

Lạt Ma Của Nhiều Đời Kiếp
Chạm vào Trái Tim Sinh Động của Thầy
TUYỂN TẬP MỘT
ngày tháng đầu đời (1937 - 1958)
Nguyên tác Anh ngữ: Sue-Sue (Tâm Bảo Đàn)
Việt dịch: Tiểu Nhỏ - Hương Thủy - Tâm Bảo Đàn
Với Lời Mở Đầu của Đức Thủ Ngôi Drikung Kyabgon Chetsang Rinpoche, Lodi Gyari Rinpoche, Nubpa Rinpoche và Garchen Rinpoche
Nguyên tác Anh ngữ do Sue-Sue (Tâm Bảo Đàn) trước tác. Tuyển tập Một phiên bản Anh ngữ đã được hiệu đính bởi Bertrand Odelys và Donna DesJardins, và đã được xuất bản bởi
Milam Bardo Publications, lần đầu vào năm 2013 và tái bản vào năm 2023, tại California, Hoa Kỳ. Chuyển dịch qua Việt ngữ bởi Tiểu nhỏ, Hương Thủy và Tâm Bảo Đàn.
Trang nhà chính thức của Tiểu Sử Garchen Rinpoche: https://www.garchenbiography.us/đọc-online-việt-ngữ
Cuốn sách được xuất bản theo hợp đồng bản quyền giữa ông Mai Thanh Long (đại diện được ủy thác của tác giả Sue-Sue (Tâm Bảo Đàn)) và Công ty TNHH Xuất bản Thiện Tri Thức, số 75B Yên Phụ, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam.
Không chấp nhận mọi hình thức sao chép, in ấn hoặc chuyển thể sang các hình thức xuất bản điện tử nào mà chưa có sự cho phép của Thiện Tri Thức.
Đội ngũ thực hiện: Thảo Triều – Thủy Mộc – Biko – Linh Mía – Haliday – Minh Nhật –Mầu Quang Hưng.
Tel: 0328.033.988
Website: https://thientrithuc.com.vn/ Mọi thông tin xin gửi về:
• Góp ý về biên tập: edit@thientrithuc.com.vn
• Tư vấn về dịch vụ xuất bản: contact@thientrithuc.com.vn
Đừng bám chấp vào thâncủa Đạo sư.
Thân ấy chẳng mang một ý nghĩa gì.
Đừng nghĩ rằng khi thân của Đạo sư không ở đây ,
Nghĩa là Đạo sư không hiện diện.
Điều này hoàn toànkhông phải là như thế
Do bởi Bản Tâm thì siêu vượtcái chết.
Garchen Rinpoche
Ari Kiev dịch qua Anh ngữ
Thư pháp và dấu tay của Garchen Rinpoche
Tư liệu của Trung Tâm Rinchen Choling – USA
Chánh niệm
Thư pháp và dấu tay của Garchen Rinpoche
Tư liệu của Trung Tâm Rinchen Choling – USA
Ngày tháng đầu đời (1937 - 1958)
Người Trân Quý và Vô thường
Mở
của Đức Thủ Ngôi Drikung Kyabgon Chetsang Rinpoche 9
Mở
của Nubpa Rinpoche 16
Garchen Rinpoche đời thứ nhất, Tenzin Phuntsok 168
Garchen Rinpoche đời thứ hai, Tenzin Drakpa 177
Garchen Rinpoche đời thứ ba, Chokyi Nyima 180
Garchen Rinpoche đời thứ tư, Tenzin Jangchub Wangpo 189
Garchen Rinpoche đời thứ năm, Tenpei Gyaltsen 191
Garchen Rinpoche đời thứ sáu, Pemei Gyaltsen 193
Garchen Rinpoche đời thứ bảy, Thinley Yongkyab 194
Bạn Đồng Hành Bé Nhỏ 238
Thời Đại Hắc Ám
lục A: Chuỗi sự kiện (1936-1958) 353
lục B: Câu chuyện trái tim - Hồi ký 356
lục C: Thức dậy đi, hỡi Mây Trắng!
lục D: Biết đâu một ngày kia con thực sự sẽ trở thành một Bồ Tát
Lời Mở Đầu của Đức Thủ Ngôi Drikung Kyabgon Chetsang Rinpoche
Đại Tôn Sư Kyabje Garchen Triptrul Rinpoche là một vị đại thành tựu giả (mahasiddha)
và hành giả du già (yogi) quan trọng của dòng truyền thừa Drikung Kagyu thuộc
Phật giáo Tây Tạng. Ngài đã có những đóng góp lớn lao đối với [sự truyền bá] Phật
Pháp. Garchen Rinpoche đã xuất thân từ bộ tộc Gar lừng lẫy trong lịch sử Tây Tạng,
và vào thời kỳ đức Pháp Vương Jigten Sumgon, vị Tổ khai lập dòng truyền thừa Drikung Kagyu (thế kỷ thứ 11-12), còn tại thế thì Garchen Rinpoche đã được biết đến qua danh hiệu Gar Chodingpa—là một trong ba vị thành tựu giả danh tiếng Nyo, Gar và Cho. Sau đó thì rất nhiều những hóa thân trong những đời kế tiếp của ngài đã trở thành những vị thượng thủ trì giữ các giáo huấn của tông phái Drikung Kagyu.
Trong thời gian Trung Quốc chiếm đóng Tây Tạng, ngài đã bị cầm tù. Trong lao tù, ngài đã gặp được một vị Đạo sư vĩ đại [Khenpo Munsel] và đã thọ nhận giáo huấn từ vị Đạo sư này. Garchen Rinpoche đã tu tập ẩn mật trong suốt hai mươi năm, biến sự giam cầm thành một thiền thất để hành trì. Sau khi mãn hạn tù, ngài đã dồn hết mọi nỗ lực vào việc phục hồi các giáo lý của Đức Phật và trùng tu các tu viện đã bị tàn
10 ༄ Lời Mở Đầu của Đức Thủ Ngôi Drikung Kyabgon Chetsang Rinpoche
phá trong cuộc Cách Mạng Văn Hóa trước đây. Sau đó, ngài đã chấp nhận lời thỉnh
cầu của nhiều tông phái và truyền thống Phật giáo khác nhau để truyền pháp cho họ. Ngài đã ban truyền các giáo lý một cách rộng rãi, không với bất kỳ một thiên kiến hay sự chấp trước vào tông phái nào, và rồi ngài luôn luôn hoàn trả lại cho các tu
viện tất cả mọi cúng dường để họ sung vào quỹ trùng tu. Qua hình thức đó, ngài trở thành một Đạo sư của nhiều dòng truyền thừa khác nhau của Phật giáo Tây Tạng.
Sau khi rời khỏi Tây Tạng, ngài đã thiết lập Trung Tâm Phật giáo Garchen ở tại tiểu
bang Arizona, Hoa Kỳ. Đây là trú xứ tại phương Tây của ngài. Cùng lúc ấy, ngài
cũng đã thành lập thêm nhiều trung tâm Phật giáo mới ở tại khắp nơi trên thế giới
và ban truyền giáo pháp cho tất cả chúng đệ tử, đặc biệt là cho những ai thuộc dòng truyền thừa Drikung Kagyu.
Tập sách này, “Garchen Rinpoche: Lạt Ma Của Nhiều Đời Kiếp – Chạm Vào Trái Tim Sinh
Động Của Thầy,” do Sue-Sue Lưu biên soạn, chẳng những chỉ là tài liệu viết về cuộc
đời của Garchen Rinpoche mà còn bao gồm rất nhiều những câu chuyện lý thú về
lịch sử của tông phái Drikung Kagyu, về dòng truyền cổ xưa của các vị Gar tái sanh, cũng như về cuộc đời của những người đã có một tầm ảnh hưởng vô cùng sâu sắc
đối với Garchen Rinpoche, như là Lạt Ma Gar Chime Dorje, Đạo sư Khenpo Munsel và cha ruột của ngài – vị Đạo sư gốc đầu tiên của Garchen Rinpoche. Lại còn thêm
những câu chuyện lý thú khác liên quan đến các vị hóa thân khác nhau của dòng truyền thừa Gar trong quá khứ, cũng như về đời sống tại [Tây Tạng] dưới sự chiếm đóng của Trung Quốc. Tập sách này cũng chứa đựng những văn bản quan trọng và tinh hoa của các giáo lý mang tên Ba Mươi Bảy Pháp Hành Của Bồ Tát của ngài Ngulchu Thogme Zangpo. Đây là những giáo lý và pháp tu quan trọng bậc nhất mà Garchen Rinpoche có ước nguyện muốn truyền đạt đến mọi người.
Lời Mở Đầu của Đức Thủ Ngôi Drikung Kyabgon Chetsang Rinpoche ༄ 11
Nương vào công đức của quyển tiểu sử này, nguyện cho tâm nguyện của tác giả
được viên thành, và nguyện cho tất cả chúng sinh đồng lợi lạc, thọ hưởng an bình, hạnh phúc và phát khởi được một tâm giác ngộ!
Với lời nguyện cầu,
Drikung Kyabgon Chetsang
Thủ Ngôi dòng truyền thừa Drikung Kagyu Phật giáo Tây Tạng
Ngày 21 tháng 6 năm 2012
Lời Mở Đầu của Lodi Gyari Rinpoche
Thật là một đặc ân to lớn khi tôi được biết đại sư Garchen Rinpoche. Là một Phật tử thuần thành, tôi có sự kính nể sâu dày đối với các bậc Đạo sư vĩ đại của tất cả các truyền thống khác nhau. Do duyên may mà tôi đã được phục vụ đức thánh giả Đạt
Lai Lạt Ma trong nhiệm vụ đi tìm lại sự công bình cho người dân Tây Tạng, và [qua
đó] tôi có thể lên tiếng với một niềm tin vững chắc, rằng nguồn gốc chính yếu đem
lại sự đoàn kết, hiểu biết và cảm thông cho người dân Tây Tạng từ khắp nơi trên thế giới đã đến từ những nỗ lực tiên phong của các bậc Đạo sư từ tất cả các dòng truyền
thừa, qua việc các ngài đã giới thiệu truyền thống Phật giáo Tây Tạng đến với thế giới bên ngoài.
Ở mức độ cá nhân, thực ra tôi rất [cẩn trọng, muốn noi theo hình thức] chính thống khi thọ nhận các giáo lý—lý do là bởi vì công việc tôi đang theo đuổi cho chính nghĩa của người dân Tây Tạng không để lại được cho tôi bao nhiêu thời gian [để theo đuổi việc tu học]. Đồng lúc ấy, tôi cũng quán sát và cân nhắc rất cẩn thận [trước khi học hỏi từ ai], do bởi mật nguyện (samaya) với các vị Đạo sư này và mật nguyện với đức
Đạt Lai Lạt Ma, là vị thầy mà tôi muốn thọ giáo. Bởi thế cho nên tôi chỉ chính thức
Lời Mở Đầu của Lodi Gyari Rinpoche ༄ 13
thọ giáo từ một số rất ít các vị Rinpoche, và Garchen Rinpoche là một trong những
vị Đạo sư ấy. Không phải là bởi vì ngài có tài hùng biện, hay có thể trích dẫn hoặc
tụng đọc nằm lòng vô vàn vô số những câu kệ trong Kinh điển và Mật điển, mà thật
ra chính là vì sự tỉnh giác tâm linh vô cùng thâm diệu mà ta có thể cảm nhận được
khi có sự hiện diện của ngài. Ta thực sự có thể cảm thấy rằng đây là một đại hành giả, là người chẳng những có thể giảng dạy trực tiếp từ con tim mà còn phóng tỏa ra
lòng đại từ bi.
Cho dù lịch sinh hoạt của tôi thực sự rất bận rộn và khó lường được trước, nhưng
tôi cũng đã cố gắng đi thăm Garchen Rinpoche tại [trú xứ của ngài ở] tiểu bang
Arizona, và những lần thăm viếng ấy có giá trị cực kỳ lớn lao đối với tôi. Cuộc đời của Rinpoche tự thân là một bài học vĩ đại của việc thực hành Bồ Đề tâm và từ bi.
Một trong những cá tính đặc thù hoặc phương thức truyền dạy của các vị Đạo sư theo truyền thống Đại Viên Mãn (Dzogchen) hay Đại Thủ Ấn (Mahamudra) chính là sự tự phát hết sức tự nhiên. Tinh túy của các giáo huấn này thực ra không nằm
trong khung cảnh nghiêm túc của một buổi Pháp thoại mà nhiều phần xảy ra bên ngoài các buổi ấy. Một người có thể lắng nghe nhiều tiếng đồng hồ các buổi thuyết giảng trang nghiêm ở trong chùa, lắng nghe các lời giảng dạy về những giai đoạn tối thượng trong thiền định, nhưng sự trao truyền thực thụ rất có thể lại xảy ra bên
ngoài [không gian ấy]—đôi khi lại xảy ra trong những khung cảnh đơn sơ nhất, bình
thường nhất, theo một cách thức tự phát vô cùng tự nhiên. [Một lần kia] sau khi đã trải qua nhiều tiếng đồng hồ thọ khẩu truyền và giáo lý từ Garchen Rinpoche về pháp tu chuyển di Phowa Pháp Thân của ngài Nyagla Pema Dudul, một giáo lý rất hiếm quý có tầm quan trọng to lớn đối với dòng truyền thừa của riêng tôi, thì sau đó chúng tôi chuẩn bị nghỉ ngơi để dùng trưa. Rinpoche và tôi cùng nhau bước xuống thang lầu và bỗng dưng ngài ngừng lại ngay giữa bậc thang, trong tay ngài chiếc
༄ Lời Mở Đầu của Lodi Gyari Rinpoche
kinh luân vẫn tiếp tục quay. Ngài nhìn tôi và lên tiếng nói, “Thật sự là điều vô cùng
quan trọng để chúng ta luôn luôn trân quý và nhận biết ra được những phẩm tánh tốt lành của người khác.”
Biết kính trọng, trưởng dưỡng và khâm phục cái tốt lành của người khác chẳng những sẽ giúp cho chính bản thân ta mà còn đem đến được một sự chuyển hóa tốt lành trong người ấy—ngay cả trong một người [mà ta cho là] xấu xa tiêu cực nhất.
Đối với tôi, đây thực là một giáo lý thâm sâu được truyền đạt xuyên qua một phương cách hết sức giản dị. Từ đó trở đi, mỗi một khi có dịp, kể cả trong những buổi nói chuyện trước công chúng, tôi đều cố gắng chia sẻ về điều này với những người khác.
Thật ra, trong một điện thư hằng tháng mà tôi gửi cho các con tôi, tôi cũng đã chia sẻ về chính giáo lý này với chúng.
Sự kiện bi thảm đổ ập xuống trên thân phận của người dân Tây Tạng, thực ra, cũng
đã đồng lúc đem đến một hiện tượng tuyệt vời—đó là việc các bậc đại giác, các vị
thiền sư, các học giả uyên bác và các hành giả nghiêm mật bắt đầu ùa tràn ra khỏi xứ
sở Tây Tạng. Các vị Đại Đạo sư này, từ những vùng miền khác nhau của Tây Tạng, đã đem theo với các ngài di sản tâm linh của Tây Tạng đến với thế giới bên ngoài.
Khi tư duy về đức Dilgo Khyentse Rinpoche, vị bổn sư gốc của mình thì Sogyal Rinpoche đã lên tiếng một cách hết sức hùng hồn rằng, “Sự sụp đổ của Tây Tạng vào năm 1959 là một sự mất mát, tàn phá khủng khiếp, nhưng đức Khyentse Rinopche vẫn còn tại thế thì chúng ta đã không mất gì cả bởi vì chỉ trong cá nhân một người như ngài mà toàn bộ kho báu Phật Pháp của Tây Tạng vẫn còn được thể hiện.”
Báu vật thực sự của người dân Tây Tạng chính là kho tàng tâm linh được thể hiện trong những con người như Đạo sư Garchen Rinpoche. Tôi rất vui mừng là Sue-Sue
Lưu, một người đệ tử lâu năm của Garchen Rinpoche, đang ghi chép lại tiểu sử cuộc
Lời Mở Đầu của Lodi Gyari Rinpoche ༄ 15
đời của Rinpoche để giúp đem lại lợi lạc cho hàng triệu triệu người và giúp tạo được nguồn cảm hứng cho họ khi họ bắt gặp được mảnh đời phi thường của vị Lạt Ma này.
Lodi Gyaltsen Gyari
Ngày 10 tháng 10 năm 2012
LờiMởĐầucủaNubpaRinpoche
Như sự hiện thân của lòng từ bi
thì Thầy chính là đức Chenrezig.
Bởi vì Thầy thương tất cả chúng sinh
như là mẹ hiền thương đàn con dại
nên Thầy chính là Bồ Tát Tara.
Như là Pháp vương
ngự trị tất cả biển mạn đà la thì Thầy chính là Phật Kim Cang Trì.
Con xin khẩn cầu Bổn sư diệu kỳ, Garchen Tôn Quý.
Pháp hữu Sue-Sue, từ tận đáy lòng của ta, xin cám ơn con đã viết lại tiểu sử của
Kyabje Garchen Rinpoche.
Nubpa Konchok Tenzin
Ngày 13 tháng 8 năm 2012
[Konchog Kunzang Tobgyal dịch kệ qua tiếng Việt]
LờiMởĐầucủaGarchenRinpoche
Viết về một người như tôi—một kẻ vô minh và thiếu thốn đức hạnh—thì chỉ là một
sự phí phạm giấy mực, thời gian và năng lượng. Nhưng đệ tử của tôi, Sue-Sue, lại nhìn thấy cục đất thó này như là vàng, với khát khao mãnh liệt muốn biên soạn lại
câu chuyện cuộc đời tôi, nên tôi đã chấp thuận sự thỉnh cầu của cô để cho tấm lòng quy ngưỡng và tâm nguyện của cô sẽ không bị lãng phí.
Thêm vào đó, trong một số hoàn cảnh bất khả nằm ngoài vòng khắc chế của bản thân, tôi đã trải qua quãng đời niên thiếu tham dự vào những hành động bất thiện xuyên qua việc sử dụng vũ khí trong chiến tranh. Và rồi trong quãng đời tiếp theo sau đó, tôi đã phải chịu quả báo cho những hành động của mình và phải trải qua đủ loại đau khổ lớn lao.
Vì thế nên đối với tất cả những ai có duyên đọc câu chuyện cuộc đời tôi, tôi hy vọng rằng đây sẽ là nhân lành, và nguyện cho việc ấy sẽ trở thành là một nhân lành, để giúp họ phát khởi được niềm tin vững chắc vào nhân quả. Tôi mong rằng câu chuyện
đời mình cũng sẽ giúp mọi người trưởng dưỡng được Bồ Đề tâm ngay trong dòng tâm thức của mình—đây chính là cái gốc không sai chệch của giác ngộ viên mãn.
Nguyện cho những ước nguyện trên sẽ tựu thành.
Gar Konchog Gyaltsen
Ngày 6 tháng 8 năm 2011
LờiKhaiThịcủaGarchenRinpochegửitácgiả
Những lời khai thị dưới đây của Garchen Rinpoche nói với tác giả đã được thông dịch [qua Anh ngữ] bởi
Thầy Khenpo Tamphel vào ngày 4 tháng 2 năm 2003, Thầy A Bô Lama vào ngày 12 tháng 12 năm 2008 và Ina Bieler vào ngày 13 tháng 12 năm 2008 tại trụ xứ Phật Quốc Tây Nam ở Trung Tâm Phật giáo Garchen thuộc thành phố Chino Valley, tiểu bang Arizona, Hoa Kỳ. Garchen Rinpoche đã duyệt lại và ký
tên trên lá thư vào ngày 15 tháng 12 năm 2008 sau khi những lời khai thị này được chép ra giấy [từ băng thu âm] và trình bày thành một lá thư.
Đối với bất kỳ một người đệ tử nào khi viết về cuộc đời sư phụ của người ấy thì đó
cũng giống như là đang kết nối một cách trực tiếp với thân, khẩu và ý của sư phụ vậy.
Bây giờ, con đang viết quyển tiểu sử này, đây là một nhân duyên tiền định giữa chúng ta với nhau. Cho nên giấc mơ mà con đã thấy, rõ ràng đó là một điềm báo trước.
Con cũng nên chí tâm chí thành khẩn nguyện Đức Quan Âm Tara để cho trái tim của con trở thành một với ngài. Đến khi đó, con sẽ hiểu, và con sẽ có thể viết về thầy. Đức Quan Âm Tara là Bổn tôn của thầy. Ước nguyện của thầy là noi theo bước chân của ngài để làm lợi lạc chúng hữu tình, và bản thân thầy cũng cầu nguyện không ngơi nghỉ rằng thầy [luôn luôn hợp nhất], không bao giờ tách lìa ngài.
Không phải rằng sau khi thầy chết đi, thầy muốn có được chút danh tiếng qua một quyển sách xuất bản về thầy. Tất cả những gì mà thầy đã chia sẻ với con về cuộc đời thầy, tất cả niềm vui cũng như nỗi khổ, nhất nhất đều là nhân quả không sai chệch,
Lời Khai Thị của Garchen Rinpoche gửi tác giả ༄
nhất nhất đều là giáo pháp. Thầy chỉ muốn trùng tuyên giáo pháp để đem lại lợi lạc
cho chúng sinh, và như thế, qua tác phẩm này, con đang giúp thực hiện việc ấy. Thầy biết rằng con đang viết quyển sách này với một tình yêu rất lớn, và vì thế mà nhiều người sẽ trân quý nó. Khi người ta đọc những câu chuyện về cuộc đời thầy, nguyện
cho những tư tưởng yêu thương, từ bi, và sự hiểu biết về Đạo Pháp sẽ khởi sinh trong
dòng tâm của họ!
Cho nên xin cảm ơn con đã thỉnh cầu và đã làm công việc biên soạn tiểu sử. Thầy biết là con đã gặp nhiều khó khăn vất vả từ khi khởi sự viết sách này từ năm 2003 nhưng thầy cũng vô cùng hoan hỷ là con đang ghi chép lại câu chuyện đời thầy để làm lợi
lạc chúng sinh. Thầy ôm giữ con và tất cả chúng sinh bằng tình yêu thương–tuje’ ché
(xin cảm ơn).
Đây là tất cả những gì thầy muốn nói với con…
Konchog Gyaltsen
Ngày 15 tháng 12 năm 2008
Lời ngỏ
“Nếu tranh vẽ được ngàn lời, sao con chẳng thể vẽ [người Thầy yêu]? Ngôn từ làm sao diễn
tả [người Thầy] mà con được biết.“ 1
Tôi luôn luôn yêu thích những dòng nhạc này.
Và tôi yêu thích nhắc đến những lời ca ấy mỗi khi ngồi xuống quán chiếu về công
việc ghi chép lại bức chân dung của đại sư Kyabje Garchen Triptrul Rinpoche trên những trang giấy trắng.
Đôi khi tôi ước mình là một họa sĩ, một nhiếp ảnh gia, một nhà làm phim.
Đôi khi có cảm giác như mình đang chạy đuổi theo một chiếc cầu vồng, cố gắng
dùng ngôn từ để phác họa hình ảnh của vị Lạt Ma của nhiều đời kiếp. Làm thế nào
để vẽ Garchen Rinpoche bằng những màu sắc lung linh, sinh động như làn hơi thở?
Làm thế nào để viết về Garchen Rinpoche trong một không gian ba chiều để ai ai
cũng có thể chạm được vào trái tim của Thầy và sẽ được đáp trả lại bằng hơi ấm tự nhiên của tình yêu thương phát ra từ trái tim ấy? Chính là chân tánh của tình yêu thương vô điều kiện của một người như Thầy đã có thể tác động và tạo ra được một chuỗi các phản ứng của sự thiện lành chung nhất. Bằng những phương cách vừa lan tỏa như một sự truyền nhiễm, lại vừa tồn tại lâu dài, Garchen Rinpoche có thể khai
1 Dịch thoát ý từ lời ca Anh ngữ: “If a picture paints a thousand words then why can’t I paint you? The words will never show the you I’ve come to know,” trích từ ca khúc mang tên “If”[Nếu]— do David Gates soạn lời và nhạc.
mở cái tiềm năng tốt lành vốn sẵn có này trong những người khác khi họ có duyên
hội ngộ với Thầy.
Tôi nghĩ rằng mình khó có thể hài lòng nếu đây chỉ đơn thuần là việc thuật lại câu
chuyện cuộc đời của một vị Đạo sư cao trọng, nên tôi vẫn hy vọng rằng bức chân dung tôi vẽ Garchen Rinpoche chẳng những sẽ chuyển tải được các thông tin xác
thực mà còn cả những cảm xúc sâu xa nhất trong lòng. Tâm nguyện của tôi là những
ai đọc quyển tiểu sử này cũng sẽ có dịp trưởng thành và đi đến tuổi già cùng với
Thầy khi họ du hành xuyên qua thời gian, trên từng trang giấy.
Dự Án ghi chép Tiểu Sử Chính Thức của đại sư Kyabje Triptrul Garchen Rinpoche—
Lạt Ma của nhiều đời kiếp—đã khởi sự từ mười năm trước...
Khởi đi từ năm 2003, Garchen Rinpoche đã liên tục cho phép chúng tôi có cơ hội
lắng nghe những chi tiết hết sức riêng tư về cuộc đời của ngài trong một số các buổi
“phỏng vấn sống thực.” Kho tư liệu gồm các băng thu hình và thu âm này hiện nay đã lên đến khoảng 180 giờ đồng hồ và vẫn đang tiếp tục được khai triển. Những
buổi phỏng vấn lúc khởi đầu cùng với các buổi tiếp theo sau đó bao gồm các cuộc phỏng vấn Garchen Rinpoche, các vị Đạo sư, các vị thị giả, các đệ tử, cùng với những buổi hỏi đáp để kiểm tra tính chất xác thực và làm sáng tỏ các chi tiết liên hệ. Ngoài việc tìm hiểu nghiên cứu trên mạng lưới điện tử và qua tư liệu sách vở, các băng thâu hình, thâu âm cũng đã được chép lại ra và được sử dụng để hỗ trợ cho các chi tiết cần thiết trong việc biên soạn tiểu sử. Ngoài ra còn có thêm những buổi
22 ༄ Lời ngỏ
chuyện trò “đột xuất” với Garchen Rinpoche trong những thời điểm không chuẩn
bị trước, và những buổi chuyện trò này không nằm trong kho tư liệu đã được thâu
hình hay thâu âm.
Trong Tuyển Tập Một, phần Ngược Dòng Lịch Sử đã được biên soạn dựa trên các
nghiên cứu của tác giả, trên các bài biên khảo chọn lọc của các tác giả khác, cùng với
thư từ trao đổi với các vị Đạo sư như đã được chú thích trong phần ấy. Tuy nhiên ở
đây có một điều quan trọng mà độc giả cũng cần biết, là cho dù chất liệu trong sách
tiểu sử này đã được thuật lại theo ngữ cảnh của các truyện tích, nhưng những lời
đối thoại và các câu chuyện liên quan đến Garchen Rinpoche, của các vị thầy của
ngài, của các thành viên trong gia đình ngài và những người sống cùng thời với ngài
đều đã được thuật lại dựa trên thông tin xác thực, theo đúng như những gì Garchen
Rinpoche và các nguồn cung cấp thông tin đã thuật lại như đã viết ở trên.
Sinh ra đời làm một đứa trẻ vô thừa nhận vào năm 1937 tại một vùng xa xôi hẻo lánh nơi miền đông Tây Tạng, đại sư Garchen Rinpoche được vị thủ ngôi dòng truyền
thừa, đức Drikung Kyabgon Chetsang Rinpoche đời thứ 34, tuyên nhận là một hóa thân chứng đắc tột cao của một vị “Đạo sư dị huệ” trong thế kỷ thứ 19. Đây cũng
chính là vị Đạo sư tâm linh Tôn Quý của Quốc vương xứ Nangchen. Dị huệ ở đây ám chỉ những phương tiện trí huệ trái với thói thường, những phương tiện không theo quy ước mà một vị Đạo sư có thể sử dụng để giúp đem đến sự giải thoát tâm linh cho những người đệ tử của ngài. Giữa một khung cảnh cổ xưa của tu viện, dưới sự rèn luyện cùng với kỷ luật nghiêm khắc của chính cha mình và các vị giáo thọ, vị Lạt
Ma hóa thân non trẻ ấy đã lớn lên trong một cái nôi êm ấm. Ngài được bảo bọc như
một vị “Rinpoche”—nghĩa đen là “Bậc Tôn Quý”—để rồi cuối cùng, cuộc đời của chú
bé hóa thân ấy lại bị đảo lộn hoàn toàn vào năm lên hai mươi mốt tuổi. Một cách rất
đột ngột, và trong gần suốt hai mươi năm kế tiếp sau đó, vị Rinpoche trẻ tuổi, với tâm
thức nổi loạn của một nghĩa sĩ võ biền, đã tìm thấy chính mình đang bị cầm tù trong trại giam của những người Trung Hoa trên một đất nước Tây Tạng đã bị chiếm đóng.
Tuy nhiên, chính ở ngay tại trong lao tù mà Garchen Rinpoche đã có phước duyên hội ngộ với Khenpo Munsel, vị Đạo sư có duyên tiền định với mình. Sư Ông Khenpo
Munsel là người đã dẫn dắt Garchen Rinpoche đi xuyên qua một quá trình chuyển
hóa đầy gian nan vất vả, từ bóng đêm tăm tối đến dần với ánh sáng quang minh.
Ba thập niên sau đó ở vào lứa tuổi bảy mươi lăm, và ở trên những lục địa xa xôi,
muôn trùng cách trở ngôi làng xưa hẻo lánh, Garchen Rinpoche giờ đây đã là một
nhà du hành thế giới và một vị thầy tâm linh được bao người ngưỡng mộ. Ngài được
biết đến trong khắp các cộng đồng trên thế giới như là một vị Đạo sư Tây Tạng với
lòng từ bi sâu dầy. Qua suốt tất cả những năm dài sống bên ngoài song cửa nhà tù,
nơi mà Garchen Rinpoche đã từng trải qua thời niên thiếu với vị Lạt Ma của nhiều
đời kiếp của mình, cho đến tận ngày hôm nay, Garchen Rinpoche vẫn luôn nhắc lại rằng ngài thật lòng thường niệm và thương nhớ Bổn sư Khenpo Munsel của mình
xiết bao!
Xuyên qua nhiều đời kiếp, dường như những câu chuyện của các vị Đạo sư trong
quá khứ thường cưỡi trên đôi cánh của các truyền thuyết diệu kỳ. Đã có rất nhiều
24 ༄ Lời ngỏ
những câu chuyện huyền thoại thật đẹp đẽ rực rỡ mà trong đó, truyện tưởng tượng
và những điều xác thực đan xen lẫn nhau, và ta sẽ phải sàng lọc để tìm thấy ra đâu là sự thật.
Đại sư Garchen Rinpoche đã từng là một vị hoàng tử trong vô lượng đại kiếp trước— là vị hoàng tử trẻ tuổi nhất trong số một ngàn nam tử của Ludrik Dronma, tức vị
Chuyển Luân Vương mà sau này đã trở thành đức “Long Vương Quang Phật.” Vào
thế kỷ thứ 3, Garchen Rinpoche xuất hiện như là đức Thánh Thiên (Aryadeva), đã hóa sanh từ một bông hoa sen và là đệ tử tâm truyền của vị đại Bồ Tát trí tuệ Long
Thọ (Nargajuna). Ngài cũng còn là Gar Lhonpo, vị đại thần anh hùng lừng lẫy của
Vua Songtsen Gampo vào thế kỷ thứ 7; là Chogro Lui Gyaltsen, đệ tử của đức Liên
Hoa Sanh1 vào thế kỷ thứ 8; là Rechung Dorje Drakpa, đệ tử tâm truyền của đức
Milarepa vào thế kỷ thứ 12.
Nhiều đại kiếp sau đó, cũng vào thế kỷ thứ 12, đức “Long Vương Quang Phật” đã
hóa thân thành Jigten Sumgon, vị sơ tổ chói sáng khai lập dòng truyền thừa Drikung Kagyu. Vị hoàng tử trẻ tuổi nhất trong số một ngàn nam tử trong vô lượng đại kiếp
trước đã tái sinh thành đại thiền giả Gar Chodingpa chứng đắc. Gar Chodingpa là
một trong những trưởng tử của Sơ Tổ Jigten Sumgon, và Gar Chodingpa cũng chính là một trong những vị tái sinh đã khai mở cho sự truyền thừa liên tục của các vị thủ ngôi dòng Garchen từ đó cho đến tận ngày hôm nay.
Thường thường theo truyền thống biên soạn tiểu sử của các bậc Đạo sư tái sinh thì người ta sẽ chỉ nhắc kể lại về những câu chuyện giải thoát của các ngài, và những phẩm hạnh, thiện đức của các ngài sẽ được ghi lại đầy ắp trên mỗi một trang giấy.
1 Đức Liên Hoa Sanh, còn được gọi là Guru Rinpoche hay Guru Padmasambhava.
Lời ngỏ ༄ 25
Phần lớn các vị hóa thân được xem như là các bậc giác ngộ ngay từ những giây phút
đầu tiên. Cuộc đời của Garchen Rinpoche, trải dài từ thế kỷ thứ 12, cho đến thế kỷ thứ 20, cũng không khác nhiều so với truyền thống ấy bởi vì ta có thể tìm thấy vô số
những huyền thoại về sự chào đời mầu nhiệm cát tường, về những năng lực thần
thông và những hoàn cảnh siêu thường trong những câu chuyện kể lại về ngài.
Những sự kiện siêu nhiên này có thể là kết quả của công phu tu luyện bí truyền mà
qua đó Garchen Rinpoche đã có thể sở đắc và làm chủ được năng lượng vi tế cùng
các uẩn hay các yếu tố tạo nên thân tâm. Thân xác vật lý của ngài không còn bị bó
buộc trong giới hạn nữa. Ngài đạt được các thành tựu du già (siddhi), và tâm toàn
giác của ngài là tâm thuần khiết nguyên sơ.
Nhưng, trong cuộc đời hiện tiền thì vị Phật bên trong đại sư Garchen Rinpoche đã
không hóa hiện toàn vẹn vào buổi đầu của câu chuyện.
Cho dù đã có được một số khả năng kỳ diệu vào thuở đầu đời, nhưng nói chung, ngài đã không thể hiện đầy đủ các phẩm tánh thiện lành của một vị Lạt Ma hóa thân mà người khác hằng mong mỏi. Trái lại, dường như những điều rất bất ngờ cứ ẩn náu lấp ló đâu đó đằng sau mỗi một góc kẹt. Trá hình đằng sau một con người hết sức bình dị, Garchen Rinpoche đã đến trong thế giới này với sự thị hiện tất cả các xúc cảm ô nhiễm cùng các yếu điểm của mình. Ngài phơi bày chúng không che đậy, nhất là trong những ngày còn trẻ tuổi. Đây là một cuộc đời đầy rẫy sự tương phản, trong đó những kinh nghiệm dị biệt vô cùng lớn lao phải va chạm với nhau và các đức tính giác ngộ chỉ rực sáng sau khi ngài đã phải trải qua nhiều năm tháng miên mật, nhọc nhằn, khổ công tu sửa.
༄ Lời ngỏ
Do đó nếu ta chờ đợi để đọc về lòng đại từ bi vô song không thể nghĩ bàn của Garchen
Rinpoche ngay từ trong giai đoạn đầu đời thì ta sẽ phải chuốc lấy nhiều thất vọng.
Trong đời này, Garchen Rinpoche là một đứa trẻ khó trị, thiếu kiên nhẫn, và ngài
thích ngủ hơn là thích học. Ngài đã thừa hưởng được thần lực thấu thị từ các công phu tu luyện phi thường trong những đời quá khứ, nhưng ngài cũng thích đánh nhau với những đứa trẻ con khác và thích lấy trộm một số đồ vật nho nhỏ của cha mẹ. Là một thiếu niên, ngài sa vào chiếc lưới tình và suýt chút nữa đã muốn buông bỏ đời sống tu viện để lập gia đình với một thiếu nữ rất duyên dáng, là đối tượng
tình cảm của ngài. Khi trưởng thành, hai mắt ngài đã đổ máu trước nỗi kinh hoàng
khi nhìn thấy những cảnh tượng áp bức dã man, và đã tìm đường trả thù ngay cả với
một sự hiểu biết trọn vẹn rằng lòng oán ghét và sân hận có thể đưa mình thẳng một
mạch xuống ngay địa ngục.
Nhưng những câu chuyện gian khổ và nhiều ý nghĩa nhất của Lạt Ma Garchen thực
sự đã khởi sự vào năm 1958 khi ngài bắt đầu tham dự vào cuộc chiến chống lại người
Trung Hoa trên một đất nước Tây Tạng đang bị chiếm đóng. Những năm tháng vàng son bỗng nhiên bị vây hãm bởi đầy rẫy vấn đề khốn đốn, một số là kết quả
của chính các hành động của ngài trong đời này, một số khác là do sự xô đẩy bình thường không thể tránh của các hành nghiệp đã được tạo từ muôn kiếp trước. Tuy nhiên trong quá trình trải qua nhiều thập niên với biết bao thử thách và lỗi lầm, ngài đã có những nỗ lực cực kỳ mãnh liệt để đem đến sự thay đổi toàn diện. Và rồi cuối cùng thì ngài đã có thể vượt lên trên cái “ta” để phát triển một cách toàn hảo các tiềm năng bên trong mình, phát triển thật trọn vẹn mục đích duy nhất trong cuộc đời này là hiện hữu để đem lại lợi lạc cho những chúng sinh khác.
Garchen Rinpoche cầm chiếc kinh luân và quyển sổ bé tí hon mà ngài và Adeu Rinpoche đã giữ trong lao tù
Munsel
Kết quả rốt ráo là giờ đây Garchen Rinpoche đã trở thành biểu tượng của vô ngã và
của tình yêu thương vô bờ bến.
Noi theo bước chân của Milarepa, vị đại thánh sư du già vĩ đại nhất của Tây Tạng,
điều mà đại sư Garchen Rinpoche muốn chỉ cho chúng ta thấy là cho dù chúng ta có
tội lỗi đến dường nào và tầm thường đến dường nào chăng nữa, thì sự chuyển hóa
trọn vẹn ở mức độ sâu sắc nhất vẫn có triển vọng xảy ra. Nếu chúng ta tiếp tục gắng
sức miên mật thì những lỗi lầm cùng những vấp ngã do chúng ta tạo ra đều sẽ được thanh lọc, và rồi chúng ta sẽ có thể tự độ thoát chính mình.
Và để có thể thành công trong việc thuyết phục tất cả chúng ta—là các khán giả, các
tham dự viên và các chúng sinh khó nhiếp phục—đại sư Garchen Rinpoche đã phải
đội lên đầu những chiếc mũ khác nhau, phải thủ diễn nhiều vai khác nhau. Với ước nguyện trở thành nguồn cảm hứng cho bao người, ngài đã vượt trội trong tất cả các
vai trò mà ngài chủ động muốn diễn khi bước chân vào cái sân khấu bi thảm của vở
kịch luân hồi.
Tuy là như thế nhưng nếu nhìn trong tư cách của một diễn viên sân khấu thì chúng
ta cần phải hiểu là Garchen Rinpoche, hay bất kỳ một diễn viên nào khác, sẽ chẳng thể nào có thể lớn tiếng tuyên bố với khán giả trong khi đang biểu diễn rằng tôi đang diễn tuồng cho quý vị xem đây. Nếu ngài đã tuyên bố như thế trong khi đang thị hiện các màn diễn thì ngài đã chẳng thể nào có thể hòa nhập được vào vai trò đang đóng, hít thở hơi thở sống thực của nhân vật cần diễn, cũng chẳng thể nào chuyển tải được thông điệp cần chuyển tải và nhất là chẳng thể nào có thể thuyết phục được đám khán giả đang ngồi ở bên dưới. Khán giả của ngài, ngược lại, cũng sẽ chẳng thể nào có thể khóc cười trong cuộc nổi trôi với ngài và thưởng thức trọn vẹn nghệ thuật kỹ xảo của người đang diễn tuồng và cách thể hiện tài tình của người nghệ sĩ ấy.
Có những vết thương còn tệ hại hơn cả sự chết chóc. Tâm thức của Garchen Rinopche
đã bị chấn thương khi chứng kiến cảnh những người vô tội, gia đình và bằng hữu
bị giết hại. Đại sư Garchen trước đây thường nghĩ rằng chẳng có ai trên thế giới này
lại có nhiều sự oán ghét và sân hận bằng ngài! Ngay cả đối với một con người bình thường trong những hoàn cảnh bình thường, thì lòng oán ghét, sân hận cũng đã là
điều không ai muốn, huống hồ đây lại là trong trường hợp của một vị tái sinh và một tăng sĩ thì sự phô bày các bản tánh có vẻ xấu xa không thiện lành kia lại càng là điều
không thể nào tưởng tượng nổi.
Cho dù là như thế thì những bài học mà Garchen Rinpoche phải học, và những thử thách mà ngài đã vượt qua, thực sự đã đưa ngài đến với chiến thắng vẻ vang—là sự
bứt phá và chiến thắng vẻ vang của con tim và của tâm thức, và là sự kiệt quệ và bại
trận của nội ma, của những kẻ thù bên trong chứ không phải kẻ thù bên ngoài, những
kẻ thù nội tại phát xuất từ tham ái, sân hận, oán ghét và mê lầm!
Khi Tôn Sư Kyabje Garchen Triptrul Rinpoche đời thứ tám lần đầu tiên đặt chân
đến được xứ Ấn Độ vào đầu thập niên 1990 và
diện kiến đức Đạt Lai Lạt Ma
đời thứ 14 tại Dharamsala thì ngài đã không thỉnh cầu các giáo lý hoặc các quán
đảnh Mật điển tối thượng như những vị Lạt Ma hóa thân khác thường làm. Điều mà
Lời ngỏ ༄ 33
Garchen Rinpoche ước mong được thọ nhận từ đức Đạt Lai Lạt Ma chính là Bồ Tát
giới bởi vì ngài cho rằng ngài đã vi phạm và phá vỡ các giới nguyện ấy trong thời kỳ
chiến tranh.
Trong buổi nói chuyện với đại chúng vào ngày hôm sau, đức Đạt Lai Lạt Ma đã nhắc
lại cho thính chúng nghe rằng ngài thực sự đã rất hoan hỷ nhận được sự thỉnh cầu
của một vị cao tăng hóa thân mới đến từ Tây Tạng, là người chỉ xin được nhận Bồ Tát
giới chứ không xin gì khác nữa.
Nếu xét về tính cách lịch sử và ngay cả theo tính cách thông thường thì những trận
chiến xảy ra giữa hai phe, kẻ đi chinh phục và kẻ bị chinh phục, sẽ là những kinh nghiệm tràn ắp niềm kinh hãi và nỗi khốn cùng. Nhưng nếu xét theo một bối cảnh
rộng lớn hơn của người dân Tây Tạng nói chung, và cuộc đời của Garchen Rinpoche nói riêng, thì chiến thắng rốt ráo cuối cùng phải chính là một sự tự chiến thắng chính mình mà không có một thế lực bên ngoài nào có thể hủy hoại được.
Trong Phật giáo, những bậc đáng Tôn Quý và không hề khuất phục như thế ấy sẽ
được gọi là các Đấng Chiến Thắng. Các ngài chính là tinh túy của sự tột cùng khiêm
cung và của lòng bố thí quảng đại—bố thí ở đây là bố thí sự vô ngã và bố thí hạnh kham nhẫn, là những gì phát xuất từ lòng đại từ bi.
Do đó, tôi đã mang ước vọng rằng một quyển tiểu sử viết về một vị Đạo sư như thế có thể sẽ giúp được cho thế giới này hiểu thêm được chút ít về sự tranh đấu và
đặc tánh chân thực của đất nước Tây Tạng và của người dân Tây Tạng—là những
gì được gói ghém trong ánh sáng rực rỡ quang minh của Phật Pháp và sự tự chiến thắng chính mình.
༄ Lời ngỏ
Lúc đầu khi mới khởi sự viết tiểu sử của Garchen Rinpoche, tôi cứ ngỡ là mọi việc sẽ
đơn giản như là một điệu nhảy van-xơ nhẹ nhàng. Nhưng ngược lại, việc biên soạn
thực ra có nhiều rắc rối, y hệt như là một quyển bài tập rất chi li, một quyển bài tập
mà tôi không hề ngờ được trước đó.
Bây giờ thì tôi đã biết được ra rồi, là trong số năm chục ngàn người thì ta chỉ có thể
tìm thấy được một người duy nhất với trái tim như tấm gương phản chiếu, nghĩa là nó nằm ở bên tay phải chứ không nằm bên trái như những trái tim khác.
Trái tim của Garchen Rinpoche có thể không nằm ở vị trí bên phải trong thân vật lý, nhưng nếu chúng ta thực sự chân thành có sự cảm ứng muốn quyện hòa với con tim của ngài, đập cùng những nhịp đập với ngài, thì chúng ta không thể đi tìm con tim ấy ở một nơi mà chúng ta vẫn hay thường tìm.
Đó là bởi vì trái tim của Garchen Rinpoche đang ở ngay cùng với con tim của tất cả
những chúng sinh khác!
Garchen Rinpoche luôn luôn đón nhận và nâng niu, trìu mến mỗi một người trong
số tất cả mọi người chúng ta—những kẻ nhiều lỗi lầm và những kẻ ít lầm lỗi, những kẻ sống trong cõi này và những kẻ vượt ra bên ngoài cõi này, những kẻ có niềm tin nơi Thầy và những kẻ nghi ngờ tư cách của Thầy. Cho dù là ai đi chăng nữa thì điều
ấy cũng chẳng mảy may động tĩnh gì đến Thầy, bởi vì Garchen Rinpoche luôn nhìn thấy toàn bộ tất cả mọi người như là những thửa ruộng công đức để vun bồi; Thầy vươn tay ra và thổi sức sống vào cho mỗi một người trong số tất cả mọi người trong chúng ta.
Và đồng với lúc ấy, như người nhạc sĩ Việt Nam đầy huyền thoại mang tên Trịnh
Công Sơn đã từng viết vào một thuở xa xưa, “Từ trăng thôi là nguyệt... là trăng với bao la...” thì trái tim của Garchen Rinpoche cũng tương tự như thế ấy. Trái tim ấy đang ở
cùng muôn loài, nhưng cũng chính trái tim ấy lại đang an trú trong cái khoảng bao
la bát ngát không lằn mé, kiên nhẫn chờ đợi tất cả mọi chúng sinh không phút nào nghi ngại, một mực tin tưởng rằng một ngày kia, tất cả chúng ta rồi cũng sẽ đến được
nơi cảnh giới bao la bát ngát ấy với Thầy.
Bây giờ cũng như bao giờ, trước sau như một, mục đích khởi đầu của đại sư Garchen
Rinpoche khi kể lại cho chúng ta nghe về những đau khổ và những mảnh đời oái
ăm không theo quy ước mà ngài đã phải sống qua, là để giúp cho chúng ta có thể tin
sâu vào nhân quả; “nguyện cho sự thâm tín nhân quả sẽ khởi hiện trong lòng mỗi người.”
Rinpoche đã chứng tỏ một cách hết sức tài tình để cho chúng ta thấy ra được cái quy luật không hề sai chệch của nhân quả ấy, xuyên qua những ngày tháng đầu đời ngay trong chính cái quãng đời dường như rất phàm phu ấy của ngài.
Còn tôi, một người vô minh và lãng đãng, thế mà phải cố gắng làm sao để kết nối tâm với Garchen Rinpoche ở một mức độ khả dĩ nào đó để có thể thực sự ghi chép lại cái cốt tủy của những trải nghiệm của Thầy. Nên giờ đây tôi cũng phải gập mình đảnh lễ nhân quả xem đó như là một người thầy và một thí chủ vĩ đại nhất của mình.
Trong khi đang làm công việc ghi chép tiểu sử thì những nghiệp quả bất thiện của riêng tôi đã trổ ra, đã hóa hiện, và chúng vẫn còn đang tiếp tục hóa hiện dưới nhiều
༄ Lời ngỏ
hình thức khác nhau. Những cơn giông tố của thử thách và những hậu quả của biệt nghiệp mà tôi đã, và sẽ tiếp tục phải chạm mặt đều nằm dưới sự khống chế không gì ngăn chặn được của nghiệp lực, do bởi những mê lầm của tôi trong riêng kiếp này và cũng do bởi những hạt giống mà tôi đã từng gieo trồng trong muôn đời trước.
Chúng đều trổ quả một cách đồng đều và trở thành một sự thấu hiểu xuyên qua chứng nghiệm. Điều này đã đem đến được cho tôi những kinh nghiệm nội tâm sâu xa chẳng thể đo lường, giúp tôi thực sự đến gần hơn với chính cái mục đích khởi thủy mà Lạt
Ma của tôi đã muốn gửi gắm vào quyển tiểu sử khi lần đầu tiên vào năm 2007, Thầy đặt vào lòng bàn tay tôi cái tờ giấy mà Thầy đã viết về việc “thâm tín nhân quả.”
Giờ đây, tôi theo gót của Garchen Rinpoche và đặt niềm tin bất thối chuyển của mình vào sự vận hành của nhân quả. Niềm tin ấy dựa trên mỗi một hoàn cảnh đã ứng hiện,
cũng như trên tất cả những oan gia trái chủ là những người đã quay trở lại trong
cuộc đời này để buộc tôi phải hoàn trả những món nợ xưa.
“Nếu con thực sự là học trò của thầy,” Garchen Rinpoche đã nhiều lần nói, “thì con sẽ không phát khởi sân hận, ngay cả đối với cái người sẽ đến cướp đi mạng sống
của thầy. Nếu khi ấy con phát lòng sân hận, thì nghĩa là thầy đã thất bại trong tư
cách làm thầy của con rồi! Nếu nghiệp của người kia là nghiệp sát hại và nghiệp của thầy là nghiệp bị sát hại, thì hãy cứ để nó là như thế, nhưng là đệ tử của Garchen
Rinpoche thì con không được đánh mất Bồ Đề tâm, và phải tiếp tục trưởng dưỡng tình yêu thương cùng lòng đại bi dành cho kẻ ấy.”
“Nếu có một ai đó con đã từng thương yêu chăm sóc như đứa con dại của mình, kẻ ấy lại đối xử tàn tệ với con, hãm hại con, làm đau lòng con, đánh đập con, hoặc bức bách con, thì cũng chẳng có gì phải thắc mắc, con phải nhất quyết không được đánh mất Bồ Đề tâm! Xác thân này là cái con sẽ phải bỏ lại vào cuối cuộc đời, nhưng tình
yêu thương bình đẳng trong suối nguồn tâm của con là cái mà con muốn bảo vệ và
đem theo với con suốt muôn đời.”1
Nên từ tận trong sâu thẳm đáy lòng, tôi muốn được bày tỏ lòng tri ân cực kỳ to lớn
đến Tôn Sư Kyabje Triptrul Garchen Rinpoche; Thầy đã quá từ bi cho phép tôi tiếp
tục làm công việc ghi chép lại câu chuyện cuộc đời Thầy—ngay cả khi mười năm dài
đằng đẵng đã trôi qua và quyển tiểu sử vẫn chưa được hoàn tất!
Garchen Rinpoche đã nhắc đi nhắc lại với tôi rằng tôi không thể bỏ qua bên những
câu chuyện được xem như là “tồi tệ” để chỉ gói ghém những câu chuyện tuyệt vời hay chuyện “tốt lành” trong phần trình bày tiểu sử. Rinpoche tin là nếu tất cả được kể lại một cách đầy đủ, cả chuyện đẹp lẫn chuyện xấu, thì có những bài học mà
người đọc sẽ có thể rút tỉa ra được từ chính lòng sân hận, nỗi thống khổ và các ác hạnh mà Thầy đã phạm, chẳng khác nào như họ cũng học được từ con tim từ ái, niềm hạnh phúc và các thiện hạnh mà Thầy đã vun bồi.
Tôi vẫn còn nhớ rõ sự hoài nghi và những tâm cảm rối bời đã khởi lên trong lòng
mình như thế nào khi, lần đầu tiên, tôi ngồi lắng nghe Garchen Rinpoche kể lại một
cách tột cùng thành thật những mẩu chuyện còn như đang tươi rói, không che đậy, không cắt xén, của cuộc đời Thầy. Vào thời điểm ấy, tôi choáng váng thực chẳng
hiểu nổi tại sao Thầy lại có thể phô diễn các cảm xúc tiêu cực một cách cực kỳ mãnh liệt đến thế trong quãng đời niên thiếu. Nhưng đến ngày hôm nay thì tôi đã cảm thấy biết ơn sự tự nguyện thể nhập vào một hình tướng nghịch hạnh của Thầy rồi, bởi vì qua đó mà Thầy đã giúp cho tôi có thể thực sự thấu hiểu về chân tánh của sự lột xác,
1Lời khai thị của Garchen Rinpoche do Ina Bieler thông dịch qua Anh ngữ trong một pháp hội tại San Jose, California vào tháng 3, 2012.
༄ Lời ngỏ
vì các chuyển biến ấy chắc chắn sẽ xảy ra một khi tâm thức của ta được chuyển hóa
hoàn toàn!
Bởi vậy, với mỗi một người trong số tất cả những độc giả đọc tiểu sử của Garchen
Rinpoche, trong khi bạn đang đọc các câu chuyện được kể lại thì nguyện cho bạn cũng sẽ như đang đi xuyên qua chính con đường mà Garchen Rinpoche đã phải bước qua trong đời thực, để từ bóng tối đặc quánh của con nhộng mà đến được với ánh
sáng tràn lan của một chú bướm bay. Nguyện cho bất kỳ những nghi hoặc và bối rối nào khởi lên trong tâm bạn trong khi bạn bước chân vào những câu chuyện đã được kể lại một cách cởi mở, không che đậy ấy... nguyện cho những nghi hoặc và bối rối sẽ
chuyển hóa thành sức mạnh lớn lao của chân lý, đưa bạn đến gần hơn với sự chứng
ngộ chân thực của chính mình.
Nguyện cho bạn sẽ có thể phát khởi và tuyệt đối ngưỡng mộ Bồ Đề tâm ở cuối cuộc hành trình!
Nương vào công đức của việc viết sách, của việc đọc sách và của nỗ lực tương duyên này của chúng ta, nguyện tất cả chúng ta sẽ có được nguồn cảm hứng, và qua đó, nguyện cho những hành động trong sáng và từ ái sẽ tiếp tục luân chuyển đời này tiếp đời kia.
Tâm Bảo Đàn
Ngày 24 tháng 3 năm 2012