7 minute read

HÀNH ĐỘNG CỦA CHÍNH PHỦ TRONG ĐẠI DỊCH

cả các bên liên quan.

Các đơn vị không trực thuộc Chính phủ

Chiến lược và Kế hoạch này nêu rõ các kỳ vọng của tất cả các bên liên quan về sự chuẩn bị và ứng phó với đại dịch,bao gồm các đối tác quốc tế,các địa phương, khu vực tư nhân, các nhà cung cấp cơ sở hạ tầng, các cá nhân và gia đình. Những kỳ vọng này có thể được tìm thấy ở mục “Các Vai trò và Trách nhiệm” trong các chương tiếp theo và “Các Hành động và Kỳ vọng” của cuối mỗi chương.

Hành động của chính phủ trong đại dịch

Mặc dù phần lớn Kế hoạch này mô tả các hành động cụ thể sẽ được thực hiện để cải thiện sự chuẩn bị của chúng ta, nhưng điều quan trọng là phải cho thấy sự chuẩn bị này sẽ được chuyển thành hành động như thế nào trong khoảng thời gian ngay trước, trong và sau khi xảy ra đại dịch.Bản chất không thể đón đầu của một đại dịch,đặc tính của đại dịch,và trạng thái của những nỗ lực chuẩn bị của chúng ta khi đại dịch bắt đầu gây khó khăn cho việc dự đoán chính xác tất cả các hành động mà Chính phủ sẽ thực hiện trong đại dịch. Tuy nhiên, nếu có thể mô tả hành động nào sẽ được thực hiện nếu đại dịch bắt đầu vào ngày mai, chúng ta sẽ nhận ra rằng sự sẵn sàng và khả năng đáp ứng của chúng ta đang được cải thiện theo từng tháng.

Để ngăn chặn có hiệu quả, Chính phủ và cộng đồng quốc tế phải xây dựng chiến lược ngăn chặn toàn diện, bao gồm các cam kết tài trợ, vật tư, thiết bị, đào tạo, chuyên môn, nhân sự, biện pháp đối phó (ví dụ: thuốc kháng vi-rút, vắc-xin và thiết bị bảo vệ cá nhân (PPE)), và các biện pháp y tế trên người và động vật trên cơ sở toàn cầu, phối hợp. Tuy nhiên, thành công của nỗ lực kể trên sẽ phụ thuộc nhiều vào việc thông báo sớm về các trường hợp cúm,ở cả người và động vật,gây ra bởi các chủng có khả năng gây đại dịch.Các quốc gia phải thông báo ngay cho Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) về các căn bệnh như vậy ở người,và Tổ chức Thú y Thế giới (OIE) về các ca bệnh ở động vật,và cung cấp cũng như chia sẻ kịp thời các mẫu thử để cho phép bắt đầu các cơ chế ứng phó quốc tế.

Các giai đoạn đại dịch đưa ra bởi Tổ chức y tế thế giới

Điều thích hợp nhất là liên kết các hành động của chúng ta với các giai đoạn của đại dịch. WHO đã xác định sáu giai đoạn, trước và trong khi xảy ra đại dịch, có liên quan đến đặc điểm của một loại vi-rút cúm mới và sự lây lan của nó qua dân số.Đặc tính này đại diện cho một điểm khởi đầu hữu ích để bắt đầu thảo luận về các hành động của Chính phủ.

Thời kì giữa đại dịch (khoảng thời gian giữa các đại dịch)

Giai đoạn 1: Không có chủng vi-rút cúm mới được phát hiện ở người.Một loại vi-rút cúm gây nhiễm bệnh ở người có thể có ở động vật. Nếu có ở động vật, nguy cơ mắc bệnh ở người được cho là thấp.

Giai đoạn 2: Không có chủng vi-rút cúm mới được phát hiện ở người. Tuy nhiên, một loại vi-rút cúm lưu hành trong động vật có nguy cơ gây bệnh ở người.

Thời kỳ cảnh báo đại dịch

Giai đoạn 3: Gây ra nhiễm bệnh ở người, nhưng không có sự lây lan từ người sang người, hoặc hầu hết các trường hợp hiếm hoi lây lan là từ các tiếp xúc gần gũi. Giai đoạn 4: Các nhóm nhỏ với sự lây truyền từ người sang người hạn chế nhưng sự lây lan có tính cục bộ cao, cho thấy rằng vi-rút không thích nghi tốt với cơ thể con người.

Giai đoạn 5: Các nhóm lớn hơn nhưng lây lan từ người sang người vẫn còn cục bộ, cho thấy rằng vi-rút đang ngày càng thích nghi tốt hơn với cơ thể con người nhưng có thể chưa lây lan được hoàn toàn (nguy cơ đại dịch đáng kể).

Thời kì đại dịch

Giai đoạn 6: Thời kì đại dịch, gia tăng và duy trì lây nhiễm trong dân số.

Chúng ta hiện đang ở giai đoạn 3 của WHO, giai đoạn cảnh báo đại dịch.Như đã mô tả, các hành động quan trọng đang được tiến hành để chuẩn bị cho đại dịch.Chính sách của Chính phủ là đẩy nhanh những nỗ lực chuẩn bị này trước Giai đoạn 4 của WHO,sau đó bắt đầu các hành động ứng phó với đại dịch ở Giai đoạn 4, khi các bằng chứng dịch tễ học về các phát sinh lây nhiễm từ người sang người của một loại vi-rút cúm mới được ghi nhận ở bất cứ đâu trên thế giới.

Các giai đoạn phản ứng của chính phủ

Các giai đoạn của WHO đưa ra những tuyên bố cô đọng về nguy cơ toàn cầu đối với đại dịch và cung cấp các mốc chuẩn để đo lường khả năng ứng phó toàn cầu. Tuy nhiên, để mô tả cách tiếp cận của Chính phủ trong việc đối phó với đại dịch,sẽ hữu ích hơn khi mô tả các giai đoạn bùng phát về các mối đe dọa tức thời và cụ thể mà một loại vi-rút có khả năng gây đại dịch có thể gây ra cho dân số Hoa Kỳ.

(Xem Các giai đoạn đại dịch toàn cầu của WHO và Các giai đoạn cho phản ứng của chính phủ giữa các

chương 5 và 6). Các giai đoạn sau đây cung cấp một bộ khung tham chiếu cho các hành động của Chính phủ:

Giai đoạn 0: Các bùng phát mới ở động vật ở các quốc gia có nguy cơ Giai đoạn 1: Nghi ngờ bùng phát ở con người ở nước ngoài

Giai đoạn 2: Xác nhận về bùng phát ở con người ở nước ngoài

Giai đoạn 3: Sự bùng phát rộng rãi trong con người ở nhiều nơi tại nước ngoài

Giai đoạn 4: Trường hợp nhiễm bệnh đầu tiên ở người tại Bắc Mỹ Giai đoạn 5: Lan rộng ra khắp Hoa Kỳ Giai đoạn 6: Phục hồi và chuẩn bị cho những đợt dịch tiếp theo

Mô tả sau đây về phản ứng của Chính phủ ở mỗi giai đoạn sẽ được phân chia thành các mục tiêu, hành động, các quyết định chính sách và các cân nhắc về thông điệp (xem Các giai đoạn ứng phó của chính phủ giữa các chương 5 và 6). “Hành động ngay” phản ánh các biện pháp đã được thỏa thuận sẽ được kích hoạt khi mỗi cột mốc sẽ làm tăng rủi ro cho dân số Hoa Kỳ đã bị vượt qua.“Các quyết định về chính sách” phản ánh các vấn đề sẽ được Chính phủ xem xét ngay tại thời điểm đó,trong bối cảnh các thông tin về đại dịch đầy đủ và tình trạng về các cơ chế ứng phó của chúng ta.Cuối cùng,“Truyền thông và tiếp cận cộng đồng”mô tả các mục tiêu cấp cao của các hướng dẫn được cung cấp cho công chúng; các thể chế; Chính quyền địa phương cũng như các đối tác quốc tế.

Kế hoạch này sẽ được cập nhật thường xuyên để phản ánh các quyết định chính sách đang diễn ra, cũng như cải thiện của những sự chuẩn bị trong nước (ví dụ: tăng quy mô sản xuất hoặc dự trữ vắc-xin trong nước).

Danh sách các quyết định và hành động không liệt kê hết các khía cạnh mà dự kiến cung cấp một cái nhìn tổng quan cấp cao về cách tiếp cận của Chính phủ trong việc đối phó với đại dịch.Cũng cần phải nhận ra rằng trong một đại dịch, một số hành động và quyết định sẽ được tiến hành trong bối cảnh thông tin không đầy đủ,hoặc trong bối cảnh của một bức tranh về dịch tễ học hoặc xã hội đang phát triển nhanh chóng.Điều quan trọng là duy trì một cơ chế ứng phó linh hoạt và nhanh nhẹn xuyên suốt, và điều chỉnh cách tiếp cận của chúng ta khi có thêm thông tin.Cuối cùng, một loạt các hành động xuyên

This article is from: