
1 minute read
CHƯƠNG VI- KẾT
THƠ MỘNG CÓ PHẢI LÀ bị ong đốt vì ong nó tranh đồ ăn của mình và mình khóc và hôm sau chỗ đốt sưng lên…? THƠ MỘNG CÓ PHẢI LÀ không có chỗ đi vệ sinh ra hồn phải cầm cái xẻng và ô đi khắp nơi quanh đồi xong chiều người ta lên đông quá ngại quá phải xuống đồi mới xử lý được…? HAY THƠ MỘNG LÀ nghĩ đội Phượng Hoàng Camping làm mất cái mic của mình rồi sau đó mình tìm ra cái mic, mình xin lỗi nó, và mình vẫn nói là bọn nó chưa biết xử lý khủng hoảng rồi mình lại quay ra cảm ơn đội đó….? ………….. Có hai ngày bên nhau thôi, còn những gì thơ mộng chưa được kể ra nữa nhỉ? Nhiều khi mình tự nghĩ những việc diễn ra mình cho là THƠ MỘNG có khi nào là ÁC MỘNG với người khác hay không. Mà kệ thôi, cứ nhìn theo nhiều khía cạnh khác nhau đi, thế nào cũng nhìn ra được những YÊU THƯƠNG và sẽ thấy cuộc sống thi vị còn lòng mình thì NHẸ NHÀNG hơn đấy. CHƯƠNG VI- KẾT
Người ta hỏi nhau “Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt” , như kiểu bảo đừng đi đâu ấy. Mình bảo là thỉnh thoảng cũng nên đi loanh quanh chút nhé, hơi mệt tí mà cũng không đến nỗi quá mỏi mệt đâu. Mình đi cùng nhau để có với nhau những kỷ niệm cả khó tả và cả ngọt ngào. Cuộc sống bình thường vốn dĩ khô khan và đơn điệu, may quá chịu khó chụp ảnh nhiều thấy đời THƠ MỘNG hẳn lên. Bỗng một lúc nào đó chợt thấy ghét nhau, thấy tiêu cực, buồn, bất lực, khó khăn v.vv.. giống vậy, hãy mở những bức ảnh này ra để nhắc nhở mình: Bọn mình yêu thương nhau, mình có nhiều thơ mộng với nhau,
Advertisement
MÌNH ĐÃ HẠNH PHÚC BÊN NHAU TRONG MỘT MÙA NẮNG ĐẸP!

Đoạn kết của chuyến đi: sau khi ăn bún cá cay cậu Đoành gần Hoàng Huy xong, bọn mình chia tay nhau ai về nhà nấy. Hẹn sẽ sớm gặp lại trong các chuyến đi tiếp theo. -THE END-