VĂN HỌC MỚI SỐ 5

Page 128

Văn Học Mới Số 5 - Tháng 12 Năm 2019/

128

(Chỉ ra bến sông) Con yêu! (Nhạc nền…) NGUYỄN THỊ VINH: Mẹ yêu! (Nhạc nền…) Trong lúc trời đêm gió thổi lạnh. Cơ hàn cóng róng áo mong manh. Vảy chài kiếm sống trên xuồng nhỏ. Con thấy nhói đau dạ bất bình! SƯƠNG NGUYỆT ANH: Xúc cảm xót thương người khổ nghèo Là ánh thiên lương hướng nẻo theo. Vô cảm vô tình không đáng sống, Dầu ôm vàng bạc nhiều thiệt nhiều! NGUYỄN THỊ VINH: Vâng! Vâng! Mẹ nói đúng! (Đi tới đi lui rồi chạy đến cửa sổ nhìn quanh. Cúi đầu.) Lòng rười rượi, buồn trông xóm vắng, Già cô đơn, cuộc sống quạnh hiu. Thanh niên thiếu nữ đều yên lặng. Cảnh trí tang thương, cảnh chợ chiều! SƯƠNG NGUYỆT ANH: (Trầm ngâm) Con biết vì sao ra cớ sự? Nước nhà đâu nữa nghĩa tự do. Trên kia trị nước toàn giòi bọ, Chí lớn ngang Trời cũng nằm co! (Nhạc rờn rợn, rập rình như trong phim kinh dị rồi chuyển sang nhạc buồn có / không lời của tân nhạc về cảnh về tang thương của quốc gia.) Thực dân nghiền nát bao thế hệ, Hướng về sắc dục thỏa dâm mê. Tạo người vô cảm cùng ích kỷ, Giết chết dân ta với rượu chè. (Nhạc nền…)


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.