rõ quan điểm với các đơn vịtrực thuộc Nhà nước, địa phương và các khu vực tư nhân rằng trong quá trình lập kếhoạch cần đánh giá các tác động hệthống như tác động của chuỗi cung ứng, khả năng giao hàng đúng thời hạn, tồn kho và hậu cần, và cần phát triển các kế hoạch dự phòng để giải quyết sự thiếu hụt các dịch vụ cần thiết và cung cấp các mặt hàng thiết yếu, chẳng hạn như chất clo để lọc nước, xăng, thực phẩm và vật tưy tế.
Chương 6 — Bảo vệ sức khỏe con người
Bảo vệ sức khỏe con người là điểm mấu chốt trong công cuộc chuẩn bị sẵn sàng để đương đầu với đại dịch. Các thành phần của Chiến lược, các yếu tố nằm trong kế hoạch và chiến lược phân bổ nguồn lực dự kiến cho các hoạt động chuẩn bị, giám sát và ứng phó đều phản ánh thông điệp mạnh mẽ bao hàm: Làm giảm tỷ lệ mắc bệnh và tử vong do đại dịch gây ra ở con người.Để đạt được mục tiêu này, chúng ta phải tận dụng mọi nguồn lực quốc gia và đảm bảo sự phối hợp hành động của tất cả các thành phần chính phủ và xã hội, song song với việc duy trì pháp quyền và các chức năng xã hội cơ bản khác.
Các yếu tố quyết định chính trong chiến lược ứng phó dành cho sức khỏe cộng đồng đối với đại dịch sẽ bao gồm mức độ nghiêm trọng của đại dịch, việc thực hiện kịp thời các can thiệp y tế công cộng tại địa phương và nguồn cung vắc-xin cũng như thuốc kháng vi-rút.Các quyết định về việc ưu tiên và phân phối các hoạt động y tế; thông điệp của các chiến dịch truyền thông về rủi ro của đại dịch;áp dụng các biện pháp kiểm soát việc lây lan trong cộng đồng và chính sách giới nghiêm cộng đồng (cách li xã hội);và liệu và khi nào cần điều chỉnh cách thức chăm sóc đều liên quan đến nhau và đều được xác định một cách cơ bản bởi khả năng gây tử vong của vi-rút gây đại dịch cũng như tính sẵn có và hiệu quả của vắc-xin và thuốc kháng vi-rút.
Mặc dù một đại dịch có thể xảy ra cùng lúc với hàng trăm cộng đồng, tuy nhiên mỗi cộng đồng sẽ trải qua đại dịch theo các cách khác nhau do tính chất địa phương.Trong tình huống khả quan nhất, các bệnh nhân cũng như các nguồn lực chăm sóc y tế không dễ tái phân phối; dưới tác động của đại dịch, việc chia sẻ
nguồn tài nguyên trở nên khó khăn hơn nữa và gia tăng gánh nặng cho xã hội.Chính phủ lúc đó sẽ cam kết mở rộng kho dự trữ quốc gia và cả vắc-xin cũng như thuốc chống vi-rút, đồng thời cung cấp các biện pháp y tế cũng như các nguồn lực và nhân sự sẵn có khác để hỗ trợ các cộng đồng đang gặp dịch cúm. Tuy nhiên, các cộng đồng cũng nên tự ý thức được rằng trong trường hợp xảy ra nhiều đợt dịch đồng thời, rất có thể sẽ không có đủ tài nguyên y tế hoặc nhân sự để tăng cường cho các địa phương.Ngoài ra, các nhà sản xuất và nhà cung cấp có thể báo cáo tình trạng thiếu hụt hàng hóa và chuỗi cung ứng có thể bị gián đoạn do ảnh hưởng của đại dịch đối với các cá nhân trong chuỗi.Do đó, các đơn vị trực thuộc nhà nước và địa phương nên lường trước rằng tất cả các nguồn viện trợ bên ngoài có thể bị tổn hại trong thời gian diễn ra đại dịch.
Việc áp dụng một cách có hệ thống các biện pháp ngăn chặn có thể làm giảm đáng kể tỉ lệ lây lan cả về mặt cường độ cũng như tốc độ của bất kỳ đại dịch nào.Mục tiêu của việc ngăn chặn dịch bệnh sau khi xảy ra đại dịch là trì hoãn sự lây lan của dịch bệnh và sự xuất hiện của sự bùng phát trong cộng đồng, giảm tỷ lệ tấn công lâm sàng trong các cộng đồng bị ảnh hưởng, phân phối số lượng các trường hợp nhiễm bệnh trong một khoảng thời gian dài hơn nhằm giảm thiểu sự gián đoạn kinh tế xã hội và giảm thiểu, đến mức tối đa, các ca nhập viện và tử vong. Các quyết định về cách thức và thời điểm thực hiện các biện pháp ngăn chặn bệnh sẽ được đưa ra trên cơ sở cộng đồng,cùng với việc Chính phủ cung cấp các hỗ trợ kỹ thuật và hướng dẫn cho các quan chức Nhà nước và địa phương về hiệu quả của các biện pháp giãn cách xã hội khác nhau, cách thức thực hiện và các chiến lược để giảm thiểu các hậu quả không lường trước được.
Các quan chức chính phủ và y tế công cộng phải liên lạc rõ ràng và liên tục với công chúng ngay từ bây giờ và trong suốt thời gian diễn ra đại dịch.Đểduy trì niềm tin của công chúng và tranh thủsựhỗtrợcủa các cá nhân và gia đình trong các nỗlực ngăn chặn dịch bệnh, các quan chức nhà nước ởtất cảcác cấp chính quyền phải cung cấp hướng dẫn rõ ràng và nhất quán vềnhững gì các cá nhân có thể làm đểbảo vệchính họ, cách chăm sóc các thành viên gia đình ở nhà, thời điểm và địa điểm tìm kiếm sự chăm sóc y tế, làm thế nào đểbảo vệngười khác và giảm thiểu rủi ro lây lan dịch bệnh.Công chúng sẽ phản hồi tích cực đối với các thông điệp đánh vào mối quan tâm của họ, làm giảm sự lo lắng, bất an của họ và cung cấp các khuyến khích rõ ràng cho các hành vi cần thực hiện.
Do đó, thông tin được cung cấp bởi các quan chức y tế công cộng sẽ rất hữu ích, giải quyết được các nhu cầu tức thời, nhưng các thông tin đó cũng sẽ giúp công dân nhận ra và hiểu tầm quan trọng của các hành động của họ trong việc định hình ra tiến trình của một đại dịch.
Đảm bảo quyền truy cập và thanh toán kịp thời cho các dịch vụ được bảo hiểm chi trả trong thời gian
đại dịch sẽ rất quan trọng để duy trì cơ sở hạ tầng chăm sóc sức khỏe.Cũng có thể cần phải gia hạn một số miễn trừ nhất định hoặc phát triển các sáng kiến hoặc bảo hiểm tai nạn để tạo điều kiện tiếp cận với các dịch vụ chăm sóc. Các hoạt động ứng phó với đại dịch cúm có thể vượt quá các nguồn lực ngân sách đến từ cơ quan Chính phủ và Chính phủ, đòi hỏi phải có các hành động lập pháp đền bù.
Các hành động để thực hiện chiến lược quốc gia về dịch cúm
Đạt được các Mục tiêu Quốc gia về Sản xuất và Dự trữ Vắc-xin và Thuốc kháng vi-rút
Chính phủ đã thiết lập 2 mục tiêu vắc-xin chính:(1)thiết lập và duy trì kho dự trữ vắc-xin trước đại dịch đủ để tiêm chủng cho 20 triệu người chống lại các chủng cúm gây ra mối đe dọa đại dịch;và(2)tăng cường khả năng sản xuất vắc-xin cúm trong nước để sản xuất vắc-xin cho toàn bộ người dân trong nước trong vòng 6 tháng sau khi tuyên bố đại dịch.Chính phủ cũng đã thiết lập hai mục tiêu chính trong việc dự trữ các thuốc kháng vi-rút hiện có: (1) thiết lập và duy trì kho dự trữ đủ để chữa trị cho 75 triệu người, được chia thành kho dự trữ của địa phương và Nhà nước;và(2)thiết lập và duy trì một kho dự trữ cấp quốc gia gồm 6 triệu liệu trình điều trị dành riêng cho các nỗ lực ngăn chặn đại dịch trong nước.
Đểthực hiện các mục tiêu này, chúng ta sẽ mởrộng và thành lập kho lưu trữcấp nhà nước vềcác biện pháp đối phó với cúm cũng như mở rộng năng lực sản xuất vắc-xin trong nước.Chúng ta sẽ đầu tư đáng kể vào việc phát triển các vắc-xin cúm dựa trên tếbào nuôi cấy,với mục tiêu thiết lập năng lực sản xuất vắc-xin số lượng lớn trong nước để đáp ứng các mục tiêu sản xuất vắc-xin trước và sau đại dịch.
Ưu tiên phân phối vắc-xin và thuốc chống vi-rút khi nguồn cung hạn chế Chính phủ đang phát triển các hướng dẫn để hỗ trợ các đại phương cũng như các khu vực tư nhân trong việc xác định xem nhóm nào nên được ưu tiên tiếp cận với nguồn vắc-xin và thuốc kháng vi-rút trong điều kiện hạn chế hiện có. Các khuyến nghị ưu tiên sẽ phản ánh các mục tiêu ứng phó với đại dịch nhằm hạn chế tỷ lệ tử vong và tỷ lệ mắc bệnh nghiêm trọng; duy trì cơ sở hạ tầng quan trọng và chức năng xã hội; giảm tác động kinh tế; duy trì an ninh quốc gia. Các ưu tiên cho việc sử dụng vắc-xin và thuốc kháng virút sẽ thay đổi dựa trên mức độ nghiêm trọng của đại dịch cũng như nguồn cung vắc-xin và thuốc.
Việc thiết lập các kênh phân phối đáng tin cậy cho các biện pháp đối phó của chúng ta cũng quan trọng không kém. Chúng ta sẽ làm việc với các đơn vị địa phương để phát triển và thực hiện các kế hoạch phân phối những biện pháp phòng chống cúm, bao gồm hỗ trợ hậu cần hay các điều khoản an ninh.
Triển khai các nguồn lực nhà nước hạn chế để hỗ trợ nhu cầu y tế tại địa phương Do năng lực ứng phó khi nhu cầu tăng vọt tại cấp địa phương và cấp vùng sẽ là cơ sở cho việc đáp ứng y tế của một cộng đồng, chúng ta sẽ mở rộng và tăng cường hướng dẫn tới các đơn vị Nhà nước và địa phương về những cách hiệu quả nhất để phát triển và sử dụng các nguồn tài nguyên đa dạng.Nhận thấy rằng sự dồi dào về nguồn lực của các nhân viên y tế là rào cản quan trọng nhất đối với việc chăm sóc bệnh nhân, chúng ta sẽ thiết lập một chiến lược chung để khai thác các nhà cung cấp dịch vụ y tế từ Chính phủ, đồng thời sẽ mở rộng và tăng cường các chương trình như Quân đoàn Dự bị Y tế và Quân đoàn của Dịch vụ Y tế Công cộng. Chúng ta cũng sẽ đảm bảo rằng các kế hoạch đáng tin cậy sẽ được đưa ra để nhanh chóng xác nhận, tổ chức và kết hợp các nhà cung cấp dịch vụ y tế và các tình nguyện viên y tế như một phần của cơ chế phản ứng trong các khu vực đang phải đối mặt với tình trạng thiếu nhân lực.
Để quản lý ổ dịch một cách hiệu quả nhất, cần thiết lập các cơ chế giám sát lâm sàng trong thời gian thực tại các cơ sở chăm sóc cấp tính như phòng cấp cứu, phòng chăm sóc đặc biệt và phòng thí nghiệm để mang lại cho các quan chức y tế công cộng địa phương, tiểu bang và liên bang các nhận thức liên tục về tình trạng nhiễm bệnh trong cộng đồng.Chúng ta sẽ hỗ trợ các chương trình cấp địa phương và quốc gia để phát triển khả năng này bằng cách liên kết các hệ thống thông tin y tế chăm sóc cấp bệnh viện với các sở y tế công cộng tại địa phương và thúc đẩy phát triển các công cụ phân tích cần thiết để diễn tả và hành động theo các luồng dữ liệu này trong thời gian thực.
Mô hình hóa để thông báo ra quyết định và can thiệp y tế cộng đồng
Với sức mạnh của các mô hình trong việc thông báo quyết định, chúng ta sẽ thiết lập một trung tâm liên ngành duy nhất cho các mô hình bệnh truyền nhiễm và đảm bảo rằng nỗ lực này tích hợp các nỗ lực mô hình hóa liên quan (ví dụ: quyết định vận chuyển, can thiệp biên giới, tác động kinh tế).Chúng ta cũng sẽ làm việc để đảm bảo rằng mô hình này có thể được sử dụng trong thời gian thực khi thông tin về các đặc điểm của vi-rút gây đại dịch và tác động của nó trở nên khả dụng. Cuối cùng, chúng ta sẽ sử dụng các năng lực này làm tiền đề phát triển các hướng dẫn nâng cao hơn cho các đơn vị địa phương về các biện pháp cách li xã hội có thể được sử dụng để hạn chế lây lan dịch bệnh.