LỬA TRONG CÁI TRÍ - Đối thoại cùng J. Krishnamurti

Page 243

suy nghĩ-thời gian. Làm thế nào bạn nhận ra nó? Làm thế nào bạn đến được thấy sự thật của nó, sự kiện của nó? PJ: Không, thưa anh, có một sự việc như sờ chạm rành rành. K: Vâng, sờ chạm. Làm thế nào bạn sờ chạm cái sự việc này? Làm thế nào bạn – sử dụng những từ ngữ của bạn – tiếp xúc cùng sự kiện này rằng tôi là toàn một chuỗi của những kỷ niệm mà là suy nghĩ-thời gian? PJ: Không, chúng ta hãy cụ thể hơn. Điều mà tôi sẽ đi khỏi chiều nay, và điều mà tôi sẽ rời xa anh, là một suy nghĩ. K: Nó không là một suy nghĩ; nó là một thực sự. PJ: Thực sự, vâng; nhưng từ đó có một đau khổ nào đó của rời xa anh, mà trong đó những yếu tố thuộc tâm lý, thuộc cảm xúc xuất hiện để che đậy sự kiện đó. K: Vâng, mà là – cái gì? PJ: Vì vậy, cái gì sẽ được tiếp xúc? Không phải sự kiện rằng tôi sẽ đi khỏi… K: Nhưng cái gì? PJ: Nhưng đau khổ này. K: Đau khổ? Tôi hiểu rõ. Liệu bạn đang hỏi: Đau khổ của một ngàn năm và những thế kỷ – đau khổ của cô độc, phiền muộn, buồn bã; sự bi thảm, sự lo âu và tất cả điều đó – liệu điều đó tách khỏi ‘cái tôi’ mà cảm thấy nó? PJ: Nó có lẽ không tách khỏi. K: Nó là tôi. (Nhấn mạnh) PJ: Làm thế nào tôi sờ chạm nó? K: Tôi hoàn toàn không hiểu rõ sự sử dụng câu nói ‘Làm thế nào tôi sờ chạm nó?’ của bạn. PJ: Thưa anh, nó chỉ trong hiện tại… K: Tôi thấy điều gì bạn có ý. PJ: Chỉ trong hiện tại thì tổng thể của cơ ngơi này mới nghỉ ngơi. 243


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.