lối khác thơ hà nguyên du
6
lối khác thơ hà nguyên du
7
lối khác thơ hà nguyên du
8
lối khác thơ hà nguyên du thơ ta 1. xoãi cánh lớn, lướt lướt vào trời... thơ huyền dịu, ngạt ngào tinh hoa yêu thương nhập nguồn bao la mạch hứng chảy suốt, chảy qua khắp cùng ý chuyển tính, chờ mãn sung vận ru cảm thụ, điệu rung nhạc vàng 2. tình quê tay xiết, tay đan dũng khí nhục, tán tận hàng nghĩa nhân em ban mai, tia... hồng ân thơ ta xung động... ngục trần oan khiên thơ ta mãi ngát hương, hiền khai thông cho máu trăm miền về tim ...
9
lối khác thơ hà nguyên du ngát thơm ngàn âm động, mốc hạt sen chướng vây nhiễu hoạt, chẳng liên hệ gì! duyên ta đến lúc cận kề? lộc nào sở đắc, bốn bề ngát thơm? yêu người yêu người như trang báo thơm cho ta đăng tải thơ buồn trăm năm yêu người như một bài văn cho ta viết nốt từng trang học trò yêu người như một bài thơ cho ta thức trắng đêm chờ ý tuôn lối khác mất gì trên đôi tay thơ? những con chữ nghiệt ngã, mờ mịt kia? xuôi tay trắng nốt còn chia… ơi! kinh khấn nguyện chẳng lừa tâm thân em tưng tiu, bước xa, gần ta trên lối khác, sinh phần gương, sao…
10
lối khác thơ hà nguyên du
ngợi ca 1. gió thách đố kéo rốt về rách bươm giấy mỏng chút lề vẫn thơm ngỡ đến với chiếc gối rơm bước em đánh bạo có... hơn chút nào? kẻ khí khái với chút hào bỗng em hóa lửa rất giàu nhiệt năng
11
lối khác thơ hà nguyên du 2. lắm thống thiết thắm thía đau cái quá quắt đến tế bào cũng tiêu ta như... đêm hao vàng xiêu em tỏa ánh sáng rưới liều thuốc tiên tựa điểm ngày khêu, đêm gợi, thân sôi ta ta ấm ức, nỗi đời vỡ bung em khâu đi! vết khôn cùng tình như tựa điểm trong vòng xoay điên tuyệt tình cành khô, con sâu lướt nhanh lá truy ảo giác, trái manh nha mùi 12
lối khác thơ hà nguyên du mặt trời đưa nắng đi chui rễ gào mưa, đất, dung môi tuyệt tình ngày đen chiều chia, đêm cách tăm hơi chân xiêu dạt mỏi bên trời oan khiên cánh môi khép, nhốt ngày đen ta, em, chèo, chống, lách, len ngõ nào?! lục bát tự thán vạ lây ngày phăng, vút, như tên bay cuốn ta cơn trốt vòng quay vỡ bùng trôi ta, trôi tan, tuyệt cùng hóa ta, hóa tận về chung một đường cơ hồ xuôi thõng tay buông đến kim loại cũng vô thường, vạ lây! trăng di hành đêm lâân la, phố ai bày? truông nhơ nào vượt, ngõ lầy nào qua? soi ta, soi với bao la tình vang âm nhiễu, tình va ngọn ngành đêm quê ai, trăng di hành? giấc ta khốn nỗi, cây cành bão qua
13
lối khác thơ hà nguyên du định hình ngày vong phai, cọ trên da cứa ta vụn vãnh, chia ba bảy vùng về đâu, về chưa riêng, chung? gối đầu suốt sáng, chẳng hồng phân vua rốt rồi, ta vẫn ta thua vẫn ta thắt thẻo, vẫn chưa định hình. đậm son em về đâu, dáng nghiêng khuynh? ta theo hụt hẫng, mất vin tựa rồi nồng say, men thắm pha phôi thân hơn bụi dấy, tợ hồi động chuông hoàng hôn chưa, đến thê lương? thuyền đau lắm sóng, tình buồn đa truân ly tán ta, ly tán dần! thấy em ấn chỉ muôn phần đậm son... nguyệt hoa hành trang tôi - di sản em thân lang bạt ấm, lạnh trên nỗi này máu tôi sao hồng cầu ai? tim tôi chịu phải khiến sai tình nàng! chân tôi em cũng đưa đàng cổ tôi vướng mắc vòng choàng nguyệt hoa
14
lối khác thơ hà nguyên du bước đi mương khai nước vẫn không về đồng xanh muôn thuở nặng thề với sông lúa ta chờ trổ đòng đòng mà cơn hạn hán cũng không hạ màn nghe mòn hao đến thâm căn tình theo chỉ dấu lỡ làng bước đi
vẫn mù khói nhớ một chùm ánh sáng phân kỳ mà sao bóng tối vẫn đầy quanh ta dù em hồng dáng kiêu sa vẫn ta khách trú lê la, bọt bèo đời mai co quắp chân phiêu ai cho nắm đất nhiễu điều nhân gian tình em có lạnh lư, nhang? vẫn mù khói nhớ, tro tàn xót xa! mạnh tà, yếu vương quê người nở đóa tình ta hương ngan ngát ấy vẫn là hương riêng nỗi nào nhớ Mẹ dâng lên trái tim Thánh giá chảy mềm Phật, Tăng tình chung xoa vết thương hằn cơn mơ tráng sĩ bàng hoàng... lũ ma ta về khóc với thơ ta còn nghe quanh quất mạnh tà, yếu vương 15
lối khác thơ hà nguyên du
bạt ngàn với đoàn duy hiệp
1. bạt ngàn, chim gọi vang, chim cây nghiêng gốc đợi, lá im nghẹn chờ sông nào đục, ngọn nào nhơ? thấm cơn ấu trĩ, đau bờ lao lung 2. em, ta khương tuyến say mòng đạn, tiêu, biệt tích, đen nòng khói pha ta về đâu núi sông ta? tim rung địa chấn, não la liệt bày 3. bình minh chết, nỗi riêng tây gậy quơ hư ảo, dài tay hững hờ đen xốc nỗi, trắng vùi mơ em như lộng lẫy trong mờ thổ ngơi ta về tôi ta, ta tôi nghe trùng điệp sóng luân hồi, qua mau
4. 16
lối khác thơ hà nguyên du cửa hư luôn mở, bước vào gió dung nạp nhiễm càng lao lách mình hồng, xanh, tím sắc tinh anh dấy phen trác tuyệt mới đành cho cây! 5. em căng xuân, nét ngọc đầy cánh khôi nguyên khép, dần phai nhụy hồng ta rồi! say gió, hăng cung máu hoen chiến địa, buốt chung phận mành về nghe cơn đau thâu canh cánh tung đành khép, chân hoành chịu thu
17
lối khác thơ hà nguyên du
18
lối khác thơ hà nguyên du bập bùng với sa chi lệ, trần quang thiếu- xưa
ngó non tôi úng ơi người! em, con sáo nhỏ cũng hời hợt kêu mục dậu bìm vẫn giành leo tôi trăm hướng cũng muôn chiều ngược xuôi ngàn năm lũng có chờ đồi vẫn bầy chim sẻ ngủ chòi dưa hoang trăng em có óng lụa vàng vẫn pha sắc tím trên ngàn dâu xưa tôi về mùa vẫn y mùa vẫn tang tích cũ vẫn mưa bập bùng...! thường nhật tặng các thân hữu HO
nói. tiếng phân ưu, thấu tường âm ý khai mạch lạc, cho mầm lực sinh lời van, vang đẩy nhịp kinh nghĩa rung bật máu, tự tình trổ hoa cười. cười bao giờ đậu trên môi? vui bao giờ đáp vào tôi một ngày? phân thân lối gió, đường mây vẫn như hồng thủy, tàn phai cội nguồn nằm. nằm xuôi, xuôi suốt chân tay thử đôi mắt khép như ngày lâm chung tưởng em đến trút mưa rồng 19
lối khác thơ hà nguyên du tưởng rã ruột quấn quanh vòng tử thi tưởng bè bạn, xáp cụng ly tưởng thơ phúng điếu đọc mê một tràng đi. vòng đi, rối rắm - can qua hơn thòng lọng, tợ xích tà cột thân cá thèm lội biển xanh ngần cánh mong xoãi ngát trên tầng bao la đứng. đứng trơ thân, nhánh lặt lìa. lá khôi nhập thế, chiều, khuya vọng nguồn nhựa bào, kết hoa, nôi son ong nhân bản, mật, chon von đỉnh đời! là tôi - tôi của...tôi tôi?? không là tôi của - tôi tồi tôi ti! nhìn. mê ly nhập, võng mô mờ cạn hồ cảm khái, hạ chờ nhạc ve mòn xoáy, mòn xiêu, thân que ta đi chưa đến sao về ngang nhiên!? thiền thơ ta thiền thơ, chẳng ngộ thơ em vào tầu hỏa, ta đờ đẫn ra máu thơ chảy lối kiết già hồn thơ không quán cho tà bủa vây
20
lối khác thơ hà nguyên du bên em mắt buồn đăm đắm chân mây chim đâu bay lạc cuối ngày kêu vang? phía tôi ngồi, rũ mơ hoang bên em hạn hán lòng khan khát nhiều đã rồi se thắt tim yêu đi trong lai cảo thiếu điều thụ tinh bên ta cái tôi rơi rớt trời quên ngờ như tuyệt tự giữa ghềnh thác câm lá trôi chua xót âm thầm dòng khinh bạc cuốn xuôi phàm tục kia có tôi về, lạnh đêm khuya chung thinh lặng khóc đầm đìa hư vô gió lùa gió lùa hương sắc trưng, phô nghe trong suy nhược quất mồ kinh bang phía em chờ trăng soi nhan bên ta nươm nướp sầu tan tác về ngai vàng cho em bàn tay có một ngón dài tim anh chỉ có một ngai cho nàng ngai cho em, chiếc ngai vàng tình cho em cả kho tàng trong anh bàn tay có một ngón tình khi yêu phải nhớù làm tin khoen vàng 21
lối khác thơ hà nguyên du trao cho em, đính hôn nàng thời xanh ta chỉ huy hoàng hôm nay bàn tay có một ngón dài đảo anh có một lâu đài riêng em riêng cho em, một con tim một kho báu quí chờ em trị vì bàn tay có một ngón dài tim anh chỉ có một ngai cho nàng ngai cho em, chiếc ngai vàng tình cho em cả kho tàng trong anh bâng khuâng vòng em quấn lấy vòng ta mãi xoay tít mãi, chẳng ra phạm trù ấy từ sáng tối ngây ngô lại cho ngộ đắc mà phô cốt, hài! ngửa ra con cóc đùa dai... trên cao Thượng Đế đà quay mặt rồi! em đừng tỏ chuyện răng, môi cho mây đuổi gió một đời bâng khuâng! ví dầu tình ta nến đời hiu hắt canh khuya còn nghe hơi thở quanh mùa giá băng tôi và tôi chốn cơ man buồn nghe họa hót trên giàn dậu thưa em cho gì giữa cơn mưa? mà nghe nặng trút vì chưa muốn tàn! bước lùi, bại chí hiên ngang sầu quanh ốc đảo mơ ngàn thanh âm 22
lối khác thơ hà nguyên du tôi còn tôi nặng quằn kham tôi còn em với xa tầm tơ loan tình hoa hương sắc phai mòn duyên ong nợ bướm như hòn vọng phu nhớ nhau hơn tích trầu cau tình yêu như biển dạt dào muôn năm đứng đi nghiêng ngã ngồi nằm bóng ân hình ái ôm chầm mãi thôi! dốc đời trơn dốc pha phôi màu xanh bao thuở cho rồi lá bay! tôi còn tôi giống con quay tình không tịnh lắng cơn hoài vọng đau em cho gì với chiêm bao? đường chia họa phúc, đường xao xác tàn! ví dầu, dậm khó cho an đầu treo mối chỉ không màng đâu em! não lòng với họa sĩ quang trường
1. não lòng mây cũng giăng đen gió như muốn nổi nhiều phen lạnh lùng tình tôi như muốn lâm chung chim yêu như muốn xổ lồng bay xa hồn tôi như muốn mưa sa lòng tôi như muốn khóc òa vỡ tan 2. rồi theo gió bạt mây ngàn tôi như hoang thú gọi đàn, bơ vơ say trăng rừng, tắm suối thơ hồn hoang lạnh mãi thêu tơ dệt vàng nghe tình như vết thương loang nghe tôi cáo phó, tôi tang chế buồn... 23
lối khác thơ hà nguyên du giọt cuối em tràn ly ta giọt cuối em tràn ly ta buồn nghi ngút với âm ba dại khờ thương cung phím, lạc đường tơ tình như hố thẳm đêm chờ trăng, ma giọt cuối em tràn ly ta sầu lai láng giữa muôn hoa ngạt ngào em đi gió lộng chiều nao ngàn con bướm mộng rơi vào mưa hoang giọt cuối em tràn ly - tan lệ nồng ta uống say làn hương hoa tình yêu, ai bắt tình xa? tình say, ai bắt tình qua vực đèo? giọt cuối em tràn ly ta giọt rơi thấu kiếp bôn ba, muộn màng yêu em khuyết dạt đời trăng về đau cánh nhỏ trong làn mưa bay tầm đường phóng, phóng nhanh, freeway dài mênh mông như nuốt như nhai gọn mồi 24
lối khác thơ hà nguyên du lúc nhớ khứ, lúc quên hồi sai chừng ly, tí, một trời xa nhau như em nhầm hiểu chiều nao khác chi đàn đứt dây sầu lạc âm khác chi người lái chưa am khác chi ta quẩn lo tầm đường đi tuần hoàn nắng múa khúc dân ca, mùa mưa chung giao hưởng, vui đùa vọng đưa ríu rít hót, chim chuyền thưa rằng muôn cớ sự xuôi đưa tự trời thoáng chốc dâu bể thay đời! cố sao bền mãi, 25
lối khác thơ hà nguyên du không dời trắng, đen? em, ta, còn với ta, em? đâu vàng son cũ, đây niềm gắt, gay khóc bao, cười bấy, riêng ai? như mưa như nắng phiên thay, tuần hoàn. thế, tư với rốt ráo, trắng tay người vẫn tham vọng hão, rã bời chí ai dúm nước chẳng thấm sông dài mấy con chữ nhỏ đoái hoài… công chi? ới! ớùi! ới! hãy về đi! dẫu nghiêng ngã cố lấy lề thanh cao chói tai đời, 26
lối khác thơ hà nguyên du nghe tụng nhau am ta tròn, lặng, gối đầu thế, tư
wislawa szymborska * wislawa szymborska trong cô tịch vẫn không nhòa bước đi nụ trào lộng, nở từ bi khung cửa hẹp chứa... tư bề giang sơn thơ người động khắp nguồn cơn wislawa sáng linh hồn... Ba lan * Nhà thơ nữ Ba lan đoạt giải Nobel 96
27
lối khác thơ hà nguyên du mấy đoạn sử thi với riêng gđ: mẹ, k.anh, thu, nương, náo, lái, dinh, do, út
I. mười ba / chín / bảy bảy tưởng như cá rục man, vi tưởng như chim rũ phơi thây trong lồng ai ngờ ra tạm cái khung hoang mang vây khép, phập phồng bủa giăng II. hai / giêng / tám hai chân ra chưa nóng, lại vào máu tua cánh rã, trầy,hao vẩy vằng bốn năm thêm, khử, đày căn lại ra khập khểnh, ngỡ ngàng chân xiêu III. bảy / bảy / tám hai lò mò bước mạo hiểm cùng miệng chai nhỏ nhắn, mênh mông lọt vào tuổi tên vượt khỏi biên, rào bàn tay độ sẳn, nghĩa hào bao dung dẫu xô mà đỡ bằng không...? IV. mười / chạp / tám sáu 28
lối khác thơ hà nguyên du gọi con, cha trút hơi cùng... cha ơi! vĩnh biệt nghìn trùng sinh ly bao lâu chăm sóc cận kề tưởng như cha khỏe cha về với con đâu ngờ cha mãi đi luôn con như muốn chết theo dồn nỗi đau vì đâu cha chết, vì sao? chính kẻ giết ấy, cái đầu quến đen! khoa học chi, khoa học hèn !? V. mười sáu & hăm ba / mười một / chín mươi khó tin mà thật chứ! mừng rõ như thả cọp về rừng, mới ngoan thoát đi từng đợt, từng đoàn ta như kẻ chết phục hoàn hồi dương thoạt tiên ngỡ đúng thiên đường vỡ ra, dẫu thế còn hơn ngục nhà! dù cày, dù kéo vẫn là vẫn như bốn bể, sóng hòa tự do... VI. hăm bốn / sáu / chín lăm mệnh nào định lúc không ngờ hai phương lạ lẫm, tình cờ trao hoa bốn mươi năm đã chẳng là... em chênh ánh nguyệt, anh tà bóng dương chảy chung ta, một dòng thương gối chung ta, gối canh trường, tử sinh đến đâu trên đoạn đường tình? 29
lối khác thơ hà nguyên du
VII. hăm ba / tư / chín sáu gừng già mới nhú mầm non cây già may có trái son đầu mùa tôi mừng run, mắt rơi thưa khi con cất tiếng tu oa chào đời làm cha, cảm thú tuyệt vời đáng yêu, đáng sống làm người, nuôi con.
đợi mùa đá, gai, lăn lóc ta về chân ghim mũi nhớ bầm, tê độ, thì nặng mùi xú khí tung hê ai qua lăng kính nào, mê chỗ ngồi? ta nằng nặc nhớ thương nôi! tim thê thiết rét câm đời lưu ly có em mang mưa theo về... ta mơ nhánh lá xum xê, đợi mùa
30
lối khác thơ hà nguyên du
31
lối khác thơ hà nguyên du dự cảm có một góc đời buồn hơn nghĩa địa ta canh cô lạnh ngắt nẻo đi về dẫu có em trong vòng tay bỏng lửa hồn vẫn như ai cướp khỏi thân mê! mãi nhai lại những món đời nhạt thếch lối ra nào nên giải thoát cho ta? lá của rừng xanh hay lá chết sao một đời điêu đứng với phong ba có một mạch đời như đang tắt nghẽn tim phong lưu trăm bận nén hơi tàn ta có tình em tháp đôi cánh én vẫn khối sầu ta - vạn kỷ chưa tan! mãi cặm cụi bao việc đời ngán ngẫm mình hỏi ta có phải chính ta là..? mùa lá xanh nào ta ta về lại? mùa lá xanh nào ta ta của ta? có một con đường ta không thể tới trượng phu thời đại, trượng phu hề! em diễm tuyệt, em vẫn xa tầm với cho ta càng chìm tận đáy sơn khê
ám ảnh sầu kết thạch như núi đời mạt kiếp buồn gây rừng 32
lối khác thơ hà nguyên du cây khốn đốn xanh um mòn xoáy đường tim tình đi mất hút ta quơ quào mỏi rụt nhánh tay không ngày xẻ núi khai rừng chôn nhật nguyệt?? đêm thêu đời trên lửa rực oan khiên mình giết đời nhau em nào hay biết mưa mắt tình ngập cả lối an nhiên ta hạt máu nguồn chia năm xẻ bảy yêu thương sao từng hạt mẹ cha gieo! muốn hóa hạt ta nên ngàn hoa trái mầm chưa ươm đà dạt tấp thân bèo! mỗi biến đột chạm vết tì nhói rỉ mỗi bước quanh ta, thương tích in hằn máu muốn xa tim sao còn chung thủy? ám ảnh vây đời nghiệt ngã giăng giăng
33
lối khác thơ hà nguyên du em và mãi mãi này thân thế mang mang sầu chia biệt ta mòn hơi ngồi giũa móng tay dài nghe râu tóc đang cựa mình trổi bạc nghe da buồn co nếp gấp phôi phai thân cỏ úa chiều hôm chờ sương rụng tình ngày thêm mỏng vánh tợ mây tan em muốn lách đời em sang nẻo khác ta mất hồn đứng giữa ngã ba hoang dòng lặng lẽ mà như nguồn thủy động em biết không ta sống để làm chi? tim mỗi phút nhín riêng vài giọt máu cho lên đường khâu lại vết phân ly ngàn ôm ấp sôi sôi lòng lang bạt mai về không dòng nước thoát xa nguồn? em lưu dấu thơm nụ đời nở muộn ta khu vườn, em trút lá đau thương... đâu hạnh phúc trần gian mà ta đợi? đời tàn phai rũ cánh mộng bay xa trong nuối tiếc tình cưu mang trọn kiếp em lấp đầy mãi mãi núi sông ta...
34
lối khác thơ hà nguyên du bi khúc tự tình sân si dẫu lành lặn nhưng vẫn là vết tích khơi lên chi bi kịch của riêng mình vết lỡ độ, chấm dầu loang rả rích cây khô, trơ, không khỏi gió phi hành đá cũng dây oan vì cơn thác lũ thịt da nào kham nổi nhát gươm đi? hư vô chảy ngập tràn bờ nhân thế! em tín đồ, không thoát khỏi sân si đêm câm mầm đã úng qua bao mùa mưa lũ nhân sinh nào cũng phế cả, thương tâm! ta tận số bởi mưu đồ nô dịch em hay gì, trăng - chạy trốn đêm câm! ta và em ngày hốc hác, mắt gầy phô ngơ ngệch đêm khô queo, co quắp xác ve nằm nỗi cắc cớ mãi chơi trò sống chết em chân chùn, lả bước, lối trăm năm ta nụ búp đã èo không khí thở ta rạch con chợt nghẽn lối ra nguồn em môi mắt, hề như kề địa ngục? em thân hoa, nào cận với thiên đường?! sóng sóng đã nổi trên khắp bàn khắp ghế 35
lối khác thơ hà nguyên du sóng đã len tận giường nệm chiếu chăn ngọn sóng đánh không chừa riêng một nẻo sóng ngàn năm ngọn sóng vẫn căm hằn ai đã sống mỗi ngày không thấy sóng?? ai sinh sôi mà sóng để yên nhàn? nơi cây mọc với trung bực thạnh, mặc thùy trang, đạt thu
nơi cây mọc, đá sỏi già, đất cỗi gọi tên chi xứ Trảng, ơi! quê nghèo. Mẹ ở đó, lầm than đeo suốt tuổi! Cha một đời còn đen hẩm đen hiu! quanh cây mọc, bao nhánh còi, lá úa bọ sâu nào ăn mất thuở tươi xanh? Em ở đó, lạ xa từng mảnh lụa Chị phai tàn theo bát cháo, tô canh nơi cây mọc, chim muông dường biếng hót đất Thánh trầm u ẩn điệu kinh vang Tha la đó ai về thăm một sớm? Gia lộc kia bao kẻ vẫn chưa hoàn? quanh cây mọc, những mái chòi xiêu dột trẻ sinh ra dăm đứa bước vô trường? còn khuya khoắc mồ hôi dầm rơi hột sáng tinh sương người tất tả ra đường nơi cây mọc, xưa bom dày đạn xéo vết thương còn như rỉ máu thêm ra bạn bè đó, chung thời cam phận héo người thân kia lam lũ, thoạt trông già quanh cây mọc, núi sông buồn lưu vực 36
lối khác thơ hà nguyên du cảnh sinh tình áo não buốt năm canh người viễn xứ động lòng thương rất mực nguyện mai về cho trái ngọt, cây xanh? em, tình dâu tằm thơ ta luôn nhả sợi thơ vàng em, lá ngọt, tình dâu - cho sự sống em, chữ, nghĩa, hòa chung như hình bóng duyên cơ thành viên đạn BIC lăn ngoan! ta về đâu? hạt mưa nào không chở nỗi tư, riêng? hố mắt ai thâm một trời tơ tưởng! nước vẫn chảy theo dốc đà định hướng ta về đâu viễn khách đời, mưa bay? một bức tranh ơi! quê nhà rách tủa áo, trơ thây! em ngọc quí chợt nhiên là sỏi cuội! mẹ vẫn thân cò mệt nhoài, hai buổi! ta gông cùm, tàn úa hết hoa niên!
37
lối khác thơ hà nguyên du điếu thuốc tôi với du tử lê
điếu thuốc tôi, thời gian luôn hút mạnh thoát châm nay tàn quá nữa xuân thì ta đắng nghét, sao môi thời nghiện ngập? khói mấy thơm mà em lắm phen mê cà phê tôi nước đã pha, giọt sầu đen đắng nhỏ môi thời gian, nhanh cạn quá đi mà! ly với muỗng, khuấy nỗi đời chung cuộc nhạc thơ bay đánh động khắp ta bà...! sài gòn trong mơ, sàigòn trong thơ với lê minh sơn, quang, minh
sài gòn trong mơ, sài gòn trong thơ ngày về xa không, ngày về có gần nước mắt em sa, nụ cười anh lịm dấu chấm than như cột cờ không chân! sài gòn trong em, sài gòn trong anh rừng tàn theo cây, rừng buồn thú lạc núi tiếc thương sông, mạch nguồn vẫn đục dấu chấm than như giọt buồn em rơi sài gòn trong mơ, sài gòn trong thơ máu anh rơi xuống, ruột em cũng mềm ái ân tan tác, cơn thác nào xui? ta sẽ điên lên, khi hoài trong đêm 38
lối khác thơ hà nguyên du sài gòn trong mơ, sài gòn trong thơ người về bao lâu, đời mẹ có còn tóc rối em rơi, bạc đầu anh rụng dấu chấm than như lệ hờn anh rơi! anh vẫn còn em đời vẫn còn đây đôi tay gầy buồn sầu vẫn còn đây bao mối tủi hờn buồn vẫn còn đây điều không với được anh vẫn còn em tình xa héo mòn tình vẫn còn nghe dư âm kỷ niệm lòng vẫn còn đau trong nỗi muộn màng đường vẫn còn xa hành trang chết lịm anh vẫn còn em đầy vơi chứa chan em vẫn còn như giòng sông yêu dấu tắm mát quanh ta bao cánh đồng buồn tình như rừng xanh tình em rợp mát chim hót sương mai càng thêm nhớ hthương tình vẫn còn như sông chia biền biệt người đã về đâu thương xót ngập lòng buồn vẫn còn theo buồn rơi rớt lệ anh vẫn còn em tình ngây ngất mong
39
lối khác thơ hà nguyên du
nhan sắc em đã khóc một chiều em đã khóc mưa ngoài kia như thẹn hạt sa mù gió ngoài kia như dừng bước phiêu du kìa nước mắt em là trời bão tố em đã khóc một chiều buông tóc nhớ tơ chùng tơ giai điệu giai điệu lạc cung sầu ấm vòng tay cơn hờn dỗi đêm thâu này nhan sắc em là mưa bão rơi khóc đi em cho nghiêng thành quách đổ khóc cho vơi nỗi khổ tự bao giờ cho anh còn tiếp tục với bài thơ cho anh nhớ muôn đời đôi môi tím em đã khóc một chiều mây sắc xám đây bàn tay lau hạt lệ u sầu phút vàng son mơ dìu đến mai sau đôi mắt mưa đôi mắt mưa buồn từng hạt long lanh đôi mắt mưa buồn thường hay rơi nhanh đêm đưa nhau về sao em chẳng nói con sông yêu đương nổi sóng xô mau mưa gió mang về từng hạt thương đau 40
lối khác thơ hà nguyên du cây lá như buồn tự lìa xa nhau tay khô vỗ về, tim đau quặn nhói anh yêu em như càng thiết tha nhiều đôi mắt mưa buồn, đôi môi chợt tím xa cách ai ngờ nước mắt đầy vơi anh mơ ước thành loài chim bay đến bay đến bên em lau lệ sầu rơi đôi mắt mưa buồn biền biệt xa khơi đôi mắt mưa buồn còn đâu chung đôi hoa yêu muôn đời trong ta đẹp mãi em ơi! em ơi! thương nhớ nào nguôi ngã ngựa thất thểu hoàng hôn chân mỏi sụn đâu ách oan cừu quặn thắm vai? từ tâm vấn nghiệt nghe trầm thống ta hắt hơi buồn theo lắt lay em qua mấy nhịp cầu trăn trở nên trái tim hồng thưa điệu xuân ta tên ngã ngựa đời loang lỡ cho em toàn những thứ không can như con vạc đêm nỗi nhớ quay cuồng khi bốc lịch niềm thương ngây ngất dịp thư tin bội thề vong ước nào hay biết? phận lá mong manh giữa thác ghềnh! 41
lối khác thơ hà nguyên du mai sẽ ra gì trang viết dỡ! dòng mực hay là giọt máu tim? em vẫn thờ ơ khi bước cạnh ta lạnh lùng như con vạc đêm tận đời mai mốt, mai sau còn mai mỉa? nỗi đau, nỗi nhớ vì nổi trôi ân nghĩa, ân tình nhiều ân hận tận tâm, tận đức đến tận đời! đóa phù dung chết dần từng phút từng giây sống sao ta không yêu đến tận cùng? nghịch lý quây quần - quanh nghịch lý vườn hư nở mãi đóa phù dung ngậm ngùi những vật, những đồ bày la liệt tình tự nào riêng cho bao ngươi nghìn năm mọi vật đều câm nín ta nói ra chi để ngậm ngùi? vấn nạn tìm gì ai cũng đi tìm cả? trái đất gồm thâu lẫn chánh tà lẩm cẩm ta tìm ta chẳng gặp cái ta tại ngã - cái ta xa?? 42
lối khác thơ hà nguyên du
43
lối khác thơ hà nguyên du thôi về một khối tơ vò phơi trước mặt nhiều quả mù tung tỏa khắp đời ta điên chắc sẽ ta điên mất! thôi! về làm nốt mấy thơ rơi. xuân thiên nhiên hãy nở trong lòng ta mấy nụ cho xuân không ngại bước len vào đêm ta người hãy thêm tinh tú cho bờ bến mộng bớt nghiêng, chao khai lối ta về gieo hạt lệ nắng em còn rực như hôm qua? mưa ta sẽ tắm thêm ngàn nội lộc biếc mai này thơm mấy hoa? vẫn tạ ơn em ngày mưa, nắng cho cánh chim dài thêm lối bay giữa cõi thâm trầm, sâu, tịnh vắng én có năng về nâng cốc say? ong nhớ ngàn năm đường lấy mật ta bao giờ lãng lối chung, riêng em vạn thuở quên gì ngõ trúc em có hay gì xuân thiên nhiên?
44
lối khác thơ hà nguyên du em có về ta? hãy hót vườn ta, chim xanh nhỏ nắng đã vơi rồi, tia lãng quên chiều qua lá chết nơi đầu ngõ mưa chẳng thương cây một chút tình hãy hót vườn ta, chim xanh nhỏ số kiếp tang bồng vườn cũng khô tình như lá chết nơi đầu ngõ em có như mưa giọt xuống mồ? đá nẻ cơn buồn theo sông núi em nức lòng không đời long đong? ngàn sông muôn suối đi về biển em có về ta, một đóa hồng? hãy hót vườn ta, chim xanh nhỏ cứu vớt linh hồn bao lá xanh tình em chắp cánh bay từ đó ...! ta bước chân xiêu vẹo bóng mình!
như tên ngông, say bóng em còn hiện lên trang giấy ta vẫn còn như tên ngông, say còn nghe tiếng nấc đêm bùng dậy còn thả đôi dòng theo gió mây.
45
lối khác thơ hà nguyên du dẫn độ thơ về tra khảo đêm chiều rơi chiều, đêm tâm sự lá trăng giao tình trên những ngọn cao chim di buồn nước trời mây lạ giấc ngủ không tròn, canh cánh đau đêm của ai mà xây ước hẹn em của ta em biết chăng là... một bóng hằng đêm ta về muộn hồn dật dờ theo những tiếng ca tiếng ca như xoáy mòn tâm thức của một thời theo bước lãng du của gót quân hành say thế trận như dấu son mình khi mới gặp đã ấn sâu vào trong trái tim chất men thiên lý tình ngây ngất dẫn độ thơ về tra khảo đêm đêm của ta cần thêm nhẫn nhục em nào hay ta quá quên mình nên nhánh sông buồn chưa đến biển nên hoàng hôn giữ lại bình minh khô nhánh trần gian ngày có nắng pha, mưa gội ta có tình em, thiên thu núi có đời sông, ơn có biển chim có rừng yêu, nghĩa đất sâu 46
lối khác thơ hà nguyên du tro bụi cõi nào ta bay tới? về cây chưa cơn dấy say nhừ? hố lấy vàng hay là huyệt mộ? đường tình yêu chung một lối hư ta thấy tình em như thời khắc cuốn nốt ta đi đến hết đời lá thắm xanh đâu mà úa, bạc? khô nhánh trần gian, lạnh vỏ tơi mơ hạt bụi mơ cột ngựa vào cây tuế nguyệt ta làm bằng hữu với sông xanh tường mây vách gió trăng nào khuyết về ơi gác mái chèo hư danh mơ một đời về bên mái nhà tha hồ mình tắm nước quê thơm tình như huyết thống cây và lá ngàn năm thắm thiết mầm xanh đơm kiếm cung hoa bướm đầy ly rượu ai rót mời ai khóc cuộc buồn ta, em tình đã hòa dâu bể kiếp mỏng manh còn như lá tuôn mơ hạt bụi nằm trong lắng tịnh thôi đời đừng khuấy nước sân, si này em có nhớ chân tình cũ? về thôi hãy cố mà quên đi!
47
lối khác thơ hà nguyên du như tìm thấy thiên đường từ bao giờ, em có mặt từ bao giờ, hoa ngát hương và em đến như dao cắt, chia ta rời, cái ta thường từ bao giờ, em có thật đường ta chờ, êm gót son và em đến, xua hoang phế xua ta rời cái khuôn mòn xua đi bao nỗi đời cay đắng xua đi niềm thương đau tủi hờn tình em bay trên nhiều ước lệ đưa nhau về một cõi trời riêng chia ta rời biệt mù, oan trái chia ta rời tâm tư, chán chường ngàn năm tim ta, em chiếm ngự tim chân tình, đâu biết thiệt hơn từ bao giờ, em có mặt từ bao giờ, ta có tên này căn kiếp, cho duyên kiếp ta luôn tìm, thấy ra mình từ bao giờ, em diễm tuyệt từ bao giờ, ta hướng dương tình yêu chín, đôi ta hái như ta tìm, thấy thiên đường
48
lối khác thơ hà nguyên du trên sợi tình* treo đời nhau trên sợi tình dâng đời nhau qua niềm tin em nghĩ gì trong mong manh anh lo gì trên chông chênh ta mong gì thân chưa yên cam đời hoa trong lọ buồn giam đời chim nơi lồng son hương sắc nào phôi phai mau phong lưu nào đang phong sương mai trôi về đâu vô biên về đâu em chốn hư không về đâu anh cõi vô thường tìm đâu ra chốn niết bàn tìm đâu ra cõi thiên đàng chung đời nhau trong lạc loài xây tình nhau cho ngày mai em nhớ gì trăng quê ai anh mơ gì non sông phai trong muôn trùng xa chim bay Bài này còn có tựa trên sợi tình mong manh , khi Trần Duy Đức phổ nhạc
49
lối khác thơ hà nguyên du trôi trên dòng sông đen với tưng, phùng, diêu, phong, hoại, ngon & các em
rơi vào lãnh địa câm tim chai mòn cảm xúc ngang em, hai mươi năm ta bỗng thành gỗ mục trôi trên dòng sông đen tải đầy muôn rác rưỡi còn lại chút khôn hèn ta nhú mầm vươn tới tìm cõi đời thanh cao đất trời thơm hy vọng ta bay như loài chim tự do như biển sóng tìm cõi đời thanh cao đất trời thơm hy vọng ta bay như loài chim tự do như biển sóng chốn nao lành an cư? tim hiền ta rỉ máu! hy sinh ai có dư? cho đời cần ủy lạo... em bồng bềnh trong ta sóng tình luôn vỗ đập âm bậc nhiều phong ba cung giai lên bão táp!
50
lối khác thơ hà nguyên du nỗi nhớ bầm tim gan cơn yêu se thắt ruột hơi thở chia thân bằng nhịp tình ban quyến thuộc gánh nhân sinh quằn vai chân ta bao giờ quỵ ai ai vì ai ai? ta có còn nhau quý?
tình anh chiếc bóng với đời như tiếng khóc lệ người hoen chân qua em đi chiều gió lộng anh rớt theo nắng tà với tình như lá úa một thời cây tươi xanh không dưng mà nắng hạ rơi rớt buồn mênh mông em qua bằng gót mộng dấu ái hằn nét son như bừng lên nhựa sống anh ngả nghiêng mất còn
51
lối khác thơ hà nguyên du anh lo vàng thế hệ cái chết chờ chốn nao? khi tình em đợi trước yêu mãi trên dốc cao với buồm yêu tiếng gió lặng sầu cây không rung nơi đâu bờ bến lạ? anh thiết tha đến cùng với tình anh chiếc bóng lạnh lùng trong xanh xao em thơm ngàn đóa mộng xiêm áo nào chiêm bao? sầu chia phôi với riêng như ngọc, standford
em bàn tay búp măng ta ngón vàng sợi khói em đen nhánh tóc bồng ta mái đầu phong sương em làn mi vút cong ta mắt buồn nhân thế em xiêm áo nhung lụa ta cánh rừng thu phong tim ta bờ cát lở em sóng đập ngàn năm hồn ta cây dầm nhỏ 52
lối khác thơ hà nguyên du nặng chèo tình qua sông em đường mây, lá hoa ta lối chùng chập tối em chim én báo mùa ta ve sầu chia phôi! mặc dầu em mặc cả đời như tàn bếp lửa em nhen nhúm, họa hoằn! có gì bên cánh cửa hay vẫn lạnh tro than? nghịch hành xuôi vận mạt lắt lẻo nhịp sinh cơ lụn dần, ta, bạch lạp! em thắp tự bao giờ động càng thêm lấn tịnh ô ố lên sen, bùn! như mây thời bộ lạc mịt kín cả không trung bã nào ta gặm nhấm? nấn ná chút hư danh? hố ta ngày đã thẳm! lá thuyền em, chòng chành! mập mờ tia dã dượi róc rách, ý như tuôn mát hồn, xanh đá cuội 53
lối khác thơ hà nguyên du nghe ríu rít chim muông dồi dồi dăm nghĩa chữ thơm đôi cánh cho ngài xăm soi dòng can dự tình căng nứt mộng lai mặc dầu em mặc cả phún thơ, mội, mặc…bung tia trầm hương, tỏa lạ nghe âm ấm trời không em khóc ngày mai em khóc cành thu anh sầu nhánh hạ em mơ theo lá anh ngóng sương mù em nhớ nguồn mưa anh buồn nước đục em mong hạnh phúc anh đón âm thừa em đến đầy vơi anh dời gót trượt em nâng mơ ước anh lướt xa khơi đời giăng mưa bão đời quất hằn roi về đâu nương náu nợ nước ai đòi 54
lối khác thơ hà nguyên du đời giăng cạïm bẫy người giết dần đau còn bao trong mấy? một nấm mộ sầu! em héo lòng hoa anh nhòa kiếp bạc em duyên tan tác anh rối tơ ngà em khóc tình ta anh hòa mắt lệ em đi hoang phế anh đến dương tà em khóc ngày mai anh hoài ước vọng em khao khát sống anh thiết trần ai thơ đại định 1. em lên ngàn ta xuống núi đời mau tan hơi thở vội 2. em, tín nữ ta tội đồ tình ngậm ngải 55
lối khác thơ hà nguyên du theo ngàn thu 3. ngày của tháng tháng của năm năm của đời đời của ta ta của em?? em của thơ… thơ đại định! nhà thơ 1. một chuyến đi trên không thực nhập mơ người đi bằng đầu vụt tốc - bạc bụi cát có thể hóa kiếp nên ngôi bắc đẩu 2. quá hớp ngà cuộc chơi tủa máu gót truy nã tinh hoa trong kỳ bí - tận kỳ cùng như nhà địa chất khai thác dò tìm khoáng sản não bộ quặng mỏ trái tim 56
lối khác thơ hà nguyên du khép mắt khép mắt tim cuồn cuộn thôi! đi tìm khuây thôi! chẳng ra chi mãi cố nhớ đến hương của màu sắc gương của nghìn đời nhổm dậy khiếp trắng nhú ra rợn đen đâu đây nhiều tiếng chó tru sự ngược ngạo trở thành thói quen bao kẻ ưa nhân danh tin yêu trợn mắt ruột sôi sợ những tên bắt cóc mặt trời e những kẻ toan đoạt trăng sao vào nhà khép kín cửa sáng sớm mai tìm đến dòng sông rạng hôm sau đi về với núi sẽ không mảy may đến sự đào thải tin yêu
57
lối khác thơ hà nguyên du
58
lối khác thơ hà nguyên du
điệp khúc mưa mưa tiếc chi bong bóng vỡ mưa ngày mai nếu không có nắng mưa trách sao bóng ta chưa hiện mưa chìa khóa nào mở được cửa tim? mưa trái đất như quay ngược chiều mưa tựa con ếch tưởng ngủm ngộp đáy giếng mưa tựa con én không hề bén mảng mưa như có đốm lân tinh trên đống rác em đống vai mưa chiếc lá vẫn reo khi rơi mưa tội nghiệp những con thiêu thân mưa dẫu mai hình có đập bóng hiện thực, tên vẫn bắn đi...
59
lối khác thơ hà nguyên du những ý rời buổi trưa I. chút tiệm tiến còn do những ám ảnh tuy ta không mỏi cổ quá khứ em vẫn đăm đăm một chiều đành rằng mặt trời chỉ mọc hướng đông nhưng nắng mưa sao hoài bất cập? ừ thì thôi? khắc chế cho xong… liệu có ngất ngư khi sinh thơ mà không dưỡng khí? chắc gì mộ mình có kẻ cắm bia!? chuyện ngày mai ai hề biết được dẫu cho là nhân định trước… em đồng hành đến cây số bao lăm? II. và rồi con nước cũng trôi thương sao những ngón đả thông gắng đi từ lối dẫn khốn kiếp, những rác rến và rong rêu? em không cần biết chi những độc tố nào? miễn sao nụ cười quyện khói cơm chiều thơm, thân ái miễn sao… miễn sao… và rồi… và rồi… III. lạnh phiến thạch trong dáng cổ kim buồn ngần huyết dụ ánh lên cùng môi mắt tím đang có gì lấp ló trong ta? 60
lối khác thơ hà nguyên du vẫn bao nghĩa cả cho ngày hành hiệp vẫn bao tích tuồng dàn dựng mai sau từ gối chăn đôi lệch dần giác độ em ngôi hoàng trong trái tim côi? làm sao phải quên hẳn cái tôi? cho cánh dù sớm bung vẫy gió ngõ ngách, hư vọng co cụm gói ghém vẫn bị bó buộc giữa những mông quạnh và lạc lõng quát tháo với đám sỏi cuội phẫn nộ với loài rong rêu có chăng chỉ với ngõ ngách, hư vọng phía chân trời còn có em xoãi đôi cánh hừng đông giang đôi chân nước rút phía chân trời còn có em giết chết nỗi mơ màng phục sinh cho hiện thực dù thơ không hái ra tiền da diết bó gối vẫn không tránh được những cây đinh luôn bị bổ xuống và đóng cứng em có giống như những nhát búa? dù thơ không hái ra tiền nhưng đã bứng ta lên khỏi vực cố định.
61
lối khác thơ hà nguyên du hóc hẻm lạ khất khứa với bao trù liệu lao đao cá tính thui chuột vì đồng hóa không dưng em chóng thành đường song song chợt mấy nụ hoa búp không thấy nở ta luôn thèm đi trên nhiều hóc hẻm lạ thành kẻ cổ xúy một chút sáng đôm đốm vẫn cầu sự sống cái hơi hám phép mầu xua tan bi lụy hệt như điểm tiêu trên bia cuộc đời ta thiền ta vào dốc lực cung nỏ em đôi lúc cũng trở thành kẻ cổ xúy. chiếc phao lấm lét tránh cơn trốt kiêu ngạo chân hoàng hôn tủa máu da non bình minh mà không ai mở cửa cánh tay buông thõng định mệnh chiếc lá như có ai mở ra chân trời thập thò trái tim xa lồng ngực những quấn quít khó lòng cỡi mây những bịn rịn khôn tài nào lướt gió mấy mươi năm con mắt như suýt nổ tròng lỗ tai tưởng như đà lủng nhĩ cái đầu tợ đã vỡ bung em vẫn như còn đầu độc trái tim ta lưới không gian giăng mắc cửi 62
lối khác thơ hà nguyên du những đôi cánh tháp không lành phải vỗ đập cánh vô vọng ai nói gì về thơ? ai nói gì về Chúa, Phật? may mà có được chiếc phao!
và dòng sông 1. không có bóng dáng bình minh chim lạc đàn thả từng tiếng kêu theo lá hoàng hôn rơi nỗi buồn như bốc lên thành mây mọi người không có sự giống nhau nên dù nặng hạt cơn mưa đời vẫn tạnh những sợi khói phun ra từ nơi không hề có lửa thói quen vô lý trở thành định kiến và sự thật mất hút cùng với đạo đức tối thiểu 2. không có hy vọng ở cuối đường hầm ngọn nến vẫn thắp lên le lói tình yêu giống như thời tiết và dòng sông nhỏ khó về được với biển để những lây lất kéo lê còn bông hoa nào nở theo mấy ngón tay? còn âm ba nào ngân lên từ nét bút? có lẽ trái tim sẽ thiếu máu vì nghiệp dĩ! 63
lối khác thơ hà nguyên du 3. không có bước em theo cùng dòng thơ càng mạnh hơn nguồn mạch con dã tràng luôn thuộc bài vô nghĩa vẫn miệt mài với biển cát mênh mông hạnh phúc có phải là khi con tim thổn thức? em hiểu gì chăng trên đường về? hành trang nằm trong tay hay trong tâm? khó hiểu sao đã như một mà hai... men theo trời nắng bụi với hai thi sĩ kim tuấn / du tử lê & nhà văn thanh việt thanh men theo trời nắng bụi chân rong quanh phố núi tĩc lấm tấm sương mù nhớ trán em pleiku mưa lầy ngăn bước hạc em khoanh trịn chăn ngân nga câu hát nhớ kontum đất trắng, rừng xanh chiều buơn bản, thượng gùi măng, tội nghiệp thương anh xưa tiền đồn cơn rét cịn gay bát cơm rừng nghe như đã nhạt nước suối ban mai vơi phần dịu mát càng yêu em khi đọc cánh thư nhà đường quanh co 64
lối khác thơ hà nguyên du đồi thoải dốc không xa mơ có em bên càng xinh phố núi “những bước chân âm thầm” thơng già, như khơng giĩ thổi... “anh cho em mùa xuân” thắm đời mình “đêm nhớ trăng sài gòn” dệt giấc mơ xinh chiếc nón cũ mèm, ấm đầu chiến sĩ... tiếng hát kontum buồn rung cảm khí ly rượu pleiku giục giã quân hành “rừng bản trăng sao” kỷ niệm em, anh lòng nở ngát phong lan chào bản thượng... (Những câu trong ngoặc kép là những bài thơ được phổ nhạc rất nổi tiếng của hai nhà thơ kt & dtl, và, “rừng bản trăng sao” là tập truyện của thanh việt thanh)
cõi nào ta rơi này những ẩn khuất như vằng vặc suốt kiếp như nối vào nhịp thở mai sau với trổ hoa và nấm độc em là gì còn đến với chiêm bao? này những bất trắc đã một đời ám ảnh như hòa vào xương thịt tương lai với kết trái và ung nhọt em là gì để có một không hai? này những gói ghém cho hành trang số phận như nằm trong đôi tay em 65
lối khác thơ hà nguyên du giữa sáng tối và trong, đục em là gì để như đôi cánh chim? này những giàn phóng luôn được lắp sẵn ngón đính hôn của em lại đóng vai trò! em đặt gì lên đó ngoài thi ca? em là gì để như một đời thơ? này những trái oan của cuộc tình cuối như khóa hẳn chiếc đinh ốc vào đời với địa ngục và thiên đàng em là gì trong cõi nào ta rơi? tiếc. liến thoắng với những tinh mơ cười ngặt ngẽo cùng bao ánh tà xám cái xán lạn chỉ cách tấm màng mỏng móng tay em có thể chọc thủng nhưng mấy ai chịu nhích thêm tầm với vì tiếc cái bậc đang vững và thơm. vươn mình phía trước, phía trước, phía trước con bướm thèm chút nhụy hoa còn phong kín nhụy hoa hàm hương và phô sắc nhụy hoa tưởng tượng vô cùng... đã ở giữa sa mạc mà còn làm tàng! mai rồi sẽ biết những vươn mình của thế kỷ!
66
lối khác thơ hà nguyên du
lên chậm chắc em sẽ khôn ngoan hơn khi nhìn khói chiều tím đợi chờ đợi chờ đợi chờ gì? lòng người mà sôi như cái nồi nước! cái rốt ráo vẫn chỉ ở một con đường, có lẽ anh sẽ chết trong buổi ban mai! khi ánh sáng lên chậm! kiên nhẫn cái gì cái gì sẽ ra cái gì... thứ tình yêu nào cũng có sức mạnh sao em cứ nói ly dị? nếu chiếc nhẫn cưới có lỏng lẻo, hãy mang đi làm lại cho vừa, để nhắc nhở và trấn an lòng kiên nhẫn với anh... những lẫn lộn khó nói! 1. những lẫn lộn khó nói! xám xịt kẻ có nhiều gai luôn nhận được nhiều hoa hồng, khi họ đi trên đại lộ, những con lộ dẫn tới đâu chưa thể ai khẳng định lại... khẳng định! biết ai sẽ đáng làm việc đó? 67
lối khác thơ hà nguyên du 2. những lẫn lộn khó nói! hắc ám! bao chất xám nhạt, càng phai trong kho tàng. em không bao giờ tin những điều anh nói! về đậm, nhạt. thể như khuôn mặt em yêu dấu, make-up xong thì đẹp như mơ sự thật hiển hiện vào sáng thức giấc 3. những lẫn lộn khó nói! cố hữu khác chi tình đôi ta và mọi người khó lòng giữ được cái đẹp thuở ban đầu cái đẹp nhân tính dù khởi đi từ trái tim cái đẹp không chút phấn son không cần ai dự vào hay nói đến trong việc tô hồng hay bôi đen 4. những lẫn lộn khó nói! lấp lửng sự xay xát sẽ trốc vỏ như thóc và gạo em sẽ nhận ra ngay hiện hữu cần kíp nhưng cũng phũ phàng.. như chúng mình thử thách lợi ích cho thăng hoa cả sự thoái vỡ
68
lối khác thơ hà nguyên du
với hạ chỗ bấu víu như mỗi lúc một trơn, tuột rịn - rỉ giọt hồng từ tim đơn chắt chiu những bước ngoặc được đánh dấu… như khai phá thêm cõi lạ… em vẫn là chiếc then cài căn phòng có khi là ngục tối bạn bè thi ca… thường khi nên vai giọt sương lúc thảo nguyên đương tạ đầu với hạ chẳng hạn ơi! ngôn ngữ của tóc lặng im mà trả lời rằng mùa xuân còn đậu hay bay với những cánh buồm mộng mơ với những chuyến đời định giá bao phiêu lưu tình yêu lại không hiểu vì sao trong nhân loại vẫn luôn hiện rõ bóng dáng nhân vật nữ trong đảm vai chính thường lúc tợ em, anh, chẳng hạn?
69
lối khác thơ hà nguyên du
nhiễm sóng lệch cán cân bên ta nhổng đầu phải chi nhẹ tênh như bông gòn, mây trắng mặc tình ta sẽ bay đàng này cái nặng dở ương thân phàm nên lạ xa điều chiến thắng ta..?? mai mốt năm hai ngàn lẻ…một.., mọi thứ như tháp cánh dĩ nhiên không chừa thơ em và dâu bể tự dưng xanh um dây leo rễ, còm không gian thay da em và dâu bể đã khác gì cho ta?! đêm đen và hư vô đêm đen và hư vô như vật khổng lồ nuốt chửng, nuốt chửng giữa anh và em có tuyệt vời đến đâu... vẫn không khỏi cái miệng định mệnh! thế sao mình ghìm nhau? 70
lối khác thơ hà nguyên du cho tuyệt vời không đến! quỹ đạo đêm với lê hồng hoàn, xưa
I từ dòng mắt em đã đưa thuyền tình ta đến bến bờ từ mấy ngón em kiêu sa đã đưa cành khô ta nhú mầm tuyệt diệu hạnh phúc phải chăng là sự mất đi và tìm lại được cũng chính từ đó lại mất đi sống lẩn quẩn với những vô lý choáng ngộp cả thảy những phao đời hầu như vô vọng! II từ bờ môi em là những que diêm đầu tiên mồi lửa ngọn lửa thế mà... công phá kinh hồn dư sức chuyển từ thiên đàng sang địa ngục từ nhan sắc em đã đánh đổ được cá tính ta kể cả lòng tự chủ III từ lời ru mây mưa là những sợi dây vô hình trói chặt ta nếu có tháo gỡ được cũng phải cạn máu tim! tình yêu có khi làm đẹp đời người, có khi đánh mất tự do riêng dù biết thế nào... với em, tính dễ thương, 71
lối khác thơ hà nguyên du đã buộc ta nhảy vào quỹ đạo đêm...!
PHẦN NHẠC vũ thanh an trần duy đức đỗ lễ ngô tín hoàng linh duy
72
lối khác thơ hà nguyên du
73
lối khác thơ hà nguyên du
74
lối khác thơ hà nguyên du
75
lối khác thơ hà nguyên du
76
lối khác thơ hà nguyên du
77
lối khác thơ hà nguyên du
78
lối khác thơ hà nguyên du
79
lối khác thơ hà nguyên du
80
lối khác thơ hà nguyên du
81
lối khác thơ hà nguyên du
82
lối khác thơ hà nguyên du
83
lối khác thơ hà nguyên du
84
lối khác thơ hà nguyên du
85
lối khác thơ hà nguyên du
86
lối khác thơ hà nguyên du
87
lối khác thơ hà nguyên du
LỐI KHÁC 7 tựa 8 THƠ 9 thơ ta 11 ngát thơ 12 yêu người 13 lối khác 14 ngợi ca 17 tựa điểm 18 tuyệt tình 19 ngày đen 20 lục bát tự thán 24 nguyệt hoa 25 bước đi 26 vẫn mù khói nhớ 27 mạnh tà, yếu vương 28 bạt ngàn 88
lối khác thơ hà nguyên du 31 phụ bản 32 bập bùng 33 thường nhật 36 thiền thơ 37 bên em 38 bên ta 39 gió lùa 40 ngai vàng cho em 42 bâng khuâng 43 ví dầu tình ta 46 não lòng 47 giọt cuối em tràn ly ta 49 tầm đường 51 tuần hoàn 53 thế, tư 54 wislawa szymborska 55 mấy đoạn sử thi 62 đợi mùa 63 phụ bản 64 dự cảm 66 ám ảnh 68 em và mãi mãi 70 bi khúc tự tình 74 nơi cây mọc 76 em, tình dâu 77 ta về đâu 78 một bức tranh 79 điếu thuốc tôi 80 cà phê tôi 81 saigòn trong mơ, saigòn trong thơ 83 anh vẫn còn em 84 nhan sắc 85 đôi mắt mưa 86 ngã ngựa 89
lối khác thơ hà nguyên du 87 như con vạc đêm 88 tận đời 89 phụ bản 90 đóa phù dung 91 ngậm ngùi 92 vấn nạn 93 thôi về 94 xuân thiên nhiên 95 em có về ta 96 như tên ngông, say 97 dẫn độ thơ về tra khảo, đêm 99 khô nhánh trần gian 100 mơ hạt bụi 101 như tìm thấy thiên đường 103 trên sợi tình 105 trôi trên dòng sông đen 108 tình anh chiếc bóng 110 sầu chia phôi 111 mặc dầu em mặc cả 113 em khóc ngày mai 116 thơ đại định 117 nhà thơ 119 khép mắt 120 tin yêu 121 phụ bản 122 điệp khúc mưa 123 những ý rời buổi trưa 126 ngõ ngách, hư vọng 127 phía chân trời còn có em 128 dù thơ không hái ra tiền 129 hóc hẻm lạ 130 thành kẻ cổ xúy 131 chiếc phao 132 và dòng sông 90
lối khác thơ hà nguyên du 135 men theo trời nắng bụi 137 cõi nào ta rơi 139 tiếc 140 vươn mình 141 lên chậm 142 kiên nhẫn 143 những lẫn lộn khó nói 147 với hạ 148 chẳng hạn 149 nhiễm sóng 150 em và dâu bể 151 đêm đen và hư vô 152 quỹ đạo đêm 155 NHẠC 156 em khóc ngày mai - vta 158 trên sợi tình mong manh - tdđ 160 sàigòn trong mơ, sàigòn trong thơ - tdđ 162 anh vẫn còn em – tdđ 162 anh vẫn còn em - tdđ 164 khúc sầu khôn vơi - tdđ 166 đôi mắt mưa - tdđ 166 mai sau - đl 170 ngai vàng cho em - đl 172 nhan sắc - đl 174 tình anh chiếc bóng - đl 176 sầu chia phôi - đl 178 đôi mắt mưa - đl 180 trên sợi tình - nvt 182 em và mãi mãi - hld 184 giọt cuối em tràn ly ta - tdđ 186 mục lục
91
lối khác thơ hà nguyên du
92