Hướng Tâm Lên 39

Page 9

buồn thê lương quá. Lòng Chúa Cha sao buồn quá đỗi, đến nỗi trời đất cũng trở nên tối tăm, u ám. Còn sự hy sinh nào đau đớn bằng sự hy sinh chính người con duy nhất của mình? Trong đền thờ người đời dâng bao nhiêu lễ vật, nhưng có đáng gì đâu so với mạng sống của người con yêu dấu của Ngài. Hãy xé đi những tấm màn che đậy của trần thế. Làm sao có tấm màn nào có thể che đậy nỗi khổ đau của Cha khi thấy con mình trần truồng chết trong đau đớn, tang thương như vậy. Tất cả chỉ vì tình yêu, một tình yêu cho đi và hy sinh trọn vẹn, dù phải mất đi tất cả. Con hiểu rồi, Chúa ạ! “Sự sống” của con người không chỉ dựa trên những miếng bánh man-na ăn cho qua ngày. “Đường” đi của cuộc đời không dựa theo những lối bước đam mê chóng tàn của xác thịt. Ý nghĩa “thật sự” của cuộc đời con người không dựa vào những thoã mãn phù vân của trần thế. “Ngày xưa cha ông đã ăn man-na, và đã chết.” Chết trong những đói khát của ích kỷ và giả dối. Chết trong những dục vọng của tham lam và ganh tị. Chết trong những héo mòn của yếu đuối và sa đọa. Chết bởi vì con người chỉ muốn Thiên Chúa “tuân theo” những đòi hỏi thấp hèn, nông cạn và tội lỗi của con người. Nhưng Thiên Chúa vẫn yêu thương loài người vô cùng tận. Như một người cha nhân từ, và một người mẹ bao dung, Thiên Chúa không thể nào bỏ rơi con cái mình, dù họ đã chối bỏ tình yêu của Ngài, đã gạt đi sự quan tâm của Ngài, đã chà đạp lên tấm lòng nhân ái của Ngài. Quả thật “không có gì có thể tách rời tình yêu của Thiên Chúa đối với loài người.” Không Có gì có thể ngăn cản lòng độ lượng của trái tim bao dung của Ngài muốn ôm ấp những đứa con ngây dại trong vòng tay yêu thương của mình. Vì hèn yếu, con người đã đòi hỏi được thoả mãn cho những đói khác của xác thịt, để rồi những của ăn thối hư của trần tục làm héo gầy đi thân xác hư vô của con người. Vì yêu thương con người, Chúa đã dâng hiến chính xác thịt và máu đào của mình để làm nên Thánh Thể Tình Yêu, nuôi dưỡng tâm hồn của con người. Vì khờ dại, con người đã ích kỷ chọn riêng quyền lợi cho bản thân mình, để rồi sự ích kỷ đó dẫn đến sự chết trên trần gian. Vì yêu thương, Chúa đã chấp nhận hy sinh quyền tối cao của mình, hạ mình xuống làm người để mang lấy sự chết đó, để rồi qua sự Phục Sinh, Chúa mang con người trở về với sự sống vĩnh cửu của hạnh phúc thiên đàng. Hưng đã bỏ trốn ánh sáng của thành thị, ồn ào của phố xá để vào sa mạc tìm đường giải thoát cho lòng mình. Nhưng lối vào sa mạc không như Hưng tưởng tượng. Trong sự thinh lặng của sa mạc, Hưng lại phải đối diện với những tiếng động ồn ào nhất của ích kỷ và cám dỗ của lòng mình. Giữa sự trống vắng của sa mạc, Hưng phải đối diện với những ảo tưởng mông lung nhất của khát vọng và tham lam của tâm trí mình. Nhưng cũng giữa sa mạc này, Hưng mới nhận ra sự bảo bọc yêu thương của Chúa. Giữa những hoang mang lạc lối của tâm hồn, Hưng mới tìm về con Đường chính thật của cuộc đời. Lối vào sa mạc thật khó khăn quá, nhưng chỉ có qua sa mạc, con người mới về Miền Đất Hứa, nơi mà sữa ngọt của yêu thương lúc nào cũng dạt dào, hoa quả của an vui lúc nào cũng nở thắm, và bình an của Phục Sinh sẽ là Thiên Đàng vĩnh phúc cho những người con yêu dấu của Thiên Chúa từ nhân. Bước trở lại căn phòng giữa sa mạc hoang vắng, Hưng không còn cảm thấy bị cơn đói đoạ đày mình nữa, bởi vì trong tâm hồn đã được no thoã trong tấm bánh Tình Yêu Thánh Thể. Căn phòng vẫn trống trụi, lặng yên, nhưng tâm hồn Hưng không còn cảm thấy cô đơn, trống vắng nữa, bởi vì hình ảnh Chúa đã hiện rõ trong tim mình.


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.