văn hóa
CUỘC ĐỜI
vẫn nở hoa
Khánh Mai
Năm nay, một năm đặc biệt - “năm Covid thứ nhất”, bức tranh đón năm mới có nhiều gam màu trầm hơn. Nhưng dường như trong hoàn cảnh khó khăn, thì lòng nhân ái, tình yêu thương giữa người với người lại sáng hơn bao giờ hết…
N
hững ngày cuối năm, khi những con phố khoác lên mình những tấm áo rực rỡ, báo hiệu một mùa lễ hội bắt đầu với những ngày lễ lớn như Giáng sinh, Tết dương lịch, Tết nguyên đán... mọi người dường hối hả hơn để cố gắng hoàn thành những công việc, những mục tiêu của mình. Đầu năm 2020, Việt Nam có ca nhiễm Covid-19 đầu tiên. Chỉ không lâu sau đó, đại dịch Covid-19 bùng phát trên phạm vi toàn cầu đã làm đảo lộn hoàn toàn cuộc sống của người dân. Tại Việt Nam, Chính phủ nhanh chóng thực thi những biện pháp mạnh mẽ, quyết liệt, để kiểm soát chặt và dập dịch nhanh chóng. Những biện pháp ấy đã phát huy sức mạnh kịp thời, đưa Việt Nam trở thành tấm gương sáng trong cuộc chiến với đại dịch, dù phải chấp nhận những thiệt hại trước mắt về kinh tế. Đặc biệt, trong những giai đoạn thực hiện giãn cách xã hội, những hộ kinh doanh nhỏ lẻ, những người tiểu thương, bán hàng rong,… là đối tượng dễ bị “tổn thương” nhất. Có những bác xe ôm tâm sự rằng có những ngày gia đình chỉ ăn cháo trắng qua bữa, nhưng họ vẫn tuân thủ nghiêm những quy định về giãn cách xã hội, vì sự an toàn của chính bản thân mình và cộng đồng. Và trong hoàn cảnh đó, tình người, sự sẻ chia đã được thắp
108
lên, sưởi ấm giữa mùa dịch lạnh lẽo. Đó là những cây ATM gạo - sáng kiến đầy tính nhân văn của người giám đốc doanh nghiệp dù bị giảm đến 50% doanh thu do ảnh hưởng của dịch bệnh, nhưng luôn đau đáu nghĩ về những mảnh đời khó khăn hơn mình, làm sao để đồng bào mình không ai phải chịu đói. Và kho gạo ấy không bao giờ vơi, mà cứ đầy lên mãi bởi tinh thần nhân ái đã lan tỏa đến những tấm lòng thảo khác ở khắp muôn nơi. Đó là những chiếc khẩu trang miễn phí của các doanh nghiệp hay cả những người dân rất bình thường, dù giá trị vật chất là nhỏ nhưng mang tinh thần chung tay góp sức để cùng vượt qua dịch bệnh. Đó là những tai đeo khẩu trang, những mặt nạ chống giọt bắn tự làm bởi các cá nhân, các em nhỏ gửi tới các y, bác sĩ tuyến đầu, thể hiện sự quan tâm thật ấm áp đến những người chiến sĩ áo trắng đang ngày đêm chiến đấu chống lại dịch bệnh. Đó là những hộp cơm san sẻ yêu thương, những siêu thị 0 đồng, dù giá trị có thể không lớn nhưng đã giúp những người lao động nghèo, đời sống bấp bênh vì Covid vơi đi nỗi lo cơm áo gạo tiền và ấm lòng cùng nhau vượt qua khó khăn, để “không ai bị bỏ lại phía sau” trong cuộc chiến này. Đặc biệt, trong hoàn cảnh khó
Đầu tư Phát triển Số 283 Tháng 1+2. 2021
chồng khó khi miền Trung phải hứng chịu những cơn bão càn quét liên tục, ngọn lửa yêu thương, nhân ái lại một lần nữa rực sáng. Những lời kêu gọi chung sức hỗ trợ miền Trung, từ quy mô lớn đến nhỏ lẻ, đều phát huy sức mạnh của tình người, tình đoàn kết,... với mong muốn rằng “sau cơn mưa trời lại sáng”. Tại BIDV, thông qua chương trình giải chạy online “Tết ấm cho người nghèo” năm 2021, với thông điệp “Vì miền Trung thương yêu”, đã nhận được sự tham gia ủng hộ tích cực không chỉ của cán bộ mà còn của khách hàng và lan tỏa trong cộng đồng. Những ngày giải chạy diễn ra, vào giờ nghỉ trưa hay chiều tối, đi đâu tôi cũng dễ dàng bắt gặp sắc áo xanh của BIDV cùng với những khuôn mặt dường như sáng lên từ tâm thiện lành... “Năm Covid đầu tiên” khép lại. Dù đại dịch gây ra những tổn thương sâu sắc cho nền kinh tế, nhuốm thêm những gam màu tối cho cuộc sống, nhưng đâu đó, những đốm lửa yêu thương ngày càng sáng hơn, ấm áp hơn. Chợt tôi nhớ đến những câu thơ của Lưu Quang Vũ: “Bác thợ mộc nói sai rồi Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa Tại sao cây táo lại nở hoa Sao rãnh nước trong veo đến thế?” Và tôi luôn tin rằng 2021 sẽ là một năm tươi sáng, rực rỡ hơn.