

CHUYÊN


Một buổi sáng đẹp trời, Thỏ con cùng Mẹ Thỏ dạo chơi trong rừng. Mẹ Thỏ dặn dò: "Con nhớ đi gần mẹ nhé, trong rừng có nhiều đường lắm, con sẽ dễ bị lạc đấy!"
"Thỏ con vui lắm, tung tăng nhảy nhót khắp nơi. Nhưng Thỏ con không nghe lời mẹ, nó cứ thích chạy đi thật xa."

Thỏ con chạy mãi, chạy mãi, đến khi ngoảnh lại thì chẳng thấy Mẹ Thỏ đâu cả. Xung quanh chỉ
có cây cối um tùm và những con đường ngoằn ngoèo. "Thỏ con sợ hãi, hai tai run lên: 'Mẹ ơi! Mẹ đâu rồi?' – Nhưng không có ai trả lời. Thỏ con nhận ra mình đã bị lạc trong rừng rồi."

Khi Thỏ con đang hoảng sợ, bỗng có một tiếng bước chân lớn vang lên. Đó là bác Gấu! Bác Gấu nhìn thấy Thỏ con đang khóc và hỏi: "Sao con khóc vậy, Thỏ con?" "Thỏ con nức nở trả lời: 'Cháu không nghe lời mẹ, chạy đi chơi xa quá nên bị lạc mất rồi.' Bác Gấu mỉm cười và nói: 'Đừng lo, bác sẽ giúp con tìm đường về.'"

Bác Gấu đưa Thỏ con đi qua những con đường nhỏ, qua những bụi cây cao, rồi đến một ngôi nhà nhỏ xinh xắn – đó chính là nhà của Thỏ con! "Thỏ con reo lên: Nhà của cháu đây rồi! Cảm ơn bác Gấu nhiều lắm!'
Gấu nói: 'Con nhớ lần sau phải luôn đi gần mẹ, không thì sẽ bị lạc lần nữa đấy.'"

Mẹ Thỏ vui mừng ôm chầm lấy Thỏ con khi thấy nó về nhà an toàn. Thỏ con xin lỗi mẹ:
'Mẹ ơi, con xin lỗi vì đã không nghe lời mẹ. Con sợ lắm khi bị lạc trong rừng.'
"Mẹ Thỏ nhẹ nhàng vuốt ve Thỏ con và nói:
'Không sao, con đã học được bài học quý giá rồi. Lần sau con phải luôn đi cùng mẹ nhé.'"

Từ đó, Thỏ con luôn nhớ lời dặn của mẹ, mỗi khi đi đâu, nó đều đi bên cạnh mẹ và quan sát xung quanh để không bị lạc nữa. "Thỏ con đã học được rằng đi chơi cần phải cẩn thận, luôn đi cùng mẹ để tránh bị lạc. Và khi
nghe lời mẹ, Thỏ con lúc nào cũng cảm thấy an toàn và vui vẻ hơn."