Thơ Trả Nợ Bia

Page 1

1 thơ.lư sơn cuồng từ


2 thơ.lư sơn cuồng từ

thơ trả nợ bia


3 thơ.lư sơn cuồng từ

lư sơn cuồng từ thơ

thơ trả nợ bia

2011


4 thơ.lư sơn cuồng từ

THƠ TRẢ NỢ BIA thơ Lư Sơn CUỒNG TỪ

tranh bìa & phụ bản giorgia o’keeffe

trình bày PHD

lưu hành nội bộ thân hữu 08/2011


5 thơ.lư sơn cuồng từ

lời tựa

1. Cuồng Từ ít làm thơ. Tinh huyết ngòi bút của anh dành cho những trang văn xuôi: tiểu thuyết, tiểu luận, khảo cứu, tự điển< Những trước tác của anh, khi còn là bản thảo, đã được trình bày như một cuốn sách in, với nét chữ viết tay đẹp đẽ, rõ ràng, sáng sủa, mạch lạc. Cỡ chữ lớn nhỏ tùy theo nội dung, dàn trang, đóng gáy, làm bìa với rất nhiều công phu. Nếu theo in ấn xưa, nét chữ anh như đi ra từ các con chữ nhà in; theo in ấn nay, như đi ra từ bàn phím. Mà đâu có ít, vài chục cuốn, mỏng dăm trăm trang, dày cả ngàn trang. Xếp chồng lên nhau, khéo cao hơn cả tác giả, như người xưa nói trướctác-đẳng-thân. Thi thoảng, anh làm vài bài thơ, lúc tiễn rượu bạn, lúc góp mặt cùng bạn trong những tập thơ văn lưu-hành-nội-bộ (như tập thơ này). Những bài thơ được ghi lại trân trọng bằng ngòi bút bay bướm trên


6 thơ.lư sơn cuồng từ

giấy gấp làm ba, tác giả ký tên, đóng triện đỏ, đặt vào trong phong bì dài, đầy chất cổ phong. Đêm dài mấy ngọn đèn chong? Nghe thế giới buồn. (Trong Nhớ của Hoàng Quý)

Nắng hạ chiều lên không khói sóng Chừng như Tư Mã lệ vào trong (Tiễ n rượu Võ Chí Hiề n - quán bê n sông)

Vần rơi vãi những câu thơ chuyếnh choáng… Tình đa mang một chữ, khách đong đưa (Trong Chắp Nhặt Dông Dài của Trần Thanh Cường)

Thu về rồi lại thu phân Mây về rồi lại Phù Vân mây tàn (Trong Bên Đời của Phù Vân)

2. Tập Thơ Trả Nợ Bia này, với gần ba mươi bài thơ, được anh sáng tác trong một thời gian ngắn, sau những cơn say đầy hứng khởi với những-người-bạn-tình, những người được nhắc đến trong thơ. Những tứ thơ dường như đã lẩm nhẩm hình thành khi chai bia bật nắp và được trả tiền từng chai một, khi thấy nàng quyến rũ đến chết được với áo hai dây, quần đỏ, dậy thì xanh, khi bị mắng là khùng sao đòi chết bên nhau, khi được mơn trớn lầm rồi cưng!


7 thơ.lư sơn cuồng từ

Đi uống bia với bạn và đòi mình được mắc nợ, rồi sau đó trả nợ bằng thơ, thế gian quả chỉ một con-lừa-núi Cuồng Từ. Và với một Cuồng Từ sòng phẳng, rạch ròi, anh trả nợ đầy đủ, trọn vẹn bằng từng con chữ thơ thật sự, như người tự trọng vét sạch những đồng bạc cuối cùng trong túi. Từ giọng thơ “cổ điển” lâu nay, vụt một cái, anh có những câu thơ, bài thơ hiện đại *hay hậu-hiện-đại như anh thường nói+, mới cấu tứ, mới hình tượng, mới ngôn ngữ. Từ những chữ nghĩa sang trọng, vụt một cái, anh có những chữ nghĩa đời thường, thậm chí trần trụi đầy chất giang hồ. Một Cuồng Từ đậm giấc say cùng một Cuồng Từ đắm giấc yêu! Yêu-Say mới mộng thấy sông bay đầy bướm, mới ngồi buồn ngắm em rất ‘đĩ’, mới gặp con ma *đực+ ôm đàn lỗi nhịp, con ma cái cười trùng điệp, quần mỏng hoang đường lộ cả khe! Yêu-Say mới già nửa tuổi mà nắng hè sửng sốt, mới mây say mây phủ hai đầu vú, mới thèm cơn hứng bất tử, thèm chiều say vật vờ. Yêu-Say mới đầy khắc khoải: ta trở về trong gió hắt hiu/tình em xa tít dải ngân kiều/ tình em như gió mang bụi đỏ/ bay vào làm mắt lệ như yêu và đau đớn: ôi nỗi buồn đen tối/ thèm cắn muốn nát môi/ thèm được làm tình/ rồi chết cũng được. 3. Trong tập thơ này, Cuồng Từ nhắc đến một vài người bạn, đã nhậu cùng anh. Những con người thật, những cái tên thật.


8 thơ.lư sơn cuồng từ

Qua Cuồng Từ, những người bạn đó đã được thơ hóa thành những người-bạn-tình đem nợ bia đến cho một người thơ, họ không còn có thật nữa. Họ đã trở thành những biểu tượng của một giọng hát đục rè trong buổi chiều say, một hình bóng mộng mị đàn bà đầy ma lực, một tình yêu muộn màng đầy day dứt lo âu, một cơn mê đắm măng vú dục tính, một nỗi chán chường bên chai bia rỗng không< *Một tập thơ dữ dằn, bạo liệt, ít nhiều có thể làm những người có tên e ngại, luống cuống! Người đọc có thể cũng ngơ ngác, phân vân!] 4. Có những người rủ bạn đi uống bia, có những người đòi mắc nợ bia, thì mới có một Thơ Trả Nợ Bia ra đời. Để đọc, để thấy xung quanh đời ta, sao mà nhiều chủ nợ quá tay! NBT tháng 8/2011


9 thơ.lư sơn cuồng từ

mở


10 thơ.lư sơn cuồng từ

Phụ bản 01


11 thơ.lư sơn cuồng từ

mộng nằm mộng thấy sông bay đầy bướm, thấy nàng thơ tắm dưới sông trăng. thấy chuông trắng muốt trong vô sắc, hình hài thanh tịnh tợ thanh lương. có thể vài bông mây phiêu lãng... vài câu vú chín hái hôm qua... sắp sửa dòng phun tinh huyết nóng... mộng không! còn lại một giòng sông. ●


12 thơ.lư sơn cuồng từ

quán Sông Quê hoàng hôn Tặng Phù Vân

hai thằng tào lao bao la, bất chợt bao la òa khóc biển dâu một hai rồi ba... trước sau chai lăn long lóc.

tao mày hai thằng thi sĩ. làm thơ giữa cõi hốt nhiên. ngồi buồn ngắm em rất "đĩ" có cặp đùi dài vô biên.


13 thơ.lư sơn cuồng từ

tào lao tám chín mười chai. bù khú tào lao thiên tặc máu sôi mấy dạo thiên tài kiểu này khùng là cái chắc

bất chợt sầu đời trổ cặc thi sĩ buồn như mặt lồn làm một bài thơ hiu hắt: "quán Sông Quê chờ hoàng hôn". ●


14 thơ.lư sơn cuồng từ

tri ân trả nợ tình bia

1 lời ca mộng huyễn xanh ngăn ngắt: sát vai người, mà sao chia phôi... mà sao ta nhớ em quay quắt nhớ em nhớ âm trầm tím môi!

2 vừa khi em trầm tím môi, là ta như sương rơi đầu cành. thăm thẳm mà rơi vào đáy vực em biết chăng tôi... đã chết rồi!


15 thơ.lư sơn cuồng từ

3 ta gặp con ma ôm đàn lỗi nhịp. hát hay như giọng hát Minh Rè có con ma cái cười trùng điệp quần mỏng hoang đường thấy cả khe.

4 vừa mới đầy ly sao lại tan? tuyệt bi không sắc dục tro than tuyệt bi sắc chùm bông tuyết đỏ tri ân vì nhan sắc trần gian.


16 thơ.lư sơn cuồng từ

5 tri ân em gọi ta đi nhậu. tri ân Minh Rè vì ‚tờ năm trăm‛. cho ta say ngất tình vô hậu, một khe huyền một đóa thương tâm.

6 vạn cổ tình si vạn mũi kim một lúc cùng châm vào một huyệt người ơi! một phút đã chôn lầm thiếu nữ ngàn năm không thể biết


17 thơ.lư sơn cuồng từ

7 tri ân có nghĩa là phải say thương em rượu uống say phận bạc tình vẫn tươi nguyên nghĩa tận cùng cùng ta bao giờ còn nhậu chung.

8 ý tịch liêu này sợi khói bay mong manh tịch lặng nắng như gầy em cười đẹp tận thiên-cổ-lụy sầu vô chung vô thủy là đây?


18 thơ.lư sơn cuồng từ

9 người muôn sau! cho nhắn một câu nếu có gặp ai là Phạm Thái nhắn lại rằng:‛ ta yêu Quỳnh Như‛ chỉ có yêu thôi chẳng muốn gì!

10 chỉ muốn nhìn em cất bước đi nghe tim trong ngực tiếng thầm thì nghe chết mười phương hương trổ nhạc vì em khép mắt đẹp trầm mi


19 thơ.lư sơn cuồng từ

11 cho ta mượn tạm tình muôn trượng vũ trụ lừng hương một cọng ngò *trên đĩa nhậu+ khẩn thiết tạ ơn em - gửi lại một trời ngây dại để dành cho... ●


20 thơ.lư sơn cuồng từ

có một cuộc tình 1 như tiếng sấm rền trời đất ♫"cho ta phơi cuộc tình..."♫ em hát và em giương vuốt thộp cổ anh chàng thèm yêu. từ đó nhiều sáng nhiều chiều gió trăng nhiều chương mới lạ sáng xanh, chiều đỏ, mai hường ba sáu vạn tình điên đảo chờ em giờ thứ hai lăm


21 thơ.lư sơn cuồng từ

từ đó buồn vui lẩm cẩm hờn ghen bóng gió ít nhiều mơ một làn hương hiu hắt tàn đời hẳn đã được yêu? để ta ta làm quan tòa xử án thôi! cho ngủ chung giường. chạy miết cũng thua con đường, con đường tình dài hiu hắt. 2 cuộc tình ra bảy ra ba, sao em ngoảnh mặt cho cà héo bông. vì hoa nên bướm phải lòng? nên ong quị lụy bay vòng không thôi? nếu là duyên ấy định rồi, thì yêu cho nhẹ đất trời nhẹ theo.


22 thơ.lư sơn cuồng từ

một nửa tặng Kim Thơ, ‚nhậu sĩ‛ của nhóm Vườn Hoa Lạ.

già nửa tuổi mà nắng hè sửng sốt, áo hai dây quần đỏ dậy thì xanh ! một nửa gió chia cho mùa măng vú* một nửa bàn tay cầm chưa ấm hồ nghi

____ *: măng cụt và vú sữa, mùa trái chín.


23 thơ.lư sơn cuồng từ

một nửa cuộc tình chia đều cho nhau ‚Mây‛* say ‚Mây‛ phủ hai đầu vú. có thấy lòng say như tự buổi đầu! già nửa tuổi nửa đêm tình thảng thốt. con chim chuyền thức dậy muốn bay đi. tình choáng ngộp một nửa tình hoảng hốt. một nửa kia úp mặt khóc xuân thì. ● ____ *: ‚mây‛= ‘vú sĩ‛ Phù Vân.


24 thơ.lư sơn cuồng từ

Phụ bản 02


25 thơ.lư sơn cuồng từ

bổn lai diện mục ta và em quá cỡ cô liêu một sát-na thôi cũng đã nhiều. cũng quá bản lai, sai diện mục cũng lầm cũng lỡ biết bao nhiêu.

ta và em trong veo tuyệt đối! vũ trụ đại nghi cơn gió thổi. phong hành lôi động cái kỳ khu. hoát ngộ nhìn em tim bối rối.


26 thơ.lư sơn cuồng từ

ta và em - hai mảnh đời kỳ ảo, một âm một dương rất bất hảo! lưu đày suốt kiếp lụy trần gian suốt kiếp dâng tình giông với bão. ta và em quá cỡ vô minh nhẹ hẫng mây bay cũng động tình. ta ư? Thơ tuyệt Cuồng buốt nguyệt. thơ tuyệt cùng như em tắt kinh. ta-em quá lạnh như gò đống, rống cái tử sinh đu huyễn mộng. rú một cái chơi mà rỗng không ba cõi rùng mình âm thạch động.


27 thơ.lư sơn cuồng từ

ta và em chẳng qua một nụ câm trời nín đất, giọt sương tụ một sớm nở ra hoa-u-hoài bơ vơ dáng chiều thơm tuyệt cú ta ngồi lặng nghe lời em nói ngữ ngôn đùa dai mấy ngàn cõi thơ ư? ừ cũng... chuyện chơi thôi! hơi sức đâu mà em nhắn gởi. ●


28 thơ.lư sơn cuồng từ

yêu mị đuổi mây về viễn xứ, lần này chia tay! mặt sông trầm lự mặt người đỏ gay. em ơi! ngọn cỏ còn biết mềm lòng huống hồ tâm sự một trời bão giông. cứ ngỡ con tim mềm khi lệ nhỏ khô nhánh, tay dài nghìn năm ôm mộ


29 thơ.lư sơn cuồng từ

sắt đồng cũng chẳng cứng rắn bằng Thơ lời nào đục vẩn con suối vực ngờ hỡi ơi! hào khí vàng ươm lá thu chờ hoài chân quị sắc-tướng oan thù hồn ma mắt quỷ thôi đừng chia xa! vẫn là yêu mị một trời lăng ba… ●


30 thơ.lư sơn cuồng từ

phong tình mở hé 1 cười nhau một nhát diễm kiều (mà đâm suốt cả buổi chiều hôm nay) vết thương xanh, điểm phớt mây gió tơ khều nhẹ vén lay tóc mềm 2 tần ngần nắng chết bên thềm gương trời một phiến, giấu đêm lụa là phong tình mở hé cánh hoa hồn thơm suối chảy men da ngọc ngà


31 thơ.lư sơn cuồng từ

3 ngàn xưa cầu lụy đàn bà hát:"mỹ nhân hề thiên nhất phương…‛ trút áo huyền vi gỗ đá cũng say chéo áo phất cũng rát đau tình mộng ảo giác đồng tình im theo si ngây nụ hôn trễ trên dáng chiều ngong ngóng. ●


32 thơ.lư sơn cuồng từ

nụ cười bát nhã em đã khóc một thời gian dài để có một nụ cười cô quạnh anh tin như thế vì anh đã băng qua ngàn con sông khô để chạm môi vào biển mặn vô cùng mặn như nước mắt của thời gian làm bạc những mái đầu chỉ một lần thôi xanh đã chết từ lâu.


33 thơ.lư sơn cuồng từ

anh đã có hàng vạn nấm mồ chôn đầy nghiệp chướng anh đã ngủ ngàn năm chỉ để thức ngàn năm để mơ và mộng giấc mộng của trò-chơi-phận-người em đã khóc hết tuổi thanh xuân chỉ để có một nụ cười một nụ cười buồn như bát nhã một nụ cười làm nghiêng ngã hồn tôi. ●


34 thơ.lư sơn cuồng từ

đời còn dễ thương buổi chiều rảnh ngồi bên quán đầu cầu nhớ Ôn Như Hầu nhậu bên cầu Thệ Thủy. buổi chiều rảnh ngồi nơi quán đầu cầu nhắm mồi đìu hiu say cung đàn loạn lạc thưởng thức giọng hát Minh Rè ngắm nàng Thơ thổn thức nhìn Ngô Nhậm đắm say ngồi nghe chim núi gọi bầy uống ngọt - nào! dô! Ta thấy Em... ôm bóng mơ rằm ầu ơ chai nữa...


35 thơ.lư sơn cuồng từ

bạn mình ơi - em hỡi đừng buồn xin đừng mất niềm tin như thế. ví dụ tôi nói yêu cho dù đàn ông vốn không tin được dẫu không có chỗ ngồi cao vẫn còn một nơi thâm thấp ngồi tình chồm hổm em hỡi đừng buồn đời còn dễ thương. ●


36 thơ.lư sơn cuồng từ

Phụ bản 03


37 thơ.lư sơn cuồng từ

vẽ chân dung tặng Phù Vân – chính anh ngày xưa đó

hắn nhìn đàn bà như quái vật nhìn hoàng hậu ngủ trong rừng hắn xưng là vú-sĩ vú-sĩ nhậu mỗi chiều bên cầu tắt nắng hắn nhìn đàn bà con gái vòng một vòng hai vòng ba đều gợi nứng bật lên như một cái lò xo như một chai bia bật nắp hắn uống và trả tiền từng chai một say và quên hết


38 thơ.lư sơn cuồng từ

với hắn mỗi một người đàn bà hôm nay là một người tình xưa cũ và một người đàn bà hôm sau là một đóa hoa con gái hắn hái một đóa hoa đang khóc tặng cho người đàn bà đang cười và dọa: đừng cười nữa! kẻo phai tàn thanh xuân


39 thơ.lư sơn cuồng từ

và hắn ném bài thơ đã tàn phai cho một người con gái người con gái bật cười như chai bia bật nắp: đừng mơ! uống đi cho say và đừng tủi phận. ông già! ●


40 thơ.lư sơn cuồng từ

say tịch mịch tặng cả nhóm nhậu

người phố biển mà sao lòng nhớ biển? ngồi bên em - xa cách hóa điên khùng mây trụi nắng cho áo nàng da diết cạn ly này say ngấn lệ hồng chung lên tiếng khẽ suốt cuộc tình ái đó. ngồi nghe em ca khúc lỡ câu thề mơ mộng đắng nuốt tinh ròng môi mật của trân kỳ thơm tự suối cuồng mê. ánh mắt mệt chết trên da, dưới áo tìm hang sâu mơ dựng bóng chiều tà ngực nhàn rỗi lâu rồi sen mới nhú mắt ai chìm khuất mặt niệm mơ hoa


41 thơ.lư sơn cuồng từ

điên sao em nhóm một phường vô vọng? rủ từ huy chim khản giọng trên đồi cứ rực lửa cho đời mong với ngóng một đóa hồng đen vạn đại trùng khơi... ●


42 thơ.lư sơn cuồng từ

nói dóc nơi quán cóc ra ngồi quán đầu cầu... vài chai cho đỡ nhớ lòng hỏi: nhớ hồi nào nói không biết mắc cỡ. ta làm người khách lữ đi thăm người-bạn-thơ thèm cơn hứng bất tử thèm chiều say vật vờ để thấu hiểu vì sao thi sĩ luôn cần bạn để thấu hiểu vì sao thi sĩ sầu vô hạn


43 thơ.lư sơn cuồng từ

để thấu hiểu vì sao kiếp người buồn đến chán Phù-Vân-đại-thi-hào ngửa mặt nhìn trời cao gọi bia Sài Gòn Trắng. ●


44 thơ.lư sơn cuồng từ

nàng Thơ trong cõi say cuồng

ôm thơ vào lòng son vuốt ve, nâng niu từng ý tứ. thơ và tôi và cuộc đời mộng dữ ngát hương đâu tự thưở nào hư hao tóc sợi vắn dài đêm qua có rì rào thức mộng thơm em thơm đến ngàn năm mỗi mỗi dung nghi trầm tú ngực sáng rỡ và sen hồng rất nụ nhón gót đi se sẽ động hờ đêm


45 thơ.lư sơn cuồng từ

ta hẳn nhớ em và em cũng nhớ ta như đêm nhớ khuya và ngày sẽ hát có phải thơ phơi cuộc tình lặng quyên hồn nhã nhạc đập vỡ tình yêu quậy ngất sóng hồ cầm? gió vực em về từ khúc thụy du em: cơn khát dõi theo đời bất tận nghe hoàng hôn ngún lửa tóc đồi xa


46 thơ.lư sơn cuồng từ

rủ xuống! rủ xuống này! xiêm y chừng sắp rủ. xin em! dừng lại tôi đã đẫm mù sương ái ngại chiếc lá mù sương thương ngọn cỏ Thơ ơi ngân nước xiết giang hà ●


47 thơ.lư sơn cuồng từ

Phụ bản 04


48 thơ.lư sơn cuồng từ

hư mục tặng Dũng Nobita

khi chữ nghĩa hư mục khi thời thế hư mục khi tình đời hư mục khi con tim hư mục ta gặp em. gặp em: một trời mông muội là mắt là môi là tiếng nấc là dâm ô là say cuồng là điên!


49 thơ.lư sơn cuồng từ

gặp em - cánh cửa ưu phiền cánh cửa bước vào bóng tối. cho tôi yêu tình tội. ♫ ‚yêu người không nói được người ơi yêu như loài ma quái...‛ ♫ yêu không biết yêu gì... yêu như thể phi tang miền trí tuệ vất bỏ tánh không thành kính tụng: tâm kinh của tình và dục. ta đi về địa ngục hái những cánh sen ngời làm Mục Kiền Liên viết trang tình sử xá tội những cuộc tình của lửa dạy bài học làm tình bài học làm tình ta học mãi chưa xong. dạy cách trở thành người hư đốn! ●


50 thơ.lư sơn cuồng từ

đừng nói tánh không với em! (viết nhân cuộcđàm đạo về tánh không giữa Phượng Hồng và Kim Thơ ở 17 Hương Sơn)

không một cơn nứng nào trong bao năm qua em bỏ tù mình trong phương trượng say của một ngôi chùa nằm trên đại lộ buồn. anh có biết ngôi chùa đó chưa nơi đó cần treo một bức tranh vẽ về ... tánh không. rằng : không có một chút hy vọng nào không có một chút tuyệt vọng nào


51 thơ.lư sơn cuồng từ

không có một chút rung động nào không có một chút điên đảo nào không có một chút trí huệ nào không có cái gì cả ngay cả khi em nhắm mắt lại ngay cả khi em tuyệt mù say cũng không có cả ‚cái-không-có-gì". anh có thấy dễ sợ không em muốn bỏ nó mà không bỏ được đừng nói tánh không với em! ●


52 thơ.lư sơn cuồng từ

xin em là tri kỷ đêm nay xin em là tri kỷ đêm nay. trời ngoài kia mưa cuộn gió lay, ta mãi vô tình nên mãi lạnh thèm một môi nồng thèm một vòng tay. xin em là tri kỷ đêm nay. hai ta lạc bạn với xa bầy thân thiết: người đi, người phụ rẫy. thiên hạ vô tình như cỏ cây. xin em là tri kỷ đêm nay. cùng nhau uống cạn mắt môi này. hát ta nghe khúc tình ca lỡ để ta nổi chìm theo tiếng mưa bay.


53 thơ.lư sơn cuồng từ

đêm bao nhiêu canh mà mong tàn? đời bao nhiêu năm mà dối gian? tình bao nhiêu sầu mà lo cạn? yêu bao nhiêu lần mà thở than? hãy đưa tay đây nắm tay nàng má sát thêm kề dẫu phút giây, tóc đó, tóc đây nhiều sợi bạc còn sợi đen nào cho nhau đây? nào! uống cạn ly này cho đỡ buồn thôi đừng thao thức chuyện mười phương. long lanh khóe mắt bờ môi lạnh em đẹp yêu ma, đẹp dị thường.


54 thơ.lư sơn cuồng từ

chỉ mới hai chai đã gục đầu tiếng cười em gọi lệ ngàn sau. ta quay quắt nhớ ngàn năm trước. có kẻ một đêm bỗng bạc đầu. ta ngắm em say buồn vô cùng gần bên nhưng vẫn cách nghìn trùng hai tâm hồn lạnh say lăn lóc bỗng thấy đêm nay gió lạnh lùng. ●


55 thơ.lư sơn cuồng từ

Phụ bản 05


56 thơ.lư sơn cuồng từ

điên đảo vọng tưởng nàng quyến rũ đến chết được cánh tay trần đôi mắt như một dòng sông dữ nơi ngã ba hỏa ngục gọi mời tự tử vào đây. nàng cười tình đếch chịu nổi nụ cười mênh mang một nỗi đam mê rộng như biển bộ ngực hồng hoang da thịt dã man rừng rú


57 thơ.lư sơn cuồng từ

ta lặng ngắm nàng tâm trí chỉ chực ngã ập vào vùng cháy bỏng và bủn rủn tay chân nghẹt thở như người leo dốc nghẹt thở như bị nụ hôn dài dằng dặc của vô minh khóa chặt bờ môi ôi nỗi buồn đen tối thèm cắn muốn nát môi thèm được làm tình rồi chết cũng được. ●


58 thơ.lư sơn cuồng từ

email tình hắn viết lên trời rằng hắn yêu tôi tội nghiệp! vợ hắn quá date rồi hắn ức chế tình dục. email và những cái email mọi lúc hắn nói với tôi là hắn không có tiền [không có tiền để mua dâm?] hắn vừa chơi năm mười vừa hút thuốc và mơ. hắn mail cho tôi nói những lời nồng nàn viết những lời nồng nàn làm những bài thơ nồng nàn


59 thơ.lư sơn cuồng từ

tất cả chỉ muốn nói rằng hắn muốn làm tình với tôi ok? đó là sự lém lỉnh của chàng? đó là sự khôn ngoan của chàng? thôi! đủ rồi. chàng nghĩ rằng: tôi khô hạn như sao hỏa? ham muốn của tôi thường xuyên như bão mặt trời ? chàng nghĩ nó thèm nước những giọt nước lõng bõng của chàng và tôi sẽ hút cạn một cách thèm thuồng qua lỗ đen của hỏa ngục. lầm rồi cưng! ●


60 thơ.lư sơn cuồng từ

khép mở uống mãi lòng sao chẳng thấy say bỡn mưa cợt gió biết bao ngày bỏ mặc càn khôn rùng khép mở ngàn năm băng giá tận chân mây buốt lạnh bờ môi tuôn nức nở nụ cười diễn kịch đắm và say u hoài suốt kiếp tình khép mở dục tình bấu víu mép càn khôn. người cứ muốn rạch ròi yêu ngẫu hứng tình phải đâu là cơn nứng bản năng người vụn vặt tâm tư tình bùn đất kiểu cọ buồn nôn và bập bẹ kiêu căng


61 thơ.lư sơn cuồng từ

ta uống mãi chờ say tình tịch lặng chờ con tim bừng cháy giữa luân hồi tình vô ngại ứ đầy con tim nặng càn khôn rùng khép mở cánh chơi vơi. ●


62 thơ.lư sơn cuồng từ

đáo bỉ ngạn những giấc mơ đen lăn về miền trống hoác giục giã loạn câm cho mồng vú nẩy mầm thèm chết trong cuộc tình hư vô bằng cái chết sướng. nằm trên hoang vu rơi lả chả giọt tình ta quằn quại trên con đường hóa bướm ngày mai thôi hóa bướm hút lòng đêm thọc triền miên vòi vọc uống vô biên


63 thơ.lư sơn cuồng từ

cơn rúng động tận cùng ba la mật hoát ngộ cuộc đời không giả không thật hoát ngộ cuộc tình không thật không giả hoát ngộ ta không giả không thật hoát ngộ em không thật không giả... ●


64 thơ.lư sơn cuồng từ

nỗi buồn của ngạo nghễ vì sao em không thể vì không thể sao em đừng khép... và đừng sợ những cái miệng không còn răng những cái miệng đã nuốt mất lưỡi của mình chán vô cùng những lão già làm sao có thể cày bừa bằng hai đầu gối run. sao thế? em đang nghĩ gì mà liếm môi cười ngạo nghễ trò đùa sao em? cái đớn hèn của cuộc đời đã chạy vòng quanh khóe mắt của em... và


65 thơ.lư sơn cuồng từ

cái chết là vô phương cứu chữa như cái kim đồng hồ cứ quay mãi quanh cái trục chờ chết máy. vì sao em cười mãi cười đến thiên thu đừng nói với tôi là em buồn đừng nói với tôi là em điên cũng đừng nói với tôi là em muốn trở lại ngôi vườn thất lạc để tìm lại trái tim mình. ●


66 thơ.lư sơn cuồng từ

email cho một giấc mơ (viết về ‚Giờ thứ 25‛)

một comment cho một entry về người yêu quý một comment hồi âm cho một comment qua vô lượng quang. chỉ thấy nhau qua ảo ảnh mà yêu như điên chỉ thấy nhau qua webcam mà làm tình như điên cuộc giao hoan triền miên cuộc giao hoan xa xăm giờ hôn phối tái tê qua dây cáp cùng tuyệt đỉnh thăng hoa qua bão táp cùng ôm ấp màn hình qua tay gõ cùng thường xuyên email cho những giấc mơ. ●


67 thơ.lư sơn cuồng từ

Phụ bản 06


68 thơ.lư sơn cuồng từ

khùng sao đòi chết bên nhau thèm chết bên nhau! ước ao không nguôi. cười đi! cười trên những nụ cười. đưa lưng trần - khoảng trời xa vắng. có thấy thèm em rợn thịt da? chết bên nhau dù chỉ phút giây dính chặt vào nhau như chó lạc bầy ôm nhau lăn khắp trong trời đất bên triền tinh tú thịt da say. trên tấm dung nghi đẹp ngỡ ngàng em là người đẹp giấu dung nhan ta yêu một mảnh hồn linh động em ghếch chân truồng thế giới tan


69 thơ.lư sơn cuồng từ

chết bên nhau như những chiếc cầu, bóng chìm in xuống nước sông sâu. ta thèm tự vẫn trong em đó, nên uống cùng em chẳng thấy say. ta muốn dìu em trên đồi quạnh. hôn lên khắp chỗ nói yêu em. mưa dầm, sao vắng, con tim lạnh. em nằm như... bí kiếp thủ dâm. chết bên nhau như những tấm gương chôn vùi hư ảnh, bỏ đau thương. trong mơ ta thấy đêm cuồng nhớ rùng rợn nhìn em mỏng tợ sương. ta trở về trong gió hắt hiu tình em xa tít dải ngân-kiều tình em như gió mang bụi đỏ bay vào làm mắt lệ như yêu.


70 thơ.lư sơn cuồng từ

chết bên nhau giữa lúc còn say ôm giấc mơ hoa nhớ đủ đầy ta đổi linh hồn cho tất cả chỉ cần ôm lấy một làn mây. mây ơi, gió ơi, mi ở đâu? sống chết với tình ôi! hãi hùng ta đi tìm sợi lông em rụng mặt trời cao hứng đốt sợi lông. trời ơi! nhật nguyệt khè ra nắng ta vấp đời em té lộn nhào chết bên nhau, ai giúp được ta? tình chưa non tình đã vội già, chết bên nhau thèm chết bên nhau... ●


71 thơ.lư sơn cuồng từ

mây nhớ người hát bài Mây

mây đi mãi hay nằm nghiêng mái phố. chiều tàn đông biêng biếc lạnh giao mùa em dậy thì bằng những lần nhung nhớ, ta hóa mù qua lời nói dây dưa. em dại lắm, tội gì xa anh thế? thương yêu xưa, đã biết phải làm gì "lũ trai lớn" nhẫy môi lời hò hẹn, "đám gái già‛ ưa thả chuyện đong đưa... ta nào phải "chuyện lũ gà cổ tích" trò ú tim thú vị đến không ngờ ai có biết ngàn sau trong tình sử mây lỡ thì đang sấp ngửa yêu thơ. ●


72 thơ.lư sơn cuồng từ

biệt ly say về sai lầm của ngày hôm qua mà anh gọi là cuộc đi chơi bất đắc dĩ em không giận anh cũng không buồn chỉ khùng thôi khi anh đánh đồng em với đĩ đó gọi là yêu sao? trong em chẳng có cuộc tình nào nếu anh muốn biết những giòng nước mắt vẫn ngày đêm chảy ngược vào trái tim em, làm sao người ta có thể nhảm nhí rằng:


73 thơ.lư sơn cuồng từ

sẽ nhen được ngọn lửa tình trên giòng nước mắt ? trong nỗi buồn diệu vợi của em sinh mệnh vẫn đu dây nơi vực thẳm đến cô đơn và đi cũng cô đơn. ●


74 thơ.lư sơn cuồng từ

nàng Thơ của tôi thơ của xanh xao như tiếng gọi đượm café đắng tới ngàn sau. như nắng thốt nhiên mưa bối rối Thơ của lòng tôi hóa nhiệm mầu Thơ của trưa hè như mắt biếc ảo hư giọt nắng hóa mênh mông nơi đây gió vẫn lùa da diết tưởng bên ngoài mà sâu tận vào trong.


75 thơ.lư sơn cuồng từ

Thơ của chiều xinh đẹp nắng gầy nụ cười reo buốt tận đêm say long lanh khóe mắt hờn nhan sắc có nỗi đau... trong giọng hát này. Thơ của đêm về trăng đầy khuyết vòng tay ôm chỉ nửa Phù Du trăng thơ trăng mộng chừng đã chết môi đẹp chưa hờn đã lặng thinh. Thơ của một ngày - tôi đã biết mắt nhìn đêm đẹp một vì sao vì sao yêu lạc trời vô cực đã gặp nhau chưa hay chẳng khi nào ? ●


76 thơ.lư sơn cuồng từ

lục bát à ơi quạ kêu nam mếu nữ cười, sao không đủ cặp mồ côi thế là… nào ngồi! cho nhớ nở hoa cho say hết kiếp ta bà lục tam yêu nhau sẽ hát khúc trầm hôn vào khuyến dụ mơ nằm ôm nhau. ●


77 thơ.lư sơn cuồng từ

bài thơ nhớ bạn Gặp nhau buổi gió đời xuôi ngược Ngồi cùng một chút để tìm vui Vốn đã thân quen từng gương mặt Hay dở - tình say giữa cuộc đời Bạn cũ ngày xưa không dễ gặp Bạn mới ngày nay vắng vẻ rồi Tuổi chực vàng bay còn mấy nữa Xích lại gần nhau đỡ lạnh thôi Chạm cốc mừng nhau: còn uống được Hãy để lòng ly lắng khóc cười Thủy tinh trong suốt qua tầm mắt Uống cạn bâng khuâng, thấy đất trời


78 thơ.lư sơn cuồng từ

Tuổi đã hư hao, lưng cũng mỏi Tình bạn còn nguyên quí lắm rồi Sương sớm chưa tan, gầy cuộc nhậu Đã chiều mưa lạnh, gọi mời bia Bỏ đá cho nhau lòng bỗng ấm Nâng ly cụng nhớ, mắt ai cười Gởi đến bạn tình, yêu chưa ngỏ Đâu rồi say cũ mà mềm môi Ta dẫu tiếc thương đời ngắn ngủi Cũng đành cho gió… cuốn mây trôi Đưa tay vớt tuổi, non xanh biếc Đã thấy vàng khô sắp rụng rồi


79 thơ.lư sơn cuồng từ

Chẳng phải Hạ vàng đâu mới đó Đã chớm mây Thu xám đất trời Bỡ ngỡ Xuân hồng, Đông lại đến Tình đã co ro khiến ngậm ngùi Dẫu biết ngàn năm sông vẫn chảy Bên bồi bên lở lẽ thường thôi Vẫn nghe trong đám phù sa ấy Bao mầm thân ái sẽ đâm chồi Gặp nhau siết mạnh tay một chút Vài ve… cho tình bạn lên ngôi Giá như chưa cạn dòng nước mắt Chắc ngàn giọt lệ đã tuôn rơi


80 thơ.lư sơn cuồng từ

Chỉ thương – chỉ sợ điều duy nhất Nâng ly, bè bạn chẳng còn ai Cho dẫu ngày mai giầu nứt vách Mời ai, tay trắng đã buông xuôi Ta viết bài thơ buồn độc vận Một mình ngồi giữa ánh trăng soi Nhớ bạn rót đây ly rượu gạo Nâng ly buồn quá, rót vào thôi! ●


81 thơ.lư sơn cuồng từ

lư sơn cuồng từ


82 thơ.lư sơn cuồng từ

\


83 thơ.lư sơn cuồng từ

lời bạt

● Phú ngày xưa 1970. Thời chiến, sinh viên *miền Nam+ phải học quân sự trong quân trường một tháng dịp hè. Dân kiến trúc bọn tôi vốn nghệ sĩ, học thì học, nghèo thì nghèo, nhưng có dịp là bù khú bia rượu ngay. Nói cho cùng ra, thời đó bia là món giải khát bình dân, ông đạp xích lô chiều chiều mần chai lade với con mực khô giải nghể là chuyện thường. Một bữa, trong quân trường Quang Trung, đám bạn hứng chí cá độ với tôi, nếu tung chân đá gãy hai nhánh bã đậu cao tầm đầu người, sẽ chung một chầu bia. Tôi đang học võ, hăng máu thanh niên, nhận lời (với lại cành bã đậu coi xù xì vậy nhưng xốp lắm). Chỉ một cú song phi, hai cành cây gãy rụi. Thế là hỉ hả đi nhậu chầu bia độ! Trên đường tới quán, có một người, vóc dáng tầm thước, lững thững đi theo sau đám tôi một đoạn. Khi tàn cuộc bia, còn mình tôi ngồi rốn lại, người đó đến làm quen, rồi hai kẻ xa lạ tự nhiên dốc hết bầu tâm sự, tán chuyện rần trời đất cùng nhau: văn chương, nghệ thuật, triết học, tôn giáo< tận đến giữa đêm.


84 thơ.lư sơn cuồng từ

Sau đó hai bên có thư từ qua lại. Khi tôi rời SG về Nha Trang, người ấy tặng tôi cuốn Milarepa – Con Người Siêu Việt của Rechung (bản dịch của Đỗ Đình Đồng), với lời tặng ký tên Võ Văn Phú. Rồi đứt liên lạc, hai đằng mất hút nhau. ● Phú ngày chưa xưa Sau 1975. Vừa bươn chải làm ăn, trong thời hậu chiến bộn bề khó khăn, vừa lăn lộn lang thang bù khú với đám bạn bè văn nghệ, khi cà phê lúc quán nhậu, (đánh chết không chừa cái nghiệp thơ thẩn lang bang). 198x. gặp một chàng xích lô cũng cà kê dê ngỗng, cũng lui tới với đám ăn nhậu bọn tôi, tuy có chút giới hạn hơn. Anh, hay thay, cũng là Phú, quen gọi theo nghề là Phú xích lô. Thoáng qua trong đám bạn chơi, cũng không nghĩ gì Phú xưa hay Phú nay! Rồi cũng đứt chớn, mất hút nhau mười mấy năm.


85 thơ.lư sơn cuồng từ

● Phú bây giờ 200x, tái ngộ với Phú ngày chưa xưa, không còn đạp xích lô nữa, đã về Lư Cấm mở quán bán phở kiêm nghề thầy. Thầy coi ngày giờ, phong thủy, tử vi<, ngó bộ uy tín cũng không thua gì món phở xóm sông Lư. Phú lấy hiệu Lư Sơn Cuồng Từ! Và viết sách, có quyển đến cả ngàn trang: tiểu thuyết, từ điển, biên soạn< rồi mần thơ, vẽ tranh< Sức viết ghê gớm như thế, nhưng anh coi đó là nghề phụ, còn nghề chính là: làm gốm, thợ thiếc, nấu ăn< Có bạn gọi Phú là ẩn sĩ, cũng không ngoa! Anh trở thành người bạn thân thiết của đám bạn nhậu tôi. Kiến văn thâm hậu mà chừng mực, tuổi tác đầu sổ vẫn hòa vui, bù khú trên trời dưới đất với đủ kiểu trong cõi ta bà này! Dạo này, tôi về ở quê Vĩnh Phương (mưu toan trồng bông chăm cây, để xem người ta có gọi mình là Cước Hoa chăng?) và lang bang (lại lang bang) quán quen ở đầu cầu xứ Vĩnh – quán Sông Quê. Quán ven sông bên bờ đập đá, ngày đêm dạt dào âm thanh của nước, có trời mây khoáng đạt, có mặt sông mênh mang, có bờ tre xào xạc. Rất nên thơ!


86 thơ.lư sơn cuồng từ

Từ phong cảnh ấy, từ bằng hữu đây, trong anh bèn xảy ra sự rung, và sự rung ấy làm chảy ra tập Thơ Trả Nợ Bia. Có lần tôi thắc mắc: “Anh có phải là Phú ngày xưa tôi gặp ở quân trường Quang Trung?” Đáp lại mơ hồ: “Khi chết mới biết!” Chắc cũng không thể biết gì thêm, ngoài Lư Sơn Cuồng Từ bây giờ. Thôi biết gì nói vậy, dẫu chỉ là râu ria xung quanh một con người. Anh đặt tôi viết lời bạt cho tập thơ, và đặt bút viết. Vui thôi mà! Và tặng anh một bài thơ nhân tập Thơ Trả Nợ Bia này ra đời: Trân trọng Bên dòng sông thơ mộng Làn nước trôi lờ đờ Một thiền sư nào đó Cũng ứa chuỗi Nàng Thơ!

Phù Vân Đặng Cước 25/7/2011 – quán Hạnh


87 thơ.lư sơn cuồng từ

mục lục l ời tựa 1. mộng 2. quán Sông Quê hoàng hôn 3. tri ân 4. có một cuộc tình 5. một nửa 6. bổn lai diện mục 7. yêu mị 8. phong tình mở hé 9. nụ cười bát nhã 10. đời còn dễ thương 11. vẽ chân dung 12. say tịch mịch 13. nói dóc nơi quán cóc 14. nàng thơ trong cõi say cuồng 15. hư mục 16. đừng nói tánh không với em! 17. xin em là tri kỷ đêm nay 18. điên đảo vọng tưởng 19. email tình 20. khép mở 21. đáo bỉ ngạn 22. nỗi buồn của ngạo nghễ 23. mail cho một giấc mơ 24. khùng sao đòi chết bên nhau 25. mây 26. biệt ly say 27. nàng thơ của tôi 28. lục bát à ơi! 29. bài thơ nhớ bạn

lời bạt ●

[11] [12] [14] [20] [22] [25] [28] [30] [32] [34] [37] [40] [42] [44] [48] [50] [52] [56] [58] [60] [62] [64] [66] [68] [71] [72] [74] [76] [77]


88 thơ.lư sơn cuồng từ

THƠ TRẢ NỢ BI A tập thơ Lư Sơn CUỒNG TỪ - lưu hành nội bộ thân hữu – 08/2011


89 thơ.lư sơn cuồng từ


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.