
9 minute read
Chân đế chỉ có một và chung cho tất cả
Dự án Happy Biti’s đã đi được 2 năm với hành trình của 2 nhóm Đại sứ hạnh phúc AB1, AB2. Cảm xúc của chị khi nghĩ về dự án ngay lúc này?
Dự án Happy Biti’s đã đi được 2 năm. Tôi cảm thấy tự hào và biết ơn về dự án. Dự án đã giúp chúng ta có được các kỹ năng hạnh phúc để rèn luyện nội tâm vững chãi hơn. Dường như công ty chúng ta đã được Thầy Cô chuẩn bị tâm thế để ứng phó với những khó khăn như COVID-19.
Advertisement
Điều hạnh phúc nhất của tôi là nhìn thấy sự trưởng thành về nội tâm của một số đồng nghiệp AB1, AB2. Cho dù khó khăn, thử thách có đến với họ, nhưng tâm thế các anh chị tiếp nhận và sự chuyển hoá tích cực sau đó làm tôi bất ngờ. Đó là món quà lớn nhất mà các anh chị dành cho tôi, vì chúng ta đều biết đường đời không hề dễ dàng, thuận lợi.
" T Ư Ơ N G L A I V Ẫ N C Ò N N H I Ề U Đ I Ề U K H Ó Đ O Á N , N H Ư N G T Ô I T I N C H Ắ C R Ằ N G , C Ù N G N H A U C H Ú N G T A S Ẽ V Ư Ợ T Q U A Đ Ư Ợ C C Á C K H Ó K H Ă N "
Nhìn vào những gì chúng ta đang đối xử với thiên nhiên. môi trường và những người yếu thế, chị nghĩ Biti’s và dự án Happy Biti’s có thể làm gì để góp phần xây dựng một thế giới tử tế và đáng sống hơn?
Trong quá khứ và hiện tại, công ty chúng ta đã làm nhiều điều tử tế để hỗ trợ cộng đồng, đặc biệt cộng đồng những người yếu thế như: chương trình tặng giày dép, quần áo, tiền, hệ thống nước sạch cho đồng bào dân tộc ít người, hộ dân nghèo, các trung tâm mồ côi, khuyết tật, xây nhà, xây cầu, trợ giúp đồng bào bị thiên tai, lũ lụt, các chương trình học bổng, khuyến học cho trẻ em nghèo. Điều đáng trân trọng là chúng ta đều tận tay trực tiếp thực hiện. Chúng ta cần duy trì và phát huy các chương trình này để xây dựng một xã hội ấm áp và tử tế.
Hiện nay, môi sinh đang bị ảnh hưởng nhiều bởi sự phát triển kinh tế. Rừng trọc, hạn hán, lũ lụt, không khí ô nhiễm... Chúng ta cần nỗ lực hơn để bảo vệ đất Mẹ.
Điều đầu tiên là bớt một cọng rác, xem lại hành vi tiêu dùng của mình để có thể giảm bớt sự tiêu thụ, hạn chế sử dụng các sản phẩm nhựa dùng một lần.
Điều thứ hai là tham gia trồng cây, phủ xanh tại đơn vị. Chúng ta hãy nhiệt thành tham gia dự án Green Biti’s như trồng vườn rừng ở Long Thành, đầu tư vào năng lượng mặt trời, đánh giá toàn chuỗi cung ứng Biti’s để có thể điều chỉnh, giảm bớt tác động đến môi trường từ hoạt động sinh nhai của chúng ta, quản lý đo lường lượng khí thải CO2 và đưa ra các biện pháp khắc phục.
Những dự án này đều đòi hỏi nguồn lực và trí tuệ từ tất cả chúng ta. Khi có nhận thức và hướng đi đúng thì chỉ có sự DẤN THÂN hành động mới giúp chúng ta đem lại lợi ích cho những người yếu thế và môi trường thiên nhiên.
Chủ đề tập san số này có tên gọi: “Ngày xanh” . Vậy ngày xanh trong chị là gì? Chị có gửi gắm thông điệp nào tới các CBCNV Biti’s và những người đang cầm trên tay cuốn tập san này không?
Như tôi chia sẻ ở trên về Green Biti’s và cũng khá trùng hợp khi tập san Happy Biti’s lần này có chủ đề là “Ngày xanh” . “Ngày có còn xanh không?” là nằm trong hành động của chúng ta ngày hôm nay. Hãy cùng chung tay để thế hệ mai sau của chúng ta vẫn được “thở” không khí trong lành, “uống” những giọt nước sạch,
“ăn” những thức ăn không hoá chất, “lắng nghe” và “ngắm nhìn” thiên nhiên tuyệt đẹp. Đừng để sự tiêu thụ quá mức của chúng ta ảnh hưởng đến toàn hệ sinh thái, gây ảnh hưởng đến sự an nguy, sinh tồn của thế hệ sau!
Dự án chân thành cảm ơn chị đã luôn đồng hành cùng hành trình xây dựng hạnh phúc từ bên trong của mỗi thành viên dự án Happy Biti’s. Mong rằng, chị cùng Ban giám đốc luôn vững chãi và bình an.


CHÂN ĐẾ
CHỈ CÓ MỘT VÀ CHUNG CHO TẤT CẢ
Chị Hằng Mai - Trainer của Học viện Eurasia Ghi chép từ buổi nói chuyện tại TEDxUSSH
Xin chào các bạn. Tôi tên là Mai Hằng, người sáng lập xanhshop.com. Hiện nay, tôi có một vai trò khác - làm nông dân tập sự và nội trợ. Khi các bạn liên hệ tôi để nói về chủ đề “Điểm cân bằng” , đúng lúc đấy, theo nghĩa đen, gia đình tôi đang phải xử lý một vấn đề liên quan đến cân bằng. Ngôi nhà chúng tôi đang dựng bị lún. Hôm đó, tôi nhận rõ được tầm quan trọng của một điều gọi là chân đế. Ngôi nhà đấy có một chân đế quan trọng để chúng ta cân bằng.
Chúng ta sống giữa thế giới này, và hành tinh của chúng ta lơ lửng ở giữa không trung như vậy, thì điểm cân bằng ở đâu?
Tôi có 10 năm làm CSR - trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp. Chúng tôi được làm cho tin rằng: điểm cân bằng là điểm ở chính giữa, giao thoa của 3 vòng tròn kinh tế, xã hội, môi trường. Ở cách hiểu này, chúng ta có 3 vòng tròn đồng đẳng và có tầm quan trọng như nhau. Nhưng sau 10 năm làm CSR, tôi đi vào nông nghiệp. Ở lĩnh vực này, tôi học được bài học quan trọng nhất: chúng ta
định vị con người khác đi và chúng ta hoàn toàn lệ thuộc vào hệ sinh thái.
Đây là mô hình của ông Tobias Stocker. Ông ấy không sắp xếp 3 vòng tròn ấy đồng đẳng như nhau. Nó không phải là ba cái cookie từ một cái hộp, to bằng nhau và quan trọng như nhau mà giống như một cái bánh sinh nhật 3 tầng. Trong đó, tầng chân đế là tầng sinh thái, tầng giữa là tầng xã hội và tầng trên cùng là tầng kinh tế.
Với cách hiểu này, tất cả đều lệ thuộc rất nhiều vào chân đế bên dưới là sinh thái. Nếu chúng ta gỡ tầng kinh tế, xã hội loài người vẫn sống được. Hơi khác với cách chúng ta đang sống một chút, nhưng chúng ta đã từng sống không có nền kinh tế, không có đồng tiền và vẫn tự cấp tự túc và trao đổi hàng hóa. Chúng ta làm biến mất tầng xã hội, tức là loài người không còn tồn tại, thì đương nhiên nền kinh tế cũng không tồn tại, hệ sinh thái còn nguyên. Nhưng, nếu chúng ta lấy tầng sinh thái đi thì không còn gì cả. KINH TẾ
XÃ HỘI SINH THÁI
Mô hình hệ sinh thái của Tobias Stocker

Khi tôi biết đến ông Tobias Stocker, tôi mới nhận ra chúng ta đã dựa trên một niềm tin kiêu ngạo rằng chúng ta bình đẳng với tự nhiên, nhưng chúng ta chỉ là một phần rất nhỏ trong đó mà thôi.
Mọi hoạt động kinh tế của chúng ta, vốn của nó không chỉ đơn thuần là tiền mà là tất cả các tài nguyên từ tầng sinh thái mà chúng ta lấy lên.
Cụ Fukuoka trong cuốn “Gieo mầm trên sa mạc” có nhắc đến, vào thế kỉ trước, để tạo ra một đơn vị thực phẩm thì phải tốn hai đơn vị năng lượng. Chúng ta càng sản xuất thì chúng ta càng ăn vẹm vào tài nguyên của trái đất. Cụ nói như thế là tiêu xuất chứ không phải sản xuất. Càng lúc chúng ta càng thâm dụng dầu mỏ trong việc sản xuất ra các sản phẩm cho nền kinh tế. Tất cả mọi thứ chúng ta đang sử dụng hiện nay đều có vốn từ tài nguyên, lấy trực tiếp từ tầng chân đế. Trong quá trình lấy đi như vậy và không hề hoàn trả lại, chúng ta làm cho tầng chân đế bị rỗng.
Tầng chân đế không chỉ rỗng vì chúng ta lấy đi không hoàn trả mà còn bị ảnh hưởng bởi vì có rất nhiều hoạt động kinh tế ở tầng trên. Vấn đề nó tạo ra không được giải quyết ở tầng bên trên ấy mà sẽ tràn xuống tầng xã hội và sinh thái bên dưới, làm cho mọi thứ trầm trọng hơn và sự tổn thương của chân đế sẽ còn nặng nề hơn. Ví dụ, một nhà máy sản xuất và gây ô nhiễm một dòng sông. Đó là hoạt động kinh tế của nhà máy gây ô nhiễm dòng sông. Nhưng vấn đề ấy không chỉ gói gọn và được xử lý trong tầng kinh tế mà sẽ tràn xuống tầng xã hội bên dưới và làm cho rất nhiều người dân sống lệ thuộc vào dòng sông đó bị mất nghiệp. Nguyên hệ sinh thái của dòng sông đó sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Chúng ta liên tục khai thác và muốn tăng trưởng kinh tế năm sau cao hơn năm trước. Sẽ không thể có sự tăng
trưởng vô hạn trên một hành tinh hữu hạn.
Trở lại ngôi nhà của chúng tôi. Chúng tôi dựng hai căn nhà. Căn nhà đầu tiên bằng mái tôn, nền đất chịu tải được mà chúng tôi không cần đổ nền móng gì hết. Căn nhà thứ hai bằng mái ngói, nặng quá sức so với tầng chân đế bên dưới. Hiện nay, với sự tăng trưởng kinh tế mà chúng ta luôn mong muốn năm sau cao hơn năm trước, chúng ta đang xây một tòa nhà chọc trời trên một nền đất chỉ có thể dung chứa được một căn nhà hai tầng mà thôi. Câu hỏi là: chúng ta có thể
hạn chế làm tổn hại “chân đế” bằng
cách nào? Rất khó để nói rằng không tổn hại, bởi vì bản thân quá trình chúng ta sống đã là một quá trình gây hại cho chân đế, vì chúng ta lấy đi rất nhiều.

