23 minute read

Chương 1: Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

CHƯƠNG 1

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

Advertisement

Khi một đứa trẻ được sinh ra, tự trong sâu thẳm nó đã biết lý do vì sao nó đầu thai. Đó chính là được làm chính mình trong khi sống qua rất nhiều trải nghiệm. Vả lại, linh hồn nó đã chọn gia đình và hoàn cảnh sống để sinh ra cùng với một mục tiêu rất cụ thể. Tất cả chúng ta đều có một nhiệm vụ giống nhau khi đến với Trái đất này: trải nghiệm cuộc sống cho đến khi nào chúng ta chấp nhận nó và trong quá trình đó yêu thương lấy mình.

Chừng nào chúng ta còn chưa chấp nhận một trải nghiệm nào đó, tức là vẫn còn phán xét nó, vẫn còn dằn vặt vì nó, sợ hãi, tiếc nuối nó, hay mọi dạng không chấp nhận khác, chừng đó con người ta còn không ngừng thu hút vào mình những hoàn cảnh, sự kiện và con người đẩy ta quay trở lại với trải nghiệm đó một lần nữa. Một số người, không chỉ gặp cùng một trải nghiệm nhiều lần trong đời, mà còn phải đầu thai một hay nhiều lần nữa thì mới có thể hoàn toàn chấp nhận nó.

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

Chấp nhận một trải nghiệm nào đó không có nghĩa là chúng ta mong muốn có nó hay đồng tình với nó, mà đúng hơn là cho phép ta cảm thụ và học hỏi từ những gì ta đã trải qua. Đặc biệt chúng ta phải học cách nhận ra cái gì là có ích cho mình, cái gì là không. Cách duy nhất để nhận ra điều đó là trở nên ý thức về hậu quả của mỗi trải nghiệm. Tất cả những gì mà ta đã lựa chọn hoặc không lựa chọn, tất cả những gì mà ta đã làm hoặc không làm, tất cả những gì mà ta đã nói hoặc không nói và thậm chí tất cả những gì ta đã nghĩ và không nghĩ, đã cảm và không cảm đều để lại hậu quả.

Đã là người thì ai cũng muốn sống ngày càng sáng suốt hơn. Khi chúng ta nhận ra một trải nghiệm nào đó dẫn tới những hệ quả nguy hại, thì thay vì đổ lỗi chính mình hoặc cho người khác, ta chỉ cần học cách chấp nhận là mình đã chọn nó (cho dù vô thức) để nhận ra quyết định đó là không khôn ngoan hoặc không có lợi cho mình. Rồi sau này ta sẽ nhớ mãi mà nhắc nhở mình tránh chuyện đó. Đấy mới chính là chấp nhận một trải nghiệm nào đó trong cuộc sống. (Bạn có thể phải cho phép bản thân mình lặp lại một sai lầm hoặc sống lại kinh nghiệm khó chịu nào đó hết lần này tới lần khác.) Ngược lại, tôi cũng nhắc bạn nhớ rằng cho dù bạn có tự nói với chính mình: “Mình không muốn sống như thế này nữa” thì thế nào trải nghiệm ấy cũng trở lại cho đến khi bạn học được kinh nghiệm cần thiết và có sức mạnh ý chí để chuyển

Nhận diện 5 tổn thương

hóa điều đó. Tại sao ngay sau lần đầu tiên bạn không hiểu ra điều đó? Đó là vì cái tôi của chúng ta, cái tôi được duy trì bởi chính niềm tin của chúng ta.

Chúng ta ai cũng có rất nhiều niềm tin, chúng ngăn cản chúng ta trở thành con người mà ta mong muốn. Những niềm tin và thái độ càng khiến ta đau đớn, chúng ta càng cố gắng che giấu chúng. Chúng ta thậm chí còn tin rằng chúng không thuộc về mình nữa. Do đó để hòa giải được với chúng thì chúng ta cần phải đầu thai nhiều lần. Chỉ khi nào tinh thần, cảm xúc và thể xác của chúng ta lắng nghe vị Thượng đế bên trong chúng ta thì khi đó tâm hồn chúng ta mới hoàn toàn vui vẻ.

Mọi trải nghiệm nếu không được chấp nhận thì đều sẽ tích tụ lại ở linh hồn. Vì linh hồn là bất tử nên nó không ngừng trở đi trở lại dưới nhiều nhân dạng khác nhau với những hành lý là những gì tích tụ trong ký ức linh hồn. Trước khi sinh ra, chúng ta đã quyết định tại sao ta muốn trở lại kiếp này và để giải quyết chuyện gì. Quyết định này và tất cả những gì đã tích tụ từ các kiếp trước đều không được lưu lại trong ý thức của chúng ta, tức là ký ức thuộc về trí tuệ. Chỉ khi thời gian dần trôi, chúng ta mới dần ý thức được kế hoạch của linh hồn, ý thức được mục đích sống và những gì mà chúng ta phải giải quyết.

Bất cứ khi nào tôi dùng từ “chưa giải quyết” là tôi đều có ý nói đến một trải nghiệm nào đó diễn ra mà ta không chấp nhận chính bản thân ta. Chấp nhận một trải nghiệm

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

khác với chấp nhận bản thân. Hãy lấy ví dụ một cô bé bị người cha phủ nhận, bởi ông ta muốn có một cậu con trai. Trong trường hợp này, chấp nhận trải nghiệm tức là cho phép người cha đó có quyền được khao khát một đứa con trai và phủ nhận đứa con gái. Còn với cô bé, chấp nhận bản thân có nghĩa là được phép tức giận với người cha và tha thứ cho bản thân vì đã tức giận với ông. Không nên để có bất cứ phán xét nào đối với người cha và với chính bản thân, chỉ có lòng trắc ẩn và thấu hiểu dành cho nỗi khổ đau của mỗi người.

Cô ấy biết rằng trải nghiệm này sẽ hoàn toàn được hóa giải khi tự cho phép mình làm hoặc nói điều gì đó phủ nhận người khác (mà cô ấy không cố ý, nhưng kết quả có thể như nhau nếu người này bị tổn thương vì sự phủ nhận đó) và không hề chỉ trích bản thân. Có một cách khác để cô biết được kiểu tình huống này thực sự đã được hóa giải và đã được chấp nhận hay chưa: nếu người mà cô đã “phủ nhận” không tức giận với cô thì cô sẽ nhận ra rằng sống ở đời ai trong chúng ta cũng có lúc nào đó phủ nhận một người khác.

Đừng để cái tôi đánh lừa bạn. Nó vẫn thường xuyên dùng mọi cách để khiến chúng ta tin rằng mình đã hóa giải được tình huống. Chúng ta thường xuyên nói với bản thân là: “Phải rồi, mình đã hiểu vì sao người ta hành động như thế” để không phải nhìn lại bản thân mình và không phải tha thứ cho chính mình. Cái tôi của chúng ta lúc nào

Nhận diện 5 tổn thương

cũng mưu mô gạt những tình huống khó chịu sang một bên. Đôi lúc, chúng ta chấp nhận một tình huống hoặc một người nào đó nhưng lại không hề tha thứ cho bản thân hoặc cho phép bản thân được quyền tức giận người đó. Đây gọi là “chỉ chấp nhận trải nghiệm”. Tôi xin nhắc lại: “Quan trọng là phải phân biệt được chấp nhận trải nghiệm và chấp nhận bản thân”. Chấp nhận bản thân thì khó hơn, bởi cái tôi của chúng ta không muốn thừa nhận rằng tất cả những trải nghiệm khó chịu đã diễn ra với chúng ta chỉ có một mục tiêu duy nhất là chỉ cho ta thấy rằng ta chẳng qua cũng hành động như những kẻ khác.

Bạn đã nhận ra rằng khi bạn đổ lỗi cho ai đó vì chuyện gì đó, thì chính người ấy cũng sẽ đổ lỗi cho bạn về chuyện tương tự hay chưa?

Thế cho nên học cách hiểu rõ và chấp nhận bản thân nhiều nhất có thể là điều vô cùng quan trọng. Đây chính là cách giảm bớt những tình huống khó chịu trong cuộc sống. Làm chủ cuộc sống của mình hay để cho cái tôi kiểm soát cuộc đời bạn, điều đó phụ thuộc vào bạn. Tuy nhiên, để giải quyết triệt để chuyện này thì cần rất nhiều bản lĩnh bởi không tránh khỏi việc nó sẽ chạm vào những tổn thương xưa kia, những tổn thương vốn có thể là rất tệ, nhất là khi chúng đã lưu cữu từ nhiều kiếp. Trước một tình huống hoặc một người cụ thể nào đó, bạn càng đau khổ bao nhiêu thì vấn đề càng sâu đậm bấy nhiêu.

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

Nếu muốn tự giúp mình, bạn có thể dựa vào vị Thượng đế trong chính bạn, người toàn tri, toàn hiện và toàn năng bên trong bạn. Quyền năng này luôn hiện diện và luôn sẵn có trong bạn, hướng bạn về phía những người và những tình huống cần thiết để bạn trưởng thành và phát triển theo như kế hoạch cuộc đời đã được chọn trước khi bạn sinh ra.

Thậm chí ngay cả trước khi sinh, vị Thượng đế trong bạn đã thu hút linh hồn của bạn về phía những môi trường và gia đình mà bạn sẽ muốn được sinh ra trong kiếp tới. Lực hút này vô cùng mạnh và mục tiêu thì đã xác định, một phần là bởi trong những kiếp trước bạn đã không được ở trong tình yêu thương và chấp nhận, một phần là bởi linh hồn của cha mẹ tương lai của bạn cũng đang cần một người con như bạn để giải quyết vấn đề của họ. Đó là lý do vì sao những đứa con và cha mẹ nhìn chung lại có cùng những tổn thương cần hóa giải.

Khi chào đời, bạn không còn ý thức được tất cả những gì đã diễn ra trong những kiếp trước, vì bạn tập trung toàn bộ tâm ý vào những mong muốn của linh hồn trong kiếp này, mà linh hồn thì muốn bạn chấp nhận bản thân với tất cả những thành tựu của bạn, lỗi lầm của bạn, sức mạnh của bạn, yếu đuối của bạn, khao khát của bạn, tính cách của bạn… Linh hồn của tất cả chúng ta đều mong muốn như thế. Tuy nhiên, ngay sau khi chúng ta ra đời một chút, ta đã nhận thức được rằng khi ta dám là

Nhận diện 5 tổn thương

chính mình, thì điều đó sẽ khuấy đảo cả thế giới người lớn hoặc của những người thân ta. Do đó, chúng ta đã tự suy diễn rằng nếu làm chính mình thì không tốt, cũng không đúng đắn. Phát hiện này thật đau đớn làm sao và nhất là đã khơi gợi nỗi tức giận ở trẻ. Những cơn tức giận trở nên thường xuyên đến nỗi chúng ta đã tin rằng đó là chuyện bình thường. Người ta gọi đây là “khủng hoảng ấu thơ” hay “khủng hoảng tuổi thiếu niên”. Những khủng hoảng này có thể trở thành bình thường, nhưng chắc chắn không hề tự nhiên chút nào. Một đứa trẻ hành động tự nhiên, hài hòa và có quyền được là chính mình thì không gây ra bất kỳ kiểu bất mãn, quấy khóc nào như thế. Thật không may, kiểu trẻ này đã gần như không còn tồn tại nữa. Thay vì thế, tôi quan sát thấy phần đa trẻ trải qua bốn giai đoạn sau:

Sau khi biết đến niềm vui của việc được là chính mình, giai đoạn tồn tại đầu tiên của trẻ, trẻ hiểu thế là đau buồn khi không có quyền hành xử như vậy, trẻ sẽ bước sang giai đoạn thứ hai. Tiếp theo giai đoạn này là giai đoạn thứ ba – giận dữ và nổi loạn. Để xoa dịu nỗi đau buồn, đứa trẻ tự thu mình và hạn chế mình lại bằng cách tự tạo ra một nhân cách mới sao cho thỏa mãn ý muốn của người khác. Đây chính là giai đoạn thứ tư. Một số người cả cuộc đời bị sa lầy ở giai đoạn thứ ba, tức là họ vẫn cứ tức giận, phá bĩnh hoặc gặp khủng hoảng.

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

Trong giai đoạn thứ ba và thứ tư, chúng ta tạo ra nhiều mặt nạ (nhân cách mới) để bảo vệ bản thân trước những tổn thương phát sinh từ giai đoạn thứ hai. Có năm kiểu

mặt nạ, mỗi mặt nạ tương ứng với mỗi tổn thương sâu

sắc nhất của con người. Qua nhiều năm quan sát, tôi nhận ra rằng tất cả những khổ đau của con người rút cục đều nằm trong năm tổn thương này. Danh sách dưới đây được sắp xếp theo trật tự thời gian, có nghĩa là theo thứ tự từng tổn thương xuất hiện trong dòng đời.

PHỦ NHẬN BỎ RƠI SỈ NHỤC PHẢN BỘI BẤT CÔNG

Mỗi lần chúng ta đau khổ hoặc gây ra đau khổ vì những tổn thương này, chúng ta cảm thấy như bị phản bội vậy. Chúng ta không trung thành với Thượng đế bên trong chúng ta, với nhu cầu thiết yếu của bản thể chúng ta vì chúng ta đã để mặc cái tôi cùng với những niềm tin và nỗi sợ của nó được quyền cai quản cuộc sống của chúng ta. Chúng ta tạo ra những mặt nạ để che giấu tổn thương mà ta không muốn giải quyết khỏi chính chúng ta và khỏi những người khác. Sự che đậy bí mật này cũng là một dạng phản bội. Vậy những mặt nạ này là gì? Dưới đây

Nhận diện 5 tổn thương

là danh sách các mặt nạ tương ứng với mỗi tổn thương chúng che đậy.

TỔN THƯƠNG

Phủ nhận Bỏ rơi Sỉ nhục

Phản bội Bất công

MẶT NẠ

Chạy trốn Phụ thuộc Khoái khổ (Về mặt tinh thần, cảm xúc) Kiểm soát Cứng nhắc

Những tổn thương và những ngụy trang này sẽ được giải thích kỹ càng trong những chương tiếp theo. Độ dày của những mặt nạ này tùy thuộc vào mức độ tổn thương. Mặt nạ của một người thể hiện ở một cá tính cụ thể nào đó, bởi vì mỗi mặt nạ có rất nhiều niềm tin được phát triển và chúng đã ảnh hưởng tới thái độ và hành vi của người đó. Tổn thương càng nặng, đau khổ càng nhiều, thì bạn càng phải đeo lớp ngụy trang này thường xuyên hơn.

Chúng ta ngụy trang chỉ khi muốn bảo vệ bản thân. Ví dụ, trong trường hợp một người cảm thấy một việc gì đó là bất công với mình hoặc tự phán xét là mình bất công hoặc sợ bị phán xét là kẻ bất công, thì họ sẽ khoác lên mình lớp ngụy trang Cứng nhắc, tức là có hành vi của người cứng nhắc.

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

Ta có thể lấy một hình ảnh so sánh như thế này để minh họa rõ hơn cho việc tổn thương và mặt nạ tương ứng có liên quan tới nhau như thế nào. Coi tổn thương nội tâm như là một vết thương thể xác trên bàn tay chẳng hạn, vết thương đó đã xuất hiện từ rất lâu rồi, bạn lờ nó đi và bạn không thèm chăm sóc nó. Bạn thà đeo một chiếc găng tay để khuất mắt trông coi còn hơn. Chiếc găng đó chính là mặt nạ. Bạn tưởng có thể vờ như là mình không bị thương. Bạn có thực sự tin đó là giải pháp hay không? Tất nhiên là không rồi! Chúng ta vẫn biết thế nhưng cái tôi, chính hắn, lại không biết điều đó. Đó chính là cách nó đánh lừa chúng ta.

Hãy trở lại với ví dụ vết thương trên bàn tay. Cứ mỗi lần có ai đó chạm vào tay bạn, vết loét đó lại khiến bạn đau đớn, cho dù là bạn đã đeo găng tay bảo vệ. Khi ai đó âu yếm nắm lấy tay bạn và thế là bạn kêu toáng lên: “Úi đau! Cậu làm tớ đau quá!”, bạn có thể tưởng tượng người đó ngạc nhiên thế nào. Có thật là người ấy muốn làm bạn đau không? Không đâu, bởi nếu bạn đau khi ai đó chạm vào bạn, thì đó là vì trước đó bạn đã quyết định không chăm sóc vết thương ấy. Người khác không có lỗi gì với nỗi đau này của bạn.

Mọi tổn thương khác cũng tương tự như vậy. Nhiều khi chúng ta nghĩ là mình bị phủ nhận, bị chối bỏ, bị phản bội, bị sỉ nhục, hay bị đối xử bất công. Nhưng thực tế thì, mỗi lần chúng ta cảm thấy bị tổn thương, là khi đó

Nhận diện 5 tổn thương

cái tôi của chúng ta đang muốn tin rằng cần phải đổ lỗi cho người khác. Do đó chúng ta cố gắng tìm kiếm kẻ có tội. Thỉnh thoảng, chúng ta quyết định chúng ta chính là kẻ có tội trong khi thật ra làm thế cũng chẳng đúng hơn là khi ta đổ lỗi cho người khác. Bạn biết đấy, trong cuộc sống, không ai là kẻ có tội hết: chỉ có những con người đang phải chịu đau khổ mà thôi. Giờ thì tôi đã hiểu ra rằng càng đổ lỗi (cho bản thân hoặc cho người khác) thì ta càng gặp lại sự việc tương tự. Đổ lỗi không có ích gì ngoài việc khiến cho con người thấy đau khổ hơn. Trong khi nếu chúng ta bắt đầu nhìn vào con người đang đau khổ ấy với lòng cảm thông, thì các sự kiện, tình huống và những người liên quan sẽ tự mình chuyển hóa.

Những mặt nạ mà chúng ta tạo ra để bảo vệ mình có thể hiển hiện trong dáng điệu của một người, tức là ở vẻ ngoài của anh ta1. Người ta thường hay hỏi tôi liệu có thể nào phát hiện ra những tổn thương của trẻ nhỏ. Cá nhân tôi rất thích thú quan sát bảy đứa cháu bé bỏng của mình. Lúc tôi đang đặt bút viết những dòng này, các cháu đang ở độ tuổi từ bảy tháng đến chín tuổi. Tôi có thể nhận ra những tổn thương ở vẻ ngoài cơ thể của hầu hết các cháu. Ở tuổi này mà tổn thương thể hiện rõ rệt đến thế qua cơ thể thì có nghĩa là nó rất sâu sắc. Mặt khác, tôi cũng có thể thấy ở hai trong số ba đứa con tôi, cơ thể trưởng

1 Chỉ chung một người nào đó, không phân biệt nam giới, nữ giới. (ND)

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

thành của các con đang biểu hiện những tổn thương khác với những tổn thương tôi đã thấy khi các con còn bé.

Cơ thể vốn rất thông minh tới nỗi nó luôn tìm ra cách báo cho chúng ta biết ta đang gặp trục trặc gì cần phải hóa giải. Trên thực tế, chính Thượng đế bên trong chúng ta đã giao tiếp với ta qua cơ thể này.

Trong những chương tiếp theo, bạn sẽ tìm hiểu cách nhận diện những mặt nạ của bạn và của người khác. Trong chương cuối cùng, tôi sẽ nói đến những việc ta cần phải làm để chữa lành những tổn thương bấy lâu nay vẫn bị bỏ mặc, từ đó giúp bạn thôi đau đớn. Thế rồi những mặt nạ dùng để che đậy những vết thương này tự nhiên dần dần sẽ chuyển hóa.

Thêm nữa, quan trọng là đừng quá bám chấp vào những từ ngữ dùng để miêu tả những tổn thương hay mặt nạ này. Ai đó có thể bị phủ nhận nhưng cảm nhận như mình bị đối xử bất công, người khác có thể bị phản bội nhưng cảm thấy mình bị phủ nhận; người khác nữa thì có thể bị bỏ rơi và cảm thấy bị sỉ nhục...

Khi bạn đọc những mô tả đặc điểm cho từng tổn thương này, bạn sẽ hiểu rõ ý tôi hơn.

Có thể bạn đã gặp trong các nghiên cứu đâu đó về năm kiểu tính cách được miêu tả trong cuốn sách này. Mỗi nghiên cứu có một đặc điểm khác nhau và không nhất thiết phải phủ nhận hay phải thay thế những gì người

Nhận diện 5 tổn thương

khác đã làm trong quá khứ. Trong số đó có lý thuyết của nhà tâm lý học Gérard Heymans cách nay đã gần 100 năm rồi nhưng vẫn còn phổ biến ngày nay. Lý thuyết này đã trình bày tám kiểu tính cách như sau: đam mê, cáu kỉnh, lo lắng, nhạy cảm, lạc quan, điềm tĩnh, thờ ơ và vô định. Khi ông sử dụng từ đam mê để miêu tả một dạng người, thì không có nghĩa là những kiểu người khác không có đam mê trong đời. Tên của những kiểu tính cách này thật ra là để nói đến tính cách nổi bật mà thôi. Do đó, tôi xin nhắc lại rằng bạn không phải quá bận tâm tới nghĩa đen của những từ này.

Có thể khi đọc bản miêu tả về hành vi và thái độ ngụy trang của mỗi tổn thương, bạn sẽ tự nhận thấy mình trong từng tổn thương một. Nhưng rất hiếm khi một người có tất cả năm tổn thương này. Đó là lý do tại sao cần phải quan sát thật kỹ cơ thể mình, bởi lẽ nó phản ánh chân thực những gì diễn ra trong tâm chúng ta, còn quan sát cảm xúc và tinh thần thì lại khó hơn nhiều. Xin hãy nhớ cho là cái tôi không muốn chúng ta phát hiện ra mọi niềm tin của mình bởi vì chúng ta đã nuôi dưỡng nó bằng chính những niềm tin này, nó tồn tại được cũng bằng chính những niềm tin này. Tôi sẽ không giải thích gì thêm nữa về cái tôi trong cuốn sách này, vì tôi đã nói chi tiết trong những cuốn sách khác của mình: Listen to your body, your best friend on earth (LẮNG NGHE CƠ THỂ BẠN, người bạn tốt nhất trên hành tinh này)

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

và Listen to your body, part 2 (LẮNG NGHE CƠ THỂ BẠN, phần 2).

Có thể bạn sẽ phản bác và thậm chí còn kháng cự khi đọc đến đoạn những người đang chịu đau khổ bởi một tổn thương nào đó là đang phản ứng với một dạng cha/ mẹ nào đó. Trước khi đi đến kết luận này, tôi đã xác minh với hàng nghìn người rồi. Ở đây, tôi xin lặp lại một lần nữa những điều tôi đã nói trong các buổi hội thảo của mình: ta yêu quý cha/mẹ nào hồi còn bé nhất, thì ta có nhiều điều phải giải quyết với họ nhất. Âu cũng là chuyện bình thường khi mà chúng ta gặp một chút khó khăn trong việc chấp nhận chuyện mình bực bội với cha mẹ mà ta yêu mến nhất. Khi nhận ra điều này, phản ứng đầu tiên nhìn chung là phủ nhận, rồi sau đó là tức giận và rồi tiếp theo, chúng ta sẵn sàng đối mặt với sự thật này: đó chính là khởi đầu của chữa lành.

Có thể bạn thấy phần miêu tả hành vi và thái độ liên quan tới những tổn thương khác nhau là tiêu cực. Khi nhận ra một trong những tổn thương của mình, rất có thể bạn sẽ phản bác những điều miêu tả về mặt nạ mà bạn tự tạo ra cho mình để tránh đau khổ. Sự kháng cự này hoàn toàn là bình thường và rất đỗi con người. Hãy để cho bạn có thời gian. Hãy nhớ là, cũng giống như bao người khác xung quanh, khi mặt nạ của bạn nắm quyền thì bạn không còn là chính mình nữa. Chẳng phải sẽ an tâm khi biết rằng nếu ai đó làm gì đó làm phiền bạn hoặc

Nhận diện 5 tổn thương

khiến bạn khó chịu thì đây chẳng qua là dấu hiệu cho thấy người này đang khoác lên mình lớp ngụy trang để khỏi phải đau khổ sao? Nếu bạn ý thức được điều này thì bạn sẽ vị tha hơn và dễ thương yêu, thông cảm với họ hơn. Ví dụ, một thiếu niên có hành vi “hư”. Khi bạn biết cậu ta hành xử như thế để che giấu nỗi tổn thương và nỗi sợ của mình thì mối quan hệ giữa bạn và cậu ta sẽ khác đi, vì bạn biết cậu không hư cũng chẳng nguy hiểm gì. Bạn sẽ giữ được bình tĩnh và thậm chí còn có thể nhận ra những phẩm chất tốt đẹp của cậu thay vì e ngại và rồi chỉ nhìn thấy những sai lầm của cậu.

Thật nhẹ lòng khi biết dù chúng ta sinh ra với những tổn thương cần hòa giải và chúng cứ chốc chốc nổi dậy bởi phản ứng của ta với người khác, với môi trường xung quanh, thì những ngụy trang mà ta đã tạo ra để bảo vệ bản thân cũng không phải là vĩnh viễn. Nếu áp dụng những phương pháp chữa lành trong chương cuối, bạn sẽ thấy rằng lớp ngụy trang của bạn phai nhạt dần và hệ quả là, thái độ của bạn sẽ thay đổi và rất có thể cả cơ thể bạn cũng thay đổi theo.

Tuy nhiên, có thể phải mất nhiều năm mới thấy rõ sự thay đổi trong cơ thể vật lý của bạn, bởi lẽ cơ thể thay đổi lúc nào cũng chậm hơn bởi cấu thành nên nó là vật chất hữu hình. Cơ thể vô hình của chúng ta (cảm xúc và tinh thần) thì mất ít thời gian để tự chuyển hóa hơn một khi ta đi tới quyết định sâu sắc và đầy yêu thương. Ví dụ,

Nguồn gốc của tổn thương và mặt nạ che đậy

người ta rất dễ khao khát (cảm xúc) và tưởng tượng (tinh thần) bản thân đi đến một đất nước khác. Quyết định đi du lịch có thể chỉ mất vài phút. Ngược lại, phải tốn nhiều thời gian hơn nhiều để lên kế hoạch, tổ chức, sắp xếp, chuẩn bị tiền nong cần thiết, rồi cuối cùng ta mới hiện thực hóa kế hoạch đó trong thế giới vật chất được.

Có một cách rất hay để nhận ra sự thay đổi trong cơ thể của bạn là đều đặn chụp ảnh toàn diện cơ thể mình mỗi năm. Tốt nhất là chụp một bức ảnh toàn thân để có thể nhìn thật rõ các chi tiết. Thật sự là một số người thay đổi nhanh hơn một số người khác, giống như là một số người có thể thực hiện hóa chuyến đi nhanh hơn những người khác. Quan trọng là không ngừng cố gắng chuyển hóa bản thân từ bên trong, bởi lẽ chính nội tâm mới khiến bạn trở nên hạnh phúc hơn trong cuộc đời này.

Năm chương tiếp theo, bạn nên lưu ý tới tất cả những điều gì dường như tương thích với bạn và rồi đọc lại những chương miêu tả đúng nhất thái độ của bạn, và đặc biệt là vẻ ngoài cơ thể của bạn.

CƠ THỂ CỦA NGƯỜI CHẠY TRỐN (Tổn thương phủ nhận)