Nhung van tho goi co nhan

Page 1

1


2 *

Những Vần Thơ Gởi Cố Nhân TTuuyyểểnn ttậậpp tthhơ ơ H Hảảii V Vâânn..vvhhpp vvàà TThhii hhữ ữuu -- TThháánngg 77-- 22001133 --

TThhiiếếtt kkếế & & TTrraannhh m miinnhh hhọọaa :: XXuuâânn LLộộcc & & TTrrêênn N Neett


3

… … ggởởii đđếếnn ccốố nnhhâânn


4

G Giiăănngg TTơ ơ "Buồn trông con nhện giăng tơ, Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai?" Em như ánh muộn sao Mai, Buồn soi theo bước chân ai mịt mờ. Đêm ngày mài miệt giăng tơ, Sợi thương, sợi nhớ, sợi chờ, sợi mong Gửi người vai nặng non sông, Tim mang hình bóng lại không là mình. Tơ vương vướng vít với tình, Mong manh khó buộc cánh bằng xông pha. Bao mùa mưa nắng trôi qua, Tình em là khối thiết tha não nề. Phong ba sấm động bốn bề, Chim trời gãy cánh, nặng nề cùm gông. Người ta gánh gạo nuôi chồng, Chắt chiu em gởi tấm lòng cho anh. Giọt dài giọt vắn thâu canh, Người ơi có thấu, mỏng manh tơ trùng ! .


5

TTììnnhh B Buuồồnn Mây Trắng Em đi tà áo bay, Thanh thanh dáng nho nhỏ, Len lén vào hồn ai, Ngây ngây và say say. * Bướm lượn quanh tà áo, Kiêu xa bước chân nàng. Ta, chim trời cao vút, Vương vương sầu mang mang. * Súng đạn bủa vây quanh, Đời trai quá mong manh. Yêu em đành dừng bước, Cầu mong em an lành. * Tim ta tan từng mảnh Trong mắt em lệ nhòa. Không phong ba bão táp, Nợ nước lụy tình ta.

* Em đi rồi xa xôi, Muốn với mà không với. Yêu em phải câm lời. Buông tay đành buông tay. * Gặp nhau nơi đất khách, Lệ rơi hay mưa rơi. Mấy mươi năm cách biệt, Tình đôi ta không vơi. * Em ơi, đã dở dang, Em ơi, đã muộn màng, Em ơi, đừng khóc nữa, Nợ tình này chung mang. * Đêm nay sầu miên man, Bóng hình em thênh thang, Ngự tim ta chất ngất, Men tình đang lên thang, Vương mang!!!


6

LLỡ ỡ Lỡ buộc dây tơ, tơ lỡ đứt, Lỡ thương, lỡ nhớ, lỡ chờ mong, Lỡ để sóng tình đong đầy mắt, Lỡ đêm đối bóng ngọn đèn chong. Lỡ khiến cây đa sầu héo hắt, Nhỏ lệ thuyền mơ lỡ bến bờ.

TTììnnhh H Hồồnngg Tình của em như nụ hồng tinh khiết, Trao trọn cho ai từ thuở thơ ngây. Tuổi xuân sắc vẫn vẹn tình thắm thiết, Độ thu tàn còn đậm bóng hình ai! Bao nhiêu năm lệ nhoà sầu ly biệt, Bấy nhiêu tình thương nhớ cánh chim bay. Trong cô đơn sao cứ mãi miệt mài Tìm vô vọng khung trời tha thiết cũ!


7

V Vìì A Aii * Ai biết vì ai sợi tóc mai, Đo dài thương nhớ bấy lâu nay, Cho tim mơ tưởng trong câm lặng, Cho nụ cười tươi vút cánh bay! * Ai biết vì ai áng mây trôi, Mang tơ vương vấn tận chân trời Thu gom nước mắt đi phiêu lãng, Kết lại thành thơ nhỏ xuống đời! * Ai biết vì ai nơi bến sông, Lung linh đôi bóng lồng trăng nước, Lời ước cùng trăng vút tận không, Để lại trần gian nặng trĩu lòng! * Ai biết vì ai một vòng tay, Cánh hoa xuân nữ mật đong đầy, Hồn ai tan chảy trong nồng nhiệt, Cho lịm hồn ai hương tóc bay! * Ai biết vì ai ôm ước mơ, Nỗi niềm thầm kín của ngày thơ. Mơ nếp chinh y, tà áo trắng Hòa quyện nhau cùng chung tóc tơ !

Ai biết vì ai một cuộc tình, Chiều tàn ngồi nhớ ánh bình minh, Thu về nhỏ lệ mùa Xuân lỡ, Lỡ chuyến đò ngang, lỡ chuyện mình! * Ai biết vì ai một chữ Say, Kiếp này kiếp nữa có ai hay Say duyên say nợ, say thương nhớ, Say cả ngọt ngào lẫn đắng cay!

TTììnnhh TThhuu Thu đến Thu đi lá úa màu Tình Thu bi thiết một niềm đau. Nai vàng ngơ ngác hồn ai lạc. Đợi một mùa mơ bạc mái đầu! Oằn gánh đau thương đời lận đận, Chất chồng mong nhớ cánh chim bay. Bao năm ai biết ai chờ đợi Một cánh thư hồng lỡ gió bay? Gió bay phương Bắc đến phương Tây, Kẻ ở phương Nam đợi mỗi ngày. Đêm về lặn lội Tây rồi Bắc. Tàn giấc Nam Kha tay trắng tay!


8

B Baa Đ Đồồnngg TTiiềềnn ( Cảm tác nhân đọc Trăng Lạ của nvs.Vũ Thụy và Trăng Quen Vẫn Còn của Nguyệt Dakbla ) ***" Chú Cuội ngồi gốc cây đa, Thò chân xuống nước được ba đồng tiền. Một đồng mua trống mua kèn, Hai đồng mua mỡ đốt đèn làm vua... "Trò chơi thuở bé năm xưa Em làm Hoàng Hậu, anh Vua dẫn đường. Thì thầm gió rót tơ vương:Nay Cuội phù rể, chị Hằng phù dâu. Mai sau lọng võng cau trầu, Linh đình "Trẩm" rước "Hậu" vào nhà anh. *** ..Quê hương chìm ngập chiến tranh, Anh rời nghiên bút, mình đành tạm xa. Em, Trăng mười sáu mượt mà Dõi theo chiến trận, xót xa cõi lòng... Tàn cuộc chiến, tàn ước mong, Anh trong song sắt, lao lung đọa đày. Trăng héo hắt, Trăng hao gầy, Đêm đêm len lỏi song dầy nối song,

Ngày ngày những nhớ cùng trông, Long đong trăng rụng xuống dòng Dakb la. Nổi chìm ngụp lặn phong ba Bởi Trăng mong vớt được ba đồng tiền.. .Nhưng rồi vỡ mộng tơ duyên! Anh buông mơ ước, bỏ miền gian nan. Em ngơ ngác, em bàng hoàng, Tình tan theo ánh trăng tàn, tàn mơ! Vẳng nghe tiếng hát ngày thơ...nghẹn.... ngào...!!!

LLạạ -- Q Quueenn Ta gặp lại em, Lạ mà không lạ, Quen chẳng dám quen. Lòng dạ rối ren: Chuyện quen rồi lạ, Chuyện lạ rồi quên, Chuyện quên rồi nhớ. Bỡ ngỡ gặp nhau, Tim nhói buốt đau. Tiếng chào đi vắng, Ngỡ ngàng cay đắng: Lạ -quen, quen - lạ. Bao giờ lạ trở lại quen, Cho ta ướp mật lên men mặn nồng!


9

M Mơ ơƯ Ướ ớcc M Mùùaa Đ Đôônngg * Buồn nghe tiếng hát ngày xanh Vọng vang kỷ niệm, mong manh tơ trùng. "Thiên Đàng, Địa Ngục"* chơi cùng Em - anh, khác toán nên chung bẽ bàng. Giờ đây ngâm khúc ly tan Não lòng ngày cũ, thở than Đông - Đoài. Duyên sao không được hòa hài Tơ sao dai dẳng cả đời còn vương! Vuột tay tơ đứt nửa chừng Vói tay níu lại, tơ chùng dở dang! Em về dõi bước chân hoang Anh đi mang nặng tình tan lệ nhòa. Bao năm biền biệt phương xa, Người đây kẻ đấy mưa sa nát lòng. Mơ ngày lễ lớn Mùa Đông Quỳ xin với Chúa: tơ chùng lại căng. Hải Vân Chú thích: * "Thiên Đàng, Địa Ngục hai quê..." là bài đồng ca kết hợp với trò chơi chia hai nhóm của trẻ em thời thập niên 50 vào thế kỷ trước tại Việt Nam.


10

LLỡ ỡB Bư ướ ớcc TTơ ơV Vư ươ ơnngg Lời thơ sao ngọt mà đau! Ngậm nghe chua xót thấm vào tâm can! Thương thân lận đận, dở dang, Đêm đêm khắc khoải tân toan thế này! "Ba đồng một mớ trầu cay, Sao anh không hỏi những ngày còn không?"(*) Giờ em cam phận chữ tòng, Hỏi chi bến đục hay trong ích gì? Biết ai từ thuở xuân thì, Lỡ thương nên nỗi ướt mi đêm ngày. Mùa Xuân hoa nụ nở đầy, Thẩn thờ cánh bướm lẻ bầy bơ vơ. Mai vàng đào đỏ hồng mơ, Mà lòng héo hắt bên bờ bến yêu! Ngưòi buồn cảnh lại cợt trêu, Thêm sầu đối bóng, càng lưu luyến lòng. Thương ai số phận long đong, Thương thân chín đợi mười mong, được gì?! Đoạn trường thay! Cảnh sinh ly! Nhắc chỉ thêm tiếc, tơ thì thêm vương. Kiếp này một bước lỡ đường, Đành xin được trọn tình trường kiếp sau.


11

E Em mC Chhờ ờN Ngghhee *** "Em chờ nghe, chờ tự thuở nào Em chờ nghe, chờ ngọt ngào mến thương, Em chờ nghe, chờ từ cõi vô thường." (1) Chờ mãi... Đến tuyệt đường hi vọng! Đêm nay tiếng chào thân quen Vượt trùng dương thăm thẳm Tưởng chừng như từ cơn ảo mộng Ngập ngừng đến... Thì thầm ngưng... Mang mang tâm dội ba đào, Bật nghẹn ngào, trổi dậy một niềm đau: Bao nhiêu năm chờ một chút tăm hao Chờ mòn mỏi nét ngọt ngào ngày cũ. Nói đi anh Em chờ nghe Dù chuyện mưa chuyện nắng tầm thường, Dù chuyện giận hờn thuở nhỏ...

Cũng tràn đầy thân thương. Nói đi anh, Em chờ nghe Chuyện gì cũng được, Chuyện thế sự ngược xuôi xuôi ngược, Kể cả chuyện bỏ quên lời hẹn ước Để em chờ mòn mỏi biết bao năm, Để đêm đêm ôm mộng ước khóc thầm, Trong giấc ngủ đi tìm hình bóng cũ. Nói đi anh Em chờ nghe Một lời giải thích Dù không thật Cũng làm em thôi bứt rứt Thôi tủi hờn, Thôi thao thức lắm đêm dài. Tiếc làm chi một lời nói xuôi tai Dù đến muộn Vẫn... hài lòng cho em! Cảm tác nhân đọc bài Em Còn Giận Mãi Đến Ngày Nay của Lê Văn Tạo. Phần chú thích: (1) Mượn ý thơ của Lê Văn Tạo.


12

TThhuu N Nhhớ ớ

LLờ ờii H Hẹẹnn C Chhư ưaa TThhàànnhh Trên trăng dưới nước Một lời giao ước. Giao thì cứ giao Ước vẫn là ước. Tơ Trời mong manh, Lời hẹn không thành.

*** Người ơi, xa cách nghìn trùng, Núi cao sông thẳm, mịt mùng tăm hơi. Vắng ai vào ngẩn ra ngơ, Vắng ai tóc rối bơ thờ buồn tênh. Đêm đêm thầm nhớ gọi tên, Buồn nghe tí tách bên thềm rơi mưa. Thẩn thờ giấy mỏng tình xưa, Đèn lung linh, tưởng người xưa đến tìm. Gió thu mơn trớn êm đềm, Tưởng người năm ấy môi mềm gắn môi. Không gian thoảng chút hương trời, Nghe chừng hơi thở một thời ai trao. Tỉnh ra nào có tăm hao Nam Kha một giấc, tim đau dạ hờn. Trời Xanh sao khéo bông lơn! -0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-00-0-0-0Bóng câu qua cửa, Một nửa gió bay, Cho ai mắt đỏ. Một nửa vướng ngỏ, Cho sầu lên men. Buồn vương đêm đen!


13

Lời Cuối Cho Anh Vủ Thụy,Sơn Chà họa Xin trả lại anh một cuộc tình, Hàng cây Bến Ngự, bóng lung linh, Nắng vàng chiều muộn vương tà áo. Trả ánh trăng lên, chuyện chúng mình. * Xin trả lại anh một chuyến bay, Tình thơ chớm nở ngát hương say. Trả hình bóng cũ cho ngày ấy. Trả chuyến xe đưa lạc bến này. * Xin trả lại anh chuyện xích thằng Cho lòng em mãi vướng bâng khuâng. Trả vùng Tây lộc, trời Đà nẳng, Mấy bận đi về lắm trở trăn. * Xin trả lại anh vị nước cam, Ngọt lịm đầu môi, ấm áp tim, Trả lời hẹn ước trong tay nắm, Trả cả sầu lên trong mắt đêm. * Xin trả lại anh giấc mộng vàng, Ai ngờ phút cuối bỗng ly tan. Trả đêm thao thức, ngày trông ngóng,

Trả vết thương lòng máu chữa đông. * Trả anh năm tháng chờ tuyệt vọng, Cay đắng, đau lòng đã lỡ mang. Trả cả hao gầy cùng biển lệ, Trả ngọt tình thư mỏi mắt trông. * Xin trả cho anh có cùng không Nỗi thương, nỗi nhớ, nỗi chờ mong. Góp gom tất cả thời gian đợi, Trả hết cho anh mối hận lòng. * Em về viết tiếp chuyện xuân hồng, Viết lại tình ta thỏa ước mong, Viết khúc giao hoà tròn mộng đẹp, Ước hẹn ba sinh một chữ Đồng.

Mây Trả anh về với non sông Trả anh về với rượu nồng tri âm. Em về sầu muộn ngàn năm, Dõi theo Mây Trắng, khóc thầm duyên tơ. Mây trời theo gió lững lơ, Mây chao Bến Ngự, vướng bờ Hương Giang. Quê nhà đợi chuyến đò ngang Mõi mòn năm tháng, rụi tàn ước mơ. Thở than cũng chỉ tình hờ


14 Ngàn năm Mây Trắng lững lờ trôi xa!

A Aii N Nggờ ờ Yêu nhau từ thuở ban đầu Cho em không hết,anh đâu đòi về ** Làm sao qua được cơn mê Để cho phẳng lặng đôi bề hanh thông Định im giữ mãi trong lòng Ai ngờ em”trả”những dòng thơ đau Ngày nào hai đứa yêu nhau Bây giờ em trách đớn đau,phũ phàng Ai ngờ tình đẹp ly tan Ai ngờ xe cát dã tràng biển Đông Em ngồi se sợi chỉ hồng Làm sao buộc chí tang bồng đời trai Ai ngờ sự nghiệp trắng tay Ai ngờ không cánh tình bay mất rồi Ngờ đâu vận nước nổi trôi Để em thổn thức đứng ngồi bên song Ai ngờ Trời không chìu lòng Để cho duyên phận,má hồng phôi pha Bây giờ ai biết trách ai Yêu thương ,hờn giận,đắng cay đủ rồi Sao trời kia cũng đổi ngôi Thôi anh cố giữ tình côi một mình

Sơn Chà* * Sơn Chà nhìn qua Hải Vân Dáng em ngồi đó bâng khuâng suốt đời Sơn Chà ** "Tình cho đi ai lầy lại bao giờ" thơ của thi sĩ Hồ Dzếnh


15

Thơ " Hỏa Tốc " * Lời cuối cho anh Thơ như "điên dại" Quyện nhạc trữ tình Tiếng hát liêu trai * Lời cuối cho anh Lời thật quá buồn Lời cuối cho anh Lời rất vấn vương * Em trả lại anh Toàn những đắng cay! Em trả lại anh Toàn chuyện không may! Em trả lại anh Tình yêu nghiệt ngã! Em trả lại anh Đam mê vội vã...! * Em trả cho anh thật quá nhiều, Nhưng sao vẫn thiếu chuyện "cao siêu": Nụ hôn đầu đời đâu không trả? Là cái anh chờ đấy "người yêu" ! *

Nếu em muốn trả điều còn thiếu Mang đến cho anh mỗi buổi chiều Hoàng hôn Bến Ngự như thuở ấy Qua thơ, qua nhạc nghe buồn thiu ! * nvs.Vũ Thụy. Viết vội sau khi nghe "Lời Cuối Cho Anh"

Ai Xưa sao kín tiếng như bình Nay sao lời ngọt điêu linh lòng người. Ví rằng được thể như lời Thì đem sắt đá đền bồi tình thâm. Ai đành đổi kẻ trăm năm Ai vin non nước thăng trầm bỏ ai. Ai về làm lỡ duyên hài Ai về đem đến cho ai đắng lòng. Đò giờ tách bến sang sông Lênh đênh đỏ nhỏ theo dòng nước trôi. Dù tình chan chứa bời bời Con đò năm ấy đã trôi tít mù. Buồn ơi! Dài lắm thiên thu!


16

Đ Đãã B Bảảoo...... !! (Cho Hạ Vũ) Đã bảo em không trả được đâu Kiếp này, kiếp nữa đến kiếp sau... Hải Vân chất ngất trời nợ biển Hạ Vũ cũng không xóa nợ sầu ! * Đã trách em "đành trả lại sao" Đèn khuya hỏi bóng, bóng gục đầu Vòng tay ân ái ai buông thả... Cho mình vụng dại thú thương đau ! * Đã bảo là anh không nhận đâu Tóc xanh em níu chặt lần đầu... Đến nay hết tóc đầu nhẵn bóng ! Tóc rối của anh, em giấu đâu ? nvs.Vũ Thụy


17

D Dãã TTrràànngg Dã Tràng xe cát uổng công, Còn em xe mãi chỉ hồng không săn. Cánh bằng bặt dấu trời xanh, Tơ hồng đứt đoạn cát đành sóng xao. Mênh mông dồn dập ba đào, Niềm thương nỗi nhớ dạt dào tràn dâng. Vấn vương tiếp nối bâng khuâng, Dã Tràng xe cát em hong tơ trời! Bao năm thương nhớ bời bời, Đèo Cao ngút mắt Chân Trời chờ ai. Ai về tình lỡ duyên mai, Ai về trăm đắng nghìn cay nát lòng! Thương ai mang kiếp long đong, Thương mình lận đận dám mong giận hờn. Đêm đêm đòi đoạn từng cơn Tình chung đối bóng tình đơn não lòng!

TTaa V Vớ ớii TTaa Tim tan nát len chân vào cõi mộng, Mơ ngọt ngào mơ hoa bướm tuổi thơ, Nhớ thương ai sao ray rứt không ngờ! Đêm khắc khoải đêm dài đêm đối bóng, Lòng bừng sôi như lửa cuồng gió lộng.

Khát môi hôn như khát nước trưa hè, Thèm tay ấm như thèm vòng tay mẹ. Tình tôi ơi bao giờ tình trở lại, Mắt thôi buồn son thôi nhạt môi ai. Đêm thinh lặng lịm tắt tiếng thở dài!


18

TTạạii A Aii ( Cảm tác nhân đọc bài Ai Ngờ ) "Yêu nhau mấy núi cũng trèo, Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua." (Ca dao) Hải Vân nhìn qua Sơn Chà, Xa bao nhiêu dặm đôi ta thế này? Qua đèo mây lững lờ bay, Rơi thương rớt nhớ, ai hay bao lần. Tơ hồng em dệt mấy tầng, Mong manh khó giữ cánh bằng bay xa. Thân trai dâng hiến nước nhà, Nghe thời ngậm đắng ai mà dám than!

Trời Xanh chịu lắm hàm oan, Thế gian cứ trút oán than cho Người. Tại ai duyên phận đổi dời?! Tại ai nên nỗi vắn dài tóc mai?!

N Nààoo N Nggờ ờ Sơn Chà ( Gửi tác giả Dã Tràng và Tại Ai ) Nào ngờ em đợi em chờ, Qua thời xanh tóc bây giờ điểm sương. Rằng yêu chỉ một người thương, Vì anh em phải đoạn trường đắng cay. Ngày qua tưởng cũng phôi pha, Nào ngờ em chịu xót xa đau buồn. Cô đơn chờ mối tình suông, Cánh chim biền biệt bốn phương mịt mùng. Đời trai hồ thỉ vẫy vùng, Để em vò võ bên khung cửa buồn. Nào ngờ nước chảy qua truông, Vì yêu ôm mối tình buồn thiết tha. Trách người ta lại trách ta, Tình nồng dang dở, tình xa xa ngàn… Vì ai em bước sang ngang, Để anh mang tiếng: tình lang bạc tình.


19

TTơ ơV Vư ươ ơnngg C Cuuốốii M Mùùaa Ngày em má thắm môi hồng, Anh chê trầu mắc phụ lòng nhớ thuơng. Mặc em vương vấn vấn vương. Mặc em dõi mắt bốn phương mịt mùng. Mong ngày hội ngộ tương phùng, Mà anh như cánh chim bằng bay xa. Anh say sông núi hải hà, Say hương say phấn người ta mượt mà. Trời cao Đất rộng bao la, Em như hạt cát mưa sa gió đùa. Nắng mưa dầu dãi bao mùa Kém màu má thắm dư thừa tóc sương. Cố nhân đâu nữa mà thương, Mà gieo nỗi nhớ mà vương tơ lòng! Thôi đànhh dệt chút tình hồng, Trong thơ trong mộng mặn nồng văn chương. Gọi là một thoáng tơ vương... Cuối mùa!

N Nợ ợE Em m TTrrảả K Kiiếếpp N Nààoo Nợ em một bể sầu, Nước mắt suốt đêm thâu, Đèn chong leo lét bóng, Vòng tay ôm còn đâu!

Nợ em vóc võ vàng, Bàn tay lùa tóc rối, Nụ hôn đầu dở dang, Hơi ấm còn vương mang. Ghế đá sầu cô quạnh, Hiu hắt gió qua thềm, Vỡ tan niềm mong ước. Thê thiết tiếng vạc đêm! Duyên em ai hờ hững, Tơ trời vuột bay cao. Miên miên tình năm tháng. Nợ em trả kiếp nào?!


20

TThheeoo G Giióó M Mââyy

N Nààoo N Nggờ ờ 33 (Gửi tác giả bài Tình Thu)

Cung đàn đà lỗi nhịp, Tình bay theo khói sương. Người đi mang nỗi nhớ, Kẻ ở vướng sầu thương. Mỏi mòn bao năm tháng, Se mãi sợi nhớ thương. Nhờ mây cùng mượn gió, Mang ra tận chiến trường. Khói súng cay mắt biếc, Ngục tù nhói trong tim. Vấn mây rồi hỏi gió: Người đâu ta dõi tìm? Nương theo mây và gió, Miệt mài tìm không thôi. Ôm mảnh tình vỡ vụn, Bềnh bồng trôi... Suốt đời!

Nào ngờ em vẫn tìm anh Bao năm lặn lội không đành buông trôi! Tình ta đã chết lâu rồi, Van em đừng nhắc để đời lãng quên. Trăng Thu chênh chếch ngoài hiên, Sương Thu giăng mắc nỗi niềm Thu xưa. Thẩn thờ khóm trúc đong đưa, Chạnh lòng nghĩ đến tình xưa não lòng. Thôi rồi đò cũng sang sông, Chẳng còn chi nữa mà hòng ước mơ. Một thời tình đẹp như mơ, Đôi tim thổn thức bên bờ Hương Giang. Nào ngờ em cũng sang ngang, Để tình tan tác dở dang bấy chầy. Ngoài hiên gió thổi hây hây, Hàng phong xào xạc rụng đầy ngoài sân. Mơ màng tưởng tiếng bước chân Của người yêu cũ âm thầm thăm ta. Giật mình tỉnh giấc Nam Kha, Tình tan theo giọt lệ nhòa Thu xưa. Đời ta ít nắng nhiều mưa, Đau thương gánh chịu cho vừa lòng em. Sơn Chà


21

TTrrăănngg C Cư ườ ờii (Gởi tác giả Nào Ngờ 3) Yêu nhau vượt suối trèo đèo, Anh trốn xó xỉnh cũng khèo anh ra. Dù anh nằm bãi tha ma, Cũng vực anh dậy hỏi tra lẽ tình. Răng anh bỏ em một mình Vườn người, đào mận đều rinh về nhà. Bảo rằng tình ta ra ma, Van em đừng nhắc mau mà lãng quên. Giờ buồn ngồi dưới mái hiên Ngắm trăng để nhớ một thiên* sử tình. Xưa sao vui thú linh đình, Giờ sao vắng vẻ một mình bơ vơ. Nào đào nào mận nào mơ Bỏ đi biệt tích để trơ thân già. Đêm nằm ru giấc Nam Kha, Mơ người năm cũ thăm ta bước vào. Ai ngờ nàng bảo: "Ngu sao Mà đi đổ vỏ, ốc nào được ăn?" Tỉnh ra lại thấy ... "Bà" Trăng... Cười ruồi!!! Bò Húc Ẩu

TTiiễễnn E Em m MT.H Ngày mai em sẽ đi rồi Lòng anh tê tái bồi hồi nhớ thương. Người yêu trở lại cố hương, Nhặt từng kỷ niệm vấn vương trong lòng. Ngày xưa em tựa bên song, Nhìn theo mây trắng bềnh bồng xa xa... Quê người hai ngã đôi ta Vẫn nhìn mây trắng xa xa bềnh bồng. Nhớ người năm ấy ước mong Mây hồng mây trắng hợp trong bầu trời. Năm mươi năm hết một đời Ước thời cứ ước tan thời cứ tan!


22

H Hããyy Đ Đểể E Em m

C Còònn V Vư ươ ơnngg N Nỗỗii N Nhhớ ớ

Xin cảm tạ anh Những điều anh đã ngỏ, Đã cho em trái tim ngọt ngào thắm đỏ, Cả khung trời tươi mát một màu xanh. Em cũng xin anh, Đừng đưa em làm nàng tiên trên Cung Quảng, Hãy để em loanh quanh với thế giới trần gian. Nơi đây có nước mắt gian nan, Có nụ cười cay đắng, Có ngọt ngào tình bạn tình yêu, Có ánh mắt nhìn em xa vắng, Lẫn tiếng giận hờn trách móc thở than, Có vòng tay ấm áp vỗ an, Có hơi thở như từ muôn kiếp trước Bủa vây em từng phút nạm vàng. Đừng bứng em ra khỏi, Đừng đưa em lên cõi Thần Tiên xa vời vợi. Em sẽ chết mòn chết mỏi Trong tiếng nhạc hoan ca suốt buổi, Mà nhớ thèm tiếng nấc khúc bi ca Của thế gian lắm bụi... phiền hà. Thế giới này đây mới thật là Thế Giới Ngọc Ngà Của Em.

Nhớ xưa hai đứa "Trốn - Tìm" Dư âm ngày cũ, trong tim còn đầy. "Oánh -Tù - Tì", em thua dài, Nên em cứ mãi tìm hoài "người ta". Trốn em, anh lại trốn xa, Để em đêm tối sợ ma, thua hoài, Để em nước mắt ngắn dài, Anh lau giọt lệ, một đời khó quên! Lớn lên chinh chiến triền miên, Anh đi biền biệt, bỏ quên quê nhà, Mặn nồng cơm hến miền xa, Nhạt tình xóm nhỏ, mắm và với rau, Ngó sen bông súng năm nào Còn vương nỗi nhớ, dạt dào tình thơ. Tre vàng kẽo kẹt trăng mơ, Lệ nhòa tóc rũ thẫn thờ bên song. Ngày ngày gói nhớ chôn mong, Đêm đêm hồn mộng vượt sông trèo đèo. Tình đi dưới ánh trăng treo, Tình về với dĩa dầu hao bấc tàn. Bao năm ôm giấc mộng vàng Tỉnh ra lại thấy mộng hoàn mộng thôi. Nỗi lòng khôn tỏ, người ơi!!!


23

G Gở ởii LLạạii A Annhh (Cảm tác từ bài Cẩm Nang Kontum) Em đốt thư như cắt từng khúc ruột, Lệ tuôn trào không rửa sạch vết thương tâm. Bao nhiêu năm ôm mối hận trong lòng, Em tự trách lỡ lầm sai một bước! Lỡ buông tay, buông luôn niềm mong ước! Nên giờ đây dù bến đậu không trong, Dù vô vọng ngóng trông, Dù mỏi mòn năm tháng, Em vẫn chờ vẫn đợi bóng hình ai, Vẫn thèm nghe giọng nói hay tiếng thở dài, Vẫn mong mỏi ánh mắt u hoài nhìn em trìu mến. Dù anh không lên tiếng, Dù xa cách muôn trùng. Anh và em vẫn cùng chung bầu khí quyển, Vẫn nghe chừng hơi thở quyện đâu đây, Vẫn tưởng như môi ai còn mật đọng đong đầy. Nhìn "Cẩm Nang" như thấy anh ngày ấy Đang mỉm cười và thủ thỉ cùng em: "Em mang kỷ vật này như mang anh vào lớp học Để anh được làm tên học trò ngoan không phá chọc, Mà uống từng lời ngọc dịu êm..." Bao nhiêu năm em ru giấc ngủ bằng tiếng nói êm đềm,

Bằng mơ ước quay về ngày tháng cũ. Nhưng hôm nay trời không gió không mưa cũng không vần vũ, Mà lòng em sấm động khắp muôn phương. Vuốt "Cẩm Nang" như vuốt mắt người thương. Đốt kỷ vật như đốt nén hương trước mộ. Và... xin gởi lại anh Kỷ vật thời xuân xanh, Cùng trái tim mong manh của em Vỡ vụn... Tan tành...!


24 Lắng nghe trong gió tiếng ai Nửa than nửa trách đắng cay xé lòng! Dở dang không được như mong, Xin ai cho vẹn chữ Đồng lai sinh.

B Bààii TThhơ ơV Viiếếtt M Muuộộnn

G Giióó M Maanngg TTiiếếnngg H Háátt Gió mang tiếng hát bâng quơ, Sầu dâng như một bài thơ lạc vần, Như dây vũ lạc dây văn, Sắt cầm lỗi nhịp vỡ tan chuyện tình! Âm vang tiếng hát bên mình, Tưởng chừng tiếng khóc thuở mình chia tay. Đường tình sao lắm chông gai, Sầu cay khóe mắt tóc mai ngắn dài!

Bài thơ viết muộn cho em Đem ru giấc ngủ đêm đêm nhạt nhoà. Tình anh đầy ấp trong quà, Bao nhiêu nước mắt em hòa gió mây! Nhớ ngày tuổi mộng thơ ngây, Môi ai ướp mật làm say một đời. Tại ai hai đứa hai nơi, Để em thương nhớ bời bời bấy lâu! Tro Tình em gắng chôn sâu Tro Hương khơi lại thêm sầu vấn vương. Lời thơ ấm áp yêu thương Cho tim nhức nhối lệ dường lại dư! Cho em đối bóng ưu tư, Cho em tưởng gió mang thư tình về. Cho em chìm lạc bến mê, Cho em quên hết đường về thế gian!


25

X Xiinn E Em mĐ Đừ ừnngg N Nhhắắcc (Cảm tác từ bài Món Quà Giáng Sinh Năm Xưa) Từ bên kia bờ trùng dương xa thăm thẳm Anh trở về miền đất mẹ quê hương, Nơi có người em gái nhỏ nhắn dễ thương, Anh đã trót vấn vương từ phút đầu tiên gặp gỡ. Anh hăm hở, Rộn ràng cất bước, Mong từng giờ từng phút gặp lại em, Để anh ngắm đôi mắt chứa cả trời Thu quyến rũ êm đềm, Ngắm nụ cười tươi như mùa Xuân đang mở hội. Nhưng... em ở đâu Để anh đếm tiếng gõ thời gian Mòn... mỏi...! Em có biết anh đang chờ đang đợi Trao tặng em trái tim anh đang nở thắm hoa tình? Không gặp được em, anh cứ mãi đinh ninh: Một bước đường tình Ta đã lỡ...! Về đơn vị tuyến đầu khói lửa Biết bao đêm trở trăn trăn trở, Đậm men tình anh đâu nỡ giận hờn em, Chỉ sợ đêm đêm Em lệ nhòa,

Tóc xoả, Trắng khăn tang dang dở cả đời em. Nào hay đâu em mãi mãi ưu phiền, Ôm tặng vật với bao niềm thương nhớ. Xin lỗi em, anh đà để lỡ, Lỡ duyên em và lỡ dở đời anh. Đừng nhắc nữa xin em đừng nhắc nữa, Quà tặng em ngày ấy đã xa xưa, Nhắc làm chi chỉ thêm gió thêm mưa thêm bão tố Ngập lòng em, Và chết cả hồn anh! Sợi tơ hồng, Ôi! Sao quá mong manh!


26

N Nỗỗii N Nhhớ ớ Lúc hành quân dừng chân bờ suối vắng, Dải nước trong hay tóc phủ vai gầy? Hương núi rừng hay hương tóc ai bay? Bao kỷ niệm bao ngọt ngào sâu lắng! Nhớ làm sao những buổi chiều nhạt nắng, Đi bên ai bước nhẹ tựa hơi sương Gió len lén hôn má đỏ môi hường, Tà áo mỏng vấn vương theo nhịp bước. Ta nhớ lắm đêm trăng nào hẹn ước, Đếm sao trời hay đếm nhịp tim em?! Muốn nói tiếng yêu nhưng lại im lìm, Để tiếc nuối đuổi theo ta da diết! Để giờ đây hai phương trời cách biệt Nỗi nhớ còn tràn ngập trái tim ta!

M Mư ưaa Mưa rơi trút nước rửa sầu, Vì ai ôm mãi tình đầu lỡ duyên. Người đi khuất nẽo triền miên Người về vương mối truân chuyên một đời. Mưa trong ta mưa nơi người, Nửa đêm hồn lạc ngậm ngùi thương thân.

Nửa đời lệ nhỏ phù vân, Nửa đời ngậm đắng đau thầm tương lai: Một mai mai mốt "một mai", Trùng trùng cách biệt cho ai đoạn trường! Mưa nào rửa sạch đau thương?!


27

Đ Đuuổổii B Bắắtt M Mââyy Anh mặc em sầu, đuổi bắt mây, Mây của em cũng xa tầm tay. Mây trôi xa tít chân trời ấy, Héo hắt em nhìn mây trắng bay. * Lỡ đuổi theo sau một bóng mờ, Tình lỡ trao thầm một bến mơ. Lỡ buộc dây tơ, tơ lỡ đứt, Lỡ mang sầu nhớ kết thành thơ. * Thơ em chất chứa niềm u uẩn, Kỷ niệm ngày nao vẫn đậm đà. Dù biết mình mơ, tìm ảnh ảo, Vẫn dõi mây trời bao thiết tha! * Anh say sông núi khung trời mộng Em ở nơi này mỏi mắt trông, Chắt chiu góp nhặt từng kỷ niệm, Gom lại cho đầy một ước mong. * Mong ngày trời đẹp mây về núi Để thấu chân tình em trót trao Dù muộn nhưng lòng em rộn rã Thơ nhạc đang trầm bỗng vút cao.

S Saaoo Thơ không rơi khoảng trống, Gió không thổi ngược chiều, Mây không bay lạc lối, Sao ngập tràn quạnh hiu! * Bầu trời trong xanh biếc, Mây trắng hồng thắm tươi. Sao lòng ai tím đục, Sầu vương dâng chơi vơi! * Mây đi gieo nỗi nhớ, Gió theo bước không ngừng, Cùng chung khung trời mộng, Sao xa cách muôn trùng! * Tim mình dù bé nhỏ, Tình vẫn nồng bao la, Màu vẫn tươi thắm đỏ, Sao nhạt nhòa lệ sa! * Bao năm dài thương nhớ, Đắng cay nén vào lòng, Đuổi theo mây bắt gió, Sao vẫn còn Tây - Đông!


28

E Em mN Nhhắắcc LLààm mC Chhii Em nhắc làm chi đuổi bắt mây. Làm sao bắt được? Hãy buông tay. Để anh góp gió muôn phương lại, Thổi sạch cho em nỗi đắng này. * Em nhắc làm chi câu chuyện buồn, Êm đềm Bến Ngự, ánh chiều buông. Trăng lên soi bóng vờn trong nước, Say đắm nhìn nhau, tim đập dồn. * Em nhắc làm chi một chuyến bay, Tình yêu chớm nở, ngát hương say. Éo le định mệnh: trò oan nghiệt, Làm khổ lòng nhau em có hay? * Em nhắc làm chi chợ Đông Ba, Đêm khuya sương lạnh buốt làn da. Cầm tay muốn nói, anh ngại nói, Lỡ chuyến đò ngang, ta mất ta. * Em nhắc làm chi chuyện trăm năm, Tim anh như cắt dạ như dần. Bến cũ ngày xưa đò tách bến, Quay ngược thời gian có được chăng?

* Em nhắc làm chi chuyện dở dang, Lòng anh tê tái lệ tuôn tràn. Dĩ vãng dần trôi theo dĩ vãng, Lắng xuống lòng anh tiếng thở than. * Em nhắc làm chi chuyện khổ đau, Cho hồn vương vấn mối tình đầu. Cố quên em nhé không quên được, Kết lại không thành em tính sao? * Em nhắc làm chi kỷ niệm xưa, Thương em thương lắm nói sao vừa. Dạ không muốn nhắc lòng thèm nhắc, Nhắc suốt năm canh chẳng thấy thừa. * (Gởi tác giả của Lời Cuối Cho Anh, Đuổi Bắt Mây, Sao) Sơn Chà


29

B Biiếếtt H Hỏỏii A Aii (Bài thơ trả lời cho Sơn Chà) * "Cố quên em nhé không quên được, Kết lại không thành em tính sao?" (SC) * Tính làm sao! Em hỏi Trời cao, Trời vốn vô thanh muôn vạn kiếp. Bẽ bàng lẩn thẩn em tìm Đất, Đất sâu thăm thẳm cũng làm thinh. Hỏi Người, Người bảo: Ta nào biết. Ta vốn vô năng với chữ Tình. Quanh em tất cả đều quay mặt! Biết hỏi ai đây lại hỏi mình: Sao ủ trong tim sầu héo hắt? Bụi tình Bến Ngự mắt còn cay? Chuyến xe định mệnh còn quay quắt? Gió lạnh sông Hương vẫn đọa đày? Lạc nẽo đi vào thơ với mộng, Thầm gởi đến ai một nỗi lòng: Đó đây cách trở nào bao dặm? Biết đến bao giờ thỏa nhớ mong?!

TThhơ ơH Họọcc TTrròò nvs.Vũ Thụy * Khi còn trong lứa tuổi học trò Chuyện gì anh cũng thích làm thơ Ý thơ tưởng tượng nhiều bi đát Lời thơ chua chát đến ngu ngơ * Em bảo thơ anh đủ đắm say Đừng hay hơn nữa mắt em cay Thơ hay thường khiến tình tan vỡ Tình vỡ tan rồi thơ mới hay. * Tin em nên anh cũng lo âu Hai đứa đều mới yêu lần đầu Thơ hay sợ tình mình ngăn trở Đành làm thơ dở khỏi mất nhau (!) * Nay tình đã chết theo tháng ngày Tình mất rồi sao thơ không hay? Cố làm thơ hay, thơ càng dở Đổ vỡ cách nào thơ mới hay?!


30

TThhơ ơN Nggư ườ ờii TTììnnhh (Bài thơ trả lời cho Thơ Học Trò) * Thơ dở - hay tại mình hay - dở Không phải vì tình lỡ duyên tan. Thơ người tình dù có lan man, Có lạc vận vẫn là tuyệt tác. * Thơ anh đó như làn gió mát Đưa em vào giấc mộng ngày xanh. Bao nhiêu năm ru giấc mộng lành, Đâu phải bởi thơ anh hay - dở. * Hôm nay đây duyên ta tan vỡ Đâu phải vì thơ dở hoặc hay, Mà bởi ai đeo đuổi bắt mây. Để em chạy theo sau ảo ảnh!


31

Q Quuêênn Sông Ngân quên lối đi về, Trăng thanh quên cả lời thề nước non. Cung Tên quên cuộc vuông tròn, Trời cao Biển rộng quên hờn đôi môi. Mây vương đỉnh núi quên đời, Chim Bằng rủ cánh quên người héo hon!

V Vềề Bao nhiêu năm em mong về bến cũ, Dẫu giờ đây nước xoáy lở bến bờ, Cây đa già cành lá rụng xác xơ, Em gom lá nhặt cành hun khói ấm, Trải lòng theo dòng nước trong xanh thẳm, Lắng tim nghe tiếng vọng thuở xưa xa. Gió Trăng ơi, hãy trở lại cùng ta! Thời Gian hỡi, tạm dừng đôi cánh lại!


32

3322 TTrraanngg -- K Khhổổ 88..44 ““ xx 55..55 ““


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.