Tự Do Ngôn Luận số 292 (01-06-2018) reading

Page 1

Ban biên tập:

Lm Phan Văn Lợi. Lm Nguyễn Văn Lý. Nv Nguyễn Xuân Nghĩa

Tháng 10-2012, tỉnh Quảng Ninh, vốn nằm sát Trung Quốc, chính thức báo cáo cơ quan Trung ương và được cho phép nghiên cứu đề án “Đơn vị hành chính kinh tế đặc biệt Vân Đồn”. Đầu năm 2013, tỉnh này xúc tiến mạnh mẽ, mời gọi các nhà đầu tư lớn ngoại quốc vì nghĩ rằng họ mới đảm bảo cho thành công đặc khu tương lai. Dần dần, quy hoạch tầm quốc gia đã xác định 3 đặc khu là Vân Đồn, Phú Quốc, Bắc Vân Phong. Và nếu không có gì thay đổi, Luật Đơn vị hành chính kinh tế đặc biệt sẽ được Quốc hội khóa XIV bấm nút tại kỳ họp thứ 5 khởi sự từ 20-05-2018. Ngày 02-08-2017, tại trụ sở Chính phủ, dưới sự chủ trì của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Thường trực Chính phủ đã có cuộc họp, thảo luận về dự án Luật Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt (gọi tắt là Luật Đặc khu). Tham dự cuộc họp có lãnh đạo các bộ, ngành và 3 tỉnh Quảng Ninh, Khánh Hòa, Kiên Giang, những địa phương đang xúc tiến xây dựng các đề án đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc. Góp ý vào dự thảo Luật do Bộ Kế hoạch và Đầu tư soạn thảo theo chỉ đạo của Bộ CT, các đại biểu đã tập trung thảo luận một số nội dung như phạm vi điều chỉnh, nguyên tắc áp dụng, chính sách đặc thù thu hút đầu tư, chính sách về đất đai, tổ chức và hoạt động của chính quyền địa phương… Theo đa số ý kiến, để tạo ưu thế vượt trội cho các đặc khu, dự thảo Luật cũng cần có các quy định mang tính vượt trội, vươn lên trên luật lệ hiện hành. Chẳng hạn, Luật Đất đai hiện cho phép giao đất, cho thuê đất tối đa 70 năm đối với đất trong khu kinh tế, đang khi tại nhiều đặc khu trên thế giới, thời hạn này đến 99 năm. Tạo dựng “sân chơi mới” hấp dẫn, minh bạch, ổn định, phù hợp với tập quán quốc tế, mở cửa thị trường, xóa rào cản trong hoạt động đầu tư kinh doanh… Các ý kiến nhấn mạnh mục tiêu là làm cho các đặc khu có sức cạnh tranh quốc tế, có sức lan tỏa, trở thành cực tăng trưởng của cả nước. Kết luận cuộc họp, Thủ tướng Phúc trong nỗi lo cuống cuồng vì nền kinh tế tài chánh ngày càng suy sụp và quan chức cao cấp bớt dần cơ hội vơ vét nhất trí cần tạo lập khung thể chế vượt trội, nghĩa là chỉnh lý dự thảo Luật theo hướng tăng thời hạn được giao đất, thuê đất, sử dụng đất, cho phép người nước ngoài sở hữu nhà ở tại các dự án đầu tư xây dựng nhà đến gần cả thế kỷ. (x. http://dantri.com.vn 3-8-2017). Sáng ngày 23-05-2018, đang khi Quốc hội thảo luận về một số nội dung còn ý kiến khác nhau của dự án luật nói trên, thì Bộ trưởng Kế hoạch & Đầu tư Nguyễn Chí Dũng vẫn đề nghị cho phép giữ nguyên thời gian cho thuê đất 99 năm như dự thảo, bởi đây cũng là 1 chính sách vượt trội của nước ta và nhiều nước đã thực hiện. Ông ta nói thế để giải trình lo lắng của một số đại biểu, chằng hạn sử gia Dương Trung Quốc, vốn cho rằng trong thời đại công nghệ 4.0, nhà đầu tư không cần yếu tố thời gian, có chăng chỉ là những tay đầu cơ bất động sản; và rồi việc ưu đãi thuê đất 99 năm không cẩn thận sẽ là nơi “để di dân”. Luật sư Trương Trọng Nghĩa thì đề nghị rà soát chặt chẽ nhà đầu tư chiến lược, thu hút nhà đầu tư công nghệ cao chứ không chỉ thu hút các nhà đầu tư bất động sản, khu đánh bạc. (x. http://vietnamnet.vn 23-05-18). Dự án luật đang thảo luận đó đã gây ra nhiều phản ứng trong công luận. Theo các chuyên gia luật, đặc khu với các quy chế quản lý hành chính và luật pháp riêng biệt, cùng thời hạn thuê đất 99 năm, khiến ai cũng dễ dàng liên tưởng đến các tô giới, tức phần đất nằm trong một quốc gia có chủ quyền nhưng bị một thực thể khác quản lý, vào thời chủ nghĩa Thực dân còn tung hoành trên toàn cầu những thế kỷ trước. Trong lịch sử, Tô giới (Nhượng địa hay Đặc khu) thường được các cường quốc áp đặt và thiết lập lên trên lãnh thổ của những quốc gia bạc nhược, mất hẳn tinh thần độc lập dân tộc. Ví dụ điển hình nhất là việc “thuê” Hong Kong 99 năm mà đế quốc Anh đã ký với triều đình nhà Thanh bên Tàu năm 1898. Thời hạn 99 năm này sau đó đã được vương quốc Anh phổ biến và trở thành biểu tượng của chủ nghĩa đế quốc bằng việc cưỡng ép nhiều quốc gia yếu thế tham gia vào các hiệp định hình thành tô giới (territorial concession) với chính sách ngoại giao pháo hạm (gunboat diplomacy) khét tiếng một thời. Hiện nay, nhờ sự lớn mạnh kinh tế và bành trướng quân sự của mình, Trung Quốc đang ‘trả thù đời’ với thời hạn thuê 99 năm tương tự tại nhiều quốc gia. Lắm nhà quan sát gọi đây là “chủ nghĩa đế quốc chủ nợ”, hay “chính sách ngoại giao bẫy nợ” của Trung Quốc vốn đã và đang hiệu quả trong việc kiểm soát các chính phủ tại nhiều nước đang phát triển. Chẳng hạn tháng 12-2017, Sri Lanka chính thức bàn giao cảng Hambantota cho Bắc Kinh. Nằm tại đường biển phía Nam nước này, đây là hải cảng có vị thế địa chính trị đặc biệt quan trọng, cho phép Trung Quốc tiếp cận nhiều cung đường biển giao thoa ở Ấn Độ Dương. Việc giao quyền kiểm soát hải cảng ấy cho Trung Quốc trong thời hạn 99 năm trị giá 1,12 tỉ đôla Mỹ. Tuy nhiên, phần lớn khoản tiền cho thuê này không vào túi chính phủ Sri Lanka, mà được dùng để trả những gì mà Sri Lanka đang nợ Trung Quốc cho chính việc xây dựng hải cảng đó. Ý đồ kiểm soát Thái Bình Dương và thái độ gây hấn trên Biển Đông bằng sức mạnh quân sự của tập đoàn lãnh đạo Tàu cộng hiện giờ cũng minh chứng cho những tham vọng và biện pháp cố hữu thực hiện tham vọng như vậy, đặc biệt là đối với VN. Do diện tích rộng lớn và vị trí hiểm yếu về mặt quân sự trên biển và đất liền của ba khu vực được chọn làm đặc khu là Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc mà chắc chắn Bắc Kinh sẽ nhảy vào vấn đề an ninh quốc phòng cần phải được xem xét cẩn trọng về mọi phương diện, để bảo đảm rằng các thế lực ngoại bang vốn luôn mang dã tâm cướp và lấn đất nước ta bằng chính sách “biên giới mềm” không lợi dụng việc thuê đất 99 năm ở các Đặc khu nhằm thiết lập cơ sở quân sự và quân báo sâu bên trong lãnh thổ Việt. Phải được xem xét cần trọng vì Vân Đồn chỉ cách các căn cứ quân sự Trung Quốc ở Hải Nam 200 hải lý; Vân Phong thì đối diện với Trường Sa (nơi Trung Quốc đang xâm chiếm, cải tạo và quân sự hóa nhiều đảo), lại gần với cảng Cam Ranh; Phú Quốc là đảo lớn nhất của VN trên vịnh Thái Lan, rất gần với cảng Sihanoukville của Campuchia, một khu vực đã được thỏa thuận cho Trung Quốc thuê 99 năm và dân Tàu được tự do sinh sống ở đó bằng cơ chế ưu đãi visa với nước kề cận trong Luật đặc khu. Họ có thể từ đấy vào Phú Quốc dễ dàng, mua đất, mua nhà, lập những China town mới. Nguy cơ này chỉ là tiếp nối những nguy cơ đã và đang được gây ra do những âm mưu và hành động ngang ngược của Trung Quốc trên ể ố ế ế ấ ế ể


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

GIẢI NHÂN QUYỀN VIỆT NAM 2008 GIẢI TRUYỀN THÔNG LIÊN MẠNG 2011 TRONG SỐ NÀY Trg 01Đặc khu kinh tế: hiểm họa ngoại xâm !!! Trg 03Tường trình và kiến nghị gởi các đại sứ quán Ý, Hà Lan… -Hội đồng Liên tôn Việt Nam. Trg 05Tuyên bố về tình hình đất đai, chùa Liên Trì, nhà thờ Thủ… -24 Tổ chức và 491 cá nhân. Trg 06Lên tiếng về Luật đơn vị hành chính-kinh tế đặcbiệt (2 bảnvăn) -Nhiều tổ chức và cá nhân. Trg 07Thánh đường và nghĩa trang Hồi giáo bị cưỡng chế. -Á Châu Tự Do. Trg 08Có giải tỏa Dòng Mến Thánh Giá và Nhà thờ Thủ Thiêm… -Thảo Vy. Trg 09Đơn tố cáo v/v các cá nhân, tổ chức cố tình hủy hoại tài sản... -Đan viện Thiên An. Trg 10Đòi quyền cơ bản bị buộc tội “gây rối trật tự công cộng”. -Á Châu Tự Do. Trg 11”Thực dân Pháp” tốt hay xấu -Phi Cảnh. Trg 12Báo nước Anh nói về “tính cách đói khát” của người TC. -Tuyết Mai. Trg 13Bắt chước mô hình Trung Quốc… 100%. -Trân Văn. Trg 15Sau “Áo lưỡi bò” sẽ là gì? -Phạm Chí Dũng. Trg 16Việt Nam nhắm đến siết chặt Facebook, Google, đe dọa giới… -VOA Tiếng Việt. Trg 17Luật An ninh mạng: Đừng để VN trở thành kẻ thù của các… -Huy Đức. Trg 18Đặc khu kinh tế: Cho thuê đất 99 năm bằng 2 thế hệ người Việt -Nguyễn Tuyền. Trg 20Lo ngại VânĐồn thànhCrimea thứ hai nếu giao đất 99 năm. -VOA Tiếng Việt. Trg 21Lần đầu tiên ngoại giao đoàn châu Âu gặp Xã hội dân sự ở SG -Thiền Lâm. Trg 22Thực thi pháp luật không chính danh, não trạng “an… -Kính Hòa. Trg 24Ai cướp Thủ Thiêm? -Tâm Chánh. Trg 26Xử lý vụ Thủ Thiêm: Nguyễn Xuân Phúc ‘đi hàng hai’ hay… Và nhiều bài khác...

Biển Đông, vi phạm luật pháp quốc tế, uy hiếp và lấn chiếm lãnh hải và đảo, đá của VN để xây căn cứ quân sự, đe dọa tính mạng và tài sản của ngư dân Việt hành nghề trên biển. Cũng phải thêm rằng hiện nay, nhờ giá nhà đất thấp hơn so với nhiều quốc gia láng giềng, VN trở thành địa chỉ hấp dẫn cho giới săn nhà Trung Quốc và Hong Kong. Dân Tàu đang ồ ạt mua nhà hầu như trên mọi tỉnh của VN, đặc biệt ở những vùng duyên hải. Công luận đang nghi ngờ có bàn tay lông lá của Trung Quốc đằng sau tập đoàn FLC (Finance, Land, Commerce Group) của doanh nhân trẻ Trịnh Văn Quyết. Chân Trời Mới hôm 30-05-2018 cho biết tập đoàn này đã hoặc sắp có dự án tại 11/14 tỉnh ven biển miền Trung. Đây là một tập đoàn có quy mô và tiềm lực tài chính nhỏ (vốn điều lệ : 6.800 tỷ tính tròn, vay và thuê tài chính ngắn hạn 1259 tỷ, vay và thuê tài chính dài hạn 2.894 tỷ), thế nhưng FLC đã triển khai hàng chục dự án, dự án nào cũng hàng ngàn tỷ đồng, trong đó có các resort nghỉ dưỡng khổng lồ phủ gần khắp các vùng ven biển miền Trung. Một điều lạ nữa là với tiềm lực tài chính nói trên của Trịnh Văn Quyết, các chính quyền địa phương vẫn cứ giao đất, giao bãi biển, bình quân mỗi tỉnh lên đến hàng ngàn héc-ta cho ông ta. Chưa thấy một doanh nghiệp nào được quan chức địa phương ưu ái, sốt sắng, hồ hởi một cách bất bình thường như vậy. Chỗ nào cũng “tập thể Ban Thường vụ Tỉnh ủy và Thường trực UBND tỉnh” đồng thanh hưởng ứng. Sức mạnh tài chính của doanh nghiệp này rõ ràng không thể giúp gì cho “dân giàu, tỉnh mạnh”. Ngược lại, chúng ta chỉ có thể hình dung đằng sau sự hồ hởi sốt sắng kia là một sức mạnh chính trị ngoại lai đang chi phối nhiều chính quyền cấp tỉnh, một âm mưu thâm độc là thu tóm duyên hải qua việc giết dần nghề cá và xóa dần giới ngư dân Việt, những cột mốc chủ quyền đất nước trên biển Đông, vì cứ mỗi 8km mới có một đường ra biển!?! Nhiều người cho rằng việc chiếm bãi biển miền Trung và việc xâm nhập 3 đặc khu sắp hình thành ở hai đầu và giữa đất nước có liên hệ với nhau chặt chẽ. Chính vì thế, hôm 30-05, đã có một thư ngỏ của nhiều tổ chức và cá nhân kêu gọi các đại biểu Quốc hội đang họp tại Hà Nội “Hãy trả lời KHÔNG đối với Luật Đơn vị Hành chính-Kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc, dứt khoát KHÔNG biểu quyết thuận để thông qua dự luật này” và “KHÔNG tiếp tay cho cho lòng tham vô đáy của đám tư bản tức nhóm lợi ích đứng sau đề án, đang ẩn núp dưới chiêu bài “Đại cục” của quốc gia hay “Tình hữu nghị” giữa hai nước và hai đảng cầm quyền”. Hai hôm sau, 01-06-2018, một lời kêu gọi khác cũng của những công dân yêu nước “cho rằng phải hết sức dè chừng với việc ai đó đã có toan tính khi đưa ra dự luật nói trên. Chúng ta phải tỉnh táo trước mọi thủ đoạn đen tối, phải ghi lòng tạc dạ khuyến dụ của Vua Trần Nhân Tông về tinh thần cảnh giác không chút mơ hồ về kẻ thù cướp nước từ phương Bắc mà Đại Việt Sử ký Toàn thư đã chép rõ… Vì vậy, cần bác bỏ ngay dự luật nói trên”. Lời kêu gọi kết luận: “Toàn thể người VN trong và ngoài nước, QH [hãy] phản đối, rút bỏ Dự luật về “Đơn vị hành chính kinh tế đặc biệt” đang ẩn chứa nhiều nguy cơ, hiểm họa…”. Tuy nhiên, muốn phản đối có hiệu quả, toàn dân cần tỏ ra sức mạnh tập thể của mình bằng các cuộc biểu tình đông đảo, rộng khắp, ôn hòa nhưng quyết liệt. Để hoàn thành việc này, thiết tưởng sự tham gia của các tổ chức XHDS, đặc biệt những tổ chức có cơ cấu chặt, kỷ luật cao và nhân số nhiều là điều quan trọng. Nói thẳng ra là các cộng đoàn, các giáo xứ Công giáo. Dĩ nhiên vấn đề đặc khu không mấy liên quan đến chuyện đạo, nhưng phải nhớ rằng các tín hữu trước hết là những công dân. Ki-tô hữu bên Đông Âu trước đây và hiện thời ở nhiều nước cũng luôn biểu tình đấu tranh cho các vấn đề nhân quyền và dễ dàng thắng lợi nhờ đông đảo và có kỷ luật, với hàng lãnh đạo dấn thân. Họ chẳng bao giờ nghĩ rằng đó là làm chính trị xấu xa và nghịch đức tin cả. BAN BIÊN TẬP.

ồ ầ

nhân

Số 292 Trang

2


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Kính thưa: - Quý Vị Đại Sứ Quán Ý, Hà Lan, Pháp, Đức và EU - Quý Tùy viên Chính trị các Đại Sứ Quán Hôm nay Hội đồng Liên tôn Việt Nam chúng tôi, quy tụ nhiều chức sắc thuộc 5 Tôn giáo lớn tại Việt Nam đang tranh đấu cho tự do tôn giáo và dân chủ nhân quyền, hân hạnh được tiếp đón Quý Vị tại ngôi Chùa Giác Hoa, quận Bình Thạnh, nơi mà Hòa thượng Th. Không Tánh hiện tạm trú. Trước đây Hội đồng Liên tôn có văn phòng ở Chùa Liên Trì tại Thủ Thiêm, Sài Gòn. Nay Chùa Liên Trì đã bị nhà cầm quyền Cộng sản VN san bằng ngày 8-9-2016 để lấy đất đầu tư và cưỡng chế đến nơi xa, hẻo lánh nhằm cô lập vị Trụ trì là Hòa thượng Thích Không Tánh và Quý Sư, do đó các chức sắc của Chùa đã phải đi sống nhờ tại Chùa Giác Hoa này. Hiện nay Chùa cũng bị nhà nước gắn camera trước cổng để ghi hình theo dõi tất cả những ai ra vào làm cho một số Phật tử e ngại không dám đi cúng viếng lễ Phật ! Hội đồng Liên tôn Việt Nam gồm có 29 Chức sắc thuộc các Giáo hội độc lập, chân truyền nên việc hành đạo gặp rất nhiều sự khó khăn, đàn áp, khủng bố từ phía nhà cầm quyền Cộng sản Nhân dịp này, Hội đồng chúng tôi kính mời Quý vị lắng nghe tường trình vắn tắt về hiện tình vi phạm nhân quyền và đàn áp tôn giáo tại Việt Nam, nơi Quý vị đang thi hành sứ mạng ngoại giao của mình và nhận những kiến nghị của chúng tôi. Chúng tôi đính kèm các tờ tường trình đến các giới chức quốc tế trước đây để quý vị thấy rõ tình hình đàn áp hơn. I- TÌNH HÌNH NHÂN QUYỀN VÀ TỰ DO TÔN GIÁO TẠI VIỆT NAM HIỆN NAY 1- Về chính trị: 43 năm qua, đất nước chúng tôi phải sống dưới ách cai trị của đảng Cộng sản Việt Nam, một lực lượng độc tài toàn trị tước đoạt mọi quyền tự do căn bản của người dân. Kể từ đầu năm 2017, đảng này đang tiến hành mạnh mẽ cái mà họ gọi là “cuộc chiến chống tham nhũng”, dưới sự điều khiển của Tổng bí thư Nguyễn

Phú Trọng. Nhưng theo nhận định của Phong trào Dân chủ nói chung và của chúng tôi nói riêng, đây chỉ là cuộc tranh giành quyền lực và quyền lợi giữa các phe nhóm lợi ích trong đảng Cộng sản, cái quyền lực mà từ lâu đảng CS đã cướp từ nhân dân, và những quyền lợi mà họ đã thâu tóm do bóc lột tài nguyên đất nước và tài sản dân lành. Bởi lẽ một chế độ độc tài toàn trị, không có tam quyền phân lập, thì đương nhiên đẻ ra nạn tham nhũng mà không bao giờ họ có thực tâm vả có khả năng giải quyết để làm sạch bộ máy cai trị. 2- Về Nhân Quyền: Nhà cầm quyền Việt Nam đã tham dự phiên họp thường kỳ lần thứ 37 của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc (UNHRC) tại Genève, Thụy Sỹ (26-2 đến 23-3-2018). Như bao lần khác trước đó và như trong các cuộc “Đối thoại nhân quyền thường kỳ” giữa Việt Nam với các quốc gia dân chủ Âu Mỹ phái đoàn của Hà Nội luôn luôn đưa ra một bức tranh tốt đẹp về tình hình nhân quyền tại Việt Nam với những hứa hẹn và cam kết long trọng. Nhưng đối với chúng tôi, và người dân, đấy chỉ là một màn mới trong vở kịch lừa gạt Quốc tế của Cộng sản. Bởi lẽ họ vẫn tiếp tục chính sách đàn áp nhân dân Việt Nam trên mặt luật pháp và trên mặt thực tế để duy trì quyền lực cho đảng Cộng sản. Sau đây là một số sự kiện tiêu biểu: A- Luật pháp: Từ 01-01-2018, bắt đầu có hiệu lực nhiều bản văn pháp lý quan trọng như Bộ luật Hình sự sửa đổi, Luật Tín ngưỡng Tôn giáo. Được biên soạn theo ý đảng chứ chẳng theo lòng dân, các bộ luật này tỏ ra khắt khe hơn các bộ luật cũ, với sự kiểm soát ngặt nghèo hơn đối với các hoạt động của công dân và sự chế tài trừng phạt vươn cả đến giai đoạn chuẩn bị các hành vi bị coi là tội phạm (Bộ luật Hình sự), với việc hình sự hóa mọi hoạt động tôn giáo để buộc mọi Giáo hội phải luôn xin phép nhà cầm quyền trong tất cả những gì liên quan tới đức tin (Luật Tín ngưỡng Tôn giáo). Bên cạnh đó, việc nhà cầm quyền đang dự thảo Luật về Hội mà chẳng hề lấy ý kiến nhân dân, nhằm cấm cản thành lập hoặc cưỡng bức vào

tròng mọi tổ chức xã hội dân sự độc lập; rồi Luật An ninh mạng nhằm kiểm soát chặt chẽ các mạng xã hội, các trang web, các trang blog, các số điện thoại di động; thiết lập các cơ quan của quân đội và công an nhằm theo dõi và tác chiến trên internet… Tất cả cho thấy họ có ý định gia tăng khống chế và lèo lái tâm tình lẫn tư tưởng của nhân dân theo ý đảng, giới hạn thậm chí bóp nghẹt quyền tự do lập hội và tự do ngôn luận tại Việt Nam. B- Thực tế: B1- Các tù nhân lương tâm bị án nặng nề: Trước hiện tình chính trị ngày càng áp bức, kinh tế ngày càng tụt hậu, văn hóa ngày càng suy đồi, môi trường ngày càng ô nhiễm, xã hội ngày càng hỗn loạn, luật pháp ngày càng bất công, nhất là an ninh quốc phòng ngày càng bấp bênh nguy hiểm, nhiều công dân riêng lẻ hoặc tập thể đã can đảm lên tiếng. Thế nhưng họ đã bị nhà cầm quyền Việt Nam đàn áp cách khốc liệt. Vào giữa tháng 11-2017, NOW! Campaign, một sáng kiến chung của 15 tổ chức xã hội dân sự quốc tế, đã công bố danh sách 165 tù nhân lương tâm mà Việt Nam đang giam giữ tại thời điểm đó. Họ là những luật sư nhân quyền, chiến sĩ dân chủ, ký giả độc lập, nhà hoạt động công đoàn, công dân tranh đấu về môi trường và đất đai, tín đồ tôn giáo thiểu số không được nhà nước công nhận. Tất cả họ đều hành động cách ôn hòa, không bạo lực hay thù hận. - Bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (tức Mẹ Nấm) ngày 29-06-2017 đã bị tòa án tỉnh Khánh Hòa tuyên phạt 10 năm tù về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam” theo khoản 1 điều 88 Bộ Luật Hình Sự. Bà được Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ vinh danh là “phụ nữ can đảm quốc tế” năm 2017. - Sinh viên Phan Kim Khánh ngày 25-10-2017 đã bị tòa án tỉnh Thái Nguyên tuyên phạt 6 năm tù giam và 4 năm quản chế với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước” theo điều 88 Bộ luật Hình sự. - Một nhóm 5 thanh niên ngày 2112-2017 đã bị tòa án tỉnh An Giang tuyên phạt 19 năm tù vì “treo cờ vàng của chế độ Việt Nam Cộng Hòa”. - Bà Trần Thị Nga ngày 22-122017 đã bị tòa án tỉnh Hà Tây tuyên phạt 9 năm tù giam 5 năm quản chế vì tội “tuyên truyền chống nhà nước” theo khoản 1 điều 88 Bộ luật hình sự. - Một nhóm 9 người hoạt động nhân quyền ngày 28-12-2017 đã bị Toàn án tỉnh Bình Định xử án với cáo buộc “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” và “Tuyên truyền nhân

Số 292 Trang

3


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San chống nhà nước” theo các Điều 79, 88 của Bộ luật Hình sự với mức án tổng cộng 83 năm tù, gồm: Ông Tạ Tấn Lộc và Nguyễn Quang Thanh đồng 14 năm tù giam, ông Huỳnh Hữu Đạt 13 năm tù giam. Những người còn lại từ 03 năm cho đến 12 năm tù giam. - Ông Trần Anh Kim bị tòa án tỉnh Thái Bình kết án ngày 25-6-2017 với 13 năm tù giam, 4 năm quản chế. về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 Bộ luật Hình sự. Ông bị tổng cộng 3 lần tù với 20 năm tù giam, 7 năm quản chế. Cùng vụ án với ông có Lê Thanh Tùng, bị kết án 12 năm tù và 4 năm quản chế. - Hội “Anh Em Dân Chủ”, một tổ chức xã hội dân sự, gồm 6 người (luật sư Nguyễn Văn Đài, mục sư Nguyễn Trung Tôn, nhà báo Trương Minh Đức, luật gia Nguyễn Bắc Truyển, kỹ sư Phạm Văn Trội, giáo viên Lê Thu Hà,) ngày 05-04-2018 đã bị tòa án Hà Nội tuyên phạt tổng cộng 66 năm tù giam và 17 năm quản chế vì tội “âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân”. Hai thành viên khác của Hội cũng bị cáo buộc cùng tội danh là ông Nguyễn Văn Túc ngày 19-042018 bị tòa án tỉnh Thái Bình tuyên phạt 13 năm tù và cô Trần Thị Xuân ngày 12-04-2018 bị tòa án tỉnh Hà Tĩnh tuyên phạt 9 năm tù giam, 5 năm quản chế. - Sinh viên Nguyễn Viết Dũng ngày 12-04-2018 đã bị tòa án tỉnh Nghệ An tuyên phạt 7 năm tù giam và 5 năm quản chế với cáo buộc “tuyên truyền chống phá Nhà nước”. - Nhà hoạt động môi trường Hoàng Đức Bình, ngày 24-04-2018, đã bị tòa án tỉnh Nghệ An tuyên phạt y án sơ thẩm 14 năm tù. - Nhà giáo Vũ Văn Hùng, bị kết án 1 năm tù giam tội “cố ý gây thương tích.” (Đính kèm là danh sách các tù nhân lương tâm được báo cáo năm 2017, một số nhỏ được thả do mãn hạn tù, hoặc bị trục xuất ra hải ngoại). B2- Các vụ án và phiên tòa phi pháp vô luật: Ngoài những điều trong Bộ luật Hình sự như 79, 88, 258 cũ, 109, 117, 331 mới bị quốc tế lẫn người dân trong nước từ lâu lên án, các vụ án và phiên tòa chính trị tại VN hiện thời đều phi pháp vô luật: (1) tiến trình bắt bớ thô bạo và bất chấp thủ tục, (2) việc công an thẩm vấn thiếu luật sư hiện diện, (3) trong các phiên tòa, thẩm phán và công tố toa rập cùng nhau, (4) luật sư biện hộ thường xuyên bị ngắt lời, (5) bằng chứng không được xem xét thấu đáo, bản án đã được nhà cầm quyền định

trước, (6) bị can chẳng được tự do trình bày, (7) thân nhân ruột thịt bị hạn chế hiện diện, (8) bằng hữu không được tham dự, thậm chí còn bị đánh đập và cướp bóc, (9) rất nhiều tù nhân lương tâm đã phải lãnh những bản án bất công, nặng nề chỉ vì họ hoạt động cách ôn hòa cho dân chủ, nhân quyền, môi trường trong sạch và tự do tôn giáo. B3- Các nghi can bị chết trong nhà tạm giữ của công an: Nhiều trường hợp nghi can bị hỏi cung tại các đồn công an đã tử vong do bị tra tấn hoặc bị áp lực, nhưng bị công an đổ cho là tự tử. Xin liệt kê vài trường hợp điển hình: - Ngày 03-05-2017, ông Nguyễn Hữu Tấn, 38 tuổi, bị công an tỉnh Vĩnh Long bắt để điều tra hành vi "tán phát tài liệu chống phá nhà nước", đã "tự sát" bằng dao rọc giấy chỉ sau một ngày tạm giam. Cổ bị cắt gần đứt lìa. - Ngày 14-06-1977, ông Ngô Chí Tâm (sinh năm 1977) bị cho là tự tử bằng dây thun quần tại Công an phường Tam Bình, quận Thủ Đức. - Ngày 06-07-2017, ông Nguyễn Hồng Đê, 25 tuổi, được đưa về Nhà tạm giữ Công an thành phố Phan Rang - Tháp Chàm, sau đó được báo cáo "trong khi ngồi viết bản tự khai tại phòng làm việc của điều tra viên, anh Đê đã dùng áo của mình làm dây treo vào cửa sổ để tự tử." - Ngày 08-09-2017, ông Võ Tấn Minh chết bất thường tại nhà tạm giữ công an thành phố Phan Rang-Tháp Chàm tỉnh Ninh Thuận. - Ngày 15-10-2017, ông Hoàng Văn Ka, 32 tuổi, chết bất thường tại trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An. B4- Các tôn giáo tiếp tục bị đàn áp khốc liệt: Cao Đài - Ngày 1 tháng 3 năm 1979, nhà cầm quyền cộng sản đã giải tán Hội Thánh Cao Đài Tây Ninh và thành lập Cao Đài quốc doanh nhằm khống chế Đạo Cao Đài được thành lập từ năm 2016. Kề từ đó, nhà cầm quyền đàn áp đạo Cao Đài Chơn Truyền, gây khó khăn cho những ai không theo Cao Đài của nhà cầm quyền lập ra. - Ngày 14/4/2015, Thánh Thất Cao Đài Tuy An tại xã An Cư, Huyện Tuy An tình Phú Yên đã bị nhà cầm quyền cưỡng chế san bằng. - Chánh trị sự Hứa Phi, Trưởng Khối Nhơn Sanh đạo Cao Đài độc lập ở Đức Trọng - Lâm Đồng từ hôm 1201-2018 bị sách nhiễu liên tục đến độ lâm trọng bệnh liệt nửa người mà không cho đi điều trị, còn bị phạt hành chánh. Hiện tư thất của Chánh trị sự bị công an phong tỏa, canh gác suốt ngày đêm, không cho rời khỏi địa

phương ! - Hai đồng đạo đến thăm ông ngày 05-02-2018 cũng bị hành hung đến trọng thương. Công Giáo - Đan viện Công giáo Thiên An tại Thừa Thiên-Huế bị sách nhiễu, vu khống, hăm dọa, phá hủy Thánh giá, hành hung đan sĩ ngày 28 và 29-062017. - Nhiều Giáo xứ tại Giáo phận Vinh (như Phú Yên, Song Ngọc, Văn Thai, Đông Kiều, Kẻ Gai, Phúc Lộc) bị công an và côn đồ trong Hội Cờ Đỏ tấn công suốt năm 2017. - Giáo xứ Thủ Thiêm và dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm bị nhà cầm quyền Sài Gòn rao bán đấu giá đất đai và cơ sở của họ ngày 01-052018. - Dòng Thánh Phao-lô Hà Nội bị một người dân (được sự bao che của nhà cầm quyền và sự hỗ trợ của công an, côn đồ), cướp đất ở đường Quang Trung, quận Hoàn Kiếm ngày 08-05-2018 và đang thi công trên mảnh đất ấy. Phật Giáo Hòa Hảo: - Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy bị cản trở cử hành đại lễ Đản sanh Đức Huỳnh Giáo chủ ngày 11-01-2018. - Ông Vương Văn Thả (tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo) ngày 23-01-2018 đã bị tòa án tỉnh An Giang tuyên phạt 12 năm tù với cáo buộc theo Điều 88 Bộ luật Hình sự, “Tuyên truyền chống Nhà nước”. Con trai ông là Vương Thanh Thuận 7 năm tù. Hai cháu song sinh 6 năm tù mỗi người. - Sáu tín đồ Phật giáo Hòa Hảo, trong đó có 3 cha con ông Bùi Văn Trung, đã bị tuyên án 22 năm trời ngày 09-02-2018 chỉ vì lập đạo tràng để cầu nguyện… - Tư thất của Cụ Nguyễn Văn Điền, Hội trưởng Trung ương Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy đã nhiều năm bị công an phong tỏa, canh gác và còn vào hẳn nhà tuyên bố cấm không cho Cụ ra khỏi tỉnh An Giang. Phật Giáo: - Giáo hội Phật giáo VN Thống mhất đã bị nhà nước cấm hoạt động từ năm 1980. Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ bị giam lỏng trong Thanh Minh Thiền Viện ở Sài Gòn. - Các Chùa đều bị gây khó khăn nếu không nhập với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (tức Giáo Hội do nhà cầm quyền lập ra và kiểm soát) - Chùa Liên Trì bị san bằng ngày 8-9-2018, Hòa Thượng trụ trì là HT Thích Không Tánh và các Tăng Ni đã phải ở nhờ tại chùa Giác Hoa. Tin Lành: - Ms Tin lành Nguyễn Trung tôn, nhân

Số 292 Trang

4


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San ngày 30-07-2017 bị tòa kết án 13 năm tù, 4 năm quản chế vì bị cáo buộc “có âm mưu lật đổ nhà nước nhân dân.” Hiện nay ông bị giam tại tại giam B14 Hà Nội, sức khỏe rất yếu kém. - Mục sư Đoàn Văn Diên bị bắt đi bắt lại nhiều lần vào tháng 12-2017 (Mùa Giáng sinh) để ép buộc con trai là nhà hoạt động Công đoàn Đoàn Huy Chương phải ra trình diện. Anh Chương cũng là một cựu tù nhân lương tâm vừa mới ra tù nhưng luôn bị giám sát tước đoạt quyền tự do. - Các Mục sư và Truyền đạo ở vùng sắc tộc Tây Nguyên vẫn còn bị sách nhiễu, đàn áp. Ngày 15-02-2017 thầy truyền đạo quản nhiệm Y Dưa Niê (sn 1986), cư trú tại Buôn Drai, xã Ea Ana, huyện Krông Ana, tỉnh Dak Lak, bị công an bắt cóc tại buôn TơLơ, xã Ea Bông, huyện Krông Ân, khi đang chạy xe máy đi mua đồ ăn cho các tín đồ đang đọc kinh tại Hội Thánh cùng 1 tín đồ. II- KIẾN NGHỊ 1- Xin Quý Chính phủ thường xuyên theo dõi tình hình nhân quyền trong chế độ cộng sản độc tài toàn trị tại VN, cái chế độ mà kể từ năm 1954 tại miền Bắc và từ năm 1975 trên toàn thể Việt Nam đến nay, đã chỉ xây dựng bằng bạo lực và dối trá, trên nước mắt và xương máu của công dân mình, đồng bào mình. Việc viện trợ cho một chế độ bất chính và bất công như thế cần được cân nhắc hết sức cẩn thận, nếu không sẽ trở thành tiếp sức cho sự độc tài và tàn ác. 2- Xin Quý Chính phủ luôn đặt điều kiện về nhân quyền, khi bang giao với nhà nước Việt Nam dù trên phương diện kinh tế, văn hóa, thương mãi, quân sự…; và sẵn sàng có những biện pháp chế tài (danh sách CPC tại Hoa Kỳ chẳng hạn) khi Hà Nội có những vi phạm nhân quyền liên tục và nghiêm trọng. Thực ra thì đã có quá nhiều rồi. 3- Xin Quý Chính phủ nhanh chóng và tích cực áp dụng Đạo luật Nhân quyền Toàn cầu Magnitsky mà hai nước Canada và Hoa Kỳ đã đã thiết lập, ngõ hầu răn đe hữu hiệu giới cầm quyền tại Việt Nam vốn liên tục áp bức các công dân, các tổ chức, các tôn giáo để tước đoạt tài sản của họ rồi tìm cách chạy sang các nước phương Tây để an nhàn hưởng thụ. 4- Xin Quý Chính phủ lưu ý rằng chỉ có những người dân Việt Nam yêu chuộng công lý và sự thật, chỉ có một chính quyền Việt Nam tôn trọng nhân quyền và dân chủ, mới là bạn bè đích thực của Quý Quốc. Và lúc đó, sự giúp đỡ của Quý Quốc về mặt kinh tế, văn hóa, khoa học cho đất

nước chúng tôi mới mang lại hiệu quả thực sự và mới được toàn dân Việt Nam tri ân lâu dài. Trước mắt, xin Quý vị giúp cho Phong trào Dân chủ Nhân quyền trên đất nước chúng tôi được thành công để chúng tôi được tự ho hành đạo, người dân được hưởng tự do, dân chủ như quý quốc. Chúng tôi chân thành cảm ơn tất cả Quý vị. Làm tại Việt Nam ngày 16-052018 nhân cuộc gặp mặt tại chùa Giác Hoa, Sài Gòn Hội đồng Liên tôn Việt Nam đồng ký tên: Cao đài : Chánh trị sự Hứa Phi. Chánh trị sự Nguyễn Kim Lân. Chánh trị sự Nguyễn Bạch Phụng. Chánh trị sự Nguyễn Đình Cúc. Chánh trị sự Lê Thị Nho. Thông sự Đoàn Công Danh. Thông sự Đặng Văn Đáo. Thông sự Nguyễn Ngọc Lưu Công giáo : Linh mục Ta-đê-ô Nguyễn Văn Lý. Lm Phê-rô Phan Văn Lợi. Lm Giu-se Đinh Hữu Thoại. Lm Phao-lô Lê Xuân Lộc. Lm Giu-se Nguyễn Công Bình. Phật giáo : Hòa thượng Thích Không Tánh. Thượng tọa Thích Từ Giáo. Thượng tọa Thích Đồng Minh. Thượng tọa Thích Vĩnh Phước. Thượng tọa Thích Đức Minh. Phật giáo Hoà hảo : Ông Nguyễn Văn Điền. Ông Lê Quang Hiển. Ông Lê Văn Sóc. Ông Phan Tấn Hòa. Ông Bùi Văn Luốc. Ông Hà Văn Duy Hồ. Ông Trần Văn Quang. Tin lành : Mục sư Nguyễn Hoàng Hoa. Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng. Mục sư Đoàn Văn Diên. Với sự hiệp thông của Mục sư Nguyễn Trung Tôn đang ở trong lao tù cộng sản.

chế độc tài toàn trị của nhà nước đương quyền, mà còn một lần nữa phơi bày rõ gốc rễ của vấn đề là đất đai bị đặt dưới chế độ sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý. Theo đó, những dự án đầu tư phát triển đô thị trở thành cơ hội cho quan chức hối mại quyền thế, làm giàu bằng tước đoạt đất đai của người dân với giá đền bù rẻ mạt. Sự tước đoạt hoang dã không chỉ diễn ra ở Thủ Thiêm. Khắp nơi trong cả nước hàng vạn dân oan đã đội đơn và giăng biểu ngữ đòi quyền sống và đòi công lý trước trụ sở Quốc hội, văn phòng các cơ quan hành pháp trong hơn hai chục năm qua. Thế nhưng, tiếng dân oan không được lắng nghe và nạn vô pháp vẫn ngang nhiên bất trị. YÊU CẦU Trước tình hình nghiêm trọng nêu trên, chúng tôi – các tổ chức xã hội dân sự và người Việt trong và ngoài nước – đồng lòng đưa ra những yêu cầu sau: – Trả lại cho dân, Chùa Liên Trì, Nhà Thờ và Tu Viện Dòng Mến Thánh Giá ở Thủ Thiêm… phần đất không có trong Quy hoạch ban đầu theo văn bản lập quy của Thủ tướng, và đền bù thoả đáng cho những nạn nhân đã bị cưỡng chế oan ức. – Nghiêm trị các tổ chức và cá nhân vô trách nhiệm, lộng quyền, chà đạp đời sống của dân, luật pháp và đạo lý dân tộc. – Chấm dứt ngay việc cưỡng bức thu hồi đất trái nguyện vọng của người dân mà chính quyền ở các địa phương đang thực hiện. – Lập ban thanh tra có sự tham gia của cộng đồng xã hội (đại diện những người có quyền sử dụng đất), rà soát lại toàn bộ quá trình thực hiện quy

SỰ VIỆC VÀ NHẬN ĐỊNH Tuần qua việc bạch hóa thông tin về tình hình giải tỏa đất đai ở bán đảo Thủ Thiêm suốt 20 năm qua đã khiến toàn xã hội choáng váng. Giữa thành phố lớn nhất nước, lợi ích thiết thân của hàng ngàn cư dân là quyền sống, quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo đã bị xâm phạm nghiêm trọng. Chính quyền ở một thành phố trực thuộc trung ương ngang nhiên bác bỏ hiệu lực của một văn bản lập quy của Thủ tướng Chính phủ. Điều đó không chỉ bộc lộ rõ nạn vô pháp trong thể

hoạch phát triển đô thị trên cả nước. – Công nhận và hiến định chế độ đa sở hữu đối với đất đai trên cả nước. – Công nhận và cho đăng ký các Hội đồng đại diện quyền lợi và ý nguyện của người sử dụng đấttrên khắp cả nước, và trả lại cho toàn dân quyền tự do lập hội. Lập ngày 19 tháng 5 năm 2018 Kết thúc nhận chữ ký vào lúc 18 giờ ngày 27 tháng 5 năm 2018 giờ Việt Nam: 24 tổ chức, 491 cá nhân  nhân

Số 292 Trang

5


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

THƯ NGỎ GỬI CÁC ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI VỀ LUẬT ĐƠN VỊ HÀNH CHÍNH-KINH TẾ ĐẶC BIỆT 30-05-2018 Thưa quý vị Đại biểu Quốc hội, Đề án Luật Đơn vị Hành chínhKinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc (gọi tắt là Luật Đặc khu) đang được quý vị thảo luận tại kỳ họp thứ 5 của Quốc hội khóa XIV, trong đó lần đầu tiên thời hạn cho thuê đất dành cho các dự án đầu tư của nước ngoài được đề nghị tăng thêm đến 99 năm, thay vì 70 năm theo luật hiện hành. Như quý vị có thể biết, Đặc khu với các quy chế quản lý hành chính và luật pháp riêng biệt, cùng thời hạn thuê đất 99 năm, khiến ai cũng dễ dàng liên tưởng đến các Tô giới, tức phần đất nằm trong một quốc gia có chủ quyền nhưng bị một thực thể khác quản lý, vào thời chủ nghĩa thực dân còn hoành hành trên toàn thế giới những thế kỷ trước. Trong lịch sử, Tô giới (hay Đặc khu) thường được các cường quốc áp đặt và thiết lập lên trên lãnh thổ của những quốc gia bạc nhược, mất hẳn tinh thần độc lập dân tộc. Mưu đồ của các cường quốc trong việc bành trướng lãnh thổ và thế lực chính trị thời nào cũng có. Thái độ gây hấn trên Biển Đông bằng sức mạnh quân sự của nhà cầm quyền cộng sản Trung Quốc ngày nay là minh chứng về những tham vọng và biện pháp cố hữu thực hiện tham vọng như vậy. Do diện tích rộng lớn và vị trí hiểm yếu về mặt quân sự trên biển và đất liền của ba khu vực được chọn làm đặc khu là Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc, vấn đề an ninh quốc phòng lẽ ra cần phải được xem xét cẩn trọng về mọi phương diện, để bảo đảm rằng các thế lực ngoại bang vốn vẫn luôn mang dã tâm cuớp và lấn đất của nước ta bằng chính sách “biên giới mềm” không lợi dụng việc thuê đất 99 năm ở các Đặc khu nhằm thiết lập cơ sở quân sự và quân báo sâu bên trong lãnh thổ Việt Nam. Tiếc thay, bất chấp sự việc nghiêm trọng liên quan đến chủ quyền quốc gia như thế, trên diễn đàn Quốc hội chỉ thấy lác đác vài vị Đại biểu nhân dân có lương tâm và trách nhiệm cất lên tiếng nói tâm huyết phản đối dự luật này. Vì vậy, trước mối đe dọa đối với chủ quyền quốc

gia và tương lai dân tộc Việt Nam, chúng tôi – các tổ chức và cá nhân ký tên dưới đây – đồng lòng kêu gọi các vị Đại biểu Quốc hội: 1- Hãy trả lời KHÔNG đối với Luật Đơn vị Hành chính-Kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc, và dứt khoát KHÔNG biểu quyết thuận để thông qua dự luật này. 2- KHÔNG tiếp tay cho cho lòng tham vô đáy của đám tư bản tức nhóm lợi ích đứng sau đề án, đang ẩn núp dưới chiêu bài “Đại cục” của quốc gia hay “Tình hữu nghị” giữa hai nước và hai đảng cầm quyền. Kính chúc quý vị Đại biểu Quốc hội dồi dào sức khoẻ và mong mỏi quý vị đáp ứng nguyện vọng của toàn trong vấn đề hệ trọng nêu trên. Cập nhật chữ ký đợt 1 (01-06) 12 tổ chức và 45 cá nhân

KÊU GỌI PHẢN ĐỐI DỰ THẢO LUẬT ĐƠN VỊ HÀNH CHÍNH - KINH TẾ ĐẶC BIỆT (VÂN ĐỒN, BẮC VÂN PHONG, PHÚ QUỐC) 01-06-2018 -Kính gửi toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước - Kính gửi các đại biểu Quốc hội tham dự Kỳ họp thứ 5, Quốc hội Khóa XIV tại Hà Nội Chúng tôi khẩn thiết kêu gọi toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước, các đại biểu Quốc hội xem xét, phản đối Dự luật về “Đơn vị hành chính kinh tế đặc biệt” gọi tắt là “Dự luật về đặc khu kinh tế” . Đã có rất nhiều tiếng nói, bài viết tâm huyết về “dự luật Đặc khu kinh tế” này nhưng trước hết là nói ngay điều công luận đang đặc biệt bức xúc là các đặc khu kinh tế định thành lập (hoặc đã có từ trước) đều nằm ở các vị trí hiểm yếu, rộng hàng chục ngàn km2 bao gồm đất liền, lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa mang ý nghĩa chiến lược không chỉ về kinh tế mà trước hết là về an ninh quốc phòng. Càng nguy hiểm hơn khi mà những âm mưu và hành động ngang ngược của Trung Quốc trên Biển Đông, vi phạm luật pháp quốc tế, uy hiếp và lấn chiếm lãnh hải và đảo, đá của Việt Nam để xây căn cứ quân sự, đe dọa tính mạng và tài sản của ngư dân Việt Nam hành nghề trên biển. Cần lưu ý rằng Vân Đồn chỉ cách các căn cứ quân sự Trung Quốc ở Hải

Nam 200 hải lý; Vân Phong đối diện với Trường Sa, gần với cảng Cam Ranh; Phú Quốc là đảo lớn nhất của Việt Nam trên vịnh Thái Lan rất gần với vùng Sihanouk Ville của Campuchia, mà khu vực này đã được thỏa thuận cho Trung Quốc thuê 99 năm và người Trung Quốc được tự do sinh sống ở đó bằng cơ chế ưu đãi visa với nước kề cận trong Luật đặc khu, có thể từ đó vào Phú Quốc dễ dàng, mua đất, mua nhà, lập những China Town mới. Với Vân Đồn cũng ẩn chứa nguy cơ tương tự. Không phải ngẫu nhiên mà hiện nay, giá nhà đất thấp hơn so với nhiều quốc gia láng giềng khiến Việt Nam trở thành địa chỉ hấp dẫn cho giới săn nhà Trung Quốc và Hong Kong. Ngoài ra, theo ý kiến của chuyên gia trong và ngoài nước, hình thức thu hút đầu tư qua các đặc khu kinh tế nay đã lạc hậu, tốn kém và ít có tính khả thi. Hiện nay dường như chỉ có các nhà đầu tư bất động sản là hăm hở tranh thủ sự “ưu ái” về giá đất và thời hạn giao đất để sở hữu được nhiều đất, cũng như các nhà “đầu tư” không vì mục đích kinh doanh có lợi nhuận mà vì các lý do hoàn toàn khác! Ngay tại diễn đàn quốc hội đã có đại biểu thẳng thắn chỉ ra “đề nghị bỏ thời hạn giao đất 99 năm: không có vòng đời nào của dự án đầu tư hiện nay cần đến 99 năm. Thời hạn này thực chất là ưu đãi bổ sung để nhà đầu tư có thể được chuyển nhượng sau khi khai thác xong, hoặc thay đổi dự án giữa chừng mà không phải trả lại đất. Thời hạn này ngang với ba, bốn thế hệ con người, thực chất là hình thức nhượng địa”. Đừng quên rằng, “nhượng địa” gợi liên tưởng đến các tô giới, nơi một bộ phận lãnh thổ của quốc gia bị một thực thể khác quản lý tách khỏi chủ quyền của đất nước hiến nhượng. Đất cho thuê mà kéo dài đến 99 năm theo dự luật - “thực chất là hình thức nhượng địa” như tiếng nói cất lên tại Quốc hội - sẽ là miếng mồi ngon và dễ ngoạm cho Bắc Kinh. Chúng tôi cho rằng phải hết sức dè chừng với việc ai đó đã có toan tính khi đưa ra dự luật nói trên. Chúng ta phải tỉnh táo trước mọi thủ đoạn đen tối, phải ghi lòng tạc dạ khuyến dụ của Vua Trần Nhân Tông về tinh thần cảnh giác không chút mơ hồ về kẻ thù cướp nước từ phương Bắc mà Đại Việt Sử ký Toàn thư đã chép rõ. Cùng với tinh thần cảnh giác, hãy nhớ đến lời cảnh báo nghiêm khắc của vua Lê Thánh Tông : “Kẻ nào để mất một thước đất vào tay.. (xem tiếp trang 10, cột 3) nhân

Số 292 Trang

6


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Cưỡng chế với lý do phát triển Một video chiếu trực tiếp trên mạng xã hội Facebook và Youtube vào hôm Chủ Nhật, 8-4-2018 cho thấy hình ảnh rất đông công an sắc phục lẫn thường phục tiến hành cưa cổng sắt để đột nhập vào một ngôi nhà trước sự la hét của các phụ nữ và những tín đồ Hồi giáo mặc áo trắng phía bên trong. Tiếp theo đó là tình trạng xô xát và lớn tiếng giữa nhóm người này và đội ngũ công an. Đây được cho rằng là vụ chính quyền địa phương quận 3 cưỡng chế ngôi Thánh đường của Cộng đồng Hồi giáo Hòa Hưng. Thánh đường Hồi giáo có tên Niamatul Islamiyah ngụ tại số 360C, đường Cách Mạng Tháng Tám, phường 10, quận 3 có diện tích khoảng 3490 mét vuông. Khu đất sinh hoạt tôn giáo này bao gồm một ngôi Thánh đường nhỏ và hàng trăm ngôi mộ của tín đồ quá cố. Các nguồn tin cho biết khu đất này do một người Ấn Độ hảo tâm tặng cho Thánh đường Hồi giáo Sài Gòn vào năm 1916. Trên phương diện pháp lý, khu đất này thuộc quyền quản lý của Ban quản trị Thánh đường Hồi giáo Ấn Độ Musulman, số 66 Đông Du, quận 1 từ năm 1935. Thời gian gần đây, Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh có kế hoạch xây dựng tuyến xe điện ngầm Metro Bến Thành–Tham Lương đồng thời xây dựng trường học nên có lệnh thu hồi toàn bộ khu đất cùng với ngôi Thánh đường đã tồn tại gần sáu thập niên. Chúng tôi trò chuyện với ông Qasim Từ, một tín đồ Hồi giáo ở California và cũng là người làm việc bảo trợ cho Cộng đồng Hồi giáo và Lịch sử của người Chăm Pa tại Việt Nam, và được ông cho biết tình hình hiện nay. Sau ngày cưỡng bức thì thánh đường bị ủi sập hoàn toàn, coi như là bị san bằng. Theo chúng tôi được biết thì hiện giờ bà con ở đó vẫn còn hoang mang, vì thánh đường là nơi tập trung sinh lễ hằng ngày của bà con bên đó. Tôn giáo Hồi giáo phải cầu nguyện một ngày 5 lần cho nên thánh đường là nơi sinh hoạt rất khắn khít. Cho nên hiện giờ bà con vẫn còn chưa biết phải đi đâu để cầu nguyện. Trong thành phố thì cũng có nơi nhưng hơi xa nên vấn đề đi lại cũng bất tiện cho bà con.

Ban Đại diện thuận theo chính quyền Hai hôm sau khi vụ việc xảy ra, Ban đại diện Cộng đồng Hồi giáo thành phố Hồ Chí Minh vào ngày 104-2018 đăng tải trên website chính thức của tổ chức này lời lên tiếng về vụ việc. Nguyên văn được nói nhằm ‘tổ chức bàn giao mặt bằng Nghĩa trang 360C, Cách Mạng Tháng Tám, phường 10, quận 3 giữa Ban quản trị Thánh đường Musulman Đông Du cho Ban bồi thường giải phóng mặt bằng Quận 3.' Ông Qasim nhấn mạnh, tín đồ Hồi giáo địa phương xưa nay đều biết mọi vấn đề sinh hoạt tôn giáo tại thánh đường Niamatul Islamiyah trực thuộc Ban đại diện. Nhưng nay, Ban đại diện lại tuyên bố khu đất là nghĩa trang, đồng thời chối bỏ danh nghĩa của thánh đường Niamatul Islamiyah mà cho rằng đó chỉ là một ngôi ‘nhà quàn.’ Theo ông Qasim, đây là một trong những lý do chính khiến tín đồ Hồi giáo địa phương bất bình. Nếu Ban đại diện tuyên bố đó là thánh đường thì chuyện đã khác đi. Vấn đề là khi Ban đại diện tuyên bố đó là nhà quàn thì có chuyện tranh chấp giữa tín đồ tôn giáo địa phương và Ban đại diện. Hơn thế, Ông Qasim Từ khẳng định với chúng tôi rằng tôn giáo Hồi giáo không hề có ‘nhà quàn’. Ông giải thích thêm như sau: Thường thường khi một người Hồi giáo chết đi thì họ sẽ đem đến thánh đường và tiểu thánh đường để họ tắm rửa tử thi rồi liệm những tấm vải trắng. Trong ngày hôm đó họ phải tức tốc đem đi chôn càng sớm chừng nào càng tốt chừng ấy, trong khoảng 24 giờ thôi. Cho nên định nghĩa nhà quàn đối với tôn giáo Hồi giáo là không có. Thu hồi ngoài phạm vi dự án Ngoài những mâu thuẫn về danh nghĩa của ngôi thánh đường, nhiều tín đồ Hồi giáo còn thắc mắc về phần đất bị thu hồi khu với thông báo để làm tuyến tàu điện ngầm Thành phố Hồ Chí Minh. Theo họ, tuyến tàu điện ngầm băng qua chỉ ảnh hưởng diện tích khoảng 230 m2 diện tích khu đất, thế nhưng chính quyền lại quyết định san bằng toàn bộ. Ông Qasim nói: Đó là vấn đề mà người dân rất phẫn nộ là tại vì cái đường băng qua ảnh hưởng chỉ có 230m trong khu vực đất đai đó thôi mà tại sao lại phải san bằng lấy hết toàn bộ khu đất để làm

metro. Đó cũng là một cái uẩn khúc, một câu hỏi lớn mà dân địa phương họ đang tranh đấu bấy lâu nay. Còn văn bản thu hồi đất chính thức của Ủy ban Nhân dân quận 3 đề ngày 18-12-2017 thì chính quyền địa phương quyết định thu hồi 725 m2 đất tại Nghĩa trang số 360C đường Cách Mạng Tháng Tám, Phường 10, Quận 3, do Thánh đường Hồi giáo Ấn Độ Musulman (số 66 Đông Du, phường Bến Nghé, Quận 1) quản lý, để thực hiện dự án đầu tư xây dưng Tuyến tàu điện ngầm số 2 Thành phố Hồ Chí Minh (tuyến Bến Thành–Tham Lương). Ngoài ra, chính quyền và thu hồi thêm 2.227 m2 tại khu đất này để xây dựng trường Trung học cơ sở Lương Thế Vinh, cơ sở 2. Ngoài ra, văn bản chính thức của Ban đại diện Cộng đồng Hồi giáo thành phố Hồ Chí Minh đăng tải trên website của tổ chức này khẳng định các chi phí tổ chức di dời mộ phần đã được chính quyền đảm bảo chi trả theo pháp luật. Đồng thời, ban quản trị Thánh đường Hồi giáo Ấn Độ Musulman đã đồng ý trích một phần kinh phí hỗ trợ cho gia đình quản trang là ông HJ Musa Hamit sau khi nghĩa trang chấm dứt hoạt động. Tổ chức này cũng nói đã đề xuất Thánh đường Hồi giáo Ấn Độ Musulman xem xét hiến tặng khoản tiền bồi thường đối với phần diện tích nhà quàn cho cộng đồng Hồi giáo Phường 10 Quận 3 để có điều kiện tìm kiếm một vị trí khác làm nơi tập trung sinh hoạt tôn giáo cho cộng đồng tín đồ tại đây. Chúng tôi liên hệ với ông Lý Du Sô, Trưởng ban đại diện Cộng đồng Hồi giáo thành phố Hồ Chí Minh để có thêm thông tin thì ông này từ chối trả lời. Chiều nay tôi có việc tiếp cơ quan nhà nước nên chưa có điều kiện tiếp anh đâu. Tôi chưa biết nữa anh. Chúng tôi đang có vấn đề là chuẩn bị tháng Ramadan. Phúc trình năm 2018 của Ủy hội Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ đề cập đến việc chính quyền Việt Nam lấy đất đai và phá hủy tài sản tôn giáo. Các hành động này được nhận định rằng có thể sách nhiễu hoặc can thiệp vào việc thực hành tôn giáo của người dân.

nhân

Số 292 Trang

7


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Với những gì cam kết giấy trắng mực đen mà lãnh đạo TP.HCM và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã ‘giao kèo’ lúc kêu gọi đầu tư với Lotte, thì liệu số phận của Hội dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm và Nhà thờ Thủ Thiêm sắp tới đây sẽ giống như chùa Liên Trì đã bị cưỡng chế thô bạo vào tháng 9-2016? “Chỉ còn chờ ‘đất sạch’ để khởi công”! Cuối tháng 5-2016, UBND TP. HCM chỉ định Liên danh Tập đoàn Lotte (Hàn Quốc) và các công ty Nhật Bản làm nhà đầu tư thực hiện Dự án Khu phức hợp thông minh (Eco Smart City) tại Khu chức năng số 2a trong Khu đô thị mới Thủ Thiêm. Thời điểm được chỉ định đầu tư (thay cho việc phải đấu thầu), Liên danh Tập đoàn Lotte, gồm 4 công ty con: Lotte Asset Development Co., Ltd. (đầu tư và quản lý tài sản); Lotte Shopping Co., Ltd. (phát triển mảng bán lẻ gồm Diamond Plaza department store, Lotte Mart, Lotte.vn); Hotel Lotte Co., Ltd (quản lý khách sạn), và Lotte Engineering & Construction Co., Ltd (xây dựng), cùng với 3 công ty của Nhật Bản là Mitsubishi Corporation; Mitsubishi Estate Co., Ltd. và Toshiba Corporation. Tuy nhiên sau đó 3 công ty của Nhật đã rút lui. Hiện chỉ còn mỗi Tập đoàn Lotte là nhà đầu tư của dự án Eco Smart City. Nằm trong Khu chức năng 2a của Khu đô thị mới Thủ Thiêm có các công trình tôn giáo trên trăm năm tuổi là Hội dòng Mến Thánh Giá thành lập năm 1840, là Nhà thờ Thủ Thiêm xây dựng năm 1859. Theo một đại diện của Lotte Asset Development Co., Ltd., đơn vị này đã hoàn thành đồ án quy hoạch của dự án, và gửi trình duyệt bản đồ án hoàn thiện lần cuối cùng này đến ban ngành chức năng của UBND TP.HCM hồi cuối tháng 42018. Phía Lotte cho biết họ đã hoàn thành mọi thủ tục cần thiết để có thể khởi công Dự án Khu phức

hợp thông minh Eco Smart City vào dịp kỷ niệm Quốc khánh Việt Nam 2-9-2018. Hồ sơ về đồ án quy hoạch từ phía Lotte cho biết trong phần diện tích đất ở Khu chức năng 2a, họ dành phát triển dự án khoảng 5,012 ha (tại 6 lô đất ký hiệu 2-1, 2-2, 2-3, 2-4, 2-5 và 2-6) để xây dựng các công trình thương mại dịch vụ tổng hợp và dân cư đa chức năng với tổng diện tích sàn xây dựng khoảng 505.000 m2. Ngoài diện tích xây dựng khu phức hợp thông minh, Lotte còn triển khai đầu tư hoàn chỉnh 4 đoạn đường và hệ thống hạ tầng kỹ thuật bên ngoài khu phức hợp đồng bộ với hạ tầng Khu đô thị mới Thủ Thiêm trên diện tích đất gần 2,4ha. Nhà đầu tư được quyền kinh doanh và khai thác công trình này (khả năng lại xảy ra chuyện “trạm thu giá”!). Riêng 4 đoạn đường gồm N15, N16, D8, D10, nhà đầu tư sẽ bàn giao toàn bộ cho cơ quan Nhà nước quản lý. Trong đó, đường N15, N16 sẽ kết nối Đại lộ vòng cung R1 đến đường Ven hồ trung tâm R2. Như vậy có thể thấy rằng trên bàn của các lãnh đạo TP.HCM, bản đồ án quy hoạch cuối cùng của dự án Eco Smart City do Lotte trình, không hề có sự hiện diện của những công trình tâm linh là Hội dòng Mến Thánh Giá và Nhà thờ Thủ Thiêm. Thời gian của những ‘lobby’ Trước đó trong một động thái ngoại giao kinh tế, vào chiều 8-32018, Phó chủ tịch Tập đoàn Lotte Hwang Kag Gyu đã có cuộc gặp gỡ với Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Ông Hwang Kag Gyu ‘đánh tiếng’ với Thủ tướng Phúc rằng tập đoàn Lotte đang tích cực chuẩn bị để sớm khởi công xây dựng dự án Eco Smart City Thủ Thiêm. Tường thuật về buổi gặp gỡ, trang tin của Chính phủ cho hay Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc “cam kết sẽ tạo mọi điều kiện thuận lợi cho Lotte đầu tư lâu dài, phát triển bền vững tại Việt

Nam”. Liệu số phận của Hội dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm và Nhà thờ Thủ Thiêm sẽ giống như chùa Liên Trì đã bị cưỡng chế thô bạo vào tháng 9-2016? Theo nguồn tin xác tín từ một chức sắc tôn giáo ở Sài Gòn, đang bắt đầu có những vận động hành lang ‘lobby’ đối với các cổ đông của Lotte, về việc yêu cầu nhà đầu tư gìn giữ các giá trị văn hóa tâm linh là Hội dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm và Nhà thờ Thủ Thiêm khi thực hiện dự án Eco Smart City Thủ Thiêm. Bởi với một quy hoạch biết lưu giữ công trình cổ làm bảo tàng hoặc làm khu nghệ thuật cho người trẻ; thậm chí là khu thương mại nhưng bên trong cái “kiến trúc cũ” chứ không phải phá đi xây công trình mới, thì “lợi nhuận” từ di sản sẽ đạt được bằng cả kinh tế và văn hóa. Lợi nhuận ấy là bền vững và tích lũy theo giá trị di sản. Khuyến cáo nói trên cũng phù hợp với bản thuyết trình Quy hoạch tổng mặt bằng Khu đô thị mới Thủ Thiêm do Sasaki Associates (Mỹ) thực hiện với sự hợp tác của Viện Quy hoạch Xây dựng TP.HCM vào tháng 9-2004, là “những địa điểm nổi bật của khu Lõi trung tâm” có các cơ sở công giáo ở Thủ Thiêm. Xác định công trình tôn giáo lâu đời này là “khu văn hóa chính yếu”, đơn vị thiết kế Sasaki Associates đề nghị “giữ lại và kết hợp với thiết kế của Lõi trung tâm”. Liệu những ông lớn như tập đoàn Lotte của Hàn Quốc có hiểu rất rõ điều ở trên khi quyết định dằn cọc tiền tươi đến 2.000 tỷ bạc để được trao quyền xây dựng khu đô thị thông minh Eco Smart City Thủ Thiêm tại Khu chức năng số 2a thuộc Khu đô thị mới Thủ Thiêm nghĩa là nơi đang có di sản Hội dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm, Nhà thờ Thủ Thiêm với tuổi đời gần 180 năm? Dẫu đô thị có thông minh đến đâu, song khi không có đình, chùa, nhà thờ, chợ, khu dân cư cũ, thì Thủ Thiêm sẽ thành một đô thị vô hồn.  nhân

Số 292 Trang

8


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

TỔNG GIÁO PHẬN HUẾ ĐAN VIỆN THIÊN AN Địa chỉ: thôn Cư Chánh, xã Thủy Bằng, thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế Số : 38/ĐVTA Ngày 26 tháng 5 năm 2018 ĐƠN TỐ CÁO V/v Liên quan đến việc các cá nhân, tổ chức cố tình hủy hoại tài sản – nhà – rừng Thông của Đan viện Thiên An bằng việc gây ra các vụ cháy rừng Thông tại Đan viện Thiên An ngày 22 và ngày 23 tháng 5 năm 2018. Kính gửi : UBND TỈNH THỪA THIÊN HUẾ ĐAN VIỆN THIÊN AN HUẾ Địa chỉ: thôn Cư Chánh, xã Thủy Bằng, thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế Do Linh mục LOUIS GONZAGA ĐẶNG HÙNG TÂN, Bề trên, làm đại diện. là tổ chức Tôn giáo sở hữu hợp pháp khu đất – nhà – rừng Thông Thiên An có diện tích 107 Hecta (một trăm lẻ bảy hecta) tại thôn Cư Chánh, xã Thủy Bằng, thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế. Đan Viện Thiên An Huế, trân trọng gửi đến Quý Ủy ban nội dung sau: 1- Khoảng 15g00’ ngày 22 tháng 5 năm 2018, tại khu vực tiếp giáp giữa nghĩa trang và nhà Nguyện chính của Đan viện Thiên An xảy ra vụ cháy rừng thông nghiêm trọng, có yếu tố chủ quan cố tình “hủy hoại” tài sản và rừng thông do Đan viện Thiên An tạo lập và quản lý từ năm 1940. 2- Sau đó một ngày, vào khoảng 15g35’ ngày 23 tháng 5 năm 2018, cũng tại khu vực tiếp giáp giữa nghĩa trang và nhà Nguyện chính của Đan viện Thiên An lại xảy ra cháy rừng thông lấn sâu vào nội vi Đan viện Thiên An, đã đe dọa, gây bất ổn cho đời sống và sinh hoạt

Tôn giáo của các Đan sĩ Đan viện Thiên An. Như vậy, từ đầu năm 2018 tại Đan viện Thiên An liên tục xảy ra các vụ cháy rừng có yếu tố chủ quan, do con người gây ra, trong lúc điều kiện tự nhiên không nguy hại đến rừng Thông cụ thể sau : - Vụ cháy rừng thông ngày 04-32018 ; - Vụ cháy rừng Thông ngày 10-52018. Tổng cộng các vụ cháy rừng Thông đã hủy hoại hơn 05 ha (Năm hecta) rừng Thông, có tuổi đời trên dưới 60 năm. 3- Tuy nhiên, trong tất cả các vụ cháy rừng Thông nêu trên, lực lượng kiểm lâm và Công ty TNHH MTV Lâm trường Tiền Phong, là tổ chức “tự nhận là được” UBND tỉnh Thừa Thiên Huế “giao” quản lý phần đất – rừng Thông của Đan viện Thiên An, nhưng lại không có bất kỳ phương tiện và hoạt động tham gia chữa cháy nào, cũng như tổ chức điều tra tìm ra nguyên nhân gây cháy rừng. Thế nhưng trong thời gian qua, các cán bộ kiểm lâm vẫn thường tham gia cùng với công an, an ninh trực tiếp “ngăn cản” và “truy bức” các Đan sĩ Đan viện Thiên An mà không có bất kỳ lý do gì. 4- Đặc biệt, vào thời điểm xảy ra vụ cháy rừng Thông ngày 23 tháng 5 năm 2018, khi các Đan sĩ Đan viện Thiên An đang chữa cháy và ghi lại toàn bộ diễn biến vụ việc để xem xét nguyên nhân khách quan, thì ông Võ Trọng Nhơn và ông Dương Trung Hiếu, Trưởng và Phó Công an - Công an xã Thủy Bằng, thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế không tham gia chữa cháy cùng với các Đan sĩ mà còn có hành vi ngăn cản, cố tình cướp các phương tiện ghi hình như : máy điện thoại, máy ghi hình của các Đan sĩ đang sử dụng ghi nhận lại

toàn bộ vụ cháy. 5- Các vụ việc nêu trên, cùng với sự kiện công an, an ninh và cán bộ, công chức, viên chức tỉnh Thừa Thiên Huế tổ chức đánh đập các Đan sĩ, “xúc phạm Thánh giá” vào ngày 28, 29 tháng 6 năm 2017; sự kiện ngày 23 tháng 12 năm 2017, UBND tỉnh Thừa Thiên Huế có Văn bản số : 9451/UBND-NC về việc tình hình liên quan đến linh mục Nguyễn Huyền Đức – nguyên Bề trên Đan viện Thiên An Huế, xã Thủy Bằng, thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế - các Đan sĩ Đan viện Thiên An xác định một số cá nhân, tổ chức đã và đang cố tình “hủy hoại” các giá trị tài sản vật chất và tinh thần gắn bó với Đan viện Thiên An từ năm 1940 cho đến nay, sự việc gây cháy rừng Thông có “chủ đích” cũng nhằm mục đích “gây ra các sự kiện bất khả kháng”, để “hủy hoại” rừng Thông và “chiếm đoạt” phần đất – nhà – rừng Thông mà các đời Đan sĩ Đan viện Thiên An đã tạo lập và gầy dựng. TỐ CÁO: Từ các nội dung trình bày trên, để xây dựng cuộc sống bình an, bảo vệ các giá trị vật chất và phi vật chất của phần đất – nhà – rừng Thông tại Đan viện Thiên An, Đan viện Thiên An tố cáo các cá nhân, tổ chức đang cố tình “hủy hoại” và có ý định “chiếm đoạt” phần đất – nhà – rừng Thông do Đan viện Thiên An quản lý từ năm 1940. Đồng thời, yêu cầu các cá nhân, tổ chức có thẩm quyền cần nhìn nhận sự thật và tôn trọng các quyền căn bản của các Đan sĩ Đan viện Thiên An, cũng như các tài sản qua bao đời các Đan sĩ tạo lập và quản lý. Trân trọng. Linh mục: LOUIS GONZAGA ĐẶNG HÙNG TÂN Bề trên Đan viện Thiên An Nơi nhận: - Như trên; - Tòa Tổng Giám mục Tổng Giáo phận Huế; - Tỉnh Dòng Biển Đức Việt Nam; - Ban Tôn giáo Chính phủ; - Lưu Văn phòng Đan viện.

 nhân

Số 292 Trang

9


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Một số người dân do lên tiếng phản đối tình trạng ô nhiễm môi trường hay công khai đòi các quyền cơ bản của con người đã bị bắt, rồi bị khởi tố, xét xử và tuyên án với cáo buộc “gây rối”, “chống người thi hành công vụ’… Mới đây là vụ cưỡng chế tranh chấp đất tại Giáo xứ Kẻ Gai, xã Hưng Tây, huyện Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An. Truy tố ngược tại Gx Kẻ Gai Vào ngày 11-05-2018, Linh mục Chánh xứ Kẻ Gai cùng hàng trăm giáo dân xứ này đã ký tên trong đơn yêu cầu xin được tham gia tố tụng với tư cách người làm chứng cho ông Võ Đình Phúc, người bị công an tỉnh Nghệ An khởi tố về tội ‘bắt giữ người trái phép’. Sự việc bắt đầu vào sáng ngày 17-12-2017 khi chính quyền xã Hưng Tây, huyện Hưng Nguyên huy động cảnh sát cơ động và cho phép hội Cờ Đỏ đến đàn áp người dân đang làm mương thủy lợi trên mảnh đất của Giáo xứ Kẻ Gai khiến ít nhất một người bị thương nặng phải vào bệnh viện cấp cứu. Do đó, Giáo xứ Kẻ Gai đã viết đơn kiến nghị gửi Công an tỉnh Nghệ An để tố giác cơ quan này đã cố tình bao che hành vi vi phạm pháp luật của Chủ tịch và trưởng công an xã Hưng Tây, huyện Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An, và đề nghị chấm dứt hành vi sách nhiễu, vu khống giáo dân. Tuy nhiên đến ngày 3 tháng 5 thì bốn giáo dân xứ Kẻ Gai nhận được giấy triệu tập về vụ việc vừa nêu. Theo những người dân đạo Công giáo tại xứ Kẻ Gai thì chính quyền Nghệ An đang ‘truy tố ngược’ lại họ. Họ cho rằng theo lẽ phải khởi tố những người trong đơn tố giác thì nay chính giáo dân lại bị điều tra với những cáo buộc mà họ không hề làm. Linh mục Nguyễn Đức Nhân, quản xứ và Chủ tịch Hội đồng mục vụ giáo xứ Kẻ Gai cho biết: “Đây là một sự chà đạp lên công lý, tạo nên một điều rất nguy hiểm cho người dân Việt Nam. Sống

trong một xã hội vô pháp như vậy, chà đạp cả nhân quyền, sự thật, công lý như vậy thì rất khó sống.” Ông Nguyễn Văn Ân, người nhận giấy triệu tập với cáo buộc ‘giam giữ người trái pháp luật’ cho biết sau khi thảo luận với nhau, anh cùng ba người còn lại đã quyết định không đến gặp phía chính quyền. Sau đó, Công an tỉnh Nghệ An đã gửi giấy lần hai đến nhà ông Võ Đình Phúc, nhưng lần này họ xử lý mạnh mẽ hơn: “Họ không triệu tập nữa mà là triệu tập bị can, tức là họ quyết định khởi tố.” Trong đơn yêu cầu làm nhân chứng cho ông Võ Đình Phúc của giáo xứ Kẻ Gai có trích nội dung Thu thập chứng cứ trong điều 88, theo đó ‘cơ quan thẩm quyền tiến hành tố tụng có quyền yêu cầu các cơ quan, tổ chức, cá nhân cung cấp chứng cứ, tài liệu, đồ vật, dữ liệu điện tử, trình bày những tình tiết làm sáng tỏ vụ án.’ Giải thích rõ hơn về điều khoản này trong trường hợp giáo xứ Kẻ Gai, luật sư Võ An Đôn cho biết: “Theo luật thì nếu khởi tố một người, mà có hai người tham gia, thì những người có cùng quyền lợi tham gia, hoặc đồng phạm, hoặc người làm chứng, trong ba vai trò đó thì tùy tính chất ta xác định được. Ví dụ như khởi tố ông A tội ‘gây rối trật tự công cộng’, những người còn lại không khởi tố nhưng mà đi theo hay kích động thì theo luật vẫn là đồng phạm, đáng lẽ phải khởi tố. Còn nếu không xác định được đồng phạm thì đó ít nhất cũng là người làm chứng.” Trao đổi với Đài Á Châu Tự Do, ông Võ Đình Phúc cho rằng những tố giác viết trong thư triệu tập hoàn toàn không chính xác: “Tôi là một người nông dân bình thường, từ khi có trí khôn tới giờ chưa có tiền án tiền sự gì cả, đẹp đời tốt đạo. Mà trường hợp xã hội đập em đó nằm ngất xỉu ngay đó thì tôi cũng bức xúc rồi can ngăn chứ không đánh đập ai, mà cũng không bắt giữ ai cả. Bây giờ họ gây ra chuyện thế

này thì tôi thấy là bất công.” ‘Gây rối trật tự công cộng’ do bị kích động? Thực tế lâu nay cho thấy, trong những lần người dân phản đối những giải pháp không hợp lý do phía nhà cầm quyền đưa ra như vụ BOT Cai Lậy, Tiền Giang hay tình trạng ô nhiễm tác động đến cuộc sống người dân, phía cơ quan chức năng qui kết có thế lực bên ngoài kích động. Trong vụ cưỡng chế đất tại giáo xứ Kẻ Gai, sau vụ xô xát giữa chính quyền và giáo dân vào ngày 17-122017, báo Nghệ An có bài viết cáo buộc Linh mục Nguyễn Đức Nhân, chánh xứ Kẻ Gai, đã ‘kích động giáo dân vi phạm luật pháp’. Tương tự là vụ việc ngày 20/4, khi người dân xã Mỹ An và Mỹ Thọ thuộc huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định tập trung phản đối dự án điện gió ở huyện này vì nghi ngờ chính quyền lấy đây là cớ để cho công ty bên ngoài khai thác quặng titan, chặt phá rừng dương, gây ô nhiễm môi trường; chính quyền huyện Phù Mỹ trả lời với truyền thông trong nước rằng nhân dân 2 xã đã bị cơ quan nào đó đứng sau kích động nên phản ứng người dân khá bài bản Nhận xét về tính mơ hồ của tội danh ‘gây rối trật tự công cộng’, ‘chống người thi hành công vụ’, hay ‘lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm quyền, lợi ích hợp pháp của nhà nước, tổ chức, công dân’… luật sư Võ An Đôn khẳng định chẳng qua đó chỉ là cái cớ để chính quyền ra tay đàn áp mà thôi. -----------------------------------------Xem tiếp cuối trang 6 “giặc sẽ bị tội tru di”.Vì vậy, cần bác bỏ ngay dự luật nói trên. Trên tinh thần đó, chúng tôi khẩn thiết kêu gọi toàn thể người Việt nam trong và ngoài nước, Quốc Hội phản đối, rút bỏ Dự luật về “Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt” đang ẩn chứa nhiều nguy cơ, hiểm họa và cẩn trọng xem xét lại những “đặc khu” đã có hàng chục năm qua. Chúng tôi mong QH nghiêm cẩn lắng nghe nhiều ý kiến tâm huyết thể hiện ý chí và tâm trạng của nhân dân Trân trọng. Việt Nam, ngày 01/06/2018 203 cá nhân trong và ngoài nước.

 nhân

Số 292 Trang

10


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Chúng ta ngày nay đều biết rằng Mỹ hoàn toàn không phải đế quốc thực dân đi xâm chiếm khai thác bóc lột nước khác như lời Cộng sản tuyên truyền, nhưng ngay cả những “thực dân” thực thụ như nước Pháp có thực sự xấu xa? Những đóng góp lớn Các công trình kiến trúc mà Việt Nam hiện nay đang tự hào, ví dụ ở Hà Nội: từ Nhà hát Lớn, Nhà thờ Lớn, cầu Long Biên, chợ Đồng Xuân, Bảo tàng Lịch sử Việt Nam, Thư viện quốc gia… cho đến những cơ quan đầu não, những vị trí tối quan trọng như Phủ Chủ tịch, trụ sở Bộ Ngoại giao, Nhà khách Chính phủ, Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, Tòa án Nhân dân Tối cao… đều do Pháp xây dựng. Ở Thành phố Hồ Chí Minh: Nhà thờ Đức Bà, Bến Nhà Rồng, Trụ sở Ủy ban Nhân dân TpHCM, Bưu điện trung tâm thành phố, nhà hát Lớn, chợ Bến Thành… cũng được xây dựng từ thời Pháp thuộc. Ngay trung tâm Quận 1 còn có con đường mang cái tên “tây” lạ hoắc: “Alexandre de Rhodes”. Tìm hiểu mới biết hóa ra đấy là một ông có công to, ông ấy là một nhà truyền đạo người Pháp góp công sức cuối cùng cho sự ra đời của chữ Quốc ngữ bên cạnh công lao của các giáo sĩ nước ngoài khác. Chữ Nôm thì dựa vào chữ Hán và quá khó để sử dụng (do còn khó hơn cả chữ Hán), vì thế việc tạo ra chữ Quốc ngữ được đánh giá là “đưa Việt Nam đi trước đến 3 thế kỷ". Rõ ràng nếu không có ông người Pháp ấy, người Việt hiện nay vẫn chưa có chữ mà dùng, và tất nhiên ông Bùi Hiển cũng không có cái để mà “cải cách”. Có nghĩa là nếu chỉ để người Việt với nhau, VN vẫn là một vùng đất lạc hậu. Thời Pháp thuộc, có thể VN chưa giàu có, nhưng trước đó VN cũng đã sung sướng đâu! Sau này khi VN chỉ toàn là người Việt dưới chế độ Cộng sản, chúng ta đang là một nước ngày càng tụt hậu. Những thành tích mà đảng Cộng sản khoe khoang thật ra chỉ là nói

trong nước với nhau để mị dân, chứ những thành tích xuất khẩu gạo, cà phê, xuất khẩu lao động… có làm lãnh đạo Đảng ngẩng cao đầu khi đi ra nước ngoài được không? VN bây giờ có đường nhựa, cầu cống, nhà cao tầng… nhưng đó đều là sản phẩm của nền văn minh phương Tây. Tivi, tủ lạnh, máy điều hòa, máy giặt, xe ôtô, xe máy, máy bay… Việt Nam đâu tự nghĩ ra. Người ta phát minh ra, và anh được hưởng lây. Đấy là xu thế phát triển chung của thế giới, ở đâu chả vậy, hay vẫn muốn sống như bộ lạc? Tự hào là phải làm ra những cái mà người khác không làm được, là phải đi trước người khác! Chủ nghĩa nhân đạo Người Pháp có khai thác thuộc địa, nhưng họ đã xây cho bao nhiêu thứ dùng đến tận bây giờ. Từ khi đảng CS nắm quyền đã xây được thứ gì cho ra hồn để mà tự hào? Trụ sở mới hoành tráng 47 Phạm Văn Đồng của Bộ Công an tốn kém bao nhiêu tiền của dân mà chỉ dám chuyển lên những phòng ban ít quan trọng, còn lại vẫn ở chỗ cũ vì chỗ mới để nhà thầu Trung Quốc gài đầy thiết bị nghe lén trong tường. Thế mới nói phương Tây họ có chủ nghĩa nhân đạo, có danh dự, có tinh thần trách nhiệm. Họ khai thác thuộc địa, nhưng đem đến bao thứ văn minh. Còn mình, tự xây cho mình sử dụng mà còn chẳng xây cho ra hồn. Vậy mà nghĩ rằng mình tốt hơn người ta? Đảng Cộng sản gây ra bao cuộc thảm sát, một trong số đó là Cải cách Ruộng đất giết chết bao người vô tội, nhưng lại được coi là chuyện bình thường. Cùng là người Việt mà có tốt với nhau đâu. Giống như chuyện bạo lực gia đình là chuyện quá phổ biến ở VN, nhưng nếu có ông chồng Hàn nào bạo hành vợ Việt thì lại gây căm phẫn trong dư luận. Cái tâm lý ấy khiến cho sự đánh giá trở nên thiếu khách quan và khg chính xác. Nó khiến cái ác của bản thân nhỏ đi và của người khác to ra trong khi chính mình đáng bị lên án hơn nhiều.

Tổng thống Pháp François Mitterrand trong chuyến thăm Việt Nam năm 1993 đã muốn đến nhà nhạc sĩ Văn Cao vì bài Tiến Quân Ca làm ông nhớ đến La Marseillaise – Quốc ca Pháp. Chính phủ Việt Nam lúc đấy mới vội vã cấp cho Văn Cao một khoản tiền do ông đang sống trong cảnh quá tồi tàn. Đảng đóng dấu ông là phản động chỉ vì ông lên tiếng đóng góp để đất nước tốt hơn. Nếu không có bài Quốc ca, lẽ ra ông phải đi tù ít nhất 15 năm. Bù lại, ông bị giam lỏng, trước cửa nhà luôn có công an ngầm canh gác. Đảng đã vô hiệu hóa Văn Cao suốt hơn 30 năm, đã bắt ông sống trong nghèo khổ, đã đày ông đi cải tạo lao động trên Tây Bắc trong tình trạnh sức khỏe kém, đã tìm mọi cách thay bài Quốc ca (nhưng không thành công vì chẳng có bài nào ra hồn). Đáng chú ý, bài hát Tiến Quân Ca được Văn Cao sáng tác vào thời kháng chiến chống Pháp, nhưng Tổng thống Pháp không bận tâm chuyện đó, đến thăm chỉ vì mến cái tài. Đấy, người Pháp mà còn quý trọng người Việt hơn người Việt với nhau. Vậy mà tự nhận người Việt là vị tha, yêu chuộng hòa bình. Người ta đã chỉ ra xã hội Cộng sản hiện tại nhiều mặt thua cả thời Pháp thuộc, ví dụ như tự do báo chí, giáo dục, đạo đức xã hội… Nghe tưởng chừng vô lý, nhưng Hong Kong hiện tại chắc chắn thua thời làm thuộc địa của Anh! Thoạt qua, có thể đổ lỗi cho người Việt vì thích đánh nhau, dễ hận thù mù quáng nên không nhìn ra được cái tốt cái xấu, cái lợi ích lâu dài; nhưng rõ ràng cũng là người Việt nhưng ở thể chế Cộng hòa thì lại khá hơn hẳn. Việt Nam Cộng hòa chẳng đã lấy tên một ông Tây để đặt cho con đường ở trung tâm Sài Gòn để tưởng nhớ công lao tạo ra chữ Quốc ngữ đấy thôi. Rõ ràng họ trân trọng tri thức chứ không coi “trí thức là cục phân” như những người miền Bắc. Có lẽ Văn Cao đã rút ra được một điều: thực dân Pháp có thể tốt, có thể xấu, có thể nửa tốt nửa xấu; nhưng nó có xấu, thì vẫn không xấu bằng chế độ CS!  nhân

Số 292 Trang

11


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Với một thứ triết lý duy vật vô thần, một thể chế chính trị bạo hành bóc lột, Cộng sản VN cũng đang đào tạo dân Việt ra như thế. Tự Do Ngôn Luận Nhiều năm nay, người Trung cộng được đội lên chiếc mũ “ta là trung tâm, tham lợi ích nhỏ nhoi, yêu tiền bạc, thích dọa nạt, thích dùi vào sơ hở của pháp luật, lời nói hành động bất nhất, to tiếng ở nơi công cộng”. Một tờ báo nước Anh đã tiến hành phân tích về hiện tượng này, đồng thời hình dung những hình tượng phụ diện này đã thấm vào máu của người Trung cộng, khiến cho tính cách của họ biến đổi thành quái dị. Mới đây, Thời báo Tài chính (Financial Times) của Anh đã đăng một bài viết có tựa đề “Tính cách đói khát của người Trung cộng”. Bài viết chỉ ra gốc rễ của hiện tượng này chính là do cải cách ruộng đất tại Trung hoa Đại lục thời cận đại, công ty hợp doanh tư nhân – nhà nước, “Cách mạng Văn hóa”, đến việc bức hại các doanh nhân tư, công khai cướp đoạt tài sản của tư nhân trong thời đại Bạc Hy Lai, rồi đến cuộc vận động các các công ty quốc hữu đầu tư cổ phần, đều đang khiến cho tâm lý bạo hành của người dân phát triển. Thêm việc xã hội rối loạn trong thời gian dài, cái bóng của đói khát phát huy tác dụng, trong tâm của người ta đã lên một dấu ấn rất sâu, nó đã dần dần thay đổi hành vi của người Trung cộng. Xã hội Trung cộng dưới sự thống trị của đảng Cộng sản Trung Hoa, đang hình thành hình tượng người Trung cộng xấu xí trên toàn thế giới. Bài viết chỉ ra, cái gọi là “tính cách đói khát”, chủ yếu biểu hiện ở chỗ chỉ biết “chiếm hữu”. Nếu như không thể chiếm hữu nhiều hơn một chút, thì sẽ cố sức phá hoại. Đối với cá thể mà nói, đặc trưng tâm lý thể hiện ra rõ như sự nóng giận, tham lam, keo kiệt, hèn nhát, tàn bạo v.v. Bài viết lấy ví dụ nhân viên

trong một doanh nghiệp của Trung cộng. Công ty đã hỗ trợ tiền ăn trưa cho nhân viên, một số công nhân mới đầu chỉ lấy phần của mình, nhưng dần dần, từ cẩn thận dè dặt đã biến thành tham lam cực độ, càng ngày càng lấy nhiều. Mới đầu họ còn ra vẻ ngại cùng, lén lút, về sau thì công nhiên cướp thức ăn, cảm thấy bản thân nên ăn nhiều hơn, chiếm nhiều hơn. Ngoài việc tham lam trong ăn uống, ngay cả đi vệ sinh cũng bộ dạng như vậy. Mỗi lần công nhân đi vào nhà vệ sinh, liền sử dụng giấy vệ sinh dài đến 2 mét. Hành động này khiến cô dọn vệ sinh cũng phải lắc đầu ngao ngán: “tại sao họ lại không biết xót của”. Đối với hiện tượng này, bài viết giải thích: “Những gì có để ăn được, có thể đưa vào miệng, tuyệt đối không để cho người khác; không đem được về nhà, thì liền lãng phí chẳng kiêng nể gì”. Tại các công ty Trung cộng đều liên tục xuất hiện tình huống tương tự, càng không cần nói đến nơi công cộng lạ lẫm. Bài viết chỉ ra: dù là ăn cơm trợ cấp hay sử dụng “dịch vụ xe đạp dùng chung”, đều có thể thấy được dáng vẻ không biết nhục và tham lam của người Trung cộng. Mỗi người vốn có phần của mình, cuối cùng không cách nào thực hiện được cách này (chỉ lấy phần của mình). Nguyên nhân chủ yếu là họ cảm thấy đây là tiền do công ty chi trả, không phải tự mình bỏ tiền túi ra; còn đối với người quản lý mà nói, chỉ cần duy trì được sự hòa hợp và trật tự bề ngoài, họ không thèm để ý đến hành động biển thủ tranh giành lợi lộc thực tế. Bài viết hình dung, loại “tính cách đói khát” này đã thấm vào máu người Trung cộng, nó khiến cho người Trung cộng biến đổi thành kỳ dị, phá hoại bầu không khí sinh tồn của mỗi con người. Không ít bạn bè nước ngoài sau khi đọc bài viết đã than thở, họ

thường xuyên đọc được tin tức nói người Trung cộng tranh nhau mua đồ khi ở nước ngoài. Trong đó có: túi may mắn Fukubukuro ở Nhật Bản, sữa bột hoặc tã ở châu Âu và Úc, còn có thịt đùi lợn muối và hun khói jamón ibérico ở Tây Ban Nha. Điều không thể ngờ là, mục đích của người Trung cộng khi tranh nhau mua những sản phẩm ở nước ngoài lại không phải là để cho bản thân dùng, mà là để bán lại. Do đó mới khiến cho người dân địa phương thấy phản cảm. Còn cư dân mạng tại Trung Hoa Đại lục lại chỉ biết tự hỏi: người Trung cộng biến thành như vậy từ khi nào? Nhà bình luận chính trị, tác gia Trần Phá Không (Chen Pokong) hiện trú tại Mỹ từng nói thẳng: hình tượng người Trung cộng hiện nay và nền văn minh lâu đời, đất nước của lễ nghĩa đã khác rất xa, nguyên nhân chủ yếu là do thể chế của đảng Cộng sản Trung Quốc tạo thành. Ông cho rằng, người Trung Hoa Đại lục ngày nay là vật hy sinh dưới thể chế của ĐCSTQ. Tác giả nhiều bài viết trên mạng Hồng Minh (Hong Ming) cũng từng có bài viết chỉ ra: “Khi lễ giáo thuần chính của Trung Hoa bị gọi là ‘lễ giáo phong kiến’ để đả kích, những thứ bị hủy hoại là tinh hoa của văn hóa dân tộc Trung Hoa và gốc rễ của xã hội”, “ĐCSTQ đã thay đổi tiêu chuẩn thiện ác của người Trung Hoa; khi sở thích trong sạch của người ta bị giai cấp vô sản lấy làm ‘tư tưởng giai cấp tư sản” và bị ‘nhuốm đầy bùn’ và được thay thế bằng sự ‘sạch sẽ’, người Trung cộng chính là đã mất đi tiêu chuẩn xấu đẹp.” Ông nói: “Tôi thường cảm thấy đau khổ vì điều này. Mấy ngàn năm qua, Trung Hoa được gọi là “đất nước của lễ nghĩa”, là hình mẫu của các nước xung quanh; từ xưa đến nay, bao nhiêu dân tộc đã đến Trung Hoa để học tập. Ngày nay lễ tiết của người Nhật Bản, Hàn Quốc đều được người ta biết đến rộng rãi, nhưng rất ít người nghĩ đến, thực ra đều là truyền thừa từ văn hóa TH”. Báo Mai  nhân

Số 292 Trang

12


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Tờ Quân Đội Nhân Dân vừa công bố bài “Gáo nước lạnh giội vào những kẻ hiềm khích, chống phá” (1). Theo đó, kết quả Hội nghị lần thứ bảy của Ban Chấp hành Trung ương Đảng CSVN (BCH/TƯ ĐCSVN) khóa 12 (07/05/2018-12/05/2018) chính là một “gáo nước lạnh”, “giội” vào toàn bộ âm mưu, thủ đoạn xuyên tạc thâm độc, bịa đặt trắng trợn của các thế lực phản động, chống phá cách mạng Việt Nam. Ví dụ: Hội nghị lần thứ bảy của BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12 không hề có biến động lớn về nhân sự. Tổng Bí thư, Chủ tịch Quốc hội, Chủ tịch Nhà nước, Thủ tướng vẫn yên vị. Các Ủy viên BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12 chỉ bầu thêm hai thành viên Ban Bí thư. Bỏ phiếu để kiện toàn chức danh lãnh đạo Ủy ban Kiểm tra BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12, nhằm gia tăng việc kiểm soát quyền lực, gia tăng giám sát để xây dựng đội ngũ cán bộ càng ngày càng trong sạch, ngang tầm với yêu cầu về nhiệm vụ trong giai đoạn mới… “Gáo nước lạnh giội vào những kẻ hiềm khích, chống phá” dành phần chủ yếu để biện bạch cho “Đề án Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ”: Toàn Đảng bàn thảo về công tác cán bộ, Hội đồng Lý luận Trung ương và “đội ngũ trí thức nước nhà” tổ chức nhiều diễn đàn khoa học, hệ thống truyền thông thì mở các chuyên trang, chuyên đề tuyên truyền sâu rộng về cả tinh thần lẫn nội dung,… Nói cách khác, “Đề án Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ” –giờ trở thành Nghị quyết của BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12– là một sản phẩm hình thành từ sự đóng góp của toàn dân, bao gồm nhiều “ý kiến đa chiều” được thu thập từ “diễn đàn chính trị sâu rộng trong toàn xã hội”. *** Đã có những thắc mắc rằng, lấy gì bảo đảm các Ủy viên BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12 – giờ, đều đã trở thành “cán bộ cấp chiến lược”, được ví von là “tinh hoa của những tinh hoa quốc gia” - sẽ không tiếp tục phạm những sai lầm nghiêm trọng như xác định khai thác bauxite ở Tây Nguyên là chủ trương lớn của đảng CSVN, như dốc toàn bộ nguồn lực quốc gia vào các tập đoàn, tổng công ty quốc doanh để làm xương sống cho “kinh

tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa”?... Cũng đã có những thắc mắc rằng, lấy gì bảo đảm “tinh hoa của những tinh hoa quốc gia” sẽ đủ tinh minh để không tiếp tục bỏ phiếu bầu những cá nhân như Đinh La Thăng vào Bộ Chính trị, chọn những cá nhân như Nguyễn Bá Thanh làm Trưởng ban Nội chính và sẽ không chọn thêm những cá nhân như Nguyễn Xuân Anh làm “tinh hoa của những tinh hoa quốc gia”?... Chẳng lẽ không đủ tinh minh, liên tục phạm sai lầm, “tinh hoa của những tinh hoa quốc gia” vẫn có thể ung dung ngồi chọn những cá nhân khác làm “cán bộ cấp chiến lược”? Ông Nguyễn Tấn Tuân, tác giả “Gáo nước lạnh giội vào những kẻ hiềm khích, chống phá”, bảo rằng, tại Hội nghị lần thứ bảy của BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12, các Ủy viên đã góp ý cho “Báo cáo kiểm điểm sự lãnh đạo, chỉ đạo của Bộ Chính trị, Ban Bí thư năm 2017” rất “thẳng thắn”, “điểm mặt, chỉ việc, tách bạch giữa thành quả và hạn chế, giữa ưu và khuyết, giữa được và chưa được trong công tác lãnh đạo, chỉ đạo để tập thể Bộ Chính trị, Ban Bí thư tiếp thu, đúc rút kinh nghiệm, nâng cao năng lực thực hiện nhiệm vụ Ban Chấp hành Trung ương giao phó” và “tập thể Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã cầu thị lắng nghe, tự phê bình sâu sắc”. Tuy “Báo cáo kiểm điểm sự lãnh đạo, chỉ đạo của Bộ Chính trị, Ban Bí thư năm 2017”, Ủy viên nào “điểm mặt” ai, “chỉ việc” gì, Bộ Chính trị, Ban Bí thư tự phê bình ra sao, không được công bố nhưng ông Tuân khẳng định “nhân dân cho rằng, Trung ương quyết liệt như vậy là rất quý và đáng kính”! *** Cứ theo cách ông Tuân lập luận thì BCH/TƯ Đảng… CS Trung Quốc còn… quý và đáng kính hơn vì đã đi tiên phong! Một ngày trước khi Hội nghị lần thứ bảy của BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12 khai mạc, lúc trò chuyện với VietnamNet, ông Phạm Quang Hưng, Vụ trưởng Vụ Theo dõi các cơ quan của BCH/TƯ ĐCSVN thuộc Ban Tổ chức Trung ương đảng CSVN, loan báo đã kết thúc thử nghiệm về “nhất thể hóa” (chỉ để một cá nhân đảm nhiệm cả vai trò bí thư lẫn vai trò lãnh đạo cơ quan hành pháp). “Nhất thể hóa” đang chính thức được thực hiện ở cấp huyện và cấp tỉnh. Ông Hưng nói thêm rằng BCH/TƯ ĐCSVN “đang

nghiên cứu” về “nhất thể hoá một số chức danh cán bộ cấp chiến lược như kinh nghiệm Trung Quốc, ví dụ Tổng Bí thư kiêm Chủ tịch Nhà nước” (2). Sáu năm trước, hàng trăm triệu người Trung Quốc công khai bày tỏ sự hoan hỉ của họ khi ông Tập Cận Bình, Tổng Bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc thực hiện chiến dịch “đả hổ, diệt ruồi, săn sói, quét muỗi” và thề “chống tham nhũng không màng sống chết cá nhân”. Hơn một triệu viên chức thuộc đủ mọi cấp của hệ thống công quyền Trung Quốc đã bị xử lý theo nhiều hình thức khác nhau. Từ vị trí Tổng Bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc, ông Bình được giao kiêm nhiệm vai trò Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Tháng ba vừa qua, Quốc hội Trung Quốc biểu quyết về giới hạn nhiệm kỳ của Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Thay vì phải thôi làm Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa vào năm 2022 bởi đã ngồi tại đó đủ hai nhiệm kỳ thì có tới 2.964 đại biểu của Quốc hội Trung Quốc, nhất trí “hủy giới hạn nhiệm kỳ của Chủ tịch Nhà nước”, tạo điều kiện để ông Bình nhân vật đề ra cam kết “tứ toàn” (Xây dựng kinh tế xã hội thịnh vượng toàn diện. Cải tổ xã hội sâu sắc toàn diện. Thực hiện Nhà nước pháp quyền toàn diện. Thực thi kỷ cương Đảng toàn diện) có thể làm Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa cho tới hết đời. Chỉ có hai đại biểu phản đối “hủy giới hạn nhiệm kỳ của Chủ tịch Nhà nước” và ba đại biểu bỏ phiếu trắng! “Nhất thể hóa” là sản phẩm chính trị “made in China”. “Lò” của Tổng Bí thư, rồi “Nghị quyết Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ” mà BCH/TƯ ĐCSVN khóa 12 vừa biểu quyết thành định hướng cho “toàn Đảng, toàn quân, toàn dân” Việt không có gì mới với “toàn Đảng, toàn quân, toàn dân”… Trung Quốc. *** “Dưới sự lãnh đạo vẻ vang của đảng CSVN”, Trung Quốc đã và đang là “thầy” của Việt Nam. Lúc nào người Việt thôi phải bái vọng Trung Quốc là “sư” chưa xác định được. Ngày 18-9-2009, Nhân Dân Nhật Báo của đảng Cộng sản Trung Quốc từng có một bài bình luận về chuyện “bắt chước mô hình Trung Quốc”, theo đó, từ Việt Nam, Cuba đến Bắc Hàn đều đang bắt chước Trung Quốc. Trong khi Cuba và Bắc Hàn chỉ nhân

Số 292 Trang

13


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San bắt chước một phần thì Việt Nam “bắt chước 100%” và vì vậy, “Việt Nam cần thực sự nhớ ơn mô hình này, bởi nhờ thế mà Việt Nam phát triển nhanh về kinh tế và chính trị thì ổn định” (3). Bài viết vừa kể khiến nhiều người Việt tự ái. Trong số này có cả các cựu viên chức và học giả như ông Trần Đức Nguyên (cựu Trưởng ban Nghiên cứu của ông Võ Văn Kiệt, người tham gia soạn thảo Cương lĩnh Đổi mới cho Đại hội 6 của đảng CSVN), ông Đặng Phong (tác giả bộ Tư duy kinh tế Việt Nam), ông Tống Văn Công (cựu Tổng biên tập tờ Lao Động)… Họ khẳng định, “đổi mới” (thực chất là từ bỏ quản lý–điều hành kinh tế theo kế hoạch, quay lại với kinh tế thị trường) là do thúc bách từ thực tế chứ không phải bắt chước Trung Quốc (4). Có thể các cựu viên chức và học giả vừa kể không sai về “đổi mới” nhưng trật lất về mô hình chính trị. Bất chấp xung đột về chủ quyền, những hiểm họa tiềm ẩn đối với kinh tế - xã hội, giới lãnh đạo đảng CSVN vẫn tìm sang Trung Quốc “bái sư”, từ “Tiểu sư” ở trong rừng đến “Đại sư” giữa thủ đô: - Ngày 11-9-2016, ông Trần Quốc Vượng, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra BCH/TƯ ĐCSVN, hội kiến ông Vu Xuân Sinh, Bí thư Ủy ban Kiểm tra - Kỷ luật của Khu Tự trị dân tộc Choang, Quảng Tây, Trung Quốc để cám ơn vì đã chia sẻ kinh nghiệm xây dựng Đảng và phòng chống tham nhũng, đóng góp thiết thực cho công cuộc đổi mới, cải cách, mở cửa và xây dựng chủ nghĩa xã hội ở mỗi nước (5). - Ngày 13-1-2017, ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng CSVN đến Bắc Kinh, gặp ông Vương Kỳ Sơn, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Ủy ban Kiểm tra - Kỷ luật BCH TƯ đảng Cộng sản Trung Quốc để tìm hiểu về các chủ trương của giới lãnh đạo đảng Cộng sản Trung Quốc và hoạt động của Ủy ban Kiểm tra - Kỷ luật của BCH TƯ đảng Cộng sản Trung Quốc trong chuyện chống tham nhũng, tăng cường quản lý đảng nghiêm minh toàn diện, thực hiện bố cục chiến lược “bốn toàn diện” của đảng Cộng sản Trung Quốc từ sau Đại hội 18 đến nay (6). - Ngày 11-9-2017, ông Nguyễn Đức Lợi, Ủy viên BCH/TƯ ĐCSVN, Tổng Giám đốc Thông tấn xã Việt Nam đã dẫn một phái đoàn cao cấp của đảng CSVN đến gặp ông Hàn Chính, Ủy viên Bộ Chính trị đảng Cộng sản Trung Quốc, Bí thư Thành

ủy Thượng Hải để học hỏi kinh nghiệm của đảng Cộng sản Trung Quốc về xây dựng đảng và xây dựng hệ thống chính trị (7). Các Ủy viên Bộ Chính trị, thành viên Ban Bí thư, Ủy viên BCH/TƯ ĐCSVN bái Trung Quốc làm “sư” chưa đủ. Quân đội cũng được cử sang Trung Quốc “bái sư”. Ngày 6-62013, Ban Tổ chức của BCH/TƯ ĐCSVN cử 22 sĩ quan cao cấp là “cán bộ chủ trì công tác đảng, công tác chính trị tại các đơn vị cấp chiến lược, chiến dịch toàn quân, được đào tạo cơ bản, có nhiều kinh nghiệm thực tiễn và là nguồn quy hoạch cho nhiệm kỳ tới”, sang Trung Quốc tham gia một khóa học 15 ngày. Đoàn cán bộ chính trị cao cấp của Quân đội Nhân dân Việt Nam sẽ sang Trung Quốc tham gia khóa học 15 ngày về “các vấn đề lý luận và thực tiễn trong công tác đảng, công tác chính trị của Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc”. Từ 2009 đến 2013, Quân ủy Trung ương của Việt Nam đã cử sáu đoàn như thế sang Trung Quốc học tập (8). Những đoàn như thế đã đặt nền móng cho nhiều hoạt động gần đây. Chẳng hạn tháng 4 năm ngoái, Chi đội Công an Biên phòng thành phố Phòng Thành Cảng, Quảng Tây, Trung Quốc đã sang Việt Nam “mở lớp trao đổi kinh nghiệm trong công tác xây dựng đảng của đảng Cộng sản Trung Quốc cho 40 cán bộ của Đồn Biên phòng Cửa khẩu Quốc tế Móng Cái với chủ đề: Ba bí quyết lớn giành thắng lợi vĩ đại của đảng Cộng sản Trung Quốc” (9). *** Cuối năm ngoái, khi tổng kết thời sự cả năm, hết The Economist (10) tới Bloomberg (11) cùng nhận định: Việt Nam tiếp tục sao chép đủ thứ từ Trung Quốc. Chẳng phải chỉ chống tham nhũng, Việt Nam còn bắt chước Trung Quốc đàn áp những người bất đồng chính kiến theo kiểu Tập Cận Bình! Ông Tập Cận Bình từng khuyến dụ giới lãnh đạo Đảng CSVN vài lần rằng Trung Quốc và Việt Nam có “lý tưởng tương đồng, vận mệnh tương quan”. Sức nặng, mức độ hấp dẫn của tám từ đó đủ để ngoài “sơn thủy”, “văn hóa”, ngay cả “nghị quyết” cũng… “tương thông”! Chú thích (1) http://www.qdnd.vn/chong-dien-bi en-hoa-binh/gao-nuoc-lanh-gioi-vao-n hung-ke-hiem-khich-chong-pha-5388 43 (2) http://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/chi nh-tri/600-can-bo-cap-chien-luoc-3-do -tuoi-co-dac-thu-449359.html

(3) http://nhanamsg.blogspot.de/2009 /09/bat-chuoc-gioi-that.html (4) https://boxitvn.wordpress.com/201 0/02/26/hoc-hay-khong-hoc-trung-quo c/ (5) https://www.vietnamplus.vn/viet-na mtrung-quoc-trao-doi-kinh-nghiem-vekiem-tra-xay-dung-dang/405490.vnp (6) https://vov.vn/chinh-tri/tong-bi-thunguyen-phu-trong-hoi-kien-ong-vuong -ky-son-585914.vov (7) https://baotintuc.vn/thoi-su/viet-na m-va-trung-quoc-tang-cuong-trao-doicong-tac-xay-dung-dang-2017091122 2748238.htm (8) https://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-s u/22-si-quan-cap-cao-quan-doi-tap-hu an-tai-trung-quoc-2810677.html (9) https://www.mongcai.gov.vn/vi-vn/ tin/luc-luong-bien-phong-viet-%E2%8 0%93-trung-trao-doi-pho-bien-kinh-ng hiem-xay-dung-dang/45018-5805385144 (10) https://www.economist.com/news /asia/21732824-difference-partly-philo sophical-communist-parties-china-and -vietnam-do-not-get (11) https://www.bloomberg.com/new s/articles/2017-12-21/vietnam-mimicschina-in-embarking-on-sweeping-corr uption-purge

22 SĨ QUAN CẤP CAO QUÂN ĐỘI TẬP HUẤN TẠI TRUNG QUỐC Ngày 6/6/2013, Đoàn cán bộ chính trị cao cấp của Quân đội Nhân dân Việt Nam sẽ sang Trung Quốc tham gia khóa học 15 ngày, trong khuôn khổ Đề án 165 của Ban Tổ chức Trung ương và thỏa thuận hợp tác quốc phòng giữa 2 nước. Đoàn gồm 22 tướng lĩnh, sĩ quan cấp cao là cán bộ chủ trì công tác Đảng, công tác chính trị tại các đơn vị cấp chiến lược, chiến dịch toàn quân, được đào tạo cơ bản, có nhiều kinh nghiệm thực tiễn và là nguồn quy hoạch cho nhiệm kỳ tới. Sáng 5/6, tại Đoàn 871, trung tướng Nguyễn Văn Động, Cục trưởng Cục Cán bộ thay mặt thủ trưởng Tổng cục Chính trị giao nhiệm vụ cho đoàn cán bộ chính trị cao cấp sang học tập tại Học viện Chính trị Tây An, Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Hằng năm, Bộ Quốc phòng cử hàng trăm cán bộ đến các nước để giao lưu, trao đổi, tập huấn, đào tạo nhằm tiếp thu những thành quả khoa học, kỹ thuật và học hỏi kinh nghiệm, kiến thức mới của các nước trên thế giới. Tiếp theo Đề án 165 của Ban Tổ chức Trung ương, đây là đoàn cán bộ quân đội thứ 6 được cử sang tập huấn, học tập tại Trung Quốc kể từ năm 2009. Theo VNExpress 5/6/2013, nhân

Số 292 Trang

14


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Từ sau thời “ngàn năm Bắc thuộc,” xã hội và lãnh thổ Việt Nam chưa bao giờ cận kề với nguy cơ bị Hán hóa như giờ đây. Phép thử mới nhất mà Bắc Kinh tung ra, xem ra đã thành công bước đầu: “áo lưỡi bò.” Cơ thể chính trị bại xụi Ngày 13-05-2018, 14 du khách Trung Quốc –được chuẩn bị như một hành vi tập thể, có tổ chức– đã đồng loạt cởi áo ngoài để lộ hẳn áo thun nổi bật hình “đường lưỡi bò” ngay tại sân bay Cam Ranh –một vị trí nằm trọn trong tầm ngắm của giàn tên lửa của Trung Quốc đặt tại đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa. Trong khi đó, nhiều tàu cá Việt Nam vẫn bị tàu hải giám và tàu cá Trung Quốc (TQ) tấn công, đâm chìm, còn ngư dân Việt bị hành hung và bị hất xuống biển. Không chỉ đặt tên lửa, Trung Quốc còn tiến thêm một bước dài khi mang cả máy bay quân sự ra đảo Đá Subi ở quần đảo Trường Sa. Đến lúc này, tình thế đã trở nên bi kịch hơn hẳn: không những các giàn phóng tên lửa của Việt Nam ở Trường Sa đã chẳng thể khiến Trung Quốc hoảng sợ, mà cả sự hiện diện của hàng không mẫu hạm Mỹ USS Carl Vinson ở Đà Nẵng vào đầu Tháng 03-2018 (theo lời “cầu viện” chính thức của Bộ Quốc phòng Việt Nam) cũng chẳng mấy có tác dụng răn đe Trung Quốc. Sau bi kịch quân sự là bi kịch xã hội. Phép thử chiến thuật “Áo lưỡi bò” mang tính thách thức của giới chuyên gia tâm lý chiến Bắc Kinh đã khiến cho toàn bộ bộ máy đảng cầm quyền, chính quyền và chính sách “Ba không” của Việt Nam hầu như tê liệt. Trong suốt hai tuần lễ từ ngày 1305 đến nay, đã không có bất kỳ một phản ứng ra hồn ra vía nào từ phía các cơ quan chức năng được xem là “có trách nhiệm” của Việt Nam. Trong khi phó giám đốc công an tỉnh Khánh Hòa nói như vớt vát: “Chúng tôi phải điều tra, khi đấy mới có đủ cơ sở kết luận để có hướng xử lý,” thì cơ chế “phản ứng nhanh” đã được thể hiện thành văn bản giữa Tổng cục Du lịch, Bộ Ngoại giao và Bộ Công an đã trở thành một cơ thể bại xụi. Sau những cuộc họp liên ngành và chắc chắn vụ “áo lưỡi bò” đã được báo cáo cho thường trực Ban Bí thư và Bộ Chính trị, vẫn không có bất kỳ cơ quan nào dám chịu trách nhiệm để thực thi một động tác cảnh cáo nào, càng không xử lý du khách Trung

Quốc, thậm chí còn không dám công khai nêu ra bất kỳ một đề xuất nào để xử lý vụ việc tưởng nhỏ nhưng đã lộ rõ nguy cơ mất nước này. Cụm từ “cả hệ thống chính trị vào cuộc” mà giới quan chức từ cao cấp lan xuống cấp dưới của Việt Nam ưa khoa trương đã biến sạch khỏi đầu môi chót lưỡi. Thay vào đó là hình ảnh “trùm mền” và đùn đẩy trách nhiệm chính trị giữa các cơ quan. Sau vụ khiêu khích công khai của các du khách TQ, điều rất dễ hình dung là các cơ quan như chính quyền Khánh Hòa, Bộ Công an, Bộ Ngoại giao, Tổng cục Du lịch đã quyết liệt… họp. Nhưng cũng hệt như rất nhiều cuộc họp thậm chí được tổ chức ở cấp Bộ Chính trị khi giàn khoan Hải Dương 981 của TQ lao thẳng vào vùng chủ quyền của VN trên Biển Đông như chốn không người vào thời gian từ tháng 5 đến tháng 7-2014, đã chẳng có nổi một giải pháp, càng không có lấy một hành động ra hồn nào được thực hiện. “Giải pháp” duy nhất để xử lý vụ khủng hoảng trên té ra lại là “Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục” – thuộc về Tổng Cục trưởng Tổng cục Du lịch Nguyễn Văn Tuấn– một quan chức mà ngay sau phát ngôn này đã bị mạng xã hội phản ứng dữ dội và thái độ của Nguyễn Văn Tuấn bị lên án là không khác gì sự chuẩn bị cho hành vi bán nước. Chỉ giỏi ‘hèn với giặc, ác với dân’ Rốt cuộc, bạc nhược và hèn yếu vẫn là đặc trưng lớn nhất của một chế độ luôn tuyên rao “bảo vệ chủ quyền lãnh thổ,” thêm một lần nữa minh chứng cho cái hiện thực khốn quẫn về chính quyền Việt Nam chỉ giỏi “hèn với giặc, ác với dân.” Cho tới nay, tất cả những biểu thị và những cuộc xuống đường của người dân yêu nước phản đối “đường lưỡi bò” của Trung Quốc vẫn bị chính quyền và công an Việt Nam cấm đoán quyết liệt. Trong lúc rất nhiều cảnh sát mất dạng khi xảy ra những vụ cướp bóc mà phải để giới hiệp sĩ đường phố ra tay và chết thế mạng, người ta lại quá dễ chứng kiến đàn đàn công an sắc phục và thường phục nhảy xổ vào những người biểu tình phản đối Trung Quốc bắn giết ngư dân Việt vào bất kỳ khi nào có một cuộc xuống đường hay chỉ là một cuộc biểu thị nhỏ. Trong khi đó, quan hệ Việt–Trung đang “cải thiện” thấy rõ. Nếu trước đây, tàu hải giám và tàu cá Trung

Quốc chỉ dừng ở mức độ áp sát, ngăn cản, hoặc tấn công đánh đập ngư dân Việt, húc lật thuyền Việt… chứ không trực tiếp bắn thẳng vào ngư dân Việt, thì gần đây hành vi “đám người lạ” nhảy thẳng sang tàu cá Việt Nam để bắn chết ngư dân là chưa từng thấy. Vụ ngư dân Trương Đình Bảy bị “tàu lạ” dùng súng AK bắn chết vào Tháng 11-2015 là một minh chứng quá đau đớn. Vào năm 2017, Quảng Ngãi là địa phương phải chịu áp lực gây hấn nặng nề nhất. Rất nhiều tàu cá và ngư dân Việt đã bị một số lực lượng của T.Quốc tấn công, trong đó ba tàu cá bị tông va, đập phá dẫn đến chìm. Các vụ tàu Trung Quốc đâm chìm tàu cá Việt và bắn giết ngư dân Việt đột ngột tăng mạnh kể từ Tháng 072017, thời điểm Việt Nam đưa giàn khoan Repsol liên doanh với Tây Ban Nha ra khu vực Bãi Tư Chính để khoan thăm dò dầu khí, cho đến nay. Thái độ bị xem là quá phụ thuộc và quá ươn hèn của chính thể Việt Nam đã “di truyền” từ quá khứ đến tận hiện tại, khi cả chính phủ lẫn các bộ ngành liên quan của Việt Nam tuyệt đối “cấm khẩu” trước hàng loạt tàu cá Việt bị “tàu lạ” đâm chìm, còn ngư dân Việt tiếp tục bị người Trung Quốc bắn giết. Trong mối quan hệ với Hải quân Hoa Kỳ, có một sự thật trần trụi và đau đớn là giới chóp bu Việt Nam đã chỉ quan tâm đến việc bảo vệ những mỏ dầu và khí đốt phục vụ cho lợi ích cùng sự tồn tại của đảng cầm quyền, trong khi chẳng hề quan tâm đến nhiều cái chết của ngư dân Việt bị bắn giết bởi tàu Trung Quốc. Hiện rõ mất nước! Hình ảnh “đường lưỡi bò” lại xuất hiện ở Việt Nam gần như trùng với một sự kiện được xem là “nhục quốc thể”: vào tháng 04-2018, công ty khai thác dầu khí Repsol của Tây Ban Nha –liên doanh với Vietsopetro của Việt Nam– đã lần thứ hai trong vòng 9 tháng phải cắm mặt rút khỏi mỏ dầu khí Cá Rồng Đỏ ở khu vực Bãi Tư Chính phía Đông Nam Việt Nam. Nguồn cơn của vụ rút lui này, dù không hề được giới tuyên giáo và báo đảng Việt Nam thông tin, nhưng ai cũng biết đó là do sức ép và đe dọa của Trung Quốc. Với bản đồ mới nhất được Bắc Kinh tự vẽ, “đường lưỡi bò” liếm qua đến 67 lô dầu khí, tức gần như toàn bộ các vùng biển có trữ lượng dầu khí mà Việt Nam đã hợp tác với Tây Ban Nha để khai thác, và đang định hợp tác với những công ty dầu khí của Mỹ và Nga để khai thác. Nhưng “nhục quốc thể” không chỉ nhân

Số 292 Trang

15


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San bởi vụ chính quyền VN phải “giương cờ trắng” trước Trung Quốc khi muối mặt yêu cầu Repsol rút khỏi mỏ Cá Rồng Đỏ vào tháng 07-2017 và tháng 04-2018, mà còn là nỗi nhục không còn đất để chui trong phát ngôn “bán nước” của Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch Nguyễn Văn Tuấn: “Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục.” Cuộc chiến không cần tiếng súng của Trung Quốc đã bắt đầu từ lâu và đang khởi động một giai đoạn mới. Từ nhiều năm qua, xã hội và toàn bộ thể chế đảng kèm chính phủ ở Việt Nam đã buộc phải quen với tình trạng thương lái Trung Quốc tung hoành ở khu vực đồng bằng sông Hồng và đồng bằng sông Cửu Long khi họ tìm cách vơ vét đến cả lá điều khô, dừa khô, rễ tiêu, rễ sim, rễ hồi, lá khoai mì, lá khoai lang và cả… đỉa. Cũng hàng chục năm qua, lớp nông dân Việt Nam nhẹ dạ luôn lao từ nỗi bấn loạn này sang cơn điêu đứng khác khi phải chặt bỏ những cây nông nghiệp chính và lâm vào cảnh bị ngân hàng xiết nợ. Nhưng khi thương lái Trung Quốc “xù” hợp đồng cũng là lúc nông dân lẫn ngư dân Việt Nam rơi vào cảnh điêu đứng vì nợ vay ngân hàng và sản phẩm không tiêu thụ được. Đó là cuộc chiến và những thủ đoạn chiến tranh kinh tế của TQ. Còn với chiến thuật áo “lưỡi bò,” hẳn là Bắc Kinh đã tính toán lấn từng bước và tự tạo hình ảnh “đường lưỡi bò” ngay trên lãnh thổ Việt Nam, ngay trước mũi các cơ quan bị xem là “cực kỳ vô trách nhiệm” của Việt Nam, và lâu dần sẽ khiến hình ảnh này trở nên bình thường trong nhận thức và tâm lý của người dân, và khi đó sẽ là thành công của chủ trương “Hán hóa Việt Nam.” Được “nội gián” bởi không ít quan chức của chế độ CSVN, có thể chẳng bao lâu nữa Bắc Kinh sẽ hoàn tất kế hoạch Hán hóa Việt Nam. Trạng thái vô cảm, cấm khẩu và có thể cả tê dại vì sợ hãi của các cơ quan “có trách nhiệm” ở Việt Nam sẽ là một nhân tố tích cực để xúc tác cho một phong trào du khách Trung Quốc, và cả một số người Hoa sinh sống ở Việt Nam, phô diễn “áo lưỡi bò,” cùng những hình ảnh và hành động biểu thị chủ quyền Trung Quốc trong vùng chủ quyền Việt Nam ở Biển Đông, trong không bao lâu nữa. Việt Nam, một đất nước vô luật. Để đến lúc đó, thêm một lần nữa, trong rất nhiều lần của lịch sử “bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước,” nước Việt khốn khổ này bị đẩy vào nhà tù Bắc thuộc. (Phạm Chí Dũng)

Các nhà lập pháp Việt Nam dự kiến bỏ phiếu về một luật mới về an ninh mạng vào cuối tháng này. Nó nhằm mục đích áp đặt các yêu cầu pháp lý mới đối với các công ty internet, và gia tăng mức độ kiểm soát đối với việc bày tỏ ý kiến bất đồng trên mạng. Các công ty công nghệ của Mỹ như Facebook, Google và các công ty toàn cầu khác đang nỗ lực chống lại các điều khoản yêu cầu họ lưu trữ dữ liệu về người dùng Việt Nam tại địa phương và mở văn phòng ở trong nước. Nhưng họ đã không đưa ra quan điểm mạnh mẽ tương tự về các điều trong dự luật nhắm đến tăng cường việc chính phủ đàn áp hoạt động chính trị trực tuyến. Các nhà hoạt động chính trị ở Việt Nam dựa vào các phương tiện truyền thông xã hội để vận động sự ủng hộ, và dự luật mới được đưa ra sát với thời điểm hơn 50 nhóm đấu tranh cho các quyền và các nhà hoạt động hồi tháng 4 gửi một bức thư đến Tổng Giám đốc Điều hành Facebook Mark Zuckerberg cáo buộc công ty ông làm việc quá chặt chẽ với chính phủ Việt Nam để bóp nghẹt sự bất đồng. Facebook và Google nói họ phải tuân thủ luật pháp địa phương ở các quốc gia nơi họ hoạt động. "Báo cáo minh bạch" mới nhất của Facebook công bố hôm 15/5 cho thấy trong nửa cuối năm ngoái, công ty lần đầu tiên bắt đầu chặn những nội dung ở Việt Nam vi phạm luật trong nước. Công ty cho hay có 22 trường hợp như vậy  mặc dù họ nói rằng những trường hợp này bị "các cá nhân báo cáo vi phạm về phỉ báng" chứ không phải do chính phủ yêu cầu trực tiếp. Năm ngoái, Google cũng đã chặn lần đầu tiên các video trên YouTube theo yêu cầu của chính phủ. Số liệu cập nhật công bố hôm 18-5 cho thấy công ty đã được yêu cầu xóa hơn 6.500 video trong năm 2017, chủ yếu là vì có lời chỉ trích chính phủ, và công ty đã tuân thủ

phần lớn các yêu cầu. Các báo cáo minh bạch cho thấy rằng hai công ty này không tự động thực hiện theo yêu cầu của chính phủ. Facebook cho biết họ đã nhận được 12 yêu cầu của chính phủ về dữ liệu tài khoản người dùng Facebook trong năm 2017 và chỉ tuân thủ 4 trong số đó, tất cả đều là yêu cầu “khẩn cấp”. Công ty định nghĩa “khẩn cấp” là có liên quan đến “nguy cơ thương tích nặng hoặc tử vong sắp xảy ra”. Trong trường hợp nội dung bị cáo buộc là vi phạm luật địa phương, cả hai công ty đều cho biết lời yêu cầu gỡ xuống sẽ phải qua xem xét về tính pháp lý, và khi họ tuân thủ, nội dung đó chỉ bị chặn cục bộ ở nước đó. Việt Nam đã có các quy định chặt về internet từ năm 2013. Họ cấm mọi thông tin chống chính phủ, xâm hại an ninh quốc gia, gây “hận thù và xung đột” hoặc “làm mất uy tín của các tổ chức và cá nhân”. Các quy định cũng cấm người dùng truyền thông xã hội “lan truyền thông tin giả hoặc không đúng sự thật”. Các quy định mới được triển khai trong năm 2017 còn thắt chặt hơn nữa. Thêm vào đó, một nghị định khác có hiệu lực hồi tháng trước buộc các mạng xã hội phải gỡ các nội dung vi phạm trong vòng 3 giờ sau khi có thông báo của chính phủ, song Jeff Paine, giám đốc điều hành của Liên minh Internet Châu Á (AIC), cho rằng quy định này chỉ áp dụng với các công ty trong nước. Mặc dù vậy, Facebook và Google dường như không gặp bất kỳ đe dọa rõ rệt nào nếu xét về mức độ thâm nhập sâu của họ vào xã hội Việt Nam. Cả Facebook và Google đều cung cấp dịch vụ cho Việt Nam từ trụ sở cấp khu vực của họ ở Singapore. Theo nghiên cứu của Simon Kemp, một nhà tư vấn truyền thông kỹ thuật số có văn phòng ở nhân

Số 292 Trang

16


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Singapore, khoảng 55 triệu trong số 96 triệu người Việt Nam thường xuyên sử dụng mạng xã hội. Chính phủ muốn kiểm soát nhiều hơn, bao gồm buộc các hãng lưu trữ dữ liệu tại địa phương và mở văn phòng công ty ở trong nước - một điều khoản mà những lãnh đạo các công ty lo sợ là nó được soạn thảo nhằm giúp chính phủ đe dọa các công ty bằng cách đặt các cá nhân trước nguy cơ bị bắt giữ. Luật mới cũng trao thêm nhiều quyền lực cho Bộ Công an Việt Nam, bộ có nhiệm vụ đập tan giới bất đồng ở đất nước do cộng sản cai trị. Facebook cho biết họ dự kiến là các quy định mới sẽ yêu cầu họ hạn chế nhiều nội dung hơn. Google từ chối bình luận. (Theo Reuters)

những điều mình cam kết chứ không còn là những “mẹo vặt” ở tầm “trinh thám An Nam” nữa. Điều đáng nói là, khi buộc các nhà cung cấp dịch vụ internet như Facebook, Google… mở văn phòng đại diện hay để dữ liệu tại VN (địa phương hoá dữ liệu) theo cách mà dự thảo này thiết kế có rất ít ý nghĩa bảo vệ an ninh quốc gia từ không gian mạng. Các quy phạm dường như chỉ nhắm tới mục đích cao nhất là gỡ những bài viết trên blog hay trên Facebook. Các hậu quả mà quốc gia phải gánh chịu do những đòi hỏi này gây ra không hề được cân nhắc. Theo tính toán của Trung tâm Nghiên cứu Kinh tế Chính trị Châu Âu (ECIPE), “địa phương hoá dữ liệu” –một biện pháp rất ít quốc gia áp dụng– sẽ khiến cho GDP của VN sụt giảm 1,7%; đầu tư nước ngoài

Trong lịch sử hơn 20 năm có internet (1997-2018) chưa bao giờ lợi ích quốc gia, dân tộc và tự do của người dân bị đe doạ lớn như những gì đang được chuẩn bị trong dự luật An Ninh Mạng. Điều đáng lo ngại là, Chính phủ và các đại biểu Quốc hội chưa nhận thấy nguy cơ tự cô lập mình với phần còn lại của thế giới; nguy cơ đi ngược lại những nỗ lực của Chính phủ và chống lại sự tiến bộ của người dân, nếu thông qua Dự luật. Khi thương thảo lại để ký CPTPP thay thế TPP, Việt Nam đã đồng ý từ cấp tối cao, không buộc các công ty cung cấp dịch vụ internet đặt máy chủ, lưu trữ dữ liệu tại VN. Dự luật này lách bằng cách đòi “lưu trữ tại VN các dữ liệu cá nhân của người sử dụng dịch vụ tại VN” (Google, Facebook… vẫn đang có máy chủ đặt tại VN nhưng đó là lựa chọn của họ thay vì bắt buộc). Có cách nào để không đặt máy chủ mà lưu trữ được dữ liệu tại VN? Đòi hỏi này nếu Quốc hội bị qua mặt và thông qua sẽ trở thành vấn đề danh dự của một quốc gia trước

giảm 3,1 % (so với việc không yêu cầu mở văn phòng hay đặt máy chủ tại VN như hiện nay). Chính phủ và các nhà làm luật cần tránh rơi vào cái bẫy tư duy thiển cận rằng chi phí thực thi chỉ do Google, Facebook hay Amazon.. gánh chịu. Trong tình huống phải làm vậy, gánh nặng chi phí tăng thêm sẽ bị phân bổ đến toàn bộ các doanh nghiệp Việt Nam chứ không phải các doanh nghiệp trên gánh một mình. Các lập luận cho rằng, các doanh nghiệp nêu trên “kinh doanh nhưng không đóng thuế, không làm tăng GDP cho đất nước trong nhiều năm qua” – như tài liệu gửi cho các đại biểu, là những lập luận thiển cận. Càng nhiều người dân có thể tham gia mạng xã hội, trao đổi thông tin đầu tư, kinh doanh, tiếp cận với thương mại điện tử của các doanh nghiệp công nghệ, sẽ tạo ra ảnh hưởng lan toả, tác động tích cực đến kinh tế, đặc biệt là xuất nhập khẩu. Theo một báo cáo mà cơ quan An ninh soạn thảo cung cấp cho các đại biểu Quốc hội thì chính sách an

ninh mạng của Trung Quốc, Nga, Thổ Nhĩ Kỳ…, đặc biệt là Trung Quốc, được tham khảo nhiều nhất trong dự luật này. Tuy nhiên, ngay cả những quốc gia thù địch nhất với internet đó cũng không trao cho cơ quan công an quá nhiều quyền như Dự luật mà Quốc hội VN đang thảo luận. Dự luật định trao cho “lực lượng chuyên trách bảo vệ an ninh mạng thuộc Bộ Công an hoặc cơ quan có thẩm quyền của Bộ Thông tin và Truyền thông” có quyền yêu cầu chặn “share”, xoá các thông tin mà “lực lượng” này cho là “tuyên tuyền chống nhà nước” và “yêu cầu các nhà mạng ngưng cung cấp dịch vụ viễn thông, internet cho người có các bài viết đó”. Chỉ có toà án mới có quyền tuyên bố hành vi nào là “tuyên truyền chống nhà nước”. Nếu VN có tính tới yêu cầu buộc gỡ các “fake News” trên MXH thì cũng chỉ nên tiến hành sau khi có phán quyết của Toà. Nếu để cho các quan chức của Bộ Công an và Bộ Thông tin đưa ra các phán quyết đó thì trong thời gian vừa qua, những sai phạm ở Bộ Thông tin (trong vụ MobiFone-AVG), ở Bộ Công an (trong vụ Vũ Nhôm, vụ các tướng chủ mưu đánh bạc…) liệu nhân dân có cơ hội nào mà bàn đến? Đặc biệt, dự luật không những không bảo đảm an ninh mà còn đe doạ quyền tự do cá nhân của người dân khi yêu cầu các công ty dịch vụ internet “cung cấp thông tin người dùng cho lực lượng chuyên trách bảo vệ an ninh mạng thuộc Bộ Công an khi có yêu cầu bằng văn bản”. Người dân không chỉ có nhu cầu được bảo vệ khỏi các mối đe doạ từ các thế lực thù địch mà còn cần được bảo vệ khỏi các mối đe doạ từ sự lạm quyền của những người thi hành công vụ. Quyền tự do cá nhân, quyền riêng tư chỉ có thể bị can thiệp khi có trát của toà. Không có một đất nước có luật pháp nào, cảnh sát lại được trao cho quyền đó. Nên nhớ là có không ít thông tin cá nhân, người dân đã tự nguyện cung cấp khi mua vé máy bay, đặt khách sạn… chứ không chỉ khi mở nhân

Số 292 Trang

17


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

tài khoản trên mạng xã hội. Những thông tin này đều được lưu giữ ở nước cung cấp dịch vụ. Vấn đề là, chưa chắc người dân – ở những quốc gia như VN – lại bị đe doạ hơn khi những thông tin của mình được lưu giữ bằng các “cơ quan chức năng” trong nước. Hình ảnh ông chủ FB, Mark Zuckenburg, phải ra điều trần trước Quốc hội Mỹ đang được sử dụng sai lệch (trong một văn bản gửi đại biểu). Mark bị nghi để lộ 87 triệu tài khoản FB cho Cambridge Anlytica sử dụng vào các mục tiêu chính trị và thương mại [cũng như cách mà Vinaphone, Viettel… cung cấp số điện thoại cho các đại lý bán đất nền, căn hộ và bảo hiểm…] chứ không phải như cách mà các nhà dự thảo luật đang âm mưu. Nếu Mark cũng học theo FPT cung cấp dữ liệu người dùng (một số bloggers) cho cơ quan an ninh thì không cần tới Quốc hội, Mark đã nhận ngay sự tẩy chay của người tiêu dùng khắp nơi trên thế giới. Nếu thực sự muốn bảo vệ dữ liệu, muốn tham khảo những kinh nghiệm tốt về bảo vệ người dùng, cơ quan soạn thảo không thể bỏ qua những yêu cầu bảo vệ người dùng như phải có sự đồng thuận khi thu thập dữ liệu (consent required for data collection), chấp nhận của người dùng khi chuyển, trao dữ liệu cho bên thứ ba (consent required fort transfer to third party) hay quyền được kiểm soát dữ liệu cá nhân (right to review) …. mà các nước châu Âu hay Singapore đang áp dụng. Tôi sẽ nói về những quy định trao rất nhiều quyền can thiệp của công an vào các công ty kinh doanh trên nền tảng internet, đặc biệt là các doanh nghiệp khởi nghiệp, trong một bài viết khác. Rất lạ là chưa thấy Chính phủ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc có phản ứng gì. Hình như cơ quan tham mưu của ông hoàn toàn không nhận ra dự luật đang tạo ra các khoảng trống để giấy phép con, điều kiện kinh doanh, các loại thanh kiểm tra và nhũng nhiễu xuất hiện. Biết bao nỗ lực của Chính phủ từ đầu nhiệm kỳ chỉ cải thiện được rất

ít môi trường kinh doanh. Trong khi, cách làm luật thế này đang khiến cho những cố gắng vừa qua của Thủ tướng đổ xuống sông, xuống biển. Năm 1997, khi bắt đầu có internet, Chính phủ khi đó đã rất dè chừng khi –trong Nghị định 21– chủ trương “quản lý được tới đâu thì phát triển tới đó”. Nhưng tới năm 2000, thì chính Bộ Chính trị đã phá vỡ nguyên tắc này, bằng cách đưa vào Chỉ thị 58: “Nhu cầu phát triển internet tới đâu thì năng lực quản lý của các ngành phải theo kịp sự phát triển tới đó”. Bộ Chính trị hiện thời cũng không đòi các công ty dịch vụ internet phải đặt máy chủ trong nước, Cơ quan soạn thảo đưa ra dự luật thế này là đã trái với ý chí của cơ quan lãnh đạo tối cao, Quốc hội cũng không nên “bảo hoàng” hơn Bộ chính trị. Phải thừa nhận rằng, không phải là không có những tội phạm sử dụng internet để thực hiện các hành vi phạm tội. Nhưng, không ai đe doạ sự tồn vong của chế độ bằng chính những tên tham nhũng đang nắm quyền trong chế độ. Chưa chắc những “Quan Làm Báo”, “Chân Dung Quyền Lực…” là do “các thế lực thù địch” với chế độ vận hành. Không chỉ mang lại biết bao tiện ích về kinh tế, Internet đã giúp cho người dân thực hiện được những quyền tự do mà báo chí nhà nước không thể cung cấp. Tuy điều đó có làm cho bọn tham nhũng khó chịu nhưng đồng thời cũng mang lại cho chính quyền một gương mặt sáng sủa hơn. Dự luật này không hề mang lại lợi ích gì cho nước cho dân, cả chính trị và kinh tế, mà chỉ giúp cho bọn tham nhũng đang bị truy đuổi hơn hai năm qua có khả năng “lật cờ”, trỗi dậy. Cho dù đã có nhiều cải cách, VN vẫn đang được thế giới xếp vào hàng các quốc gia có rất ít tự do. Đừng đi tiếp xuống đáy bằng việc thông qua dự luật này. Đừng để VN trở thành kẻ thù của những giá trị mà loài người đang coi là tiến bộ. H.Đ. Nguồn: FB Truong Huy San

MỘT KHI TỔ QUỐC ĐÃ KHÔNG CÒN Fb. Ngô Trường An 31/05/2018 Thấy mấy ngài đại biểu cuốc hội cãi nhau ỏm tỏi về dự luật an ninh mạng mà An tui thấy ngao ngán! Móa! An ninh quốc gia đang bị đe dọa bởi tên lửa của TQ đặt ngay trên hải đảo thuộc chủ quyền quốc gia. Các vị không đưa ra luật để đối phó, mà đi cãi nhau về luật an ninh mạng? Mẹ kiếp! Một khi Tổ Quốc bị lâm nguy thì cái mạng của toàn dân tộc này còn không giữ được, đừng nói đến mạng internet! Ủa! Mà luật an ninh mạng là gì? Có phải đưa ra luật này để bảo vệ mạng internet không? Như vậy, luật phải bảo vệ tài khoản người dùng, chống các hacker xâm nhập vào tài khoản từng cá nhân, chống đọc trộm email, messenger….. mới đúng. Đằng này, luật toàn bàn đến chuyện bịt miệng người dân, không cho họ nêu lên quan điểm và chia sẻ những thông tin nhạy cảm từ các báo đài quốc tế, là sao? Không có mạng nào quan trọng hơn cái mạng người. Toàn dân tộc này đang đứng trước nguy cơ diệt vong bởi sự xâm lược của bọn bành trướng Trung Hoa cộng sản. Ngoài khơi chúng đặt tên lửa, trong đất liền chúng xây dựng những gì ở các khu ven biển mà chúng đã thuê dài hạn trên danh nghĩa dự án khu nghỉ dưỡng, resort…thì chỉ có trời mới biết. Bên cạnh đó, chúng tuồn thực phẩm độc hại qua giết dần mòn dân tộc này. Các vị có giỏi thì cũng chỉ chạy sang Âu, sang Mỹ nội trong gia đình mình thôi. Còn dòng họ các vị thì vẫn ở lại chịu mất mạng, một khi đất nước đã rơi vào tay giặc. Xâu chuỗi các sự kiện ta thấy,vấn đề còn lại chỉ là thời gian mà thôi! Luật an ninh mạng hay luật an toàn cho đảng thì cũng sẽ vô nghĩa, một khi Tổ Quốc đã không còn. Hãy nhớ điều đó! Bureau CTM Media - Âu Châu  nhân

Số 292 Trang

18


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Tại một hội thảo về các đặc khu kinh tế chiều nay (23/5), chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan phản biện mạnh mẽ về vấn đề cho thuê đất thời hạn tối đa 99 năm tại Dự thảo Luật Đặc khu (Luật Đơn vị Hành chính kinh tế đặc biệt) do Bộ KH&ĐT soạn thảo, Chính phủ trình Quốc hội thông qua tại kỳ họp lần này. Ưu đãi thuế và cho thuê đất được xem là "chiếc đũa thần" Theo bà Lan, dưới góc nhìn và tính toán, người ta thấy Dự thảo Luật đặc khu đang vướng 2 vấn đề là: lấy ưu đãi thuế để làm tiền để thu hút nhà đầu tư; lấy thời hạn cho thuê đất tối đa 99 năm làm cơ sở để các doanh nghiệp lớn có thể "yên tâm" làm ăn. Tuy nhiên, quan điểm này được xem là lỗi thời, không có tính kế thừa kinh nghiệm và bài học sau 30 năm thu hút FDI tại VN. Bà Lan cho hay: Cơ quan soạn thảo Luật đặc khu nói xây dựng đặc khu để là nơi cải thiện thể chế kinh tế. Tuy nhiên, nếu phải xây dựng cả 3 đặc khu, với số vốn ước khoảng 70 tỷ USD để chỉ là nơi thử nghiệm cải cách thể chế kinh tế thì nguồn lực ở đâu? "Qua 30 năm thu hút vốn đầu tư nước ngoài, Việt Nam được coi là thành công nhưng chúng ta còn hệ quả chưa đánh giá hết như ưu đãi chính sách khiến chuyển giá, trốn thuế, phân mảnh đầu tư, một quốc gia hai nền kinh tế (FDI và DN trong nước)...", chuyên gia kinh tế này nói. Theo bà Chi Lan, Việt Nam là nước có kinh tế FDI vô địch trong xuất khẩu, vượt hẳn so với các nước khác về tỷ trọng đóng góp GDP, như Malaysia, Indonesia hay Trung Quốc. Tuy nhiên, FDI đóng thuế lại ngày càng giảm đi, thậm chí chúng ta không thu được thuế. Tuy nhiên, các chính sách ưu đãi cho FDI quá nhiều, trong khi đó ưu đãi chính sách cho khu vực trong nước lại giảm, thậm chí thắt chặt, khiến quy mô các DN trong nước bị

giảm đi đáng kể, không cạnh tranh được. Ưu đãi chính sách, thuế cho FDI nhiều do đó gánh nặng thuế, phí dồn cả lên vai các khu vực doanh nghiệp khác vốn nhỏ bé như liên doanh, tư nhân. "Bên cạnh đó, FDI thời gian qua phát sinh chuyển giá, hơn 5 - 6 năm trước ngành thuế báo cáo có 70% doanh nghiệp FDI báo cáo lỗ nhưng họ vẫn xin mở rộng đầu tư, mở rộng phát triển. Sau này khi Kiểm toán Nhà nước, cơ quan thuế vào cuộc thì mới kiểm soát lại được, mỗi năm truy thu hàng nghìn tỷ đồng đồng từ chuyển giá. Nếu tiếp tục lấy thuế làm ưu đãi, chúng ta quản lý được hay không?", chuyên gia này nêu câu hỏi. Thuê đất 99 năm bằng gần 2 thế hệ, hơn 3-4 vòng đời sản phẩm Cũng theo chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan: Các ưu đãi có nhiều nhưng không kiểm soát được tốt, chính sách thuế là điều tiết các ngành kinh tế, ngành nào cần phát triển thì ưu đãi nhiều hơn cho phát triển, đến khi phát triển rồi thì nâng thu dần lên. Bà Lan nói: "Tôi không hiểu, Dự thảo Luật đặc khu xây dựng các ngành nghề ưu đãi thuế nhiều đến vậy, lúc ban đầu ưu đãi đến 134 ngành, sau đó rút xuống còn 120 ngành và hiện nay là hơn 100 ngành. Ưu đãi này quá dàn trải cho các ngành, liệu chúng ta có quản lý được không và có thu hút được không? và nước ngoài đánh giá ra sao? Hơn nữa, ưu đãi thuế rất bất cập, các nước không làm như chúng ta. Nếu ưu đãi thuế hiện nay thì ngành cần khuyến khích bậc nhất phải là: Công nghệ cao, giáo dục. "Cách mạng công nghệ (Cách mạng 4.0) sẽ khiến các vòng đời sản phẩm ngắn lại, và xoay tua nhanh chóng nên tầm nhìn phải đi trước rất nhiều năm. Khi tham gia vào TPP, các chuyên gia nói là lợi nhất của

Việt Nam là ngành may mặc khi xuất sang Mỹ, các nước phát triển. Tuy nhiên, nghiên cứu của quốc tế chỉ ra ngành dệt may của Việt Nam không còn tương lai như vậy đâu. Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO) chỉ rõ có thể may mặc VN mất 86% giá trị khi Cách mạng 4.0 diễn ra", bà Lan nói. Chuyên gia Phạm Chi Lan nhấn mạnh: "Khi máy móc thay thế con người ở những việc giản đơn như may mặc, lắp ráp điện tử sẽ xảy ra quá trình "hồi hương" về các nước phát triển. Nếu chúng ta không thấy rõ tuổi thọ của các ngành đến đâu trong thời đại mở hiện nay thì là việc đưa ra ưu đãi lớn, thời gian thuê đất quá lâu sẽ là thừa thãi". Bà Lan cho biết: "Thời hạn cho thuê đất tại các đặc khu tối đa 99 năm là một chính sách rất tệ, không nên áp dụng. Tôi thử hỏi, với thời buổi công nghệ thay đổi nhanh chóng dường hàng ngày; Cách mạng 4.0 đang diễn ra, có ai dám đảm bảo mình sẽ vẫn làm ngành đó, nghề đó và lĩnh vực đó trong thời hạn 90 năm hay thậm chí 70 năm? Đây là 3-4 vòng đời sản phẩm, gần 2 thế hệ người Việt". Vị chuyên gia nói thêm: Cho thuê đất 70 năm, đến 99 năm, nếu có rủi ro doanh nghiệp đó phá sản trong thời hạn 10 hoặc 20 năm, họ sẽ chuyển nhượng hoặc chuyển mục đích sử dụng. Vậy ai sẽ quản lý đây? Theo chuyên gia Lan: Nói thẳng ra, cho thuê đất tối đa 99 như Dự thảo Luật Đặc khu chỉ có lợi cho đại gia bất động sản. Còn các lĩnh vực khác, không ai dám "mạnh miệng" cam kết sẽ làm lĩnh vực đó suốt 99 năm, thậm chí 50 năm cũng còn cân nhắc. Thời hạn cho thuê đất 99 năm được đưa vào chính sách là có bóng dáng của doanh nghiệp bất động sản, du lịch, nghỉ dưỡng. Tuy nhiên, không đất nước nào giàu lên bằng bất động sản cả. So sánh quốc tế, các nước chỉ cho thuê đất trong thời hạn tối đa 50 năm, phổ biến ở hàng loạt các nước khác nhau. Trung Quốc cũng vậy, có những nơi chỉ 20 năm ở 1 số lĩnh vực, 70 năm đã là quá dài rồi. http://dantri.com.vn/ nhân

Số 292 Trang

19


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Nhiều người ở Việt Nam gần một tuần nay lên tiếng kêu gọi Quốc hội cân nhắc thêm, đừng vội thông qua luật về đặc khu kinh tế, trong đó có điều khoản giao đất cho nhà đầu tư nước ngoài tới gần 1 thế kỷ. Đã có người cảnh báo một điều luật như vậy có thể dẫn đến nguy cơ Vân Đồn, một đảo của Việt Nam gần Trung Quốc, bị biến thành một Crimea thứ hai. Các ý kiến đó của nhiều thành phần nhân dân đã nổi lên sau hai phiên thảo luận của Quốc hội hôm 23 và 28/5 về dự luật do chính phủ trình, có tên đầy đủ là Luật Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc. Chính phủ Việt Nam dự định lập 3 đặc khu tại các tỉnh Quảng Ninh ở miền bắc, Khánh Hòa ở miền trung và Kiên Giang ở miền nam nhằm thu hút đầu tư nước ngoài, tạo đột phá về phát triển kinh tế. Báo chí trong nước dẫn lại thông tin từ chính phủ cho hay dự luật đặc khu chứa đựng các chính sách đặc biệt về nhiều ưu đãi thuế, thủ tục hành chính thông thoáng và cho thuê đất dài hạn hơn. Một số quan chức chính phủ nói với Quốc hội và báo chí rằng việc lập 3 đặc khu là một bước “thử nghiệm” các thể chế, chính sách mới ở Việt Nam, với kỳ vọng thu hút hàng tỉ đôla từ các nhà đầu tư nước ngoài vào các ngành công nghệ cao, nông nghiệp hữu cơ, du lịch, và kinh doanh sòng bạc (casino). Giới hoạch định chính sách bày tỏ hy vọng rằng các đặc khu sẽ có mức thịnh vượng vượt trội nhờ các ưu đãi, từ đó tạo “tác động lan tỏa, tích cực” tới sự phát triển kinh tế-xã hội của Việt Nam nói chung, theo các báo. Tại Quốc hội, điều khoản về giao đất 99 năm trong dự luật đặc khu đã gây nhiều lo lắng cho các đại biểu. Các đại biểu Dương Trung Quốc, Trần Hoàng Ngân, Trương

Trọng Nghĩa, và Lê Thu Hà được báo chí trích lời đưa ra quan điểm rằng không nên cho thuê đất đến gần 1 thế kỷ, thậm chí nên bỏ điều khoản này ra khỏi dự luật. Ông Dương Trung Quốc lưu ý đến yếu tố địa chính trị của đảo Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh, và cảnh báo “không cẩn thận nó sẽ là nơi để [Trung Quốc] di dân thôi”, theo tin đăng trên VTC News và báo Đất Việt. Tuy các đặc khu kinh tế với ưu đãi về đất đai không phải là một mô hình mới, với thực tế là đã nhiều nước trên thế giới thực hiện các đại dự án kiểu như vậy, song tính nhạy cảm về vấn đề này ở Việt Nam có phần nguyên nhân ở những nghi ngại của người Việt về những động thái của Trung Quốc trong cả quá khứ lẫn hiện tại. Tiến sĩ Trần Công Trục, nguyên Trưởng ban Biên giới Chính phủ, giải thích với VOA: “Với thời hạn đó quá dài, sợ rằng rất nhiều người Trung Quốc, thông qua các nhà đầu tư chẳng hạn, họ sẽ biến trở thành lãnh thổ của họ trên đất Việt Nam. Đấy là một tâm lý do hậu quả một quá trình thực hiện các chính sách của Trung Quốc trong vấn đề biên giới, lãnh thổ, đặc biệt trên Biển Đông”. Sau khi các ý kiến của các đại biểu quốc hội được báo chí đăng tải, trong nhiều ngày liên tiếp, đông đảo dư luận Việt Nam, bao gồm các thành phần đa dạng như các nhà báo kỳ cựu, giảng viên đại học, quan chức về hưu và các nhà hoạt động, cũng bày tỏ ý kiến trên mạng xã hội phản đối dự thảo về giao đất lâu gấp rưỡi thời hạn theo luật hiện hành. Trong một bài đăng trên Facebook cá nhân được nhiều người chia sẻ, cũng như được trang mạng có tên Báo Tiếng Dân đăng lại, tiến sĩ Võ Trí Hảo nói ông quan ngại nhất về nguy cơ đối với Vân Đồn do đảo này có “giá trị quốc phòng” đối với Trung Quốc. Vị tiến sĩ nhắc lại đặc điểm của hòn đảo là “cận kề Trung Quốc, có

lịch sử sinh sống của người Trung Quốc trước năm 1979”, thời điểm quan hệ Việt Nam-Trung Quốc trở nên thù địch do nổ ra cuộc chiến biên giới giữa hai nước. Dẫn lại cảnh báo của đại biểu quốc hội về khả năng người Trung Quốc lợi dụng đặc khu kinh tế Việt Nam để di dân, ông Hảo khái quát về một viễn cảnh đáng lo ngại là những di dân có thể “tạo bất ổn chính trị, kiếm cớ biểu quyết ly khai” rồi “xin gia nhập Trung Quốc” theo kịch bản Crimea. Bán đảo Crimea từng thuộc về Ukraine, nhưng bị Nga sáp nhập năm 2014 với lý do đa số kiều dân Nga trên bán đảo bỏ phiếu thuận trong cuộc trưng cầu dân ý về giải pháp tách ra khỏi Ukraine và mong muốn được Nga bảo vệ lợi ích. Nguyên Trưởng ban Biên giới Chính phủ Trần Công Trục nhìn nhận đây là một nguy cơ, vì vậy chính sách về Vân Đồn phải tính đến các biện pháp ngăn ngừa: “Vân Đồn gần Trung Quốc cho nên vấn đề an ninh quốc phòng là vấn đề đặt ra. Các cơ quan chức năng có trách nhiệm nghiên cứu, đề ra các phương án để giảm thiểu tối đa những nguy cơ mà trong thực tiễn quốc tế đã từng xảy ra. Thậm chí là anh có những hạn chế đối với những đối tượng cảm thấy rằng nó có nguy cơ đe dọa an ninh, chủ quyền đất nước”. Mặc dù xuất hiện nhiều ý kiến trong quốc hội lẫn ngoài xã hội bày tỏ không ủng hộ, song theo bản tin hôm 28/5 của báo mạng VNExpress, Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Nguyễn Chí Dũng vẫn đề nghị “cho phép giữ nguyên quy định 99 năm” về cho thuê đất ở các đặc khu. Dự kiến quốc hội sẽ biểu quyết về dự luật đặc khu kinh tế vào ngày 15/6 tới đây. Thông tin từ Bộ Tài chính Việt Nam được báo chí dẫn lại cho hay nếu dự luật được thông qua, 3 đặc khu sẽ cần số vốn đầu tư lên đến gần 1,6 triệu tỉ đồng, tương đương gần 69 tỉ đôla, trong đó vốn ngân sách chiếm từ 50-59%, tùy từng đặc khu.  nhân

Số 292 Trang

20


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Vừa có một bước tiến mới trong mối quan hệ giữa các cơ quan ngoại giao của châu Âu với Xã hội dân sự ở Việt Nam. Trong bối cảnh Hiệp định Tự do Mậu dịch giữa Việt Nam và EU đang bước vào giai đoạn xem xét để quyết định có phê chuẩn hay không, và trước thềm cuộc Đối thoại Nhân quyền VN–Hoa Kỳ tại Washinton, vào ngày 15-5-2018, một đoàn các nhà ngoại giao đã gặp gỡ trao đổi với Luật sư Lê Công Định, cựu tù nhân lương tâm Phạm Bá Hải và Nhà báo Phạm Chí Dũng –Chủ tịch Hội Nhà báo độc lập Việt Nam– tại Nguyen Du Park Villas, Sài Gòn. Phái đoàn các nhà ngoại giao Châu Âu bao gồm Miguel Moro Aguila (ĐSQ Tây Ban Nha), Catherine Welter (Tham tán Chính trị EU tại Hà Nội), Nicolo Costantini (ĐSQ Italia), Fabienne Runyo (ĐSQ Pháp), Tim Krap (ĐSQ Hà Lan), Graham (ĐSQ Anh), Victoria Rhodin Sandstrom (ĐSQ Thụy Điển), Konrad Lax (ĐSQ Đức). Phía Hoa Kỳ là ông Justin Brown và bà Pontius Pamela, thuộc Tổng lãnh sự quán Sài Gòn. Cuộc trao đổi kéo dài hai giờ đồng hồ, nhiều câu hỏi đã được giới ngoại giao châu Âu đặt ra xoay quanh các chủ đề nóng về vi phạm các tiêu chuẩn nhân quyền như một số điều khoản của Luật an ninh mạng, Luật tín ngưỡng tôn giáo, Luật đất đai liên quan đến vấn đề Thủ Thiêm và Đồng Tâm; nguyên nhân gia tăng đánh đập, bắt bớ, giam cầm, án phạt nặng nề người bất đồng chính kiến. Cuộc trao đổi cũng dành thời gian để phân tích mục tiêu của Hiệp định Tự do Mậu dịch Việt Nam–Châu Âu (EVFTA) mà Việt Nam đang cố gắng vận động các quốc gia thành viên EU phê chuẩn. Đây là lần đầu tiên giới ngoại giao đoàn châu Âu vào Sài Gòn để gặp gỡ giới hoạt động xã hội dân sự tại thành phố này, thay vì chỉ gặp giới đấu tranh dân chủ nhân quyền

tại Hà Nội như trước đây. Đặc biệt, thành phần giới ngoại giao đoàn châu Âu còn có cả đại diện của hai đại sứ quán Ý và Tây Ban Nha – hai quốc gia đã thiết lập quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam. Sự hiện diện và những câu hỏi của đại diện hai quốc gia này cho thấy thực trạng nhân quyền tồi tệ ở Việt Nam, cùng với vụ ‘bắt cóc Trịnh Xuân Thanh’, đã khiến cả những nước mà trước đây thường khá trung dung về vấn đề nhân quyền như Ý và Tây Ban Nha thì nay cũng đang tỏ rõ mối quan tâm về quyền làm người ở Việt Nam. Sau vụ “bắt cóc Trịnh Xuân Thanh”, phần lớn trong số 28 nước châu Âu đã dừng vô thời hạn kế hoạch xem xét thông qua EVFTA. ‘Năm thành công đối ngoại chưa từng có’ mà Bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh tuyên rao vào cuối năm 2017 đang có thể tiếp biến thành một khủng khủng hoảng ngoại giao mới mang tên ‘Slovakia – Việt Nam’. Từ tháng Tư đến nay, phiên tòa của Tòa án Đức xử Nguyễn Hải Long –nghi can tham gia đường dây bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Berlin, đã bất thần bùng phát một thông tin liên đới một cấp cao hơn rất nhiều: Slovakia đang làm việc với phía Đức để xác minh khả năng ông Tô Lâm, Bộ trưởng Công an Việt Nam, đã sử dụng chuyến thăm của mình đến nước này hồi tháng Tám năm 2017 để làm bình phong bắt giữ Trịnh Xuân Thanh. Nếu trong thời gian tới, phía Slovakia tổ chức điều tra làm rõ và xác định được nghi vấn của cơ quan an ninh Đức về vụ ‘Tô Lâm làm bình phong?’ là đúng, phản ứng tối thiểu của Chính phủ Slovakia đối với VNsẽ là hạ cấp mối quan hệ ngoại giao và thương mại mà được xem là ‘tốt đẹp’ trước đây, cùng lúc có thể chấm dứt hoàn toàn ý định hỗ trợ Việt Nam để vận động EVFTA. Và nếu xảy ra hậu quả về EVFTA như thế, Slovakia sẽ là

quốc gia thứ hai, sau Đức, khiến chính thể độc đảng ở Việt Nam mất hẳn 2 phiếu trên cung đường đầy gai nhọn hoa hồng dẫn đến một EVFTA ‘cứu tinh’. Cuộc khủng hoảng Slovakia– Việt Nam nếu xảy ra còn chắc chắn làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa người đồng hương của Slovakia là Cộng hòa Séc với VN. Vào năm 2017, không chỉ trục xuất vài cán bộ ngoại giao của Đại sứ quán Việt Nam tại Đức về nước, Nhà nước Đức còn thẳng tay tuyên bố tạm thời đình chỉ quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam vào tháng 10-2017 và một tháng sau đã thông báo ngừng luôn hiệp định về miễn trừ visa đối với quan chức Việt Nam đi công tác ở Đức. Cho đến nay, phía Đức vẫn tỏ ra rất kiên quyết trong xử lý vụ ‘bắt cóc Trịnh Xuân Thanh’ và không hứa hẹn bất kỳ tương lai nào cho EVFTA. Từ sau vụ “bắt cóc Trịnh Xuân Thanh”, đã và đang diễn ra một chuyển biến trong quan điểm của châu Âu đối với Việt Nam: nếu trước đây EU thường xuyên hỗ trợ chính quyền Việt Nam nhiều khoản viện trợ không hoàn lại để ‘cải cách thể chế’ và trút vào cái túi không đáy của khối hội đoàn ‘cánh tay nối dài của đảng’, thì từ năm 2016 trở đi, viện trợ của EU cho chính quyền Việt Nam đã ít hẳn. Thay vào đó, có tin cho biết EU đang dự định sẽ tài trợ một số kinh phí cho các tổ chức xã hội dân sự độc lập ở Việt Nam vì những tổ chức này hoạt động khách quan hơn và phục vụ cho quyền lợi của người dân một cách thực chất.

Ghi chú thêm từ VOA 16-05-2018: Cuộc gặp giữa các nhà ngoại giao Hoa Kỳ và EU với các nhà bất đồng chính kiến tại thành phố Hồ Chí Minh diễn ra một ngày trước khi Hoa Kỳ và Việt Nam mở vòng Đối thoại Nhân quyền lần thứ 22 tại thủ đô Washington hôm 16-5-2018.  nhân

Số 292 Trang

21


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

An ninh nhân dân là gì? Tính chất pháp lý của các tổ chức bán chính thức, hoặc hoàn toàn không chính thức như dân phòng, bảo vệ dân phố, hiệp sĩ đường phố cũng đã được nêu lên từ khá lâu. Vào năm 2010, trên trang mạng Boxit Việt Nam do một số nhân sĩ trí thức chủ trương, có bài viết nhan đề Cơ sở pháp lý nào cho các lực lượng dân phòng trong các đô thị hiện nay? Tác giả Hà Đình Sơn, sau khi tìm hiểu các bộ luật về quốc phòng của VN, đã thấy rằng lực lượng dân phòng không nằm trong bất cứ biên chế của lực lượng vũ trang, lực lượng công an của quốc gia. Ngoài ra tác giả còn thấy rằng do thiếu những kiến thức về luật pháp, đã có chuyện lực lượng dân phòng phạm phải những hành động phi pháp đối với dân chúng. Trả lời chúng tôi từ Bình Dương, một người tên Hải, thuộc đội “hiệp sĩ Bình Dương” nói rằng về mặt pháp luật thì không có biên chế nào cho đội này cả, nhưng đội được sự quan tâm của các cấp chính quyền và cơ sở đảng CS tại địa phương. Luật sư Lê Công Định giải thích cho chúng tôi nguyên nhân của việc hình thành các lực lượng không chính thức trong lĩnh vực thực thi pháp luật tại Việt Nam dưới chế độ của những người cộng sản: “Đó là do suy nghĩ từ thời xa xưa của họ, cái khái niệm an ninh nhân dân. Từ rất lâu, kể cả trong thời kỳ mà họ còn kháng chiến chống người Pháp, người Mỹ, thì họ đã xây dựng một mạng lưới gọi là an ninh nhân dân, tức là những người tự nguyện làm những công việc có tính cách bảo vệ trật tự công cộng, hoặc làm theo chỉ thị của chính họ, trong việc bảo vệ sự an toàn của 1 cơ sở đảng chẳng hạn.” Theo Luật sư Định, mạng lưới an ninh nhân dân này giúp cho nhà cầm quyền thu thập thông tin trong dân chúng. Cũng như tác giả Hà Đình Sơn, ông Lê Công Định cho rằng những tổ chức không chính

thức như vậy thiếu những kiến thức về pháp luật, sẽ dẫn tới việc vi phạm quyền tự do của người khác, và điều quan trọng hơn, theo ông là sẽ làm xã hội đi thụt lùi trên phương diện pháp luật: “Những hiệp sĩ đường phố cũng chỉ là những công dân bình thường, họ hoàn toàn không có tư cách công chức hay viên chức trong bộ máy chính quyền, vậy họ lấy cơ sở nào để cho phép mình được tự vệ theo cái hướng là tấn công những người mà họ đang nhận định là vi phạm pháp luật? Nếu chúng ta duy trì một cái não trạng như vậy thì có thể kéo xã hội Việt Nam trở lại vào một thời kỳ xa xôi trong lịch sử, trong đó là một xã hội vô chính phủ, vô luật pháp, thì người ta tha hồ trả đũa những hành vi mà người ta cho rằng đang xâm phạm lợi ích cá nhân của mình một cách bất chấp là nhà cầm quyền có tồn tại hay không ?” Sau khi sự việc hai thành viên của hội “hiệp sĩ đường phố” tại Sài Gòn bị giết chết, đã có rất đông ý kiến phản đối sự tồn tại của những tổ chức phi chính thức này, vì nó không phải là sự thể hiện của một nhà nước pháp quyền. Trên báo mạng Tuần Việt Nam có bài Xã hội pháp quyền phải quản lý bằng pháp luật chứ không phải bằng nghĩa khí của tác giả Nguyễn Anh Thi. Tác giả có trích lời ông Đinh Thế Hưng của Viện Nhà nước và pháp luật, cho rằng việc cổ vũ các "hiệp sĩ" rồi nhân rộng điển hình thành phong trào, sẽ khiến cho người ta có cảm giác xã hội quay về thời kỳ chưa có nhà nước khi công lý và trật tự trông chờ vào cá nhân xuất chúng và rất gần với cách hành xử theo kiểu tự xử hoang dã. Nhưng cũng có những ý kiến cho rằng nên giúp đỡ và hỗ trợ cho các nhóm “hiệp sĩ đường phố”, như ý kiến của đại biểu quốc hội Đặng Thành Phong trả lời cho báo mạng Một Thế Giới. Trong đó có sự thiết lập điều mà ông gọi là hành lang

pháp lý cho các nhóm này. Tương tự như vậy, Luật sư Nguyễn Văn Hậu, Chủ tịch Đoàn luật sư Thành phố Hồ Chí Minh nói với đài RFA rằng cần một thiết chế pháp luật cho những hội nhóm này. Hai ý kiến tạo nhiều phản ứng nhất là của Bí thư Thành ủy Nguyễn Thiện Nhân, và Chủ tịch Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh Nguyễn Thành Phong. Ông Nguyễn Thiện Nhân cho rằng cần trang bị áo giáp cho các “hiệp sĩ đường phố”, còn ông Nguyễn Thành Phong cho rằng công an cần đi bảo vệ những “hiệp sĩ” này. Luật sư Lê Công Định nhận xét: “Cả hai ông này đều thể hiện một kiến thức tôi tạm gọi rất là thấp, bởi vì họ không hiểu được rằng hiệp sĩ đường phố chỉ là một tổ chức tự phát, duy trì nó có nghĩa là chúng ta đang chống lại nền tảng pháp luật của xã hội này.” Lạm dụng quyền lực và quan niệm về luật pháp Ngoài chuyện lạm dụng quyền lực do không hiểu biết, như tác giả Hà Đình Sơn và Luật sư Lê Công Định đã nêu ra, blogger Huỳnh Công Thuận tại Sài Gòn còn cho chúng tôi biết rằng việc gia nhập các đội “hiệp sĩ” đối với nhiều người là để được có quan hệ với lực lượng công an, từ đó có thể có được những ưu đãi, đặc biệt là việc gia nhập hộ khẩu ở các thành phố lớn. Một số người đã tìm thấy trên mạng xã hội mối liên hệ giữa nhóm “hiệp sĩ đường phố” tại Sài Gòn và nhóm một số người đã hành hung bà Lê Mỹ Hạnh, một người hoạt động xã hội, vào tháng 5-2017. Từ đó đưa đến những lời đồn đoán rằng cơ quan công an, an ninh có thể sử dụng các nhóm “hiệp sĩ đường phố” vào mục đích trấn áp những người bất đồng chính kiến. Chúng tôi đặt vấn đề này với Ls Lê Công Định: “Điều đó là quá tệ, nhưng nếu có điều đó thì tôi cũng không ngạc nhiên lắm là bởi vì trước sau gì họ cũng sử dụng đến biện pháp đó thôi, vì chúng ta thấy rằng bây giờ cái việc tấn công vào những người bất đồng chính kiến, tấn công vào nhà thờ, chùa chiền, công an đều sử dụng những tổ chức côn đồ, tất nhân

Số 292 Trang

22


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

nhiên hiệp sĩ đường phố không phải là côn đồ, nhưng rõ ràng bây giờ công an đang sử dụng côn đồ để tấn công những người bất đồng chính kiến, điều đó đã xảy ra rồi, đang xảy ra và ngày càng gia tăng.” Hình ảnh những cuộc đàn áp biểu tình chống Trung Quốc, hay vì môi trường trong những năm gần đây cho thấy bên phía lực lượng đàn áp có nhiều sắc phục khác nhau, trong đó có lực lượng dân phòng, bảo vệ khu phố, và cả lực lượng Thanh niên Xung phong, một tổ chức chủ yếu lo về hoạt động sản xuất. Trong văn liệu của Đảng Cộng sản từ khi bắt đầu nắm chính quyền đến nay, người ta cũng thường thấy cụm từ “lực lượng quần chúng” trong nhũng vụ bắt bớ thời Cải cách Ruộng đất 1955, hay trong những vụ xung đột với giáo dân Công giáo miền Trung mới đây. Bình luận về quan điểm luật pháp của đảng Cộng sản, Tiến sĩ Hà Sĩ Phu, nhà bất đồng chính kiến hiện sống tại Đà Lạt nói với chúng tôi: “Cái suy nghĩ nguyên thủy của người cộng sản xuất phát từ cái lý thuyết đó, cái thể chế đó, mà tôi nghĩ cái câu của ông Phạm Văn Đồng là điển hình nhất. Khi ông Nguyễn Mạnh Tường nói với ông ấy rằng thưa Thủ tướng, chỉ huy cơ quan hành pháp thì điều chính yếu phải nghĩ tới một bộ luật văn minh, thì ông ấy trả lời rằng luật để làm gì, để nó trói tay mình à.” Ông Phạm Văn Đồng là Thủ tướng của chính quyền cộng sản từ năm 1947 đến 1987. Ông Nguyễn Mạnh Tường là một luật sư tham gia kháng chiến chống Pháp, sau 1954 từng làm hiệu trường Đại học luật Hà Nội, nhưng sau đó bị loại ra khỏi guồng máy nhà nước miền Bắc VN, sống nghèo khổ đến cuối đời. Hiện nay Bộ Công an VN đang tiến hành cải cách bộ máy, được cho là để có hiệu quả hơn. Chúng tôi đặt câu hỏi với Luật sư Lê Công Định rằng liệu điều đó sẽ tăng tính chất pháp quyền của việc thi hành pháp luật tại VN hay không, ông trả lời rằng không chắc điều đó vì việc cải tổ là nhằm mục đích chính trị phe nhóm, và vì ngân sách cạn kiệt. Trả lời báo chí ngay sau sự việc

hai “hiệp sĩ đường phố” bị tử nạn, Giám đốc sở Công an Thành phố Hồ Chí Minh, Đại tá Phan Anh Minh nói rằng cơ quan công an không quán xuyến hết việc trấn áp tội phạm và sẽ gặp khó khăn vì bị giảm biên chế tới đây.

MỘT “HIỆP SĨ ĐƯỜNG PHỐ” TẠI SÀI GÒN BỊ NHẬN DIỆN LÀ TAY CÔN ĐỒ ĐÁNH ĐẬP NGƯỜI BIỂU TÌNH Đoàn Hưng 18-05-2018 Trong những ngày vừa qua, dư luận trong nước bàn tán nhiều về vụ 3 “hiệp sĩ đường phố” bị kẻ cướp đâm chết tại Sài Gòn, với phần nhiều thái độ cảm thông. Nhưng mới hôm qua 17-05, dư luận mạng xã hội lại dấy lên một luồng ý kiến khác, khi phát hiện ra một những tên “hiệp sĩ” này là côn đồ được công an bảo kê (côn an), đã từng đánh đập dã man những người yêu nước tham gia biểu tình. Trên FB của nhiều nhà hoạt động đã đăng tải sự nhận diện của chị Dương Thị Tân, vợ cũ của nhà hoạt động Điếu Cày Nguyễn Văn Hải. Theo chị Tân, khi xem đoạn video có cảnh những “hiệp sĩ đường phố” đi quyên tiền cho những gia đình của những người vừa bị cướp giết hại, chị nhận ta tên Sin Nguyễn, một trong những tay côn an đã từng đàn áp chị và những người biểu tình phản đối Formosa ở Sài Gòn vào năm 2016. Chị Tân viết trên FB: “…Ngày 8-5-2016, ngày mà cả nước sục sôi với Formosa xả thải giết chết biển Việt Nam. Rất nhiều người đã bị đám tay sai bắt bớ, đánh đập, trong đó có tôi. Chính cái mặt này, cái tay này đã táng thẳng vào mặt tôi khi chúng lùa tôi lên xe buýt, cùng với nhiều người rồi chở đến sân vận động Hoa Lư. Sau khi đến nơi, lùa mọi người xuống hết, chúng giữ lại một mình tôi trên xe. Cũng chính cái mặt này, hai con mắt trợn trừng, cũng chính cái tay kia xỉa xỉa vào mặt tôi, giọng nó gằn lại: Tao sẽ tìm đến nhà mày, tao sẽ giết từng người một trong gia đình mày… Với tôi có thể quên

nhiều thứ, nhưng với kẻ đòi giết từng người trong gia đình mình thì chắc đời này, kiếp này, không thể nào quên...” Trên FB của Nhạc Sĩ Tuấn Khanh có đoạn viết: “…Người ta gọi anh này là hiệp sĩ đường phố, tức loại người hùng trừ gian diệt ác, là batman hay spiderman trong trí tưởng huy hoàng của con người. Nhưng thực tế, anh Sin Nguyễn (tên của “hiệp sĩ”) là người tham gia tích cực trong vai trò tay sai, bắt và đánh đập những người biểu tình chống Formosa gây ô nhiễm vào những ngày tháng 5-2016. Sin là người đã đấm liên tiếp vào mặt chị Dương Thị Tân, một người phụ nữ đáng tuổi mẹ của Sin. Lúc đó, khi chị Tân đang trên xe bus, bị đưa về sân Hoa Lư, Sin “hiệp sĩ” đã đánh chị để thị uy và lập công với một loạt công an trên xe. Sin nói mình là đội trưởng của “hiệp sĩ”, và là bạn của Phan Hùng, một loại “hiệp sĩ” khác đã ập vào nhà riêng của cô Lê Mỹ Hạnh ở Saigon và đánh đập, quay phim bỏ lên mạng để khoe thành tích, thỏa mãn thú tính. Cám ơn Sin, lịch sử của “hiệp sĩ” trên đất nước này thật rõ ràng trong sắc màu ấy. Màu của bọn tay sai cặn bã…”. Phan Hùng là tay côn an đã tham gia và quay video tung lên mạng vụ hành hùng dã man nhà hoạt động Lê Mỹ Hạnh vào ngày 2-5-2017, đã gây phẫn nộ một thời gian dài. Dư luận xã hội nay đã bớt cảm tình dành cho những “hiệp sĩ” sau khi những thông tin này được tiết lộ. SBTN Ghi chú thêm: Hiện trường vụ án xảy ra cách trụ sở CA phường 10, quận 3 khoảng 20m nhưng người dân nơi đây không thấy có lực lượng chức năng nào tiếp ứng kịp thời. Dù trước ki xảy ra án mạng, 2 bên (nhóm “hiệp sĩ” và băng trộm) đã giằng co một lúc. Một số trang FB cho biết “CA từ chối giúp đỡ khi nhận được cầu cứu của người dân”. CA “lý giải” sự từ chối tiếp ứng vụ việc với lý do: “thời điểm đó cán bộ CA phường và tổ dân phố lo làm nhiệm vụ canh gác nghĩa trang”. Nghĩa trang này là nghĩa trang Hồi giáo số 360C CMT8 là nơi bị nhà cầm quyền thành Hồ cưỡng chế cách đây không lâu, cũng là nơi cách vụ án nói trên không xa. Theo Dân Làm Báo nhân

Số 292 Trang

23


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Phát triển Thủ Thiêm thành một trung tâm mới của Sài Gòn là một chính sách quốc gia. Bản qui hoạch được Thủ tướng Chính phủ, khi ấy là ông Võ Văn Kiệt, một nhà lãnh đạo am hiểu và tâm huyết với sự phát triển của Sài Gòn, phê duyệt. Vì sao qui hoạch ấy của Thủ tướng lại bị UBNDTP táo bạo điều chỉnh, thay đổi? Và vì sao những thay đổi vượt quá thẩm quyền ấy lại được ông Ng. Tấn Dũng, sau này là Thủ tướng chuẩn phê theo một trình tự hành chính khá đặc biệt? Chính những điều chỉnh thay đổi táo bạo ấy là nguyên cớ để xuất hiện cả chục ngàn dân oan với những hệ lụy xã hội và chính trị vô cùng phức tạp. Có thể cần đến một cuộc điều trần ở Quốc hội với các vị lãnh đạo của TP.HCM để tìm kiếm câu trả lời không đơn giản này. Cũng có ý kiến đòi khởi tố điều tra những sai phạm trong quá trình thực thi bản qui hoạch do Thủ tướng Võ Văn Kiệt phê duyệt. Việc lãnh đạo TP ký duyệt mức giá siêu khủng (1000 tỷ/1km) xây dựng 12 km đường nội bộ cho dự án của một doanh nghiệp là một cơ sở truy tìm kẻ tham nhũng lấp ló đằng sau những cách phù phép táo bạo. Hay cách mà những tấm bản đồ qui hoạch bị cho là đã mất tích từ chính các văn phòng có trách nhiệm triển khai, thực thi nó dường như đã tiếp thêm không khí cho mồi lửa chống tham nhũng vừa bén. Nhưng Thủ Thiêm đang bật ra không chỉ tiếng khóc uất ức vì bất công. Càng nhận ra sự thật bất công lại càng thêm uất ức. Nền dân chủ triệu lần hơn của chúng ta cũng khóc tràn với người dân Thủ Thiêm. Và cũng chỉ có khóc. Hơn 15 ngàn số phận trong đằng đẵng cả chục năm trời bị buộc làm dân oan trong khi TPHCM của họ có trong tay tất cả công cụ để bất bình sớm được nhìn thấy. Thậm chí, với tất cả thiết chế hiện hữu, bằng ký ức về truyền thống đấu tranh chống áp bức, bất

công ở SG, nhiều người không thể tin nổi lại diễn ra tình cảnh dối trời lừa dân táo tợn đến mức như vậy. Phát triển Thủ Thiêm, tăng trưởng đang được tạo ra bởi nền kinh tế dân oan. Khoảng chênh lệch giữa giá đền bù, chi phí đầu tư hạ tầng và giá nhà đất do chủ đầu tư dự án bán ra được viện dẫn như phần giá trị tăng thêm mà dự án phát triển mang lại. Tham nhũng không chỉ đơn giản là các chi phí mà nhà kinh doanh được dự phần vào dự án. Hay thậm chí là việc cắt xén đơn giá, diện tích đền bù. Diễn biến tấm bản đồ Thủ Thiêm gay cấn không chỉ vì một quyết định của Thủ tướng bị làm cho mất tích. Sức mạnh công luận và các thiết chế dân chủ dường như cũng đã lưu lạc. Tấm bản đồ qui hoạch mất tích hay chính nền dân chủ đã mất tích? Quyền lực chính trị đang chi ra không chỉ tài nguyên công, hay thậm chí là ngân sách để đổi lấy phát triển. Cái phần chi chưa từng định lượng, ít được đo đếm là quyền tự do dân chủ của người dân. Ở bề nổi nó có thể thống kê được từ các thiệt hại của người dân phải chịu đựng, mất mát trong đằng đẵng quãng đời dân oan. Thêm vào nó là chi phí vận hành các thiết chế dân chủ kém hiệu quả hiện có. Tham nhũng, trong câu chuyện Thủ Thiêm không thể chỉ đo bằng giá trị tài sản của người dân bị tước đoạt hay trị giá các chi phí mà nhà nước chi ra hoặc bị thất thoát để thực thi qui hoạch.

Chưa cần soi các tài sản nổi chìm, hoạn lộ của Tất Thành Cang đến từ đâu nếu không phải từ việc che lấp nỗi bất bình của người dân. Thành tích chính trị để T.T.Cang trở thành một cán bộ cấp chiến lược, chính yếu có phải là con số hơn 15.000 hộ dân oan Thủ Thiêm tuyên bố thẳng thừng không còn tin tưởng cán bộ nào từ quận tới TP? Những thiệt hại của người dân cả chục năm đằng đẵng làm dân oan chưa bao giờ có trong bảng tính đội giá công trình, dự án. Nhưng nếu những thiệt hại ấy được toà án định lượng để phán quyết phải bồi thường thì có thể kẻ bịt mồm nền dân chủ phải run tay. Dân chủ như đất đai vậy, cũng là một loại tài sản mà những kẻ có quyền đang quá dễ dàng chiếm đoạt. Loại tài sản ấy đang tạo ra lợi nhuận siêu ngạch của nghề làm vương làm tướng. Những kẻ cướp ở Thủ Thiêm, một tay cướp đất cướp nhà, một tay bóp chẹt quyền dân chủ tự do của người dân. Dân chủ, từ thực tế Thủ Thiêm, là một loại vốn liếng thực sự cho phát triển. Nó hay bị kẻ có quyền ngoe nguẩy phủi tay. Nhưng nó cũng chưa được chính người dân giữ gìn đúng mức. Những thông tin ban đầu cho thấy, Thủ Thiêm có thể là một bê bối chính trị không chỉ ở phạm vi địa phương. Nó làm hiện rõ con đường thăng quan phát tài của một bộ phận cán bộ lãnh đạo là con đường giành lấy địa vị áp bức nhân dân của giai cấp thống trị. Cuộc dọn dẹp Thủ Thiêm vì vậy có thể sẽ định nghĩa lại tính chính đáng của nền chính trị do đảng cộng sản lãnh đạo.

Tháng 05-2018. Trong tuần đầu tiên của vụ ‘khủng hoảng Thủ Thiêm’, đã có dấu hiệu khá rõ về ‘cả hệ thống chính trị vào cuộc’, không chỉ liên quan vụ biến mất Bản đồ gốc quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm, mà còn ‘hồi tố’ toàn bộ quá trình xây dựng quy hoạch, trình duyệt phê chuẩn và triển khai bồi thường, giải tỏa và cưỡng chế tại khu vực này. Tuần đầu tiên bùng nổ nhân

Số 292 Trang

24


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San Tuần đầu tiên bùng nổ Trong tuần đầu tiên đó, vụ Thủ Thiêm đã được xới tung lên và trở nên ồn ào một cách đầy chủ ý. Báo chí nhà nước ồ ạt vào cuộc và tung tin bài như thể vô số bất công của vụ Thủ Thiêm mới được phát hiện lần đầu tiên. Nhiều quan chức của TP.HCM và bộ ngành liên quan vội vã lên tiếng thanh minh để tránh trách niệm của quá khứ và hiện tại… Cũng khá nhanh chóng, đã có những tờ báo chỉ mặt điểm tên các quan chức đứng đầu bảng về liên đới trách nhiệm phê duyệt quy hoạch Thủ Thiêm trong quá khứ: Nguyễn Văn Đua - Phó chủ tịch ủy ban nhân dân TP.HCM, Lê Thanh Hải - Chủ tịch TP.HCM và sau đó là Bí thư thành ủy TP.HCM. Nguyễn Văn Đua bị ‘tố’ là đã ký một quyết định về quy hoạch Thủ Thiêm mà đã vượt quyền khi phủ nhận cả quyết định trước đó của Thủ tướng chính phủ. Nguyễn Văn Đua, mà trong giới quan chức thường gọi là ‘Anh Ba Đua’, là người ‘trưởng thành’ từ Đoàn Thanh niên Cộng sản, từng được kỳ vọng là một chính khách trong sáng và tâm huyết. Nhưng sau khi từ Phó chủ tịch thành phố trở thành Phó bí thư thường trực thành ủy TP.HCM vào thời Lê Thanh Hải làm bí thư, ‘Anh Ba Đua’ đã nắm khối an ninh nội chính và mau chóng trở thành một ‘sát thủ’ đối với giới hoạt động dân chủ nhân quyền ở Sài Gòn. Nhiều trận đàn áp, bắt bớ người hoạt động nhân quyền đều in đậm dấu ấn của ‘Anh Ba Đua’. Vào ngày Nhân quyền quốc tế 10-12-2013, trong khi các nhà hoạt động nhân quyền đang tụ tập ở công viên Quách Thị Trang tại trung tâm quận Nhất để tổ chức kỷ niệm trong vòng vây của hàng trăm nhân viên công an, thì hàng chục bịch mắm tôm từ tứ phía ào ạt ném vào đám đông kỷ niệm. Rất nhiều người đã bị dính mắm tôm, bốc mùi kinh khủng. Ngay sau đó, một số nhà hoạt động nhân quyền nhìn thấy từ một góc công viên, Nguyễn Văn Đua hiện ra giữa một đám công an. ‘Anh Ba Đua’ hỏi gấp ‘Bọn nó đâu?’, và đám công an chỉ thẳng vào những nhà hoạt động nhân quyền đang bị phủ từ đầu xuống chân bởi mắm tôm… Một số tờ báo nhà nước cũng đã bắt đầu chỉ đích danh Lê Thanh Hải vào thời còn là chủ tịch thành phố, đã ‘dọn đường’ cho việc thay đổi quy hoạch Thủ Thiêm giải tỏa lố sang 160 ha đất mà trước đó dùng làm khu vực tái định cư cho dân, đẩy đuổi thêm

nhiều ngàn người dân Thủ Thiêm khỏi nơi ở và cũng là chỗ sinh nhai duy nhất của họ. Chỉ sau 5 ngày từ thời điểm một phóng viên ‘vô tình’ đặt câu hỏi đối với Văn phòng Ủy ban nhân dân TP. HCM về việc tại sao không thấy tồn tại Bản đồ gốc quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm, ‘Đoàn đại biểu quốc hội TP.HCM’ - một cơ quan được xem là đại diện cho tiếng nói của các cử tri tại thành phố này - đã xuất hiện. Điều đáng nói, đây là lần đầu tiên ‘Đoàn đại biểu quốc hội TP. HCM’ đến làm việc một cách chính thức với dân oan Thủ Thiêm, cho dù khoảng thời gian khiếu nại và tố cáo của người dân nơi đây đã kéo dài suốt từ mười mấy năm qua mà chẳng có cơ quan chính quyền hay ‘đoàn đại biểu quốc hội’ nào thèm đoái hoài. Từ ‘đoàn đại biểu quốc hội’ đến đại án quốc gia? Đợt ‘đấu tố’ của báo chí nhà nước và cú nước rút thần tốc của ‘Đoàn đại biểu quốc hội TP.HCM’ là hai dấu hiệu mà từ đó có thể cho rằng vụ Thủ Thiêm đang bị ‘hồi tố’ và thậm chí còn có thể trở thành một đại án quốc gia trong năm 2018. Cái cách báo chí nhà nước đăng bài ồ ạt như trên lại khá giống với vụ ‘xe Lexus’ của Phó chủ tịch Hậu Giang Trịnh Xuân Thanh - cũng được báo chí làm đậm vào tháng 06 năm 2016. Tháng Sáu ấy lại được đặc thù bởi ‘việc cần làm ngay’ của Nguyễn Phú Trọng. Phải chăng Nguyễn Phú Trọng đang đi một nước cờ chưa từng có kể từ lúc khởi động chiến dịch ‘đốt lò”: xới tung hồ sơ một vụ việc gây ảnh hưởng diện rộng đối với dân chúng và do đó vừa diệt cả quan chức tham nhũng cấp ‘tập đoàn quân’, vừa thu hồi tài sản tham nhũng, vừa được tiếng lo cho dân? Khởi đi từ vụ ‘mất bản đồ Thủ Thiêm’, hiện tượng ‘Đoàn đại biểu quốc hội TP.HCM’ đang cho thấy có thể sẽ dẫn đến một đại án quốc gia về tham nhũng, trực chỉ ‘gia tộc Lê Thanh Hải’ và phe cánh chính trị mà quan chức ‘đại gia tư bản đỏ’ này đã dày công gây dựng từ vài chục năm qua ở Sài Gòn. Chỉ từ đầu tháng Ba đến nay, đã có 3 người thân của Lê Thanh Hải bị ‘lên thớt’: Lê Tấn Hùng - em ruột ông Hải - với vụ chi khống 13,3 tỷ đồng, Lê Trương Hải Hiếu - con trai ông Hải - với vụ ‘có con ngoài giá thú không báo cáo với tổ chức đảng’ và gần đây nhất là Tất Thành Cang. Tất Thành Cang -Phó bí thư thường trực TP.HCM- sẽ chắc chắn mất chức vì chỉ đạo vụ công ty Tân

Thuận của Thành ủy TP. HCM bán trái phép 32 ha đất Nhà Bè cho tư nhân. Khi con bài này bị ‘cháy’, Lê Thanh Hải sẽ mất đi một lá chắn mạnh nhất trong Thành ủy TP. HCM, và do vậy ông Hải sẽ phải đối mặt với rủi ro lớn hơn hẳn khi bị kiểm tra, thanh tra và điều tra trong thời gian tới. Theo kế hoạch, sau khi tiếp xúc dân oan Thủ Thiêm và kiểm tra lại hồ sơ khiếu nại tố cáo, ‘Đoàn đại biểu quốc hội TP.HCM’ sẽ báo cáo vụ việc này cho Quốc hội - dự kiến sẽ bắt đầu kỳ họp quốc hội từ ngày 20-5 tới. Khác với vụ Trịnh Xuân Thanh, vụ Thủ Thiêm không chỉ được khởi phát bằng dấu ấn của ‘báo nói’, mà còn là hoạt động tiền trạm của cơ quan dân cử. Người ta cũng còn nhớ là vào ngày 8-12-2017 khi Đinh La Thăng bị bắt, ngay trước đó đã diễn ra động tác Ủy ban Thường vụ Quốc hội tiến hành bãi miễn tư cách đại biểu quốc hội của ông Thăng. Cứ theo cách đó, vụ việc Thủ Thiêm có thể được đẩy lên tầm mức quốc gia, nhưng không phải được khởi động ngay bằng hoạt động thanh tra, kiểm tra hay điều tra, mà bằng ‘tiếng nói dân cử’. Một khả năng có thể là sau khi nghe báo cáo của ‘Đoàn đại biểu quốc hội TP.HCM’, Quốc hội - mà cụ thể là Ủy ban Thường vụ quốc hội sẽ đặt vấn đề cần có một văn bản hoặc quan trọng hơn hẳn là một nghị quyết để yêu cầu chính phủ phải ‘vào cuộc’ nhằm thanh tra toàn diện vụ quy hoạch và đền bù giải tỏa ở Thủ Thiêm để ‘chống tham nhũng’ và ‘lấy lại niềm tin của nhân dân’. Và sau thanh tra có thể sẽ là điều tra, tức vụ việc Thủ Thiêm sẽ được chuyển sang chân Bộ Công an… Tuần tiếp theo im bặt Trong những ngày này, chắc chắn không ít dư luận người dân và công chức đang ủng hộ Nguyễn Phú Trọng trong chiến dịch truy quét tham nhũng ở Thủ Thiêm. Tuy nhiên, cái tuần tiếp theo im bặt của báo chí đã khiến người dân lại lờ mờ nhìn thấy bóng dáng một nhóm quyền lực và lợi ích khổng lồ nào đó đứng đằng sau, hoặc sát bên cạnh chiến dịch này, thậm chí sát cạnh ông Trọng. Sau tuần đầu tiên với hiện tượng các tờ báo nhà nước được bật đèn xanh và do đó được ‘mở miệng’ gần như không hạn chế và một vài facebooker ẩn danh liên tiếp tung bài ‘đánh’ phe nhóm Lê Thanh Hải, sang tuần tiếp theo đã xảy ra một hiện tượng kỳ lạ: cũng báo chí nhà nước và cũng những tờ báo vừa lên tiếng nhân

Số 292 Trang

25


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San mạnh mẽ nhất về vụ Thủ Thiêm, đã im bặt như thể bị ai đó khóa miệng. Vào cuối tuần đầu tiên của vụ Thủ Thiêm, có tin Trưởng ban Tuyên giáo trung ương Võ Văn Thưởng đã vào Sài Gòn làm việc và yêu cầu báo chí ngừng đăng bài về vụ này. Một lần nữa kể từ sau vụ Formosa, ‘nền báo chí cách mạng’ cùng hơn 800 tờ báo như thể bị một cái bạt tai ‘rọ mõm’. Trong vụ Formosa, báo chí nhà nước cũng bị Ban Tuyên giáo trung ương ‘khóa miệng’ sau khoảng một chục ngày ‘xả xú-páp’. Cũng đang có dấu hiệu chính quyền TP. HCM xin trung ương ‘xử lý nội bộ’. Còn Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa tổ chức một cuộc họp về vụ Thủ Thiêm với kết luận rất nước đôi và rất yếu ớt, như thể ông Phúc đang cố che chắn cho một nhóm lợi ích nào đó đã ‘ăn đất’ ở cái vùng đất đã chứng kiến không ít oan hồn dân oan phẫn uất này. Nhóm đó là nhóm nào, gồm những ai? Nhóm quyền lực - lợi ích này có lợi dụng chiến dịch ‘đốt lò’ của Nguyễn Phú Trọng để ‘tống tiền’ nhóm quyền lực - lợi ích cũ của Lê Thanh Hải? Bởi một kịch bản mà nếu trở thành hiện thực thì người dân sẽ phải dìm chút hy vọng còn lại vào Nguyễn Phú Trọng xuống tận đáy: sau khi đã có kết quả kiểm tra hoặc thanh tra, một thế lực chính trị - lợi ích sẽ lấy kết quả đó để tống tiền và ngã giá với những quan chức sắp bị tống vào ‘lò’. Lối thoát duy nhất của những quan chức tham nhũng là phải ‘ói ra’, tức phải nhả ra nhiều lô đất vàng tại khu vực Thủ Thiêm cho nhóm lợi ích mới với giá cực thấp hoặc ‘cho không’. Nếu chịu ‘ói ra’, sẽ chẳng có quan chức ‘ăn đất’ nào phải trả giá, hoặc cùng lắm chỉ bị ‘cách hết mọi chức vụ trong quá khứ’ như một động tác ma mị đối với dân chúng. Và cũng chẳng có đồng tiền bồi thường nào đến tay dân oan, mà tất cả sẽ chui vào túi của những kẻ tống tiền. Phải chăng vào khoảng thời gian báo chí bị ‘khóa miệng’, một nhóm quyền lực - lợi ích mới đang bí mật đàm phán với nhóm quyền lực - lợi ích cũ để ‘chuyển giao với giá rẻ’ một phần lớn hoặc toàn bộ đất vàng ở Thủ Thiêm? Liệu Nguyễn Phú Trọng có biết âm mưu đó?

Một lần nữa sau chỉ đạo ‘mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất về cả phía Bắc lẫn phía Nam’, Thủ tướng VN Nguyễn Xuân Phúc lại có dấu hiệu ‘đi hàng hai’, nếu không muốn nói là ‘che chắn’, trong chỉ đạo xử lý vụ ‘khủng hoảng Thủ Thiêm’. Ngày 15-5-2018, tại trụ sở Chính phủ, Thủ tướng Phúc cùng các phó thủ tướng là Trương Hòa Bình, Trịnh Đình Dũng và Trưởng ban Tuyên giáo trung ương Võ Văn Thưởng đã chủ trì cuộc họp với các bộ, ngành liên quan, Ủy ban nhân dân TP. HCM bàn về việc xử lý khiếu nại, tố cáo của người dân về dự án Khu đô thị mới Thủ Thiêm. Kết thúc cuộc họp, ông Phúc đã kết luận: “Dự án này đã được cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt phê duyệt bằng Quyết định 367/TTg năm 1996. Dự án này đã điều chỉnh quy hoạch. Chính phủ nhất quán với chủ trương đã được cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã quyết định, theo đề nghị của TP. HCM là mong muốn xây dựng 1 khu đô thị hiện đại, là một công trình trọng điểm về kinh tế, xã hội của TP. HCM. Dự án này có diện tích đất thu hồi rất lớn liên quan đến hàng ngàn hộ dân. Với nỗ lực của TP. HCM và sự ủng hộ tích cực của người dân, công tác giải phóng mặt bằng đến nay đã đạt 99%”. Tuy có đề cập đến Quyết định 367 của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, nhưng ông Phúc lại không có bất kỳ khẳng định nào về việc quyết định phê duyệt quy hoạch này là cơ sở pháp lý duy nhất cho Khu đô thị mới Thủ Thiêm. Mới đây, báo chí đã phanh phui ra vụ Phó chủ tịch chính quyền TP. HCM Nguyễn Văn Đua đã ký một quyết định vào năm 2005 ‘thay thế quyết định của thủ tướng chính phủ’, nghĩa là phủ nhận một phần nội dung của Quyết định 367 của Thủ tướng Võ Văn Kiệt và ‘dọn đường’ cho việc giải tỏa lố đến 160 ha đất ở Thủ Thiêm, đẩy hàng chục ngàn người dân nơi đây vào cảnh màn trời chiếu đất, không kế sinh

nhai và dẫn đến nhiều cái chết của người dân do quá phẫn uất vì bị chính quyền cưỡng chế đẩy đuổi và bắt bớ. Nhưng ông Phúc đã hoàn toàn không nói gì đến quyết định ‘thay thế’ của Nguyễn Văn Đua. Trong kết luận chỉ đạo của mình, Thủ tướng Phúc cũng hoàn toàn không đề cập một từ nào về số phận của tấm bản đồ gốc quy hoạch Thủ Thiêm được phê duyệt năm 1996. Mới đây, mạng xã hội và báo chí nhà nước đã phanh phui vụ biến mất kỳ lạ của tấm bản đồ trên, vì nó không thể được tìm thấy ở các cơ quan của TP. HCM như Văn phòng ủy ban, Sở Xây dựng, Sở Tài nguyên và Môi trường… cũng không thể tìm thấy ở các cơ quan trung ương liên quan như Bộ Xây dựng, Bộ Tài nguyên và Môi trường, Văn phòng chính phủ… Và có thể hiểu thế nào về kết luận của ông Phúc “Dự án này có diện tích đất thu hồi rất lớn liên quan đến hàng ngàn hộ dân. Với nỗ lực của Tp.HCM và sự ủng hộ tích cực của người dân, công tác giải phóng mặt bằng đến nay đã đạt 99%”? Phải chăng với kết luận trên, ông Phúc đã chấp nhận toàn bộ diện tích mà chính quyền TP. HCM đã giải tỏa cho đến nay là đúng pháp luật? Mà nếu việc giải tỏa là hợp pháp, tại sao lại có chuyện người dân Thủ Thiêm, dư luận xã hội và báo chí tố cáo chính quyền TP. HCM đã giải tỏa lố đến 160 ha như một động tác ‘cố ý làm trái’? Phải chăng Thủ tướng Phúc cũng đang ‘cố ý làm trái’? Trong kết luận của thủ tướng Phúc tuy có chỉ đạo các cơ quan liên quan kiểm tra làm rõ vụ khiếu nại tố cáo của người dân Thủ Thiêm, nhưng nội dung và cách thức chỉ đạo là quá chung chung và không mang tính quy trách nhiệm đối với một cơ quan cụ thể nào, trong khi vụ ‘khủng hoảng Thủ Thiêm’ đã kéo dài suốt hai chục năm trời và trở thành một trong nhân

Số 292 Trang

26


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

những điểm nóng khiếu tố đông người nghiêm trọng nhất ở VN. Với những chỉ đạo trên, ông Phúc đã ‘cố ý làm trái’, hay bản thân ông và cái ghế của ông đang phải chịu áp lực chính trị và áp lực của các phe nhóm lợi ích? Vào năm 2017, khi nổ ra vụ ‘khủng hoảng sân golf Tân Sơn Nhất’, Thủ tướng Phúc cũng đã ‘đi hàng hai’ khi chỉ đạo ‘mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất về cả phía Bắc lẫn phía Nam’, sau một chỉ đạo ‘chỉ mở rộng sân bay TSN về phía Nam’ của chính ông Phúc trước đó. ‘Phía Bắc’ chính là sân golf Tân Sơn Nhất – địa điểm có diện tích đến 157 ha mà nhóm lợi ích quân đội đã chiếm dụng đến hàng chục năm trời và đẩy sân bay Tân Sơn Nhất vào cảnh nạn kẹt cứng cả dưới đất lẫn trên trời. Có dấu hiệu ông Phúc đã chịu tác động không nhỏ của nhóm lợi ích quân đội trong vụ sân golf Tân Sơn Nhất, để đến tận bây giờ vụ khủng hoảng này vẫn còn lâu mới được xem là giải quyết một cách rốt ráo khi cái sân golf vẫn nằm chình ình ở đó, còn sân bay vẫn kẹt cứng vào bất kỳ thời điểm nào. Còn với kết luận về vụ Thủ Thiêm, hẳn là Thủ tướng Phúc đã không ‘hoàn thành nhiệm vụ’ với chỉ đạo của Tổng bí thư Trọng. Về ý đồ, hẳn là ông Trọng đang muốn ‘làm mạnh’ vụ Thủ Thiêm để lấy lòng dân và đồng thời triệt phá một nhóm quyền lực–lợi ích đã thao túng từ quá nhiều năm qua ở đất Sài Gòn. Nếu phía chính phủ của ông Phúc chỉ đạo xử lý vụ này quá sơ sài và có dấu hiệu bao che, chủ trương ‘đốt lò’ vụ Thủ Thiêm của ông Trọng sẽ bị phá sản và ông Trọng sẽ mất uy tín nghiêm trọng. Trong khi đó, trong dư luận xã hội đang dậy lên những đồn đoán về việc một doanh nghiệp tham gia đầu tư vào khu Thủ Thiêm và đã được hưởng lợi hơn 100 ha đất vàng bằng hình thức BT (đổi đất lấy hạ tầng cơ sở), nhưng lại xây dựng 4 con đường trong khu Thủ Thiêm với giá trên trời – hơn 1000 tỷ đồng mỗi cây số… là “người thân” của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. 

Những yếu tố mờ ám liên quan đến câu chuyện qui hoạch bán đảo Thủ Thiêm (quận 2, TP. HCM) thành Khu Đô thị mới giờ lại trở thành mờ mờ, ảo ảo. Tấm màn bất công chụp xuống đầu 15.000 gia đình cư trú ở bán đảo này suốt hai thập niên vừa qua, vừa được vén lên, nay đã thả xuống. Sau hai thập niên nhấp nhứ, hệ thống truyền thông chính thức nhập cuộc, lao vào đâm chỗ này, ngoáy chỗ kia trong hai tuần rồi đồng loạt rút lui có trật tự. Scandal qui hoạch Thủ Thiêm xẹp xuống không phải vì đã được giải quyết thấu đáo, có lý, có tình mà vì một tin nhắn. Tin nhắn đến vào cuối tuần vừa qua, nội dung được một số facebooker trích dẫn giống nhau: “Từ phản ánh dư luận, báo chí về Dự án Khu Đô thị Thủ Thiêm, TP. HCM, các cơ quan chức năng đang xem xét, xử lý theo quy định. Yêu cầu các cơ quan báo chí tạm dừng thông tin về vấn đề này. Cám ơn các anh chị”. Uất ức, bất bình nhưng không facebooker nào đang lận lưng chứng chỉ hành nghề báo chí đủ dũng khí tiết lộ, tin ấy do ai nhắn… Nhân dịp hệ thống truyền thông đồng loạt lùi lại, Hoang Hung – một facebook từng làm báo, đăng lại bài thơ “Con chó” của Tường Vân: Bảo ra đường. Ra đường. Bảo nằm gầm giường. Nằm gầm giường. Bảo sủa. Sủa. Bảo im. Im. Cứ thế triền miên. Một đời con chó! Hoàng Hưng nói thêm, vì đăng bài thơ đó mà cuối thập niên 1980, tập san Văn Học Và Dư Luận do ông cùng Nhật Tuấn thực hiện bị đình bản. Chuyện vừa xảy ra với scandal Thủ Thiêm khiến Hoàng Hưng thêm một lần đấm ngực ăn năn: Tôi đã từng làm chó. Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi. Qua trang facebook của Hoang Hung, Tuệ Nguyên cười khan, nhận định: Sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật giăng mắc khắp nơi, từ năm này qua năm khác thật ra là: “Sống và làm việc theo chỉ thị thôi!”. Ngọc Vinh một facebooker đang còn làm báo thì tự sự sáng nay, thấy facebook của một đàn anh đăng tấm ảnh chụp lại trang nhất của tờ Tuổi Trẻ, kèm nhận xét đầy mỉa mai: “Sự im lặng của bầy cừu” làm Ngọc Vinh thấy buồn. Đàn anh từng làm báo nhiều năm, biết hết “những ngóc ngách của nghề báo ở xứ này” mà còn nói vậy thì trách chi những người không làm báo, không hiểu nghề báo miệt thị báo giới nước nhà! Vinh nhắc cả đến trang facebook của Hoang Hung và bài thơ con chó rồi tự vấn: Từ bao giờ báo chí VN được ví với chó và cừu? Theo Vinh chắc là từ khá lâu, trước khi Tổng Biên tập một tờ báo công khai tự ví mình như chó. Vinh nêu thắc mắc với các động nghiệp rằng

họ có thấy, nhục nhã, xấu hổ không (?) rồi tự trả lời luôn là… rất có! Vinh bảo chính giới lãnh đạo đảng CSVN đã nhấn báo chí xuống bùn, đã hạ nhục “công cụ cách mạng” của họ trước nhân dân bằng những lệnh cấm đăng, cấm nói, vô lối và phi lý. Thủ Thiêm là sai phạm của hệ thống chính quyền địa phương, có nhiều yếu tố cho thấy một số viên chức lãnh đạo chính quyền TP. HCM đã câu kết với các đại gia địa ốc để “bỏ túi” tài sản của nhân dân. Thay vì khuyến khích báo chí hành động, điều động các cơ quan chống tham nhũng điều tra thì những người cai quản báo chí lại ra lệnh cho báo chí im lặng... Vinh gọi đó là kiểu lãnh đạo thiếu viễn kiến, không hề biết tới giá trị thật sự của nền báo chí tự do, lành mạnh, lấy sự thật làm tiêu chuẩn và thước đo đạo đức. Khi báo chí trở thành thành cừu và chó thì nền dân chủ mà dân chúng mong muốn vẫn còn xa tít tắp. Một quốc gia chỉ có lò và củi, chỉ có cừu và chó sẽ là một quốc gia bi đát không có tương lai. Nhiều người sử dụng mạng xã hội đã dẫn lại bài “Từ sự kiện Thủ ThiêmNhững bộ mặt nhà báo” của Lan Nguyên, đăng trên Trí Việt News –một tờ báo điện tử mới ra đời cách nay chừng một tháng. Lan Nguyên bình luận: Cánh nhà báo đang tự thú, tự hối, xỉa xói nhau và bị đám đông xỉa xói. Những nét chấm phá này –kể cả một số đông nhà báo chọn thái độ không bao giờ viết gì về nghề nghiệp trên Facebook– vô tình tạo nên bức tranh tổng thể về nghề báo, với nhiều bộ mặt. Có bộ mặt sầu thảm, đau đáu nỗi niềm làm nghề nhưng bị bó tay, bịt miệng. Có bộ mặt cau có giận dữ, chửi bới vung vít. Có bộ mặt của những người gió chiều nào cũng sống tốt, sáng xách cặp đi, tối xách cặp về, đều đặn lãnh lương. Không thiếu những bộ mặt câng câng thỏa mãn vì mới mua được miếng đất này, cổ phần kia với giá ‘thân hữu’. Lại có những bộ mặt đóng vai ‘nhà báo dũng cảm’, với những hợp đồng truyền thông béo bở, sẵn sàng dùng ngôn từ hạ cấp nhất để đấu tố đồng nghiệp bên đối phương! ‘Bức tranh’ những người ngoài nghề ‘vẽ’ dân làm báo trong mấy ngày qua, ôi thôi, rất, rất nhiều chê trách, sỉ nhục, không kể xiết. Nào là hèn, bút nô, ‘cho sủa mới được sủa’… Không phải tới tận bây giờ người ta mới nhận ra báo chí VN chỉ là công cụ của đảng và chính quyền. Tuy nhiên vụ T.Thiêm là một minh họa trực quan, dễ hiểu và hài hước nhất. Ai đời một sự kiện xảy ra ở sát trung tâm thành phố, liên quan đời sống cả mười mấy ngàn dân, nhiều người mất đất, mất nhà oan khuất, hàng nhân

Số 292 Trang

27


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San tấn đơn từ, vạn lời kêu khóc… mà chìm vào im lặng suốt mười năm? Ts Erik Harms, Đại học Yale (Mỹ) nói với tờ Zing: “Những người dân T.Thiêm đã bị (chính quyền –nv) phớt lờ và thường bị đối xử như thể họ không hề tồn tại. Ở đây có lẽ phải bổ sung rằng người dân Thủ Thiêm chẳng những không hề tồn tại dưới mắt nhà cầm quyền mà còn trở nên “vô hình” trước gần 1.000 tờ báo, tạp chí và hơn 17.000 nhà báo (thỉnh thoảng họ cũng có xuất hiện, lướt qua, trong vài bài báo hiếm hoi). Thế rồi đùng một cái, báo chí đồng loạt kêu khóc vang trời cho dân Thủ Thiêm, bài vở tới tấp không kịp đọc. Lan Nguyên kết luận: Đã là công cụ thì sẽ bị sử dụng. Chẳng qua việc sử dụng tùy thời, tùy nơi, tùy cách, có lúc khéo léo, kín đáo, có lúc lộ liễu, công khai. Đã là nhà báo, chắc chắn ai cũng biết ‘chức năng’ công cụ của mình. Người thì tặc lưỡi sống, người thì đành nương theo đó để làm được gì giúp ích được cho xã hội, cho người yếu thế thì làm, người thì lợi dụng nó để kiếm chác. Chỉ có bạn đọc có thể không nhận ra (trước đây) thôi. Dưới mắt Lan Nguyên, tin nhắn của Ban Tuyên giáo Ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN là: Khẳng định nối dài cho cái ý rằng, gần 1.000 tờ báotạp chí chỉ có một tổng biên tập và hơn 17.000 nhà báo chỉ có một bộ mặt - bộ mặt của Tuyên giáo. Phàm đã mang bộ mặt này thì người sang cũng như kẻ hèn, người chính trực lẫn kẻ gian manh, nhà báo tử tế hoặc những tay ‘điếm bút’, cũng cùng xếp vào một rọ như nhau cả thôi! Sự kiện Thủ Thiêm cho thấy rõ điều này hơn bao giờ hết. Nó bộc lộ rõ ‘thế đứng’ của báo chí trong tình thế hiện thời – một ‘thế đứng’ có thể bị xô ngã bất cứ lúc nào, một thế đứng kỳ dị tạo nên một diện mạo xấu xí khó có thể nhận được đồng cảm xã hội. Sự thật này, có muốn tránh, có thể tránh được sao! Kim Dung/Kỳ Duyên –một blogger và cũng là một nhà báo– xem bài viết của Lan Nguyên là “thân phận của nhà báo nước Việt”. *** Tin nhắn yêu cầu báo giới ngưng đề cập đến scandal Thủ Thiêm vô tình rơi đúng vào dịp tròn mười năm hai phóng viên, một của Tuổi Trẻ, một của Thanh Niên bị khởi tố vì đã thu thập thông tin, ý kiến về vụ tham nhũng ở PMU 18 – sự kiện mà giới thạo tin cho rằng đã đốt sạch nhiệt tâm vốn đã chẳng nhiều nhặn gì nơi báo giới Việt Nam. Khi ngồi dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, bao nhiêu trong số 17.000 người đang lận lưng chứng chỉ hành nghề báo chí tại VN đã học: “Chở bao nghiêu Đạo thuyền không khẳm. Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà” của Đồ Chiểu, bao nhiêu người còn nhớ và bao nhiêu người dùng “Thời thế, thế thời, thời phải thế” làm kinh nhật tụng? 

Cũng giống như hàng ngàn hộ ngư dân khác ở tỉnh Quảng Trị, gia đình bà Huynh là nạn nhân của thảm họa môi trường Formosa năm 2016. Thảm họa do nhà máy gang thép Formosa ở Hà Tĩnh xả thải xuống biển làm hải sản chết hàng loạt nổi trắng vùng biển dọc 4 tỉnh Bắc Trung Bộ. Trước khi thảm họa xảy ra, gia đình bà Huynh bám biển mưu sinh. Cuộc sống tuy không giàu có nhưng chẳng bao giờ phải lo nghĩ gánh nặng cơm áo. Thảm họa ập xuống, đẩy gia đình bà vào cảnh khốn khó. Chồng bà là ngư dân đánh cá nhưng không đi biển được vì cá nhiễm độc và số lượng không còn nhiều. Còn bà làm nghề buôn bán hải sản khô và đông lạnh nhưng cũng không bán được vì dân sợ cá nhiễm độc không dám ăn. Trong khi đó nợ ngân hàng lấy vốn làm ăn lên đến hàng tỷ đồng nhưng không có tiền trả, lãi mẹ bồng lãi con. Hai năm sau ngày xảy ra thảm họa môi trường biển, chúng tôi lại tìm gặp gia đình bà Huynh để thăm hỏi về cuộc sống, bà Huynh cho biết: Cuộc sống của cô vất vả quá, không biết làm nghề chi để mà ăn. Hàng thì tồn đọng lại bán không được. Biết kêu ai hỗ trợ bây giờ, kinh tế thì khó khăn chật vật quá. Mấy năm trước đi về [đi đánh cá] được mùa hơn, mấy năm nay đi về mất mùa. Biển nói là hồi phục lại rồi nhưng người ta có ăn hải sản mấy đâu. Họ sợ không dám ăn. Năm 2016, chồng bà được bồi thường khoản tiền 17 triệu đồng trong khoản 500 triệu đôla Formosa đền bù cho các nạn nhân. Bà nói rằng số tiền đó còn chẳng đủ chi tiêu một tháng, rồi sau đó gia đình bà biết bám víu vào đâu để sống. Khi được hỏi nghề đi biển đánh cá của chồng bà đã ổn định lại chưa, bà Huynh chia sẻ: Ngày trước chưa có vụ Formosa đi biển bắt được nhiều hơn. Bây giờ biển ô nhiễm, từ ngày xảy ra vụ Formosa là mất mùa. Người đi về thì đủ tiền dầu, người thì không có chi để ăn hết.

Tuần trước, hai Phó Thủ tướng Chính phủ là ông Trịnh Đình Dũng và ông Trương Hòa Bình đã đến thăm khu vực chịu tác động của thảm họa Formosa và thăm cả nhà máy này. Ngày hôm đó, truyền thông trong nước đồng loạt loan tin biển đã an toàn và cuộc sống ngư dân đã được ổn định. Chương trình thời sự của VTV1 nói rằng nhiều ngành nghề còn phát triển hơn trước khi xảy ra thảm họa, mà không nói rõ là ngành nghề gì. Cùng thời điểm đó, Bộ Y tế khẳng định hải sản, nhất là hải sản tầng đáy khu vực biển 4 tỉnh miền Trung đã đảm bảo an toàn. Chúng tôi trao đổi với TS. Nguyễn Việt Thắng, Chủ tịch Hội nghề cá Việt Nam, về cuộc sống của ngư dân miền Trung sau hai năm xảy ra thảm họa. Ông Thắng cho biết: Sau khi có đền bù, có các cơ quan pháp luật tham gia cố gắng khôi phục lại, nói chung đến giờ phút này bộ Y tế và Bộ Tài nguyên Môi trường đã xác định môi trường đáy của vùng biển này thì một số loài cá tôm có thể được khai thác và sử dụng. Trước kia việc ngoài vùng 20 hải lý và hải sản tầng đáy được khuyến cáo không cho đánh bắt vì cá còn nhiễm. Sau một năm cố gắng thì tính đa dạng sinh học đã được khôi phục. Một số chất làm ảnh hưởng đến môi trường đã được thiên nhiên trao đổi và làm cho nó trở nên bình thường. Đáp lại câu hỏi của chúng tôi, rằng hiện nay còn khó khăn gì phía cơ quan chức năng và ngư dân phải đối mặt? Ông Thắng nói: Người ta vẫn sợ và nhiều người đặt ra câu hỏi có khi nào tình trạng như thế nữa không. Tuy nhiên với quyết tâm của Chính phủ kiên quyết chỉ đạo không cho lặp lại tình trạng này để củng cố tinh thần cho bà con. Và bà con cũng bắt đầu đi vào sản xuất bình thường. Ngoài Bộ Y tế ra, bộ Nông nghiệp Phát triển Nông thôn cũng đồng tình quan điểm là biển đã sạch. Bộ trưởng Bộ NN&PTNT nhân

Số 292 Trang

28


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Nguyễn Xuân Cường cho biết môi trường biển của bốn tỉnh miền Trung đã an toàn, nguồn lợi hải sản đã phục hồi. Trên mạng xã hội, phần đông dư luận bày tỏ sự nghi ngờ với kết luận của cả hai bộ Y tế và Nông nghiệp. Nhiều ý kiến yêu cầu Chính phủ phải công bố bằng chứng biển sạch chứ không thể nói suông như vậy. Trong khi một số người yêu cầu phải thành lập đoàn kiểm tra độc lập gồm các chuyên gia quốc tế thì kết quả mới đáng tin. Chúng tôi trao đổi thông tin này với Tiến sĩ TS Nguyễn Tác An, Phó Chủ tịch Hội Khoa học kỹ thuật biển Việt Nam, nguyên Viện trưởng Viện Hải dương học Nha Trang, và được ông cho biết: Tôi có nghe thông tin này, nhưng tôi chưa thấy tài liệu cụ thể điều tra. Ai là người điều tra và đưa ra dữ liệu rằng môi trường hoàn toàn phục hồi thì tôi chưa được thấy. Thành ra tôi vẫn còn đang đề nghị được tiếp cận với tài liệu cụ thể để có cái đánh giá chính xác hơn. TS. Nguyễn Tác An nói rằng bản thân ông và tất cả mọi người đều mong muốn môi trường biển phục hồi và người dân ổn định lại cuộc sống. Tuy nhiên theo ông, ở góc độ khoa học, muốn phát biểu điều gì phải có số liệu cơ sở khoa học để chứng minh. Vì chưa có dữ liệu cụ thể nên các nhà khoa học hiện tại chưa thể phân tích một cách chi tiết về môi trường biển miền Trung. TS. Nguyễn Tác An nói thêm: Về thông thường những sự cố môi trường do tác động của phát triển công nghiệp thì phải mất rất lâu mới phục hồi được. Nhưng mà ở miền Trung Việt Nam có một hệ thống động lực rất mạnh chạy từ Bắc vào Nam. Đồng thời, vùng biển VN là vùng Á nhiệt đới, nhiệt độ tương đối nóng và sinh vật đa dạng hơn. Nên khả năng tự động có thể nhanh chóng hơn so với các nơi khác trên thế giới. Nhưng về vấn đề môi trường không thể nói theo quy luật được mà phải có số liệu cụ thể bằng cách đo đạc, kiểm tra thực biển thì từ đó mới đánh giá được.

Chắc ở VN cũng có những số liệu như vậy nhưng họ chưa công bố rộng rãi ra. Trả lời câu hỏi liệu VN có nên thành lập một đoàn kiểm tra độc lập với Nhà nước hay không, TS. Nguyễn Tác An không đồng tình với ý kiến này. Ông giải thích: Tôi nghĩ là chưa cần thiết, bởi vì muốn thành lập một đoàn độc lập thì phải có chuyên gia, phải có công cụ nghiên cứu và tốn kém rất nhiều tiền của. Nhưng Nhà nước đã công bố thông tin này thì tốt nhất Nhà nước công bố rộng rãi ra rằng dựa vào cơ sở nào, những nhà khoa học nào kết luận chuyện này. Trên cơ sở đó ta mới biết nên làm như thế nào. Vừa qua, Chính phủ VN đã quyết định giữ nguyên kế hoạch ban đầu là cho phép công ty Formosa hoạt động ở VN trong 70 năm. Về phía công ty Formosa cũng vừa mới đưa vào vận hành thử nghiệm lò cao số 2, dự tính sản xuất 5 triệu tấn gang lỏng trong năm nay. Hội đồng giám sát của Bộ Tài nguyên Môi trường cho biết lò cao số 2 của Formosa đáp ứng đủ các tiêu chuẩn môi trường. Trước đó bộ này cũng nói là từ tháng 7-2016 đến nay nước thải và khí thải của Formosa luôn đạt quy chuẩn cho phép. Còn ông Thủ tướng Chính phủ VN Nguyễn Xuân Phúc thì nói rằng sau thảm họa môi trường, người dân tin vào sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước và chính quyền hơn.

với một tương lai chưa biết sẽ ra sao. Thuyền trưởng Huỳnh Văn Hai, Duy Hải, Duy Xuyên, Quảng Nam, chia sẻ với VOA: “Mai mốt đây là các công trình làm hết rồi cho nên đường sá ra biển người ta cấm, không cho đi theo đường cũ của mình, ra bãi ngang là không có đường đi được. Những người dân làm biển như tôi và ven bờ rất khó khăn.” Ngư dân Nguyễn Vĩnh Tám, Duy Hải, Duy Xuyên, Quảng Nam, chia sẻ với VOA: “Giờ đất tái định cư hay không tái định cư ở làng chài truyền thống này bị mua hết rồi. Mai mốt thì hắn làm nói sơ sơ là mình ra kéo cái dây vô, hắn cũng nghiêm cấm không cho kéo qua, không cho người đi lại thì nói rõ ràng là con nhà ngư dân cũng chết ngay thôi.” Thuyền trưởng Huỳnh Văn Hai, Duy Hải, Duy Xuyên, Quảng Nam, chia sẻ với VOA: “Thời gian đi thăm những tài sản của mình, đi tới đi lui tài sản của mình cũng rất khó khăn. Như thời Những bãi dương liễu, những cánh rừng chắn gió, chắn cát, rừng phòng hộ dọc các bờ biển bị phá tan hoang, bứng gốc và thay vào đó là những công trình bê tông cốt thép. Những bãi cát vàng thoai thoải, những đường mòn quen thuộc của các ngư dân đi và về mỗi chuyến ra khơi bỗng dưng trở nên xa lạ với hàng rào B40, kẽm gai hoặc tường bê tông. Và không có gì khó khăn cũng như đáng sợ hơn đối với các ngư dân là một buổi sáng đi ra biển, thấy mọi thứ trở nên xa lạ, ngay cả

Những công trình mọc lên khắp các bờ biển từ Nam chí Bắc, có thể xem đây là tín hiệu phát triển của nền kinh tế. Nhưng mặt trái của nó làm ảnh hưởng không nhỏ đến đời sống của hàng chục ngàn gia đình ngư dân bám biển. Đường ra biển bị bít lối, ngư dân phải tập kết tàu thuyền cách xa vị trí cũ vài cây số, có nơi đến gần chục cây số như Lý Sơn, Quảng Ngãi. Việc đi lại khó khăn khiến cho nhiều ngư dân phải bỏ nghề, chuyển nghề và đối mặt

giọng nói cũng không còn quen thuộc và việc bước xuống mép nước để ra khơi trở thành bất khả. Ngư dân Nguyễn Vĩnh Tám, Duy Hải, Duy Xuyên, Quảng Nam, chia sẻ với VOA: “Hiện bây giờ một năm hai năm nữa còn dễ chút. Chứ năm năm, mười năm nữa Trung Quốc nó đến nó mua hết vùng biển này rồi thì khi hắn tới hắn làm hắn đóng cổng barie, đóng hết lại rồi chừa lại con đường nhỏ xí xi mình cũng hết đường ra biển luôn.” Và câu chuyện nhân

Số 292 Trang

29


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

bít lối ra biển, khiến cho ngư dân trở nên co cụm, người dân sống ven biển trở thành những người tạm trú và bị lấy hết sinh kế không còn là chuyện riêng của một vùng miền nào tại Việt Nam, nơi nào có bờ biển thì nơi ấy có nỗi khổ của ngư dân. Ông Nguyễn Ngọc Sơn, người nuôi trồng thủy sản ở Kim Sơn, Ninh Bình, chia sẻ với VOA: “Vùng biển ở đây tôm cá ô nhiễm nhiều quá, nuôi trồng thủy sản cũng xuống thấp lắm!” Thuyền trưởng Huỳnh Văn Hai, Duy Hải, Duy Xuyên, Quảng Nam, chia sẻ với VOA: “Mai này không có đường cũng khó khi dùng xe vận chuyển hải sản, như khi đưa đến nơi bán thì đã trưa rồi, ương rồi.” Những làng quê thanh bình ở vùng duyên hải, những con người cần cù với nắng mưa, những mớ khoai, mớ sắn phơi khô hay những mớ cá tươi buổi sáng mang ra chợ đầu làng để bán… Tất cả những gì tưởng như quen thuộc ấy đang dần trở nên xa lạ đối với người dân vùng duyên hải nói chung và ngư dân nói riêng. Những hàng rào, bê tông cốt thép của các công trình bờ biển đang dần lấy đi chút thơ mộng còn sót lại trong tâm hồn người bám biển.

8KM MỚI CÓ MỘT LỐI RA BIỂN THÌ NGƯ DÂN CHỈ BIẾT “TREO THÚNG, GÁC CHÈO”? Tấn Tài 26-04-2018 Những làng biển hàng trăm năm tuổi sẽ bị “nuốt trọn”, đường xuống biển của ngư dân sẽ bị rào kín khi dự án khủng triển khai theo đề xuất của chủ đầu tư. Những ngày này, các làng biển dọc theo các xã Bình Hải, Bình Hòa, Bình Phú (nằm trong khu vực giải tỏa của dự án FLC) đang nhấp nhổm không yên trước những thông tin về một “đại dự án” đang sắp triển khai trên mảnh đất của mình. Dự án vẫn chưa được phê duyệt, chưa khởi công nhưng nó đã “dậy sóng” trên các phương tiện truyền thông nên người dân qua đó cũng nắm bắt được phần nào. Phải mất gần nửa ngày để “rảo” hết phần dự án chạy dọc bờ biển ba

xã trên của Tập đoàn FLC (1.243 héc-ta). Cứ 8km bố trí 1 tuyến đường ra biển Trong báo cáo thuyết trình phương án quy hoạch chi tiết dự án của FLC chỉ tập trung đề cập đến việc sử dụng các quỹ đất dành cho việc xây dựng sân golf, công trình nhà ở, biệt thự, resort, bãi tắm khép kín phục vụ nghỉ dưỡng… Trong tổng diện tích 1.243 hécta của dự án thì chỉ có khoảng 21 héc-ta là chủ đầu tư quy hoạch cho các công trình công cộng. Tuyệt nhiên, không đề cập đến việc mở các lối xuống biển cho ngư dân. Bởi dự án này sẽ gần như chiếm trọn đường bờ biển dài, tuyệt đẹp của ba xã thuộc huyện Bình Sơn. Còn căn cứ thông báo kết luận của Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Ngãi – Trần Ngọc Căng tại cuộc họp nghe báo cáo và cho ý kiến phương án quy hoạch giai đoạn1 dự án “quần thể du lịch nghỉ dưỡng và đô thi FLC Bình Châu – Lý Sơn” thì; Thực hiện bố trí khu vực tái định cư phù hợp cho cư dân ngư nghiệp và đất ở dân cư ven biển, các tuyến đường ra biển, đường ven biển để phục vụ nhu cầu cộng đồng dân cư (trung bình 8km bố trí 1 tuyến đường ra biển). Với cách mở lối xuống biển như trên thì hầu như các làng chài ven biển sẽ phải “treo thúng, gác chèo”. Ngư dân không thể di chuyển các con tàu, thuyền thúng, ngư lưới cụ… “hành quân” một quãng đường xa như vậy nếu muốn xuống biển. Tại kết luận của Ban Thường vụ Tỉnh Quảng Ngãi công bố ngày 24/4 về dự án này cũng đã đặc biệt lưu ý đến vấn đề này. Trong đó, Ban Thường vụ yêu cầu nghiên cứu, bố trí xen kẽ một số tuyến đường ra biển và không gian bờ biển dùng chung cho cộng đồng, tạo điều kiện thuận lợi cho người dân đi lại, tiếp cận với biển. Nỗi lo bị “cách ly” với biển Mải mê đan lại tấm lưới để chuẩn bị cho chuyến ra khởi, lão ngư Trương Đình Kiểm (thôn An

Cường, xã Bình Hải, Bình Sơn, Quảng Ngãi) chia sẻ, mấy ngày nay nghe thông tin có dự án về làng mà ai cũng phập phồng lo lắng. “Không biết họ sẽ quy hoạch, di dời chúng tôi đi đâu. Nhưng bao nhiêu đời nay, chúng tôi sinh ra, lớn lên ở biển, sống nhờ nghề biển. Nếu phải cách ly chúng tôi khỏi biển thì lấy gì để sống, để nuôi gia đình”, ông Kiểm tâm sự. Làng An Cường với hơn 500 hộ dân, hầu hết đều sống bằng nghề biển. Ngôi làng miền biển đẹp đến mê hồn khi nằm cạnh Gành Yến, một danh thắng nằm trong danh mục đề xuất “công viên địa chất toàn cầu”. Những ngôi nhà miền biển nằm san sát nhau, chỉ cách bờ biển 1-2 mét, hướng thẳng ra biển Hoàng Sa. Mỗi buổi sáng sớm, khi mặt trời chưa lọ rạng phía trời đông thì anh Lê Văn Điềm (thôn An Cường) đã trở về cùng với chiếc thuyền đầy cá, tôm. Chiếc thuyền thúng nhỏ là công cụ nuôi sống cả gia đình sáu miệng ăn của lão ngư miền biển. “Cư dân ở đây, sáng mở mắt ra đã thấy trời biển bao la. Cuộc sống quanh năm gắn liền với biển nên không ai muốn di dời đi đâu cả. Nếu dự án lại quây rào kín, chắn lối xuống biển thì chúng tôi phản đối”, anh Điềm nói. Cũng như ông Kiểm, anh Điềm, ngư dân các làng biển muốn quê hương mình phát triển nhưng không thể đánh đổi cả không gian bờ biển của làng xã trở thành “không gian khép kín” của cá nhân hay chủ dự án. Ông Phạm Cầu – Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân xã Bình Hải (huyện Bình Sơn) cho hay, hiện xã vẫn chưa nắm các thông tin cụ thể về dự án. Về phương án quy hoạch 8Km mới có 1 lối xuống biển thì ông Cầu không đồng tình và cho rằng nó xa rời thực tế. Bởi cuộc sống của ngư dân thì phải gắn liền với biển. Tấn Tài Báo Giáo Dục Việt Nam  nhân

Số 292 Trang

30


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Vĩnh Hưng sưu thuế nặng nề Bồng con dẫn vợ tôi về quê tôi (Ca dao) Tưởng rằng chỉ ở thời Tây, dân ta mới khóc ra máu mắt vì sưu cao thuế nặng. Ngoài đồng thì có thuế ruộng, trong nhà thì phải đóng thuế vườn rồi đến thuế thân v.v… Nay mới biết ở xã Ân Phong tỉnh Bình Định, người dân nuôi vịt muốn thả vịt ra đồng cho chúng nhặt hạt thóc rơi cũng phải nộp phí cho chính quyền địa phương. Ở xã Thiệu Dương, Thanh Hóa, người dân chăn thả trâu bò cũng phải nộp phí. Phí thả một con trâu lên đến cả 100.000 đồng, còn muốn nuôi trâu lại là chuyện khác nữa, phải đóng tiền cọc cho hợp tác xã từ ba trăm ngàn đến hai triệu đồng! Thế mới biết bàn tay Thực dân còn êm ả hơn bàn tay lãnh đạo CS. Nghe người dân kêu gào vụ chính phủ đánh thuế tài sản rồi nghe đến phí thả vịt, thả trâu, chưa biết hư thực ra sao nhưng cứ nhìn hình ảnh những biệt thự “khủng” của các quan chức địa phương mới thấy bộ máy nhà nước này toàn là bọn sâu mọt. Chạnh nhớ cái tờ đơn trình quan về việc con trâu chết của người đàn bà góa ở phủ Bình Giang ngày xưa. Thuở ấy, ông Nghè Tân (Bắc Kỳ Thanh tra Đại thần, Tiến sĩ Nguyễn Quý Tân) nhân một hôm đi ngang cánh đồng phủ Bình Giang thấy một người đàn bà đang mếu máo, nhớn nhác tìm kiếm một vật gì. Gặng hỏi thì được biết người đàn bà này góa chồng, có một con trâu mới chết, bà đã đóng 2 quan tiền cho lý trưởng làm đơn, đóng triện để lên trình quan phủ. Vội vàng làm sao bà đánh rơi mất tờ đơn. Nay đường về làng thì xa, trong cái ruột tượng xác xơ kia chỉ còn 6 quan tiền để lễ quan phủ và nha lại lấy đâu ra tiền để nhờ người viết đơn! Nghe chuyện, quan thanh tra giận lắm. Ông xót thương dân đen bị bọn lý dịch quan nha ức hiếp, bèn nhận thảo giúp tờ đơn, tay đề ngay một bài thơ gởi quan phủ về chuyện chúng ăn bẩn trên váy đàn bà. Bài thơ như một lời than thống thiết. Càng viết, ngài càng giận và chấm dứt bằng một câu mắng. Bài thơ như sau: Bởi tôi là phận nữ nhi. Có con trâu chết phải đi trình ngài. Vội vàng váy tụt, đơn rơi. Tôi mượn một người làm cái đơn ni. Quan tri ơi hỡi quan tri. Xin ngài chấp nhận đơn ni làm bằng. Nếu quan có hỏi "mần răng"... Thì quan cắn cỏ lạy thằng làm đơn!

Bọn quan phủ nhận thơ, bị một phen sợ mất mật. Từ đó trở đi, người dân phủ Bình Giang có trâu bò chết không phải đóng thuế, chỉ cần khai với lý dịch của làng là đủ. Khi có chuyện lên trình quan phủ cũng không phải đóng hai quan tiền như trước nữa. Ngày nay nhìn quanh, quan thanh tra rặt những phường như Nguyễn Thanh Hóa, Phan Văn Vĩnh… quan điều tra tội phạm đánh bạc lại “bảo kê” cho đường dây đánh bạc. Ông nào cũng ở cấp tướng trở lên, lại mang huy chương đỏ cả ngực. Tướng Phan Văn Vĩnh từng được phong tặng danh hiệu là “Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân” có một dạo người ta còn đưa các phương pháp phá án của ông tướng “đánh bạc” này vào giáo trình nghiệp vụ để đào tạo cho các thế hệ công an! Xưa đi thanh tra, Nguyễn Quý Tân còn phải giả dạng thường dân mới lôi cổ được bọn tham quan ra ánh sáng. Ngày nay, dân nghèo Thủ Thiêm gào khóc đến ngất xỉu trong buổi gặp gỡ với các ngài ĐBQH; thế mà Hội nghị Trung ương 7 vẫn lạnh lùng diễn ra, chẳng có một đề án nào nhắm vào giải quyết những oan sai cho người dân. Chả trách tám năm trước, ở quận Cái Răng, Cần Thơ, quá phẫn uất, hai người phụ nữ Việt Nam, mẹ con bà Lài đã phải tụt cả váy, lõa thể để chống lại lực lượng cưỡng chế đất. Ngày còn thực dân, cha ông ta còn bồng con, dắt vợ về quê tránh thuế; nay thả con trâu còn phải trả phí thì đi đâu mà tránh thuế? Người dân cùng đường, lõa thể để giữ đất mà còn bị lôi như con vật thì đi đâu mà đòi nhân phẩm? đi đâu mà đòi nhân quyền? Bảy năm trước, TNLT Nguyễn Đình Cương, một trong 17 thanh niên yêu nước bị bắt vào năm 2011. Khi gã cán bộ trại giam xúc phạm, gọi anh và các bạn tù là một lũ chó, các tù nhân đã phản đối bằng cách mười mấy người cùng nhau tuyệt thực. Khi cho đòi anh Cương đi làm việc, gã cán bộ trại giam đã xích hai tay anh dưới chân cầu thang như xích chó, để buộc anh phải ngồi dưới đất trong khi hắn ngồi trên bàn. Một điều mà gã cán bộ kia không biết, trước mắt thế giới, kẻ ngồi trên bàn và người ngồi dưới chân cầu thang kia, vị trí chỗ ngồi không hề nói lên ai là con người, ai là con vật.

Ngày ấy, Bí thư Thành ủy thành phố Sài Gòn, ông Đinh La Thăng còn đang tại chức, còn ngồi ngất ngưởng trên cao; chỉ kịp đến khi ông trở thành tội phạm, ông mới nhận ra hết cái man rợ của cái thể chế này. Trong phiên tòa ngày 24/3, cả nước chợt ngẩn ngơ khi nghe ông rụt rè xin với các đồng chí của ông trong Viện Kiểm sát: “Hãy đối xử với bị cáo như số phận một con người”. Cứ ngỡ rằng chỉ ở thời thực dân, Tây nó văn minh, có tàu bè, súng đạn; dân ta dốt, nghèo mới phải bị nô lệ. Nào ngờ, cả nước văn minh vẫn cam tâm làm nô lệ cho một nhóm lãnh đạo bất xứng! Chúng lạm quyền, tự tung tự tác, tự cho mình là cha mẹ của muôn dân. Chúng chỉ vẩy tay một cái là bao nhiêu người lương thiện phải vào tù, ảnh hưởng bao cuộc đời và gia đình, người thân của họ. Ngoài khơi xa thì mất đảo mất ngư trường, nơi đất liền thì thương nhân Trung Quốc dùng tiền chiếm nốt. Trong một video clip của VOA, ở Duy Hải, Duy Xuyên, Quảng Nam, những bờ biển, bãi dương liễu, rừng chắn gió đã bị bán sạch. Một sớm mai thức dậy, con đường của ngư dân ra biển kiếm ăn hàng ngày bây giờ đã bị rào chắn bởi kẽm gai hay bê tông cốt sắt. Ngư dân đất Quảng lạc lõng ngay trên mảnh đất của ông cha mình. Không thể than trời, trách đất là chúng ta sinh chẳng nhằm thời; cha ông ta đã có lúc phải trải qua những giai đoạn còn đen tối hơn thế. Có trách là trách chính mình, trách dân ta không chịu đứng thẳng cho điều phải, không sống đúng với cái giá trị mà mình muốn sống. Ngày xưa dân ngu, dân dốt đã đành, thời buổi công nghệ thông tin mà vẫn cúi đầu cam chịu. Thế giới đã tiến xa, đã bỏ ta hàng thế kỷ về thịnh vượng và văn minh. Ngoái nhìn lại đất nước mình, chợt xót thương cho thân phận mẹ VN; sau hàng ngàn năm văn hiến, cuối cùng cũng chịu cảnh bị ức hiếp; cũng xác xơ ruột tượng chẳng khác nào hình ảnh người đàn bà góa ở Phủ Bình Giang ngày xưa.

Cho Tàu thuê Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc; giúp Tàu mua bãi biển của 11/14 tỉnh miền Trung qua các dự án của công ty FLC là những hành động bán nước của đảng CSVN nhân

Số 292 Trang

31


Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Hai tàu đánh cá của ngư dân tỉnh Quảng Ngãi bị tàu nước ngoài tấn công, cướp ngư cụ và hải sản. Báo chí trong nước loan tin này vào ngày 25/5, cho biết rằng cách đây 10 ngày khi đang đánh cá tại vùng biển thuộc quần đảo Hoàng Sa, tàu của ngư dân Lê Văn Nam bị một tàu vỏ sắt tấn công, dùng súng uy hiếp, cướp đi 200 tấm lưới, 6 tạ hải sản và đổ số còn lại xuống biển. Trước đó hai ngày, cũng tại vùng biển này, ngư dân Trần Quốc Vũ cũng bị hai ca nô truy đuổi rồi cướp nhiều ngư cụ và hải sản trên tàu. Báo Việt Nam không nói rõ những chiếc tàu sắt và ca nô này là của nước nào, nhưng quần đảo Hoàng Sa hiện nay do Trung Quốc chiếm đóng kể từ năm 1974 từ tay Hải quân Việt Nam Cộng hòa. Hà Nội vẫn tuyên bố rằng Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam; tuy nhiên trên thực tế Trung Quốc quản lý và tiến hành xây dựng biến đảo Phú Lâm thành một trung tâm hành chính và căn cứ quân sự. Vào ngày 18-05 vừa qua, Trung Quốc chính thức thừa nhận đưa oanh tạc cơ H-6K xuống Biển Đông diễn tập. Sau đó, truyền thông quốc tế xác nhận oanh tạc cơ H-6K của Tr.Quốc đáp và cất cánh từ đảo Phú Lâm. Liên quan đến chuyện ngư dân Việt Nam bị tấn công ngoài Biển Đông, Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, Phó Chủ nhiệm Tổng cục chính trị của Quân đội nhân dân Việt Nam, nói với các nhà báo bên hành lang cuộc họp Quốc hội đang diễn ra tại Hà Nội rằng lực lượng chức năng như cảnh sát biển phải cương quyết bảo vệ ngư dân Việt Nam chống lại việc ngư dân các nước khác vào vùng biển Việt Nam đánh cá. Ông Nghĩa cho biết là các cơ sở hậu cần của Việt Nam trên các đảo ở Biển Đông đang được củng cố, và không quân Việt Nam cũng thực hiện những phi vụ cứu giúp ngư dân. Trước đó, tại một cuộc họp ở Quốc hội trong kỳ họp lần này, ông Lê Chiêm Thứ trưởng Bộ Quốc phòng nói rằng tình hình an ninh trên biển trong những tháng đầu năm 2018 rất phức tạp khi mà tàu đánh cá của Trung Quốc với sự trợ giúp của lực lượng chức năng của nước này đã vào sâu trong vùng biển của Việt Nam để đánh cá. Có hai vụ nghiêm trọng là tàu Trung Quốc vào đến một khu vực chỉ

cách đảo Lý Sơn của tỉnh Quảng Ngãi chỉ có 40 đến 50 hải lý, và có lúc vào tháng tư tàu Trung Quốc vào đánh cá chỉ cách bãi biển Đà Nẵng 30 hải lý.

NGƯ DÂN VIỆT BỊ UY HIẾP, TƯỚNG VC ĐÁNH VÕ MỒM

đầu hàng giặc cướp. Trong khi ngư dân Việt liên tục bị uy hiếp, bị cướp hải sản, bị cướp ngư cụ trong chính lãnh hải của Việt Nam thì các tướng lãnh CSVN có nhiệm vụ bảo vệ đất nước và người dân lại chỉ biết đánh võ mồm, tuyên bố nhăng nhít song song với những tuyên bố trống rỗng của những con vẹt Bộ Ngoại giao. Thật tiếc cho tiền thuế người dân để nuôi một lũ bất tài hèn nhát. Bureau CTM Media - Á Châu

Hoàng Trường 28/05/2018 Vào ngày 15-5-2018 chiếc tàu cá của ngư dân Lê Văn Nam tỉnh Quảng Ngãi bị tàu vỏ sắt của Trung Cộng dùng súng uy hiếp, cướp đi 200 tấm lưới, 6 tạ hải sản và vứt tất cả những gì còn lại trên tàu xuống biển mà mãi đến 10 ngày sau, 25-5-2018, báo chí nhà nước mới được phép loan tin. Trước đó 2 ngày, cũng tại vùng biển này, tàu cá của ngư dân Trần Quốc Vũ cũng bị tàu Trung Cộng truy đuổi, cướp nhiều hải sản và ngư cụ trên tàu. Trong cả 2 trường hợp, ngoài việc thông báo chậm trễ, các bản tin đều không nêu rõ các tàu tấn công là của Trung Cộng trong khi ai cũng biết là ở khu vực đó, là nơi Trung Cộng đang chiếm đóng, chẳng thể có tàu nước nào khác ngoài tàu của Trung Cộng có khả năng uy hiếp những tàu đánh cá nước khác. Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghiã, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam nói với báo chí rằng lực lượng chức năng như cảnh sát biển phải cương quyết bảo vệ ngư dân Việt Nam chống lại việc ngư dân các nước khác vào vùng biển Việt Nam đánh cá. Ông Tướng Nghiã cũng nói thêm rằng các cơ sở hậu cần của Việt Nam trên các đảo ở Biển Đông đang được củng cố, và không quân Việt Nam cũng thực hiện những phi vụ cứu giúp ngư dân. Rõ ràng là một đàng ông Tướng Nghiã tuyên bố “phải cương quyết bảo vệ ngư dân” nhưng đàng khác đã chỉ thị cho quân đội phải án binh bất động không được can thiệp đối phó với kẻ cướp Trung Cộng. Tướng Lê Chiêm, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng thì nói rằng tình hình an ninh trên biển trong những tháng đầu năm 2018 rất phức tạp khi mà tàu đánh cá của Trung Quốc với sự trợ giúp của lực lượng chức năng của nước này đã vào sâu trong vùng biển của Việt Nam để đánh cá. Như thế chẳng khác nào ông Tướng Chiêm đã mặc nhiên giơ tay

TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG NGHĨA XẠO VỀ TÌNH HÌNH TRÊN BIỂN ĐÔNG Trích Vietnamnet 25-05-2018 Trao đổi với báo chí bên lề QH sáng nay, Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị QĐND Việt Nam cho biết, quan hệ đối ngoại, quốc phòng, kể cả vấn đề liên quan đến hoạt động trên biển đảo đều rất tốt. Ông lấy ví dụ như hoạt động tuần tra chung, giao lưu hải quân, Cảnh sát biển Việt Nam với các nước diễn ra rất tốt: "Có thể nói độc lập, chủ quyền được giữ vững và quan trọng nhất, tạo được hòa bình để phát triển kinh tế”, ông nói. Cũng theo ông, những động thái của các nước trên biển, Bộ Ngoại giao đã kịp thời có phát ngôn rõ ràng. Ông còn cho biết thêm: chúng ta đấu tranh bằng tất cả các giải pháp từ chính trị, ngoại giao, xây dựng bảo vệ thực địa, đặc biệt là việc tổ chức, giáo dục tuyên truyền để nhân dân bạn bè quốc tế hiểu hơn về chủ quyền của ta đối với vùng Biển Đông. “Trong năm nay, chúng ta đã tổ chức cho các đoàn của dân, quân và kiều bào đi thăm, động viên bộ đội và nhân dân trên đảo”, ông nói. Theo ông, hiện nay các khu kinh tế quốc phòng trên biển tiếp tục được hoàn thiện. Như ở Trường Sa đã xây dựng các âu tầu phục vụ cho ngư dân đánh bắt cá, đảo Đá Tây đã xây dựng khu hậu cần kỹ thuật kinh tế. Có thể nói điều kiện được đảm bảo để khi xử lý các tình huống thiên tai, cứu hộ, cứu nạn trên biển chúng ta làm ngày càng tốt hơn. Hôm qua, dù đêm nhưng máy bay của ta vẫn bay ra biển để cứu ngư dân đưa về hệ thống cứu hộ, cứu nạn”.

nhân

Số 292 Trang

32


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.