1 minute read

thơ sinh nhật, 2000 cõi trống

TRẦN HỒNG CHÂU sinh nhật, 2000 cõi trống

dăm ngọn nến mỉm cười trên boong tàu Vệ nữ tàu bánh kem ngọt lừ nên không thắp sáng vô minh

Advertisement

mênh mang mịt mờ đỏ vàng xanh lơ trời buồn châu thân hồng trần bềnh bồng phù vân đêm trường sinh nhật bến đỗ? sông kia bên lỡ bên bồi hình tượng động tiền thân ân ái hay chính huyệt phong lan đa tình? hun hút mắt bão vực sâu rốn biển vũ trụ căng phồng trung tâm? biên giới? giăng giăng thiên la địa võng hớp hồn ai đây ngàn yêu nữ?

ta, thuyền nhập cõi trống siêu khí quyển mênh mang mịt mờ đây thiên thanh tử thạch huyền linh đây sắc không, không sắc không hình sinh nhật tím chìm vào không kiếp gồ ghề

ma sát sâu đê mê đau điếng đê mê không tên thuyền vũ trụ ẩn số bám đầy mình vẫn-thạch âm u sáng chói sầu vũ hội biển tím không gian mấy mươi ngàn thế giới?

chiếc lá vèo bay thuyền tình sóng dậy đưa đẩy bóng thời gian ta có tan tác bàng hoàng tịch mịch tinh cầu đi hoang bằng thịt xương không gian bằng tâm thức thời gian? nỗi chết, niềm tha hóa đi trên cánh hoa … “bất diệt” hữu hạn, vẫn tưởng không cùng! chẳng còn gì! ánh sáng lịm tắt cùng ta những triết thuyết rụng rơi cùng mọt sách những mặc khải sao đi mãi chẳng về những thành đạo sao mất hút ngoài bến Mê?

chỉ còn em hạt bụi rực rỡ vào đây, hội mở trần gian đón tay em sinh nhật bến đỗ sông kia bên lỡ bên bồi

chỉ còn ánh mắt em thực, ảo một, vô vàn ánh mắt cầu vồng ánh mắt tím tím ngắt một bừng nở đào hoa! đêm sinh nhật, 2000, cõi trống

TRẦN HỒNG CHÂU

(Trích GP Chủ Đề số 4 “ Về tiểu thuyết” trang 48)