KHOẢNG GIÀ
GIỮA TÔI VÀ RỪNG Chân Đức Học/Nguyễn Phước Hải Trainer của Học viện Eurasia
Và những người như tôi, rồi cũng già đi Nước cuốn trôi thành dòng, và nước cũng cuốn tôi, Câu hỏi nhỏ, Trong đôi mắt, trên hòn đá Đá xanh vì nước thấm sâu, đá nâu vì nắng lên cao Như tuổi xanh, Còn trao đi còn nhận lại Những ân tình, viết lên giấy. Những bình yên, ngồi nghe tiếng sóng Sóng cũng là nước, lúc nhanh lúc lại chậm Những con người đến đây trước và sau này Biết ngồi yên là tiếp nối Tôi thấy mình có trong tôi Rồi ngày đó, tôi già đi Tôi cũng biết, Mình đã sống đầy biết ơn Có đất trời, rừng cây và dòng suối! Trong một khoảng, tôi lạc đường Tìm đường ra Rồi thấy mình, chưa già đi Nếu già đi, vẫn có người giống như tôi Để tiếp nối Bởi những giọt mưa cũng là nước Rơi xuống từng giọt, chạm mặt đất Cũng là một và nhiều vòng tròn Nối tiếp nhau Hỏi rằng mưa tắm mát, cho lòng đất nở hoa thơm Hay cho người được nhìn ngắm sự bình yên, Của núi rừng – sâu trong mình!
22 | HAPPY ME