
1 minute read
CHƯƠNG IV-ĐẾN NƠI RỒI
Bao mồ hôi, nước mắt, khổ đau, buồn bã, vật vã v.vv trên con đường đồi dốc ngược, bụi mù ,xa xôi , mông lung, hoang mang v.vv.. bỗng chốc tan biến khi trước mắt thấy thấp thoáng nhấp nhô lều trại của mình ở thung lũng bao la mênh mông một màu xanh xanh chấm thêm nhiều vàng trong nắng chiều ấm áp. Đứng ở độ cao trên 400m chưa tới 500m chưa rõ cụ thể con số, cảm nhận không khí trong veo nhẹ bẫng, được ôm trọn bởi khoảng không gian bát ngát không giới hạn nhưng vẫn trong tầm mắt của mình, biết chắc ở đây sẽ tìm thấy “thơ mộng ở nơi xa” mà bọn mình vẫn đang mong đợi. (Giây phút bao muộn phiền tan biến)

Advertisement


(Đứng ở độ cao nhiều hơn so với vùng đồng bằng, đang tưởng không khí trong lành trong veo nào ngờ xa xa cách đó vài km nhà máy nhiệt điện thả khói lên núi đồi cho mình luyện phổi. Thơ mộng tuyệt đối là một điều xa xỉ.)