
1 minute read
Phần 4 - Áo Nhật Bình Lam
Phần lớn trong tất cả các bài viết của Thầy, ít nhất là một lần Thầy nhắc tới Gia Đình Phật Tử. Và mỗi lần đọc tới đoạn Gia Đình Phật Tử, anh chị em chúng con tưởng tượng được giọng nói run run xúc động, và dòng lệ nóng thương yêu của Thầy với tổ chức, với đoàn viên GĐPT. Mỗi năm, dù Phật sự nhiều vô kể, trong đó, có lẽ hơn 30% thời gian Thầy dành cho GĐPT khắp nơi.
Trại Huấn Luyện GĐPT hàng năm Thầy lại ba lô lên đường; Thầy hướng dẫn Khoá Tu Học GĐPT từ miền Đông, qua Trung Mỹ, sang miền Tây, Thầy luôn có mặt với anh chị em chúng con.
Advertisement
Tấm lòng Thầy với GĐPT chân thành, trong sáng, Thầy coi mình như một Oanh Vũ ngày xưa hạnh phúc trong vòng tay anh chị, nên lúc nào, Thầy cũng nhắc, “mỗi chúng ta sẽ thắp lên một nén hương lòng tưởng niệm đến ân đức của Tổ Tiên, những vị Tiền Bối hữu công, và đóng góp chút công sức của mình cho Tổ Chức.”
Thầy ơi! Anh em tuy còn xa, ước mơ ngày đoàn viên vẫn canh cánh trong tâm nguyện và hành động của Thầy. Chúng con nguyện cùng đồng hành với Thầy trên con đường Lam ái, con đường mà anh chị em sẽ cùng hát bài ca Sen Trắng.
Thầy was a young member of the Vietnamese Buddhist Youth Association (VBYA) when he was in Việt Nam. In his writings, he often mentioned VBYA. His affection, dedication, and commitment to VBYA is indisputable. Each year, he has been dedicating more than 30% of his time to support VBYA activities across the United States. He participated in leadership training camps, mindfulness practice conferences, and provided counsel to local chapters and national VBYA boards. His passion and care for youth development is very well reflected in his committed actions towards the VBYA.
In this section, readers will get to hear from younger and older VBYA members (some are in their 70s and 80s) sharing their appreciation and gratitude for Thầy.