Phật Giáo & Nữ Giới - Nữ Giới & Phật Giáo

Page 224

CÁC VỊ THẦY, GIÁO PHÁP…

224

những hoa môn mà bà muốn chúng tôi bước vào. Chúng tôi luôn bị kiểm tra - ngay trên lối đi hay ở cuối đường gần các luống hoa iris, hay sáu giờ sau đó, khi việc cắm hoa được bày ra giữa bàn ăn. “Giờ, nói xem hoa gì đây?” Tất cả đệ tử chúng tôi đều thất bại, vì chỉ có số điểm hoàn hảo mới được chấp nhận. Tại sao chúng tôi phải biết tất cả tên của chúng? Ngay chỉ một tên, chúng tôi cũng không hiểu tại sao mình phải biết? Bà không trả lời những câu hỏi này, mà chỉ nói, “Để biết, chúng ta phải bắt đầu bằng tên gọi”. Chúng tôi bắt bẻ bà: “Sư phụ còn lầm tên chúng đệ tử đây, có khi còn gọi tên con mèo nữa đó! Tại sao đệ tử lại phải đoán đúng chính xác tên mấy bông hoa dại kia? Hơn nữa, sư phụ cứ trồng thêm hoa mới, những cây hoa mồ côi, rồi còn những người tự nguyện mang hoa trong rừng về trồng thêm. Làm sao các đệ tử theo nổi”, chúng tôi rên rĩ. Bà nói, “Ta đã biết quý vị rồi, nên không cần phải nhớ tên. Đã thế, nếu ta nói sai, các người đã phản kháng ầm ĩ, một cách không cần thiết. Mấy cánh hoa thì yếu đuối, câm lặng, không thể tự bảo vệ mình - như chúng ta. Vì thế chúng ta bắt đầu bằng cách đặt tên cho chúng. Không phải tên thật của chúng, nhưng khi đặt tên cho chúng, ta thấy gần gũi với chúng hơn, chúng trở nên cụ thể, rõ ràng. Điều đó giúp ta chú tâm đến chúng, để rồi với thời gian, chúng ta sẽ trở nên thân thuộc với chúng đến độ chúng ta không cần phải gọi tên chúng nữa. Lúc đó, chúng sẽ đến với ta mà không cần ta kêu gọi. Chúng sẽ đến cả trong những giấc mộng của ta. Nhưng trước hết ta phải đặt tên cho chúng”.


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.