LT2009

Page 1

S¯ng tr÷n kª hoÕch cüa Chúa là mßu c¥u hÕnh phúc cho chính mình

Linh Thao là mµt giæa nhi«u phß½ng thÑc c¤m phòng trong Giáo Hµi, chào ð¶i ðã h½n b¯n thª kÖ rßÞi, trong nôi kinh nghi®m nµi tâm cüa thánh Ynhã Loyola, nh¢m thao luy®n cho Linh h°n, tÑc là thñc t§p, trau d°i và b°i dßÞng cho nµi tâm.


TRONG SỐ NÀY

ính thưa quý vị, Mỗi mùa Phụng Vụ Giáo Hội trình bày cho chúng ta biết một số nét cốt yếu về đức tin vào Thiên Chúa. Sau những ngày hạnh phúc họp mặt vui Xuân với gia đình Mùa Chay lại đến với chúng ta. Mùa Chay là mùa Giáo Hội kêu gọi anh chị em tín hữu của Chúa Giêsu hãy hoán cải, hãy sám hội, hãy trở về. Trở về với Chúa, trở về với anh em và điều cốt yếu nhất là trở về với chính mình. Chúng ta luôn dễ dàng đánh mất chính mình. Trong cuộc sống hàng ngày, trong hoạt động, trong công ăn việc làm, trong những thú vui mà chúng ta thưởng thức. Thường thường chúng ta có thói quen luôn nhìn mình qua một hình ảnh nào đó, nhưng không phải là con người thật của chính mình. Mùa Chay mời gọi chúng ta cầu nguyện chuyên cần hơn, làm việc hãm mình nhiều hơn, rộng tay bố thí nhiều hơn. Vì thế Mùa Chay thường nhắc đến sa mạc - Chúa Giêsu trong sa mạc – Môsê trong sa mạc – chúng ta cũng trong sa mạc - với các khóa tĩnh tâm và một trong những phương pháp là linh thao. Với những ngày tĩnh tâm linh thao chúng ta có nhiều thời gian yên tĩnh, thinh lặng dưới ánh sáng của Chúa Thánh Thần để nhìn lại mình. Khi đối diện với chính mình chúng ta mới thấy được những vấn đề căn bản, hệ trọng nhất mà thường chúng ta không bao giờ đặt ra cả. Đó là sự sống, sự chết, đau khổ, hạnh phúc, tình yêu, tội lỗi v.v… Trong cô đơn và thinh lặng trước mặt Chúa, mình sẽ thấu suốt những yếu đuối của mình hơn để sửa đổi chính mình. Ước mong các khóa linh thao năm 2009 giúp anh chị em càng ngày càng nhận ra tôi là ai? Và Chúa là ai? Tôi phải làm gì để xứng đáng là con cái Chúa. Kính, TM. Ban Biên Tập Đặc San, Trương Trang 2

Lời ngỏ ................................. 02 Kinh Tin Kính của tên trộm 03 Tôi đi tĩnh tâm Linh Thao ... 07 Phép Thánh Thể .................. 09 Thơ: Khi cho đi .................... 12 Tám mối phúc thật ............... 13 Thơ: Chúa cấm con không được thất vọng ..................... 14 Gợi Ý Cầu Nguyện ............... 16 Ba Ngày Hồng Phúc ............ 17 Mắt, Lạy Ngài xin cho tôi được nhìn thấy ..................... 19 Tâm tình Linh Thao ............ 22 Lòng biết ơn ......................... 24 Viên phấn ............................. 28 Một thoáng suy tư ................ 29 Đời sống cầu nguyện ........... 30 Thơ: Đàm Thoại .................. 36 Chuyến đi Bukarest ............. 37 Người phụ nữ ngoại tình..... 42 Đứa con họ mẹ ..................... 44 Thì thầm với Cha ................. 50 Kể chuyện MỘT CHUYẾN ĐI .............. 51 Thơ: Tình Chúa vô bờ ......... 56 Vui Ngày Họp Mặt ............... 57 Mục đích............................... 59 Nhạc: Đường đi có Chúa .... 60

Địa chỉ liên lạc Đặc San Linh Thao ÔB. Trương Xuân Sao Gustavsburger Str. 23 65462 Ginsheim – Germany Tel. +49 (0) 6144-3950 email : truongxuansao@gmx.net Internet: http://linhthao.de

Linh Thao


Lm Nguyễn Tầm Thường, SJ rên ngọn đồi Gôngôtha này biết bao nhiêu dấu chân ngƣời đã đi qua. Chân ngƣời của những ngày Giêrusalem thƣơng khó. Tuần lễ tử nạn. Chân ngƣời của những cuộc hành hƣơng. Chân ngƣời kết án. Chân ngƣời kiếm tìm. Trong những bƣớc chân ấy, có chân hai ngƣời trộm cùng bị đóng đinh. Nhiều người thường nghĩ, trƣớc giờ chết, xƣng tội xong thì chết lên thiên đàng ngay. Họ lý luận đơn giản là Chúa tha tội, hết tội là ta đƣợc lên thiên đàng. Tôi đã đặt vấn đề trong bài suy niệm về nhân quả. Thí dụ, tôi xƣng tội nói xấu, tội tôi đƣợc tha. Nhƣng hậu quả của việc nói xấu là cả cộng đoàn cứ đinh ninh ngƣời đó xấu, họ dè bửu, họ coi thƣờng, khinh chê, tránh xa ngƣời ấy. Bí tích Giải Tội tha tội cho tôi nhƣng không có năng lực thay đổi lối suy nghĩ của cộng đoàn về ngƣời tôi gây bất công. Nhƣ thế hậu quả tội tôi gây ra vẫn còn.

nhận ơn sủng của bí tích này. Một lý luận đơn sơ, một ngƣời ăn cắp của cải của tôi, chỉ cần xƣng tội, Chúa tha! Rồi lại đi lấy cắp của ngƣời khác, chỉ cần xƣng tội, Chúa tha! Ai dám khẳng định giáo lý của Chúa là nhƣ thế? Tôi đã đƣa thí dụ. Một ngƣời không chịu học hành, ăn gian nối dối, trộm cắp, xì ke ma túy, bệnh hoạn, vào tù. Khi được tha tù, họ sám hối, mọi ngƣời tha tội cho anh ta. Tội anh ta không còn. Nhƣng vì không học nên vẫn dốt, hết tội không có nghĩa là tự động thông minh. Hậu quả vẫn còn. Anh ta phải đi học lại. Tha tội không có nghĩa là anh ta hết bệnh hoạn. Anh ta phải uống thuốc, phải tập thể thao. Tội thì hết nhƣng hậu quả không hết.

Tôi đƣợc tha tội, nhƣng tôi phải ―học‖ mới lấy lại đƣợc kiến thức nơi học đƣờng. Tôi được tha tội, nhưng tôi phải ―tập dƣợt‖ mới lấy lại đƣợc sức khỏe. Vì có nhƣ vậy thì các ―việc lành‖ mới có giá trị hiện hữu.

Người trộm lành Có thể có ngƣời đặt vấn đề. Thế còn người trộm chết bên Chúa thì sao. Anh ta đâu có đền tội mà cũng đƣợc tha, chết lên thiên đàng ngay! Trong lối suy nghĩ ấy, nhiều ngƣời cổ súy một nền tu đức ―mì ăn liền‖. Chỉ cần tích tắc xƣng tội là Chúa cho lên thiên đàng ngay. Ta hãy nghe lại những gì xảy ra ở ngọn đồi Núi Sọ nghìn năm xƣa theo Phúc

Nếu Chúa nhận việc đền tội bằng mấy kinh tôi đọc, cho tôi lên thiên đàng rồi cứ để ngƣời khác chịu oan ức thì đâu là vẻ đẹp của bí tích Giải Tội. Tội thì giải mà không giải được hậu quả của tội thì tôi định nghĩa thế nào về cách tôi Linh Thao

Trang 3


Âm: Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cƣời nhạo: ―Hắn đã cứu ngƣời khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Kitô của Thiên Chúa, là ngƣời đƣợc tuyển chọn!‖ Lính tráng cũng chế giễu Ngƣời. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống và nói: ―Nếu ông là vua dân Do Thái thì cứu lấy mình đi!‖ Phía trên đầu Ngƣời, có bản án viết: ―Đây là vua ngƣời Do Thái.‖ Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Ngƣời: ―Ông không phải là Đấng Kitô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!‖ Nhƣng tên kia mắng nó: ―Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu nhƣ thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!” Rồi anh ta thưa với Đức Giêsu: ―Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nƣớc của ông, xin nhớ đến tôi!‖ Và Ngƣời nói với anh ta: ―Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ đƣợc ở với tôi trên Thiên Đàng‖ (Lc.23:34-43). Phúc Âm cho thấy toàn cảnh bấy giờ nhƣ sau:

Trong ba năm, Chúa Tâm đức người trộm lành chữa biết bao nhiêu ngƣời bệnh tật. Những ngƣời này bây Sự khác biệt lớn lao là giờ ở đâu. Không ai lên tiếng một ngƣời trộm có ―tâm đức‖, bênh vực Chúa. một ngƣời không. Cái tâm đức này không phải bây giờ anh ta Tôi xin đặt vấn đề. Anh mới có. Nó phải là lòng thao ta là tên trộm, tại sao không thức từ lâu. Những ngày đi ăn nói nhƣ ngƣời trộm bên cạnh: trộm anh ta phải biết về Đức ―Ông không phải là Đấng Kitô Kitô rồi, nên mới xác định sao? Hãy tự cứu mình đi, và được là “Ông này đâu có làm cứu cả chúng tôi với!‖ Trái lại điều gì trái.” Ăn trộm mà biết anh ta mắng ngƣợc lại tên trộm về Chúa rõ nhƣ thế sao? Ăn kia: ―Mày đang chịu chung trộm mà còn lƣơng tâm nhận là một hình phạt, vậy mà cả Thi- mình đáng tội, có nghĩa là lúc ên Chúa, mày cũng không biết ăn trộm, lương tâm anh ta cũng sợ! Chúng ta chịu nhƣ thế này đã ngời sáng rất rõ ràng. Một là đích đáng, vì xứng với việc ngƣời nhƣ thế không có ―tâm‖ đã làm. Chứ ông này đâu có sao. Bởi đó, ta mới có truyền làm điều gì trái!‖ thống gọi anh ta là ngƣời ―trộm lành‖. Trong lối sống Qua cuộc đối thoại này ―trộm lành‖ này rất có thể anh ta thấy hai tên trộm không nói ta không ăn trộm chuyên cùng một ngôn ngữ của kẻ nghiệp. Và biết đâu trong lối trộm: sống đó anh ta đã làm nhiều - Một ngƣời biết kính sợ việc lành đền tội rồi. Thiên Chúa - một ngƣời không. - Một ngƣời biết chịu hình Lời chứng trong bão tố phạt là đích đáng - một ngƣời không. Nguyên việc trƣớc công - Một ngƣời biết cuộc đời chúng mà anh ta dám xác nhận của Chúa không làm gì sai Đức Kitô vô tội thì anh cũng trái - một ngƣời không. đáng bị người Do Thái đánh - Một ngƣời biết Chúa Giêsu gẫy ống chân. Trong khi Phêrô - Dân chúng đứng nhìn. bị đóng đinh là sự bất công - chạy trốn, bao nhiêu ngƣời - Thủ lãnh buông lời cƣời một ngƣời không. được Chúa chữa lành, được nhạo. - Một ngƣời lội ngƣợc dòng Chúa thi ơn không dám bênh - Lính tráng chế giễu. với đám đông - một ngƣời Chúa còn anh ta có đƣợc - Một tên trộm nhục mạ. ùa theo. hƣởng ơn gì của Chúa đâu mà

Trang 4

Linh Thao


dám bênh Chúa? Việc tuyên xƣng Chúa vô tội trên thập giá của một tên trộm lại là lời tuyên xƣng duy nhất của nhân loại. Toàn thể nhân lọai bấy giờ im lặng. Tất cả thế lực tôn giáo, chính quyền đều chảy xuôi một chiều là nhạo báng Chúa. Các môn đệ cũng im tiếng. Ngƣời tuyên xƣng Chúa duy nhất lại là tên trộm. Sự tuyên xƣng này mang một ý nghĩa rất sâu là anh xác tín vào đời sau. Như thế có nghĩa là tất cả xã hội kia đang đánh mất ân sủng của mình vì chối từ Đức Kitô sống lại. Toàn thể đám đông kết án Chúa là sai. Anh ta đi ngược lại đám đông, người trộm này dám xƣng mình tin Chúa là Đấng vô tội. Một ngƣời bình thƣờng không thể tuyên xƣng nhƣ thế. Chúa đang chết rất nhục nhã, bởi đó ngƣời ta mới cƣời. ―Nó đã cứu ngƣời khác thì tự cứu mình đi.‖ Lời đó đối với con mắt người thƣờng là đúng thôi. Vậy tại sao tên trộm lại không tin nhƣ thế.

Ai dạy anh ta tin rằng Chúa Không phải một tích tắc ăn đang chết kia là Thiên Chúa năn, Chúa tha tội là lên thiên thật? đàng. Anh ta đã đền. Cái đền anh dũng trên thập giá của anh Ngƣời khôn ngoan thì cho tôi tin rằng anh cũng đã đến với kẻ quyền năng chứ đến nhiều lần đền trong lƣơng tâm với một ngƣời cũng chết nhƣ của một thời quá khứ băn mình thì đƣợc gì? Cái sám hối khoăn thao thức. Vấn đề đặt ra của anh không đến từ một ―tâm ở đây không phải là anh ta đức nhất thời” mà nó phải có không đền. Anh ta đã đền. căn tính bằng cả một cuộc Cuộc tuyên xƣng này không sống của quá khứ. Anh phải những là đền trả bây giờ mà biết về lời rao giảng của Chúa thôi nhƣng nó là kết quả của lúc đƣơng thời. Anh phải theo những trăn trở trong quá khứ Chúa trong tâm đức của anh từ rồi. Chỉ có vấn nạn là, đền nhƣ lâu lắm rồi. Giáo lý và niềm tin thế mà đủ sao? Sao các ngƣời không thể đến bất ƣng không không tự mình xét xem cái gì vun trồng. Cuộc trở về của tên là phải? Thật vậy, khi anh đi trộm tƣơng tự nhƣ quá khứ tìm cùng đối phƣơng ra toà, thì dọc kiếm lề luật của ngƣời thu thuế đường hãy cố gắng giải quyết Dakêu. với ngƣời ấy cho xong, kẻo ngƣời ấy lôi anh đến quan toà, Tƣ cách thay cả nhân quan toà lại nộp anh cho thừa loại tuyên xƣng Chúa vô tội. phát lại, và thừa phát lại tống Tƣ cách xin chấp nhận bị đóng anh vào ngục. Tôi bảo cho anh đinh vì xứng với tội của mình biết: Anh sẽ không ra khỏi đó để làm tương phản đảo lộn trƣớc khi trả hết đồng kẽm việc đóng đinh Chúa là sai trái, cuối cùng (Lc. 12:58-59). Phải không là bài giảng hùng hồn trả đến đồng kẽm cuối cùng. nhất giữa trời đất trƣớc mặt Ta cũng nên lƣu ý một suy toàn quyền thƣợng tế và chính nghĩ, đây là ý tƣởng Phúc Âm quyền hay sao? Đấy không Luca. Phúc Âm Luca đƣợc phải là cách đền trả công lý mệnh danh là Phúc Âm của Làm cách nào tên trộm này của anh sao? lòng thƣơng xót. Luca luôn tin Chúa sẽ vào Nƣớc Thiên luôn đề cao lòng thƣơng xót. Chúa? Tại sao ở đây Luca viết bằng Làm cách nào tên trộm này Đền trả là tuyên xưng đức tin ngôn ngữ mạnh nhƣ thế. tin Chúa sống lại? Ai dạy anh ta có sự sống đời Hậu quả tội lỗi của anh Tất cả hậu quả của tội sau? có đó chứ. Nhƣng anh đã đền. đều phải đền. Chỉ có vấn nạn

Linh Thao

Trang 5


là đền ít hay nhiều, đền bao nhiêu mới đủ, đền không đủ thì sao, làm cách nào đền. Tôi sẽ đề cập tới đền như thế nào mới đủ trong đề tài Chúa làm phép bánh hóa ra nhiều ở biển hồ Tibêria. (Bài số 24, phần Ơn Xá và bài số 29, Bẻ Bánh Bên HồTibêria, trong tập sách này).

Sự tuyên xƣng này anh phải trả giá vì nó đi ngƣợc lại những ngƣời đang kết án Chúa. Đây không là lời tuyên xƣng dễ dãi biếng nhác. Sự đền trả của người mù ở đây mang một ý nghĩa khác nữa. Nó làm trọn Lời rao giảng của Đức Kitô: Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trƣớc mặt thiên hạ, Anh ta thƣa với Đức thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận Giêsu: ―Ông Giêsu ơi, khi ông ngƣời ấy trƣớc mặt Cha Thầy, vào Nƣớc của ông, xin nhớ đến Đấng ngự trên trời (Mt. 10:32). tôi!‖ Và Ngƣời nói với anh ta: ―Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ đƣợc ở với tôi trên Hành trình thiêng liêng Thiên Đàng.‖ Lời cầu xin của anh ta là: ―Tên trộm,‖ mà hôm nay ngƣời ta thƣờng gọi danh xƣng - Anh tin có Nƣớc Thiên nhƣ thế đã là nhân chứng của Chúa và sự sống đời sau. niềm tin giữa giờ vô cùng bão - Anh tin ngƣời ta sẽ sống tố. Bão tố nhất. Ta có thể nói, lại. trƣớc khi có Kinh Tin Kính thì - Anh không là ngƣời vô anh trộm đã tuyên xƣng trƣớc thần. Anh kính sợ Thiên chúng ta rồi. Một lời tuyên Chúa. - Anh tin Đức Kitô là Thiên xƣng công khai trƣớc toàn thể Chúa, có sự sống nơi quyền thế nhân loại. Lời tuyên xƣng sau cùng trƣớc khi Chúa Chúa. - Anh tin vào Đấng Cứu Độ. giã từ trần gian. Trong lúc cả Đức Kitô là Đấng có thể nhân loại im tiếng thì một cứu anh. ngƣời duy nhất tuyên xƣng lại - Anh tin có sự cứu chuộc. là anh. ―Ông Giêsu ơi, khi ông Con ngƣời cần đƣợc cứu vào Nƣớc của ông, xin nhớ đến chuộc. tôi!‖ Lời của ngƣời trộm này là - Anh tin vào luân lý có lời tuyên xƣng sự Phục Sinh đúng, có sai. - Anh tin những ngƣời kết sớm nhất. Một lời tuyên xƣng án Chúa, họ là kẻ sai Phục Sinh trƣớc khi Chúa sống lại. Hành trình thiêng liêng của lầm. - Anh tin Thiên Chúa có thể ngƣời trộm này không là tích sửa sai. Anh tin một tắc đƣợc Chúa cho vào Nƣớc niềm hy vọng. Chúa, nhƣng là một hành trình

Trang 6

đã chuẩn bị từ tháng ngày trong quá khứ. Ta nên nhìn con đƣờng trƣởng thành thiêng liêng của ngƣời trộm này không đến từ ngẫu hứng ―mì ăn liền.‖ Không nên dễ dãi kết luận, chỉ cần tích tắc nói với Chúa vài câu là được lên thiên đàng. Ta nên nhìn con đƣờng trƣởng thành thiêng liêng của ngƣời trộm này trong cái nhìn tìm hiểu đoạn Kinh Thánh tường thuật về anh. Có thể nói cách khác, chính lời tuyên xƣng của ―tên trộm‖ viết thành lời đoạn Kinh Thánh này. Hôm nay ta tuyên xƣng Chúa sống lại vì Chúa đã sống lại. Niềm tin này quá dễ. Lúc tên trộm bị treo trên cây thập giá, Chúa chƣa chết, chƣa sống lại. Chƣa hề có ai phục sinh từ cõi chết. Vậy làm cách nào mà anh ta lại tin vào sự Phục Sinh? Không có lời Kinh Tin Kính nào đẹp nhƣ thế. Một hành trình thiêng liêng lạ lùng. NGUYỄN TẦM THƯỜNG Trích tập KẺ ĐI TÌM, sẽ xuất bản năm 2009 Phụ chú: Bài liên hệ đến đề tài trên: Nhân Quả, trong tập sách ĐƯỜNG ĐI MỘT MÌNH, trang 83 ——— ***** ———


Tôi đi tĩnh tâm linh thao ôi đƣợc nghe hai chữ linh thao nhiều lần nhƣng không biết phƣơng pháp tĩnh tâm này ra sao? Nhiều lần thấy báo Dân Chúa có đăng „Thông Báo― các khóa linh thao, vì thắc mắc, tò mò cũng muốn đi thử xem sao? Thế nhƣng hết chuyện này đến chuyện khác lôi kéo khiến tôi quên béng đi mất, đến khi chợt nhớ lại thì thời gian đã trôi qua…… và cứ thế hết năm này sang năm khác tôi chẳng quyết định đƣợc gì cả. Lần này tôi đến đƣợc với khóa linh thao mùa chay này, tôi phải cảm ơn chị bạn Th. đã thúc đẩy và khuyến khích cũng nhƣ rủ rê lôi cuốn nhiều lần. Chị còn quảng cáo ông cha Elizalde Thành, ngƣời Tây Ban Nha mà giảng tiếng Việt thật tuyệt vời hơn hẳn ngƣời Việt Nam chính cống. Đúng nhƣ lời nói của chị, tôi đã gặp đƣợc cha, đƣợc ngƣời hƣớng dẫn tốt và hiểu biết thêm về Chúa nữa. Hƣớng dẫn vào khóa tĩnh tâm, cha ân cần chỉ bảo chúng tôi từng chút một, thật là cặn kẽ.

1. Không nên coi thời gian này là hy sinh vì mình đi tĩnh tâm là đi thao luyện cho linh hồn mình.

Rồi cứ thế ba ngày tĩnh tâm tôi say sƣa, ngây ngất, mê mẩn với những lời vàng ngọc của cha qua các bài huấn đức, qua sự hƣớng dẫn cầu nguyện cặn 2. Phải có ý chí, phải cố kẽ của cha. gắng hết mình. Những ngày này chúng ta cứ Qua những tâm tình của anh thoải mái, bình an, thong chị em trong khóa, nhất là thả. Nhƣ vậy có lợi ích cho buổi tối, giờ tâm sự, chia sẻ linh hồn. Vì mỗi lần gặp đức tin. Chúa, chúng ta có thêm sức sống, đức tin của chúng ta Về việc tổ chức thì phải nói lời dồi dào hơn. Nếu ai có vết cảm ơn nhiệt thành đến ban tổ thƣơng, Chúa sẽ xoa dịu. chức. Sao mà các anh chị tổ Chúng ta sắp xỉu xỉu thì chức lại chu đáo quá sức, nào Chúa sẽ thêm sức vực chúng là bảng tên, nào là bút, giấy để ta lên. ghi chép. Nào là sách hát, nào Chúng ta nghỉ ngơi trong là Kinh Thánh. Mỗi tham dự tỉnh thức. Lắng đọng tâm viên đều đƣợc một quyễn xử hồn xuống để nhận sự hiện dụng cho mình. Rồi giờ ăn, giờ diện của Chúa. Cầm lòng ngủ, giờ cầu nguyện, giờ nghe cầm trí lắng nghe Chúa. Anh giảng, giờ đi dạo v.v….thật chị em đi tìm chính Chúa nhịp nhàng, ăn khớp với nhau. chứ không phải chỉ đến để hƣởng hồng ân của Chúa. Tôi là ngƣời hay nói, thích múa môi múa mép thế mà Mới nghe lời cha mở đầu nhƣ trong ba ngày này tôi lại giữ vậy tôi đã cảm thấy thích thú được sự im lặng một cách và cảm nhận đƣợc tình cha con tuyệt vời. Đến tôi, tôi cũng thắm thiết của cha với con không ngờ là mình làm đƣợc chiên. Tôi thích thú vui sƣớng nhƣ vậy mà chẳng cần một tý lắng nghe. cố gắng nào để giữ mồm giữ

Cha nói: „Các anh chị em có ba ngày bên cạnh Chúa, các anh chị em hãy xin Ngài ban cho mình một tâm hồn vui sƣớng và nôn nao― (Có thì giờ tâm sự với Chúa). Thế giới hằng ngày ở ngoài đời không có đủ thời gian tiếp xúc với Chúa. Ba ngày này ai cũng có thời giờ với một gia đình tinh thần để gặp Chúa. Các anh chị em hãy có hai thái độ: Linh Thao

Trang 7


cảm nghiệm thật sâu sắc, vui nhiều, sung sƣớng, hạnh phúc, được giải tỏa hết những thắc mắc về đức tin và đƣợc học hỏi nhiều về Thiên Chúa. Tôi đã trút bỏ đƣợc cái nhìn về Thiên Chúa là một ông Trời khó tính hay trách phạt, thay vào đó là cái nhìn ra Thiên Chúa là Tình Yêu Nhân Từ, Bao Dung và yêu tôi vô vàn. Thánh lễ Hòa Giải trong khóa đã để lại trong tôi một niềm vui thật sâu lắng, thật cảm động. Chưa bao giờ tôi được xƣng tội một cách sốt sắng và thiêng liêng nhƣ vậy. Không khí quanh chúng tôi thật là trang nghiêm và nhẹ nhàng thanh thoát, vui sƣớng không chỉ ở trong lòng mà trên nét mặt, trong ánh mắt từng ngƣời, khi chúng tôi chúc bình an cho nhau… ôi! Tuyệt vời!!

miệng. Hẳn đây là một phép lạ Chúa ban cho tôi chăng? Lần đầu tiên tôi mới đƣợc biết giá trị tuyệt vời của sự im lặng. Thinh lặng cả bên ngoài lẫn bên trong tâm hồn. Nhờ thinh lặng tôi mới có thì giờ nghiền ngẫm Lời Chúa, nhờ thinh lặng tôi mới biết cầu nguyện với Chúa theo lời cha hƣớng dẫn: là đối thoại với Chúa Ca tụng Thiên Chúa Cảm ơn những Hồng Ân Ngài ban cho Ăn năn thống hối bao nhiêu lỗi lầm Xin lỗi Chúa và xin Chúa tha thứ Sau cùng xin ơn và dâng lời cảm ơn Lâu nay từ bé đến giờ, khi cầu Trang 8

Hiện giờ ngồi ghi lại những cảm nghiệm này, niềm vui của những ngày trong khóa linh nguyện tôi chỉ biết xin đủ thứ thao vẫn còn ngây ngất trong là xin…là xin…. mà không tâm hồn tôi. biết những gì mình xin có đẹp lòng Chúa không!? Nhờ đi tĩnh tâm linh thao mà Tôi chƣa bao giờ nhìn thấy núi con ngƣời tôi đã thay đổi, đồi hùng vĩ, phong cảnh đẹp đẽ chồng và các con tôi thật hài mà biết ca tụng bàn tay kỳ diệu lòng về tôi – Và hạnh phúc của Thiên Chúa Cha và không chan hòa trong gia đình chúng hề biết ca ngợi những kỳ công tôi – Lúc nào cũng đầy tiếng của Chúa ban cho riêng mình, cƣời và những lời đối đáp dí cũng nhƣ ban cho nhân loại. dỏm, chứ không nhƣ trƣớc kia tôi hay cằn nhằn, làu nhàu về Tĩnh tâm theo phƣơng pháp mọi sự mọi việc trong nhà. Tôi của Thánh Inhaziô Loyola thì không biết mình có giữ mãi phải thực hành những bƣớc: được những hình ảnh này trong tâm hồn mình không? Song tôi Thinh lặng để lắng nghe sẽ cố gắng. Cầu nguyện để gặp Chúa Nỗ lực để hợp tác Tạ ơn Chúa, Cảm ơn Thánh Bàn hỏi để nhận định Ynhaziô Loyola, cảm ơn cha Elizalde Thành, cảm ơn ban tổ Và tôi đã không ngờ mình lại chức linh thao. thích hợp đƣợc với những bƣớc thực hành trên với những Một tham dự viên Linh Thao


Lm Elizalde Thành, SJ

hép Thánh Thể là tâm điểm cuộc sống Kitô hữu. Đức Kitô đến và ở lại với chúng ta để thương mến, chữa lành, biến đổi, quy tụ và mang bình an cho chúng ta. Khi thành lập Phép Thánh Thể, Ngài nói: “Đây là Mình Thầy sẽ bị nộp vì các con”. „Mình‟ bao gồm thể xác lẫn tâm hồn, nghĩa là „cả người‟. Ngài dâng hiến cả người mình, kể cả tình yêu, là tình yêu vô điều kiện. Khi ban „chén máu’, lại xác nhận rằng Ngài đổ máu thay thế cho máu con cừu để ký kết giao ước mới giữa con người và Thiên Chúa; là máu Tân Ước và vĩnh cửu hứa cho chúng ta tình yêu và sức sống vĩnh viễn. Tình yêu vô điều kiện của Đức Kitô trong thập giá Đức Kitô đã tận hiến mình cho Chúa Cha trong cuộc sống thường ngày, nhưng chính lúc Ngài chết trên thập giá là lúc Ngài hoàn toàn dâng hiến mình cho Chúa Cha. Sự hy sinh trên thập giá là hành động thể hiện rõ nhất lòng vâng phục của người con cho Chúa Cha. Khi nhận lãnh sự chết Đức Giêsu đã bày tỏ sự tận hiến hoàn toàn cho Chúa Cha với lòng hiếu thảo của một người con. Đức Giêsu biết, tin tưởng và thán phục Chúa Cha. Ngài biết khôn ngoan và tình thương của Chúa Cha vượt xa những gì con người có thể hiểu được. Sự tận hiếân của Đức Kitô trên thập giá là bằng chứng tình yêu Linh Thao

và lòng vâng phục đối với Chúa Cha, là hành động cao quý nhất của quyền tự do nhân loại, là khuôn mẫu cho những đáp trả của con người đối với Thiên Chúa, và là sự chấp nhận tuyệt đối Thiên Chúa là Thiên Chúa. Khi con người vâng phục Thiên Chúa với lòng hiếu thảo của một người con, như Đức Giêsu đã làm khi chết trên thập giá, thì Thiên Chúa được vinh quang mà con người đã từ chối khi bất phục tùng.

quang mà Đức Giêsu, tư tế của nhân loại, muốn chia sẻ với con người. Khi sống lại, Đức Giêsu nâng chúng ta lên chia sẻ vinh quang của Ngài. Đức Giêsu Phục Sinh sai Thần Khí của Ngài đến với con người, và chính Thần Khí này gợi lên nơi con người lòng hiếu thảo và vâng phục của người con. Ngày tận thế Ngài sẽ ban cho chúng ta vinh quang của Ngài: “Con đã ban cho họ vinh quang mà Cha đã ban cho con... Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Tình yêu vô điều kiện của Cha đã ban cho con cũng ở đó Chúa Cha trong thập giá và với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con” (Ga 17, Phục Sinh của Đức Kitô 22-24). Chúa Cha khi nộp Người Con duy nhất trong tay kẻ tội lỗi, Tình yêu vô điều kiện của cảm thấy đau lòng như các cha Chúa Cha và của Đức Kitô mẹ khi nhìn thấy người con trong Bữa Tiệc Thánh đau khổ. Làm như vậy Ngài bày tỏ tình thương vô bờ bến Thánh Lễ là tâm điểm cuộc dành cho mỗi người chúng ta. sống Kitô hữu. Khi cử hành Cảm động vì lòng hiếu thảo và phép Thánh Thể chúng ta vâng phục của Đức Giêsu, tưởng niệm và làm sống lại Chúa Cha ban vinh hiển cho món quà Chúa Cha ban cho Ngài. Và đây chính là vinh chúng ta lúc Chúa Kitô chịu

Trang 9


nạn, chịu chết và phục sinh. Chúa Cha ưa thích thể hiện cùng với chúng ta món quà này trong suốt cuộc sống của chúng ta, và nhờ đó chúng ta khám phá tình thương của Ngài và lãnh nhận những hồøng ân cứu thoát chúng ta. Phép Thánh Thể cũng là món quà của Đức Kitô dành cho Chúa Cha suốt cuộc sống và đặc biệt lúc chịu nạn chịu chết. Chúa Kitô là con chiên của Tân ước đã nộp mạng sống mình để lập giao ước mới và vĩnh viễn giữa Thiên Chúa với nhân loại và giữa anh chị em với nhau. Khi chúng ta tiến đến bàn thánh tham dự bữa tiệc Mình Máu Thánh Chúa, chúng ta nhận lãnh món quà cao quý Chúa Cha ban tặng cho nhân loại là Con Yêu Dấu của Ngài; khi rước Mình Máu Đức Kitô, chúng ta kết hợp cùng với Ngài dâng hiến mình cho Chúa Cha với lòng vâng phục và hiếu thảo; chúng ta đồng cảm với tất cả anh chị em, nhất là những người chúng ta nhớ một cách đặc biệt trong Thánh Lễ đó. Đây là tâm điểm của một cuộc sống ngày càng giống cuộc sống Đức Giêsu là thượng tế nhân loại. Khi tận hiến mình, Đức Kitô mang bình an, sự biến đổi và thống nhất đến cho chúng ta. Bình an lúc bối rối, lo sợ, bị đau khổ. Bối rối vì nguy hiểm hay vì phải đương đầu với khủng hoảng tinh thần hay thể xác. Rước Lễ xong, chúng ta thấy Ngài hiện diện và đồng hành với chúng ta trong giây phút thử thách đó. Dự Lễ hằng ngày, chúng ta nhận ra những sự biến đổi lạ lùng nơi chúng ta. Mỗi lần dâng Thánh Lễ, chúng ta thoát ra thế giới nhỏ bé của cá nhân mình để cảm Trang 10

thông và sống gần gũi với hết Vì quan tâm về cuộc sống tinh thảy anh em. thần lẫn vật chất của mỗi người, Thiên Chúa tác động Trong Phép Thánh Thể Hội Thánh để tiếp tục mang chúng ta cầu nguyện cho cả sức sống cho cả thế gian. Qua Hội Thánh, Thiên Chúa giơ tay thế giới nâng đỡ cả thế gian. Theo thánh ý Đức Kitô, Thánh Thể là ân huệ cho cả thế giới. Lễ tế của Đức Kitô là hy lễ độc Tất cả chúng ta là nhiệm thể nhất và vĩnh viễn nối kết Thiên của Đức Kitô: “Khi ta nâng Chúa với loài người. Vì lý do chén chúc tụng mà cảm tạ đó Đức Giêsu là thượng tế duy Thiên Chúa, há chẳng phải là nhất và vĩnh viễn của nhân dự phần vào Máu Đức Kitô ư? loại. Đã chịu Phép Rửa Tội, Và khi ta cùng bẻ Bánh Thánh, không chỉ linh mục và tu sĩ mà đó chẳng phải là dự phần vào cả giáo dân nữa, đều chia sẻ sứ Thân Thể Người sao? Bởi vì vụ Tư Tế của Ngài. Ý thức chỉ có một tấm Bánh, và tất cả mình chia sẻ sứ vụ tư tế của chúng ta chia sẻ cùng một Đức Kitô, các Kitô hữu dâng Bánh ấy, nên tuy nhiều người, hiến cuộc sống thường ngày chúng ta cũng chỉ là một thân của mình cho Chúa Cha, và thể” (1 Cor 10, 16-17). Thánh Lễ là lúc dâng hiến mình để lập giao ước giữa Ảnh hưởng của Phép Thánh Thiên Chúa với nhân loại và Thể thật sâu xa trong cuộc giữa anh chị em với nhau. sống cá nhân mình. Nhưng, Như Vatican II nói: “Nếu giáo Thánh Thể không bị giới hạn dân chu toàn trong Thánh Thần vào cuộc sống của từng cá mọi hoạt động, kinh nguyện và nhân. “Bởi vì Bánh chúng ta công cuộc tông đồ, đời sống hôn ăn là Bánh bởi trời, mang sức nhân và gia đình, công ăn việc sống cho thế gian” (Ga 6, 33). làm thường ngày, việc nghỉ ngơi thể xác và tinh thần, … cũng như Thiên Chúa thương yêu tất cả những thử thách của cuộc sống, mọi người một cách vô điều tất cả đều trở nên hiến lễ thiêng kiện. “Ngài không muốn cho liêng đẹp lòng Thiên Chúa, nhờ một ai trong những kẻ bé mọn Chúa Giêsu Kitô và được thành này phải hư mất” (Mt 18, 14). kinh dâng lên Chúa Cha cùng với

Linh Thao


Mình Thánh Chúa khi cử hành Thánh Lễ. Như thế, giáo dân thánh hiến thế giới này cho Thiên Chúa nhờ biết phụng thờ Ngài bằng hành động thánh thiện khắp nơi”. (Lumen Gentium n.34)

Trong cuộc sống, có những lúc lời nói và việc làm của chúng ta chẳng có công hiệu là bao nhiêu. Bệnh thể xác hay nỗi đau khổ về tinh thần không còn tránh được nữa. Đây chính là lúc chúng ta đồng tâm nhất trí với sứ vụ tư tế của Đức Kitô lúc chịu nạn chịu chết, nâng tâm hồn lên Chúa Cha và học được thế nào là vâng phục Chúa Cha với lòng hiếu thảo của một người con, “Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài” (Dt 10, 9). Cuộc sống và chính thể xác chúng ta biến thành bàn thờ, hy lễ và tư tế trong Đức Kitô. Sứ vụ này được thể hiện một cách trọn vẹn lúc dâng Thánh Lễ. Lúc dâng lễ Giáo Hội dùng lời nguyện đặc biệt xin Chúa Cha sai Thánh Thần của Ngài để dâng hiến mình cho Ngài trong Đức Kitô: “Thánh Thần liên kết chúng con nên một khi chúng con dự tiệc Mình Máu Đức Kitô” (II), “Xin cho chúng con nên một thân thể và một tinh thần trong Đức Kitô” (III), “chúng con được Chúa Thánh Thần liên kết thành một thân thể, và trở nên hy lễ sống động trong Đức Kitô để ca tụng Cha vinh hiển” (IV).

thế giới, mang tin mừng cho tất cả kẻ nghèo khó. Khi Rước Mình Thánh Chúa, nhận lãnh bình an và sức biến đổi cá nhân, chúng ta cũng dâng hiến Đức Kitô cho cả thế gian, đặc biệt cho những ai đang gặp khó khăn tinh thần hay thể xác. Thiên Chúa rất ưa thích nghe những lời nguyện và dâng hiến đó. Phép Thánh Thể và Phụng vụ Trong Bữa Tiệc Ly, Đức Kitô phán những lời đơn sơ, làm những hành động giản dị. Tuy nhiên, ý nghĩa sâu xa của những lời và hành động đó đã soi sáng cuộc sống phụng vụ của Giáo Hội mãi đến bây giờ. Có nhiều cách khác nhau để cử hành Thánh Lễ, trong nhà thờ chính tòa sáng láng hay tại nhà giam nghèo nàn, trên đỉnh núi với đám thanh niên hay tại nhà dưỡng lão, trong đám cưới vui vẻ hay lúc thân nhân qua đời. Phụng vụ diễn tả ý nghĩa khác nhau và sâu xa của mỗi Thánh Lễ qua nghi thức, thánh ca và lời nguyện thích hợp với mỗi hoàn cảnh. Trong phần Thống Hối, chúng ta nêu lên sức thanh tẩy, biến đổi và mang bình an của Thánh Thể. Lúc phụng vụ Lời Chúa, chúng ta hy vọng thấu hiểu rõ hơn tin mừng chúng ta sẽ mang đến thế gian. Khi Dâng Lễ và cử hành Phép Thánh Thể, chúng ta nhắc đến cuộc thương khó và Phục Sinh của Đức Kitô. Khi Rước Lễ chúng ta hiệp thông không chỉ với Đức Kitô, mà còn với cả gia đình của Chúa Cha.

Là chi thể của Giáo Hội, trong Thánh Lễ chúng ta cầu nguyện hiệp thông với cộng đoàn địa phương, cũng như với toàn thể Giáo Hội. Đây là „Chiên Thiên Chúa xóa bỏ tội trần gian‟. Cách mỗi người cử hành Trên thập giá, Đức Kitô nộp Thánh Lễ mang ánh sắng và ý mình và phó mạng sống cho cả Linh Thao

nghĩa cho các nghi thức, và khi thật lòng tham gia mầu nhiệm thánh, mỗi cá nhân đóng góp cho lòng sốt sắng của cộng đoàn. Cộng đoàn được thêm sốt sắng nhờ sự đóng góp của mỗi cá nhân. Mỗi cá nhân được thêm sốt sáng nhờ sự đóng góp của cộng đoàn. Kết luận Phép Thánh Thể là sức lực hiệp nhất, là bí tích chính trong bảy bí tích, là trái tim của Giáo Hội. Vậy là chân lý căn bản của Phép Thánh Thể là tình yêu vô điều kiện của Đức Kitô tận hiến mình trên thập giá để mang hòa bình, ơn tha thứ và hòa giải cho nhân loại, để chữa lành và biến đổi chúng ta đến cuộc sống muôn đời; là Đức Kitô, Con Chiên Vượt Qua, là Máu Khế Ước mới, là Con Thiên Chúa nộp mình để ban sự sống cho thế gian. Mầu nhiệm Thánh Thể thật sâu sắc! Tình yêu Đức Kitô thật bao la! Vì lý do đó, Phép Thánh Thể là cột trụ chính trong đời sống thiêng liêng của Kitô hữu. Để cầu nguyện riêng: Gioan 6, 32-71 Câu hỏi để cầu nguyện và chia sẻ 1. Khi cử hành Phép Thánh Thể, thường thường những ý nghĩa nào đánh động tôi? 2. Phép Thánh Thể thường giúp tôi đổi mới mối tương quan với Chúa và với anh em như thế nào? 3. Phép Thánh Thể biểu lộ tình yêu của Chúa Cha và của Đức Kitô bằng cách nào? 4. Trong Lễ Vượt Qua, người Do Thái tưởng nhớ những biến cố nào? Đức Giêsu đã ứng nghiệm những biến cố đó ra sao? 5. Phép Thánh Thể mời gọi chúng ta tiếp tục sứ mạng nào của Đức Kitô? Trang 11


KHI CHO ĐI Khi cho đi

Thì phúc hơn khi nhận Khi cho đi Lớn lên trong nhân cách Đã làm người thì phải biết cho đi Cho đích thực không là cho của cải Vì của cải không tạo ra hạnh phúc Quà hành trình Là chính bản thân ta Cho ý nghĩa Là khi cho chính mình Dù rất nghèo Ta cũng có cái cho Giá quà tặng không tùy ở cái cho Nhưng giá trị là ở chỗ tấm lòng Cho như thế mới là nguồn ơn phúc Hãy sẵn sàng và hãy biết cho đi Để cuộc sống đời ta thêm ý nghĩa Ta hãy cho Một nụ cười nhân ái Ta hãy cho Một lời nói cảm thông Ta hãy cho chỉ một lần tha thứ Và yêu thương chia sẽ hết mọi người

Trang 12

Hoài đơn Phương

Khi cho đi Thì ta đâu có mất Nhưng để dành nơi kho báu đời sau Đến lúc ấy Ta không cần lo lắng Vì sinh lời, lắm lãi đủ cho ta Ta có thể vào nước trời với Chúa Khi cho đi Ta thấy mình hạnh phúc Và lớn lên Trong ân sũng tình yêu Ta thấy vui khi cho chính phần mình Ta thấy vui Khi cho không tính toán Ta thấy vui Khi yêu mến cho đi Làm như thế là thực thi ý Chúa Ta hãy cho Khi họ cần chia sẽ Hãy mở lòng để có thể cho đi Cho là phúc thì đừng nên do dự Cứ sẵn sàng và quảng đại cho đi Ta biết cho, nên ta là con Chúa Thuộc về Ngài, hưởng hạnh phúc ngàn sau

Linh Thao


Tám mối phúc thật (Mt : 5, 3-10)

Trong khóa họp mặt những

hữu lý, hữu tình. Khi nghèo khó túng thiếu vẫn mĩm cƣời hạnh phúc.

thành viên đã tham dự các khóa Linh Thao tại Âu Châu tháng 9 năm 2008 tại Schüttorf Đức Quốc vừa qua, chúng tôi đã 2.- „Phúc thay cho ai hiền được học hỏi và đào sâu về : lành, vì họ được Đất Hứa làm „Bài Giảng Trên Núi của Chúa gia nghiệp“ (Mt : 5,4). Giêsu―. Hôm nay tôi mạo muội ghi lại những điều tôi đã ghi nhận đƣợc để chia sẻ cùng anh chị em. Trong Tám Mối Phúc Thật Có ba mối nói về nết ăn, tính ở của con người: Là Kitô hữu chúng ta luôn luôn phải có những tính nết này. 1.- „Phúc thay cho ai có tâm hồn nghèo khó, vì nước Trời là của họ“ (Mt : 5,3).

Tâm hồn trong sạch là tâm hồn luôn bình tĩnh trƣớc mọi tình huống, không hận thù, không tham lam, không có âm mƣu, không tham mê dục tính v.v…, ngƣời có tâm hồn trong sạch thật thà với chính mình và với mọi ngƣời, họ không hề biết nói dối. Có ba Mối Phúc Thật nói vế sức chịu đựng của con người:

1.- „Phúc thay cho ai khao Thế nào là hiền lành? khát nên người công chính, vì Tâm hồn hiền lành là một họ sẽ được Thiên Chúa cho tâm hồn không ganh tị, thỏa lòng (Mt : 5,6). không nói xấu, nói hành ngƣời khác, luôn luôn vui vẻ hòa nhã với mọi ngƣời. Dù ngƣời ta đối xử tệ hại với mình, mình vẫn một lòng đối xử tốt lại với ngƣời ta, không phải vì sợ đối thủ nhƣng là sợ mình yêu chƣa đủ nhƣ Chúa dạy. Thế nào là khát khao Đức Công Chính? 3.- „Phúc thay ai có tâm hồn Đức công chính là đối xử với nhau theo ý Chúa trong sạch, vì họ được nhìn Đối xử với nhau theo giá trị thấy Thiên Chúa“ (Mt : 5,8) của con ngƣời, tuân theo các điều răn, làm việc phúc đức Đối xử với nhau bình đẳng và tôn trọng những đòi hỏi của đức công bằng.

Thế nào là tâm hồn nghèo khó? Nghèo khó là một tâm hồn không dính bén của cải, coi tiền bạc của cải chỉ là những tên nô lệ, là phƣơng tiện chứ không phải là mục đích của cuộc đời, khi dƣ dả họ 2.- „Phúc thay ai xây dựng sẵn sàng chia sẻ cho kẻ hòa bình, vì họ sẽ được gọi là thiếu thốn. Làm ra tiền Thế nào là tâm hồn trong con Thiên Chúa“ (Mt : 5,9) một cách lƣơng thiện, sạch? và xử dụng nó một cách Linh Thao

Trang 13


1.- „Phúc thay ai sầu khổ, vì vị tha, vì thế họ hƣởng đƣợc họ sẽ được Thiên Chúa ủi niềm an ủi và niềm vui của Thiên Chúa ngay lúc họ đang an“ (Mt : 5,5) bị thử thách.

Thế nào là xây dựng hòa bình ? - Người có tinh thần xây dựng hòa bình là ngƣời thích sống chan hòa yêu thƣơng với mọi ngƣời, lúc nào cũng hòa nhã vui vẻ, không phân biệt tôn giáo, cấp bậc, sang hèn v.v… luôn luôn tìm cách hàn gắn, giảng hòa khi thấy mầm giận hờn chia rẻ trong anh chị em. Sẵn sàng làm mọi việc để giữa họ và mọi ngƣời xung quanh sống an hòa, giao hảo.

Hãy yêu Chúa, rao giảng Lời Chúa, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ chân lý của Chúa Giêsu. Đức Gioan Phaolồ II đã nói: “Chỉ sống theo Bài Giảng Bát Phúc thì đã là chứng tá của Tin Mừng rồi“. Hiện nay chính Đức Tổng Giám Mục Hà Nội Giuse Ngô Quang Kiệt, các Linh mục Dòng Chúa Cứu Thế và giáo dân tại Giáo Xứ Thái Hà đang sống theo chân lý của Mối Phúc Thật này.

2.- „Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì nước Trời là của họ (Mt : 5,10) - Phải sẵn sàng can đảm chịu đựng những bách hại - Phải sẵn sàng can đảm chịu đựng khi gặp chuyện sầu khổ Còn chúng ta, chúng ta đã sống - Phải sẵn sàng can đảm nhƣ thế nào với Tám Mối Phúc chịu đựng khi gặp những điều Thật này? bị vu khống, xỉ vả… Đó là câu hỏi được đặt ra và 3.- „Phúc thay ai xót thương Đây là những kẻ bị thiệt hại cả mỗi một Kitô hữu chúng ta người, vì họ sẽ được Thiên tinh thần lẫn thể xác và vật phải tự trả lời. chất để đóng góp cho Nƣớc Trời, họ can đảm, tin tƣởng và Một tham dự viên

Chúa xót thương“ (Mt : 5,7) Thế nào là xót thương người ? - Một tâm hồn có lòng xót thƣơng ngƣời là khi thấy ai sầu khổ hay nghèo khổ thì chịu không đƣợc, họ thể hiện ngay bác ái bằng cách giúp đỡ kẻ thiếu thốn, chia xẻ cơm áo, tiền bạc. Họ mang tâm tình từ con tim an ủi, giúp đỡ, săn sóc vỗ về kẻ sầu khổ. Có 2 Phúc nói về sự cam đảm: Cung thánh nhà thờ Tám Mối Phúc Thật, Ảnh LM. Nguyễn Trung Tây SVD Trang 14

Linh Thao


„Dù con xấu xa, dù con tội lỗi Con cũng trông cậy vững chắc vào Chúa Rằng con sẽ được lên trời Chúa cấm con thất vọng về điều đó Bội bạc cách mấy Khô khan cách mấy, Hèn nhát cách mấy, Chúa cũng buộc con phải trông cậy vào sự sống đời đời Dưới chân Chúa, trong tình thương và sự thánh thiện. Chúa cấm không cho con ngã lòng Trước những sự khốn nạn của con. Chúa không cho con nói : “Tôi không thể đi tới được. Đường lên trời khó khăn quá Tôi phải thụt lùi và trở xuống chổ thấp.” Trước những sa ngã không ngừng lập đi lập lại của con Chúa lại cấm không cho con nói : “Tôi không sữa mình được Tôi không xứng đáng để vào nước trời … Phải, Khi con nhớ những điều Chúa đã làm cho con Tự nhiên con nghe tin tưởng vào tình yêu của Chúa. Mậc dù con cảm thấy mình là đứa phản bội, bất xứng. Con cần tin cậy vào tình yêu ấy. Con biết rầng Chúa vẫn luôn luôn sẵn sang tiếp nhận con Như người cha của đứa con hoang đàng Vì Chúa đã luôn gọi Và ban cho con những phương thế Để đến dưới chân Chúa.

Charles de Foucauld Linh Thao

Trang 15


Trang 16

Linh Thao


15.03.2008 Hữu Tín, S.J .

ồi nhỏ, sau những ngày Tết họp mặt đông vui, tôi thƣờng hay ngồi thẫn thờ nhớ lại những ―kỷ niệm đẹp” (đó thường là những miếng mứt dừa ngọt lịm, bùi ơi là bùi, những mâm cỗ với xôi đủ màu, thịt heo kho thơm phức, v.v…), lòng cảm thấy buồn buồn nhƣ thấy mất một cái gì đó. Hôm nay, ở cái tuổi giữa 30 và 40, tôi cũng tình cờ gặp lại tâm trạng đó. Bây giờ đã là giữa tháng ba, không phải là tôi vừa mới ăn Tết xong, mà là vừa kết thúc một khoá Linh Thao 3 ngày với một nhóm các bác, các anh chị ở Ahrweiler, Đức Quốc. Vâng, tôi cảm thấy rất nhớ những ngày đẹp nhất của cuộc đời ―tha hƣơng cầu học‖ Linh Thao

của tôi suốt mấy năm nay. Không có mứt, không có xôi hay thịt heo kho, những ngày đó đẹp không phải vì những bữa ăn thịnh soạn, mà vì những trận mƣa ào ạt của ơn Chúa Thánh Thần trên tâm hồn của từng ngƣời tham dự khoá Linh Thao mà tôi hân hạnh được chứng kiến. Đây là lần đầu tiên tôi giúp một nhóm giáo dân làm Linh Thao. Tôi chƣa bao giờ được học cách phải giảng Linh Thao thế nào cho giáo dân. Tôi đã làm Linh Thao rất nhiều lần, nhƣng cách các cha giáo giảng cho chúng tôi là tu sĩ dòng Tên thì rất khác với cách các ngài giảng cho giáo dân. Mấy tháng trƣớc, khi tôi về Việt Nam để chuẩn bị chịu

chức linh mục, cha xứ có tạo điều kiện cho tôi tập giảng trong thánh lễ Chúa Nhật. Tôi đã cố gắng sọan bài rất kỹ ra giấy. Nhƣng khi giảng xong thì giáo dân nói là chẳng hiểu gì cả: tôi giảng buồn ngủ quá… Tôi biết mình không quen nói với giáo dân, nên trƣớc khoá Linh Thao, cũng cảm thấy lo lo. Nhƣng tôi cũng tự nhủ rằng, mục đích của giảng Linh Thao không nhằm chứng tỏ rằng mình giảng hay, mà là tạo điều kiện cho thao viên gặp gỡ Chúa cách trực tiếp, là tạo điều kiện cho Chúa Thánh Thần tác động lên từng tâm hồn. Và thực sự, qua khoá Linh Thao này, tôi đã chứng thực đƣợc rằng chính khi tôi nhỏ đi là khi Chúa lớn lên và làm việc của Ngài. Trang 17


Vâng, Chúa hiện diện nhƣ ngƣời bị đóng đinh nơi những đau khổ, những vết thƣơng lòng sâu xa của anh chị em. Chúa hiện diện nhƣ ngƣời cha, ngƣời mẹ dịu hiền, nhân hậu nơi sự quảng đại chấp nhận ý Chúa của anh chị em. Thiên Chúa mà tôi học biết nơi sách vở đang hiện diện sống động thế đó nơi tâm hồn và cuộc sống của từng anh chị em tôi.

Tôi cảm nghiệm rất thực lời trong sách Tin Mừng Gioan: ―Thánh Thần Chúa muốn thổi đâu thì thổi‖. Qua chia sẻ của các thao viên, tôi nhận thấy rằng, ơn Chúa xuống cho họ ngay vào lúc họ không ngờ. Cũng nhƣ Gia-kêu, họ thổn thức nhận ra rằng Chúa thƣơng viếng thăm ngôi nhà tâm hồn họ ngay lúc họ cảm thấy khô khan nguội lạnh, và không xứng đáng nhất. Họ không khóc vì những lời giảng giải của tôi, mà vì một phút quì trƣớc Thánh Thể, tự dƣng cảm nghiệm đƣợc Tình Yêu Chúa cách sống động. Thật cảm động và thán phục sức mạnh của Chúa Thánh Thần khi thấy một ngƣời chƣa bao giờ khóc, bây giờ lại có thể nức nở nhƣ một đứa trẻ trƣớc Thánh Thể Chúa. Chứng kiến tất cả những điều đó, tôi biết tôi đang được vinh dự đứng ở nơi linh thánh của sự hiện diện thần bí, mạnh mẽ và sống động của Thiên Chúa. Tôi chỉ còn biết nhắm mắt lại để tận hƣởng sự linh thánh đó với một cảm giác vinh dự và biết ơn sâu xa. Tôi chỉ còn biết thốt lên: ―Chúa thật sống động và diệu kỳ!‖ Trang 18

Vâng, chính tôi là ngƣời được lãnh nhiều ơn nhất. Dù là một kẻ tội lỗi, tôi đã đƣợc bủa vây bởi sự hiện diện linh thánh của Chúa, đƣợc thể hiện qua vòng tay ấm áp và nƣớc mắt hạnh phúc của anh chị em thao viên. Dù là kẻ tội lỗi, tôi đã được vinh dự lắng nghe những băn khoăn, khắc khoải, đau đớn của từng anh chị em, và được chứng kiến dấu ấn của Chúa nơi tâm hồn họ. Tôi tự hỏi: ―Tôi là ai mà đƣợc Chúa thƣơng cho thấy sự hiện diện sống động của Ngài nhƣ vậy?‖

Trong những ngày này, tôi thƣờng nhớ lại những câu chuyện cuộc đời của từng anh chị em và thầm tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa cho họ và cho chính bản thân tôi. Tôi dâng từng ngƣời lên cho Chúa, vì chỉ có Ngài mới có thể làm công việc của Ngài mà thôi. Đó là mang lại bình an, niềm vui và tha thứ cho một tâm hồn quảng đại, sẵn sàng tha thứ cho ngƣời khác và cho chính mình. Kỷ niệm tâm linh với từng anh chị em thao viên thật tuyệt vời nhƣ những bữa tiệc cho tâm hồn khô khan của tôi, thịnh soạn hơn gấp bội những mứt, xôi, thịt kho của ngày xƣa… Hữu Tín, S.J

Linh Thao


ào một buổi tối, trong chƣơng trình sinh họat xã hội của nhóm phóng viên đài truyền hình CNN, ngƣời ta đã ghi lại công tác của nhóm thiết kế nội thất tại Hoa Kỳ. Đối tượng trong công tác của nhóm bữa đó là một gia đình đang gặp khó khăn trong nhiều vấn đề: ngƣời cha lâm cảnh thất nghiệp, bà mẹ mắc chứng bệnh nói ngọng nên bà thƣờng gặp khó khăn nhiều trong giao tiếp, ngƣời con trai lớn, chừng muời sáu mƣời bảy tuổi, hãy còn trong lứa tuổi học trò, cậu chƣa gánh vác đƣợc gì trƣớc khó khăn hiện tại của gia đình, và đặc biệt cậu trai út, đã bị mù sau một tai nạn. Phòng ốc trong căn nhà họ cƣ ngụ, rộng rãi nhƣng rất ngổn ngang, đồ gia dụng đều là những thứ rẻ tiền và cũ kĩ. Bên cạnh những khó khăn mà mọi thành viên trong gia đình đang phải đối phó, khung cảnh nội thất nơi căn nhà càng làm cho cuộc sống của họ nặng nề thêm!

trƣởng nhóm công tác xã hội đề nghị với họ cho nhóm thiết kế lại nội thất căn nhà họ đang cƣ ngụ. Đƣợc sự đồng ý, nhóm đã bắt tay ngay vào việc. Trong thời gian thi công, gia đình đã tạm trú nơi khác. Với nhiệt tình và những bàn tay chuyên môn, công việc đã hòan thành tốt đẹp trong thời gian kỷ lục. Những chủ nhân của căn nhà đƣợc mời trở về tiếp nhận căn hộ đã đƣợc tái thiết.

Từ màu sắc, vật dụng, giuờng tủ, bàn ghế…đã làm ngỡ ngàng mọi thành viên trong gia đình. Họ vui sƣớng ôm chầm lấy những ân nhân, ứa lệ vì vui sƣớng và không ngớt lời cám ơn. Duy chỉ có cậu trai út không thấy để lộ vui sƣớng nhƣ mọi ngƣời hiện diện. Cậu có nhìn thấy gì đâu mà hân hoan vui suớng! Trƣớc mắt cậu , tất cả là một màn đêm dầy đặc! Khả năng tiếp xúc với ngọai cảnh, trƣớc những đổi thay mới là hai bàn tay. Vâng! Duy nhất chỉ có hai Sau chuyến thăm, quan bàn tay ! Ngừời ta dẫn cậu tới sát,và trao đổi với mọi thành phòng từng dành riêng cho cậu viên trong gia đình nọ, anh nay cũng đã đƣợc đổi thay Linh Thao

hòan tòan, bên cạnh bàn làm việc, nhóm công tác đã mua tặng cậu một chiếc keyboard và một đàn guitar, từ nhỏ khi còn sáng mắt, cậu đã từng mê âm nhạc. Sờ soặng từng vật dụng với hai bàn tay kể cả hai cây đàn, những vật mà trƣớc đây cậu đã từng ưa thích. Ai nấy chăm chú theo dõi phản ứng của cậu . Ngòai động tác tiếp xúc với mọi vật bằng hai bàn tay, ngƣời ta chỉ thấy cậu chậm rãi hỏi tới màu sắc của từng vật dụng mà cậu đụng chạm tới! Niềm thương cảm đã lộ rõ trên nét mặt từng ngƣời trƣớc thảm cảnh mù lòa của cậu bé! Có ở trong cảnh ngộ mới hiểu nổi vùng trời tăm tối của những ngƣời khiếm thị, mới thấy nỗi gian truân khi thiếu vắng khả năng, vai trò của con mắt. Người xưa đã từng nói: „ Có đau mắt mới thương kẻ mù „ Không gian quanh cuộc sống với muôn màu sắc: bầu trời cao xanh thẳm, những giải mây trắng lững lờ trôi, những cánh chim dệt cảnh trên nền Trang 19


trời, mùa xuân trong muôn sắc Ƣớc nguyện tha thiết đầy tin hoa, mùa thu lá úa có nai vàng tƣởng của anh đã đƣợc đáp trả. ngơ ngác, mùa hạ nắng ấm với muôn trái trĩu cành, và mùa Chúa Giêsu hỏi anh: „ Anh đông phủ ngập hoa tuyết…. muốn tôi làm gì cho anh ?― ( Lc.18:41 ) Với ngƣời đối diện họ hiểu sao được thế nào khi ai đó giới Cuộc sống khất thực bữa no thiệu cậu nọ khôi ngô tuấn tú, bữa đói, ngày ngày dầm dãi cô kia mắt biếc mày ngài… nắng mƣa… Thật gian truân với miếng cơm từng ngày, * Với người sáng mắt, cảnh nhƣng không thấy anh nắm lấy sắc không gian cuộc sống trải cơ hội xin Đức Kitô cho mình rộng trƣớc mắt thóat cảnh túng quẫn,,lầm than, nhƣng nguyện ƣớc duy nhất là * Nhưng với kẻ mù lòa, họ xin cho anh đƣợc nhìn thấy: làm sao hiểu nổi, làm sao tiếp „ Lạy Ngài, xin cho tôi được cận đƣợc màu sắc không gian nhìn thấy― ( Lc.18:41 ) bao quanh cuộc sống?! Sau bao tháng năm của Chính vì cảnh khốn cùng đó, quãng đời tăm tối, giờ đây, vì cuộc sống dầy đặc của bóng Trời Mới-Đất Mới đã mở ra đêm mà anh mù tại Giêricô trƣớc mắt anh. mừng rỡ khi nghe biết Đức Giêsu đang đi ngang qua con Nỗi gian truân của cậu bé đường hằng ngày anh từng trong câu truyện trên, nỗi ngồi khất thực. thống khổ của quãng đời dĩ vãng nơi ngƣời mù thành GiêThánh sử Luca ghi lại: „ Anh ricô mới chỉ là gian truân ta liền kêu lên rằng:― Lạy ông thống khổ của căn bệnh MÙ Giêsu, con vua Đavit , xin dủ LÒA thể lý. lòng thƣơng tôi! „ ( Lc. 18:38 )

Nhưng căn bệnh MÙ LÒA tâm linh, gian truân, thống khổ khôn lƣờng đã và đang là đêm tối dầy đặc phủ lên xã hội con ngƣời . Người đồng hương đương thời Nasareth xƣa đã từng mắc chứng bệnh trầm kha này: „ Ông này không phải là con ông Giuse đó sao? „ ( Lc. 4:22 ) Họ thuộc lớp người đã từng bị Chúa Kitô cảnh cáo „Chúng nhìn mà không nhìn„ ( Lc.8:9 ) Dù đã từng ba mƣơi năm Đức Kitô hiện diện bên họ, nhƣng mắt họ vẫn mù lòa không nhìn ra Ngài! Và bao giáo huấn, muôn Lời hằng sống không mang lại lợi ích gì cho họ! Nhƣ Chúa đã từng phàn nàn : Chúng nghe mà không hiểu„ ( Lc.8:9 ). Chính các môn đệ đã từng nhiều ngày tháng bên Thầy, vậy mà các ông có lúc đã vẫn

Mong ước của anh không đơn thuần, nhưng rõ ràng lắm gian truân. Đám đông đang chen lấn vây quanh Đức Giêsu là một cản trở. Họ bực bội vì tiếng van xin lải nhải của anh. Thánh sử Luca đã ghi rõ điều đó: „ Những người đi đầu quát nạt, bảo anh im đi…― ( Lc.18:39) Nhƣng ƣớc muốn mãnh liệt: „…Được nhìn thấy „ là sức mạnh giúp anh thắng lƣớt gian truân từ đám đông. Thánh sử Luca đã ghi lại hình ảnh đó:― Nhưng anh càng kêu lớn tiếng“( Lc.18:39 ) Trang 20

Linh Thao


không Nhìn Ra Thầy mình là Bóng đêm dầy đặc ích kỷ, Suốt quãng đời còn lại của ai!: kiêu căng đã và đang sản sinh: thánh nhân là kết tụ Đức Mến Nồng Nàn. Tin Mừng theo thánh Luca - Hận thù, muốn lọai trừ đã ghi lại sự kiện đó: “Một trận nhau Saolê những ngày xưa „ hầm cuồng phong ập xuống hồ…― - Tôn thờ chủ nghĩa duy hầm đe dọa giết chóc truy diệt Đang khi Thầy trò trên thuyền, vật môn đệ Chúa:::― thấy sóng gió các môn đệ - Tham vọng, hưởng thụ, Thì Phaolô hôm nay nhiệt hỏang hốt kêu la: ―Thầy ơi vật chất…đã và đang là thành, say sƣa rao giảng Đức Thầy, chúng ta chết mất!„ Sau đám đông ồn ào át lời mời Kitô chịu đóng đinh . khi đã truyền cho sóng gió gọi của Đấng là Chân lặng yên, Chúa Kitô đã khiển Thiện Mỹ, là nguồn mạch Tông đồ Phaolô hôm nay trách các môn đệ: ―Đức tin an bình. Là Tình Yêu, là hòan tòan tan biến trong Đức anh em ở đâu?!― ( Lc. 8:28 ) cùng đích cuộc sống. Kitô: „Tôi sống nhưng không phải là tôi Thắc mắc ngỡ ngàng khi Những hiện trạng tiêu cực Mà là Đức Kitô sống trong thấy sóng gió đã vâng lệnh trên đã và đang là chứng Bệnh tôi„ ( Gl. 2: 20 ) Thầy trở lại yên tĩnh đã cho MÙ LÒA dẫn con ngƣời sờ thấy hịện trạng nơi các môn đệ soặng trong bóng đêm dầy đặc, Mọi phút giây đời ngƣời, mọi khi các ông hỏi nhau ,nhƣ ngăn cản nhãn giới chúng ta cảnh ngộ cuộc sống, và không thánh sử Luca ghi lại: „ Ngƣời hƣớng tới Ánh Sáng Vĩnh Cửu, gian, vạn cảnh diễn biến từ này là ai mà ra lệnh cho sóng đang là nguy cơ MÙ dắt Mù sẽ hừng đông tới chiều tà , liên hệ gió, và sóng gió phải nghe sa xuống hố. Chị Chiara Lu- giữa ngƣời với ngƣời sẽ tràn lệnh?― ( Lc.8:28 ). bich đã từng nhận định : con đầy an vui, thắm đẹp nếu tất cả ngƣời ngày nay, đã đánh mất đều được nhìn qua LĂNG „ Anh Em Có Mắt Mà Thiên Chúa, và tạo ra cho KÍNH TÌNH YÊU CHA Không Nhìn, Có Tai Mà mình một vực thẳm, càng loay TRÊN TRỜI. Không Nghe !“ (Mc. 8:18 ) hoay muốn lấp đầy, họ càng bị sa lầy! Súng đạn sẽ trở thành lưỡi Căn bệnh trầm kha này ngày hái lƣỡi cày, hận thù sẽ đƣợc một trầm trọng, nó mang một Một Saolê khi chưa nhìn ra thay thế bằng bài ca Đức Ái thứ vi trùng vô cùng nguy Đức Kitô „ Vẫn hầm hầm đe khi MẮT ta đƣợc mở ra, bệnh hiểm đang xâm nhập vào mọi dọa giết chóc đối với các môn mù lòa đƣợc chữa lành. lãnh vực xã hội nhân loại ngày đệ Chúa Giêsu „( Cv. 9:1 ) như nay, trong đó có tôi, có bạn. Vì Tông Đồ Công Vụ tuờng thuật „ LẠY NGÀI, XIN CHO mang chứng KHIẾM THỊ nên đã hòan tòan thay đổi khi Sự „ CHÚNG CON ĐƢỢC NHÌN „Nhìn mà không MÙ LÒA „ đƣợc Chúa Kitô THẤY „ Nhìn„ ( Lc.8:9 )! chũa lành ( Cv. 9:3-18 ) Duy Bình Linh Thao

Trang 21


Con là con chiên ghẻ, lần đầu tiên đi tĩnh tâm con mới biết thế nào là bổn phận của một tín hữu Kitô giáo. Ngày đầu tiên con thật khô khan, nhƣng từ ngày thứ hai sau thánh lễ Hòa Giải thì con nhận thấy mình thật bình an và hạnh phúc. Con sẽ vận động các bạn bè và anh chị em của con đi tĩnh tâm, đễ mọi ngƣời đƣợc biết hƣởng bình an của Chúa Giêsu.

Trƣớc mấy tuần đến ngày tĩnh tâm, con nghe có ít ngƣời tham dự, trong bụng con mừng thầm, vì nếu ít ngƣời quá thì chắc chắn ban tổ chức sẽ hủy bỏ không tổ chức khóa này nữa, mình khỏi phải đi. Nhƣng rồi con lại thất vọng một chút khi nhận được điện thoại báo cho biết ban tổ chức vẫn tiếp tục tổ chức khóa này. Không ngờ bị đi tham dự vì miễn cƣỡng, lại chính là ý Chúa săp đặt cho con đến đây để được cùng các anh chị em học hỏi Lời Chúa và đƣợc thờ phƣợng Chúa một cách sốt sắng. Con xin cảm ơn Chúa về những bài giảng rõ ràng của cha với lời giải nghĩa dãn dị để hƣớng dẫn Trang 22

những đoạn Kinh Thánh con không hiểu. Cảm ơn cha và ban tổ chức.

Con là ngƣời ghi tên tham dự trể nhất mà vẫn đƣợc nhận cho đi tĩnh tâm, vì khi gọi điện thoại ghi danh là lúc con vừa mới bị mất việc. Mất việc con cũng buồn, nhƣng đƣợc nhận đi tĩnh tâm nên cũng mừng. Con thú thật khi nghe cha là một linh mục mới chịu chức, nên cũng còn chần chờ chƣa muốn đi, con chỉ muốn đi dự khi có những cha nào đã có tiếng tăm, nhƣ cha Elizalde Thành, hay cha Nguyễn trọng Tƣớc… Nhƣng chị con đã mắng yêu con: ―Chúa đã chọn rồi mà cô còn tuyển

nữa hay sao?― Chỉ còn vài ngày nữa đến ngày tĩnh tâm, tuy vậy vì thất nghiệp, đứng ngồi không yên, nên trong thời gian chờ đợi con mò mẫm đi tìm việc làm. Không ngờ khi đến một nhà hàng kia con lại đƣợc nhận vào làm việc sau khi thử việc một ngày. Nhận đƣợc việc nhƣng con lại lo! Bây giờ nhận việc thì làm sao mà đi linh thao. Con thầm thì cầu nguyện với Chúa và năn nỉ Mẹ : „Xin Mẹ sắp xếp cho con đƣợc đi linh thao, xin Mẹ thƣơng con thì thƣơng cho trót, khiến xui cho bà chủ chấp nhận cho con bất đầu công việc vào tuần tới sau khi con đi linh thao về―. Khi ký hợp đồng, chắc lời kêu xin của con đƣợc Mẹ nhậm lời,

Linh Thao


con giải quyết một cách nhẹ nhàng, con rất hạnh phúc.

khiến xui bà chủ tự động nói: Thứ hai bắt đầu. Thế là con vừa đƣợc đi linh thao vừa đƣợc việc làm. Tạ ơn Chúa, Tạ ơn Mẹ.

Con đi tĩnh tâm khóa này là để ủng hộ cho chị Sao nhƣng không ngờ khi đến đây thì mình nhận được quá nhiều… Cảm ơn Chúa đã gởi cha đến khóa – cha hƣớng dẫn rất nhiều khía cạnh rất rõ ràng, chi tiết trong từng mỗi đoạn Kinh Thánh.

Thật lòng con không muốn đi khóa này tí nào, vì con vừa đi xa nhà một tháng mới về, nhƣng chị Sao yêu cầu con đến đây, vì nếu đi con sẽ đem theo được ba người nữa cùng đi tĩnh tâm, nghĩ là điều tốt nên con đi. Đến đây khi nhận đƣợc chƣơng trình thì thấy những đề tài huấn đức con yêu thích. Hẳn đây là Chúa sắp xếp khóa này cho mình vì tất cả những đề tài này con đã làm việc cả năm nay. Bây giờ là lúc con nghỉ ngơi để nhận những hƣớng dẫn của cha thôi. Con rất thoải Linh Thao

mái và bình an trong khóa này. Nhƣng bây giờ khi trở về nhà, con phải bắt đầu làm việc nhiều hơn với những đề tài vừa nhận được trong khóa này.

Con cảm ơn cha, cảm ơn những ngƣời đã tổ chức các khóa linh thao. Từ khi con đi linh thao hàng năm đến nay đã được 8 năm, nhờ linh thao, Chúa đã biến đổi con mà con còn không nhận ra đƣợc mình nữa. Con nhận ra mọi ngƣời mọi vật trên thế gian này đều là mầu nhiệm của Thiên Chúa. Từ 8 năm nay con sống bình an và vui thỏa, những công việc và mọi sự xảy đến trong đời sống con, nhờ ơn Chúa

Con xin tạ ơn Chúa và cảm ơn tất cả. Hôm nay con và mọi ngƣời đến đây, tạo cho nhau những tiếng cƣời vui, những cảm tình thân thiết, học hỏi đƣợc thật nhiều về Thiên Chúa, về cầu nguyện, chia sẻ và nâng đở giúp nhau sống đức tin. Chúng ta thật có phúc vì trong lúc này biết bao ngƣời không thiếu thốn mà cứ lo miệt mài kiếm tiền.

Khi chƣa biết linh thao, sao con thấy sống đạo Chúa là một bổn phận khó khăn quá. Từ ngày đi linh thao đến giờ con thấy sống đạo thật nhẹ nhàng và hạnh phúc quá trong tình yêu của Thiên Chúa. Mỗi năm con đều đi linh thao vào mùa chay để mỗi ngày mình gần Chúa hơn. Xin Chúa ban sức khỏe cho cha để mỗi năm chúng con được linh thao với cha. ————****————

Trang 23


hớ lại thời ấu thơ, có lần một ngƣời quen của gia đình đến thăm và cho tôi một món quà, tôi mừng quá, cầm lấy và chạy vội đi mất. Mẹ tôi liền gọi lại và nói: « Con biết con cần phải làm gì khi con nhận được quà không? » Tôi sững ngƣời lại nhƣng hiểu ý Mẹ, tôi liền khoanh tay lại và thƣa với ngƣời cho quà: « Cháu cám ơn cô ». Sau đó, Mẹ đã nói với tôi rằng : « Con đừng quên rằng, ăn quả phải nhớ người trồng cây, uống nước thì phải nhớ tới nguồn nghe con ». Đó là bài học về lòng biết ơn mà mẹ tôi đã dạy. Qua đó, tôi học được lòng biết ơn quan trọng nhƣ thế nào trong cuộc sống, và tấm lòng của ngƣời ban tặng lớn lao hơn món quà vật chất biết bao nhiêu.

Thánh I-Nhã, một chàng hiệp √ Điều thứ nhất là sự tự cao sĩ đƣợc giáo dục trong một môi kiêu hãnh. Ai nghĩ rằng, tôi trƣờng thƣợng lƣu và sống rất chỉ trở thành ngƣời thực quân tử, đã coi sự vô ơn nhƣ sự, khi tự bản thân tôi làm cội rễ của mọi thứ tồi tệ. Trong hết mọi chuyện, mà không một bức thƣ đề ngày 18.3.1542 cần nhờ vả vào ai, và vì thế gởi một anh em trong dòng là tôi không cần phải cám ơn Simon Rodigues, I-Nhã đã ai, thì cuộc đời ngƣời đó sẽ viết: « Nếu người ta suy nghĩ không có hai từ biết ơn. về những điều tốt lành của Thiên Chúa, thì trong những √ Điều thứ hai là sự dĩ nhiên. điều lầm lỡ tồi tệ nhất phải kể Trong cuộc đời này mọi sự đến là sự vô ơn với những điều đều là dĩ nhiên: Dĩ nhiên là tốt lành đáng trân trọng trước tôi phải đƣợc hƣởng phúc Đấng Tạo Hóa, là Chủ, và lợi xã hội. Đƣơng nhiên tôi trước những tạo vật được dựng được người khác chú ý. Dĩ nên vì danh thánh vĩnh cửu của nhiên là ngƣời kia sẽ tặng Thiên Chúa. Sự vô ơn là chính tôi một cành bông hồng. sự lạnh lùng với những món Nếu mọi chuyện đều dĩ quà và hồng ân nhận được. Sự nhiên nhƣ vậy, thì lòng biết vô ơn là nguyên do và là khởi ơn sẽ « không còn chỗ trú đầu của tội lỗi và mọi điều tồi ngụ ». tệ. » Nhƣng nguyên do nào dẫn √ Điều thứ ba là sự tình cờ. đến sự vô ơn của con người ? Nếu mọi sự đều là tình cờ thì đâu cần biết ơn ai. Vậy Nếu lòng biết ơn thật quan Khi quan sát cuộc sống thực tế, thử hỏi xem tôi sinh ra là trọng, thì sự vô ơn nguy hiểm có thể nhận ra một số điều do sự tình cờ hay do tình nhƣ thế nào? « giết chết » lòng biết ơn: yêu của Cha Mẹ ? Lúc này Trang 24

Linh Thao


tôi đƣợc sống nhƣ là một Linh Mục cũng tình cờ sao ? Rồi ánh sáng sƣởi ấm cuộc đời tôi cũng tình cờ đến hay thế nào? √ Điều thứ bốn phá hủy lòng biết ơn là những đòi hỏi sai lầm và lòng tham vô đáy. Nếu tôi luôn tự nhủ với mình rằng : « Tôi có quyền được sở hữu tất cả và có quyền nhận được mọi sự một cách nhưng không », thì lòng biết ơn đang bị đẩy lui về phía sau, để nhƣờng chỗ cho lòng tham lam vô đáy. Triết gia người Pháp Pascal Bruckner đã miêu tả con ngƣời nhƣ là một em bé « vĩ đại » có lòng tham lam không đáy và luôn đòi hỏi xã hội hết điều này đến điều khác. Nếu « em bé vĩ đại » không nhận đƣợc điều mình muốn để có cuộc sống sung sƣớng, thì em sẽ coi mọi ngƣời xung quanh là những ngƣời có lỗi với nó. Ngƣợc với điều trên, Dieter Hildebrandt, một nghệ sỹ ngƣời Đức đã nói rằng "Thay vì cứ than van rằng chúng ta không nhận được tất cả những gì chúng ta muốn, thì tốt hơn chúng ta cần ý thức luôn sống biết ơn, vì may mà chúng ta không phải nhận những hậu quả của những hành động và thái độ xấu xa của chúng ta. »

nghĩa này một cách nào không sai. Chúng ta nhớ lại câu chuyện của Chúa Giê-su gặp gỡ mƣời ngƣời phong hủi. Khi thấy Chúa Giê-su đi vào một làng nọ, họ đã đón Ngài và đã xin Ngài chữa lành. Với tất cả lòng nhân từ Chúa Giê-su đồng ý chữa lành cho họ, và nói họ hãy lên đƣờng đi trình diện với các tƣ tế. Khi đang ở trên đƣờng, thì cả mƣời ngƣời thấy mình đƣợc khỏi, nhƣng sau đó chỉ có một ngƣời quay lại cám ơn Chúa. Thấy thế, Chúa Giê-su đã lên tiếng : « Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa ? » Không trở lại để tỏ lòng biết ơn, đó là dấu hiệu chỉ ra chín ngƣời kia, dù đƣợc khỏi nhờ lòng nhân từ của Chúa và lòng tin của mình, nhƣng niềm tin của họ vẫn chƣa xác thực và còn hời hợt, vì niềm tin của họ không đi đôi với lòng biết ơn Thiên Chúa. Và vì không ý thức biết ơn Thiên Chúa, nên họ cũng không ý thức sống trong tƣơng quan gần gũi với Ngài và với anh chị em. Vâng, ngƣời vô ơn là một con ngƣời sống trong một hoang đảo, một ngƣời cô đơn, một ngƣời tự xây bức tƣờng thành cao và

kiên cố trƣớc bất cứ tƣơng quan nào. Ngƣợc với chín ngƣời vô ơn, ngƣời biết ơn duy nhất trở lại để gặp Chúa Giê-su và cám ơn Ngài. Lời cám ơn của anh ta kết hiệp với niềm vui sâu sa, và niềm vui đó thúc dục anh ca ngợi và tôn vinh Thiên Chúa. Theo François Bovon, nhà chú giải thánh kinh ngƣời Thụy Sĩ, thì thái độ của ngƣời biết ơn này giúp cho anh ghi sâu ơn chữa lành vào trong lòng, làm cho niềm tin của anh vào Chúa được mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Vâng, niềm tin trƣởng thành luôn đi đôi với lòng biết ơn và lời chúc tụng ngợi khen Thiên Chúa. Hơn nữa, lòng biết ơn cũng giúp cho anh hoán cải hoàn toàn, để giờ đây anh được sống trong tương quan gần gũi với Chúa. Thực vậy, ai học sống biết ơn, thì họ sẽ được chữa lành và mạnh khỏe trở lại. Vâng, mạnh khỏe trong thân xác và tinh thần, cũng nhƣ « mạnh khỏe » trong tƣơng quan với Thiên Chúa và với mọi ngƣời. Khi ai luôn sống biết ơn, thì ngƣời đó cũng đang sống trong tƣơng quan thân mật với mọi ngƣời. Ngƣời biết ơn luôn coi trọng ngƣời khác và quý những

Có lẽ chứng kiến quá nhiều sự vô ơn trong xã hội và cuộc sống của con ngƣời, nên nhà văn ngƣời Nga Fjodor Michailowitsch Dostojewski đã mỉa mai rằng: « Tôi nghĩ rằng, câu định nghĩa hay nhất về con người là : Con người là con vật hai chân vô ơn ». Câu định Linh Thao

Trang 25


tƣơng quan. Vâng, lòng biết ơn là một nhịp cầu để ngƣời đến với ngƣời. Qua nhịp cầu đó tôi đến với em, và chị đến với anh. Lòng biết ơn làm nảy sinh một bầu khí yêu thƣơng, một tinh thần chung với nhiều cảm thông và sẵn sàng sẻ chia. Và lòng biết ơn giúp cho đời ngƣời tránh đƣợc những ích kỷ chôn vùi con ngƣời trong một ốc đảo vắng bóng hai từ « cám ơn ». Hơn nữa, lòng biết ơn cũng đem lại sức mạnh cho ngƣời khác để xây dựng một cuộc sống chân thiện mỹ, nhƣ Albert Schweizer nói. Vì thế, một xã hội mà trong đó mọi ngƣời đều ý thức sống tinh thần biết ơn nhau, thì xã hội đó sẽ tốt đẹp biết chừng nào. Ngoài ra, ngƣời biết ơn trong sâu thẳm của tâm hồn không bao giờ quên rằng bây giờ tôi là ai và tất cả những gì tôi có hiện nay, đều do bởi ân sủng của Thiên Chúa, và nhờ sự nâng đỡ của Cha Mẹ và của nhiều anh chị em thân yêu khác. Và khi luôn ý thức sống trong sự biết ơn ngƣời khác, thì trong tâm hồn ngƣời đó bầu khí tƣơi vui của mùa hè vĩnh cửu luôn hiện diện, nhƣ thi sĩ ngƣời Hoa Kỳ Celia Layton Thaxter đã nói. Cũng thế, lòng biết ơn làm cho cả những ngƣời nghèo khổ nhất trở nên giàu có, nhƣ suy nghĩ của nhà giáo cũng là triết gia ngƣời Đức Andreas Tenzer.

của tâm hồn. Nói cách khác, lòng biết ơn chính là trí nhớ của con tim. Triết gia ngƣời Pháp Gabriel Marcel cũng thấu hiểu giá trị của lòng biết ơn khi ông nói rằng: « Lòng biết ơn là sự tỉnh thức của tâm hồn chống lại tất cả những thế lực có sức mạnh tàn phá. » Và khi tâm hồn càng tỉnh thức và trân trọn cuộc sống, thì hai chữ « cám ơn » không ngớt vang lên. « Cám ơn » hai tiếng nói rất đơn sơ nhưng chứa đựng một sứ điệp rất cao quý. Sứ điệp của tình Chúa với tôi, của tình ngƣời với ngƣời, sứ điệp của lòng khiêm nhƣờng và của sự tôn trọng. Chẳng phải là vô lý và vô nghĩa khi từ nhỏ cha mẹ đã dạy con mình hai tiếng cám ơn. Chúng ta thử mƣờng tƣợng xem một đứa bé lớn lên trong một môi trƣờng không có hai tiếng cám ơn, nơi đó lòng ngƣời không rung động trƣớc những hành động cao cả, thì thử hỏi xem em bé đó sẽ trở thành một con ngƣời nhƣ thế nào? Hai tiếng cám ơn gắn liền với đời sống ấu thơ, nhƣng hai từ này cũng gắn bó với ngƣời trƣởng thành. Ngƣời ta có thể

đánh giá một con người qua một điều, là ngƣời đó có biết cám ơn và có tỏ lộ lòng biết ơn hay không. Vì thế thật là đau đớn khi bị mắng là kẻ vô ơn, là "đồ ăn cháo đá bát". Và ngược lại cuộc sống đang đẹp sẽ càng đẹp hơn, khi con người mỗi ngày cất lên bài ca tạ ơn. Johann Kaspar Lavater, triết gia ngƣời Thụy Sĩ đã nói rằng: «Mỗi ngày tôi muốn cám ơn về tất cả những gì tôi nhận được, về những gì tôi được phép tận hưởng trước cả vạn người. Vâng, luôn luôn sống biết ơn. Đó là đức hạnh đầu tiên tôi cần cố gắng tập.» Và David Steindl-Rast, một tu sĩ Biển Đức, viết trong cuốn sách «Sự chú ý của con tim» : «Từ sáng tới tối, trong từng khoảng khắc của thời gian, chúng ta nhận được vô vàn món quà và hồng ân. Chúng ta chỉ cần chú ý đến điều đó và lòng biết ơn sẽ từ từ lớn lên trong chúng ta. Nhưng chúng ta có chú ý đến những món quà và hồng ân đó không? Đây chính là câu hỏi đặt ra cho chúng ta.» Câu hỏi này cũng chính là động lực giúp mỗi ngƣời ý thức biết ơn và mở lời cám ơn.

Hơn nữa, lòng biết ơn luôn xuất phát từ chính sâu thẳm Trang 26

Linh Thao


cắt rốn sau thời gian dài phải xa quê. Và trên hết, lời cám ơn xin gởi đến Thƣợng Đế trên cao, Đấng mà tôi tin. Vâng, xin cám ơn Ngài về lòng nhân hậu của Ngài sẵn sàng tha thứ khi tôi lỡ lầm và về lời thật dịu êm của Ngài nói với tôi : « Trong đôi mắt Cha con thật là quý giá ». Cám ơn Cha Mẹ đã sinh tôi vào cuộc đời, đã nuôi nấng và bao bọc tôi ? Cám ơn Anh Chị trong gia đình, các Thầy Cô Giáo, các Cha và các Sơ, Anh Em trong nhà Dòng, Cô Chú cùng biết bao ngƣời thân yêu đã đón nhận tôi, và đồng hành hƣớng dẫn cùng dạy dỗ tôi. Cám ơn những ngƣời Bạn tri kỷ luôn có mặt bên cạnh tôi, lắng nghe, cảm thông và chia sẻ với tôi cả niềm vui cũng nhƣ nỗi buồn. Cám ơn tất cả mọi ngƣời gần và xa đã cầu nguyện cho tôi, để tôi có thể sống tinh thần dâng hiến và phục vụ. Cũng xin cám ơn về bầu trời xanh đẹp đẽ, về tiếng hót thánh thót của chú chim trên cành cây xanh. Cám ơn vì hôm nay tôi có một cuộc sống thanh bình, một sức khỏe dồi dào và một cộng đoàn ấm cúng. Cám ơn về không khí trong lành và về vẻ đẹp tuyệt vời của những cành lá đang đổi màu trong mùa Thu. Cám ơn vì tôi có một đêm thật ngon giấc, vì tôi lại được bắt đầu một ngày mới, và vì tôi có một công việc để làm. Cũng xin cám ơn vòng tay của ngƣời bạn thân sau những giờ phút tâm sự, về cái bắt tay nhân ái với chính ngƣời mà tôi mới tranh luận cách gắt gao. Lời cám ơn cũng xin đƣợc thốt lên, vì tôi đƣợc khỏe lại sau một cơn bệnh, và vì tôi đƣợc phép về thăm lại nơi chôn nhau Linh Thao

Thực vậy, lòng biết ơn mang một giá trị cao quý. Thánh INhã đánh giá rất cao lòng biết ơn, đến nỗi ngài đã đề nghị hồi tâm mỗi ngày hai lần, và mỗi lần khoảng mƣời lăm phút để nhìn lại đời sống của mình trong ngày. Điều đầu tiên cần làm trong những phút hồi tâm là xin Chúa giúp cho mình nhận ra tất cả những món quà và hồng ân mà mình nhận được trong ngày, và cũng xin giúp luôn ý thức biết ơn Chúa và mọi ngƣời về những món quà đó. Theo kinh nghiệm của riêng tôi, khi ý thức để cám ơn một ngƣời ban tặng cho tôi món quà, thì giá trị món quà đó tăng lên gấp đôi, và tương quan tình yêu và tình thân của tôi với ngƣời đó sẽ đƣợc xây dựng và thăng tiến hơn. Tóm lại, qua những giây phút hồi tâm, cụ thể với sự ý thức sống biết ơn mỗi ngày, thánh I-Nhã giúp chúng ta xây dựng một cuộc sống sung mãn trong tƣơng quan với ngƣời thân, với anh chị em, với bạn bè xung quanh, với cả thiên nhiên, và đặc biệt với Thiên Chúa là tình yêu. Kết thúc bài chia sẻ này, xin mời mọi ngƣời cùng với tôi, mỗi buổi tối trƣớc khi đi nghỉ đêm, giành vài phút để cám ơn Chúa và anh chị em, để sống tinh thần « ăn quả phải nhớ người trồng cây, uống nước thì phải nhớ tới nguồn » của dân

nƣớc Việt. Cụ thể, trong thinh lặng giơ đôi bàn tay của mình ra và thử hỏi xem hôm nay tôi đã nhận được những món quà và hồng ân gì? Sau đó đƣa đôi bàn tay của mình úp chéo vào ngực, cúi đầu và với tất cả lòng thành cám ơn Chúa và anh chị em cùng mọi ngƣời, về tất cả những món quà và hồng ân trong ngày sống vừa qua. Lạy Chúa, không bao giờ con cám ơn Chúa đủ. Mỗi hơi thở của cuộc đời, con xin cám ơn Chúa. Mỗi nhịp đập của con tim, con xin cảm tạ Ngài. Cảm tạ Chúa cho đến giây phút cuối cùng của đời con. Cám ơn Chúa là điều đầu tiên con ấp ủ mỗi ngày. Lạy Chúa, con xin cám ơn Ngài. Amen. Với tất cả tấm lòng biết ơn trong ngày kỷ niệm 5 năm linh mục. Nguyễn ngọc Thế SJ

Trang 27


VIÊN PHẤN phấn trên cửa gỗ trƣớc nhà rồi ...Con cảm ơn ba…vì ba đã sẽ lau sạch đi sau đó. Sẽ thú vị luôn ở bên con bằng cách này lắm đây, vì thế chúng tôi bắt hay cách khác… tay vào việc vẽ vời và tạo ra thật nhiều bức tranh xinh đẹp Ở gia đình chúng tôi, sợ bố là trên khắp cánh cửa. Khoảng lẽ tự nhiên. Ngay cả mẹ cũng thời gian đó thật tuyệt vời. Thật sợ bố… ngạc nhiên khi chúng tôi khám phá tài năng của chính mình. Thời thơ ấu, chị tôi và tôi nghĩ Chúng tôi quyết định hoàn gia đình nào cũng nhƣ vậy cả. thành một „kiệt tác― và tin rằng Mọi gia đình đều có một ông mẹ, sẽ yêu thích nó cho coi. bố không thể đoán ý đƣợc để Chắc hẳn mẹ sẽ mời tất cả bạn mà làm vừa lòng và một ngƣời bè của mẹ đến để chiêm mẹ chỉ biết cầu nguyện, luôn ngƣỡng nó, và không biết sẵn sàng bảo vệ con cái mình. chừng họ cũng muốn chúng tôi Chúng tôi nghĩ rằng Thƣợng đế vẽ lên cửa nhà họ nữa. đã sắp đặt mọi sự như vậy. Chúng tôi là những đứa trẻ ngoan. Mẹ luôn bảo với chúng tôi thế, cho dù bố không thể thấy điều đó đi nữa. Chúng tôi ngoan một phần bởi chúng tôi không dám làm bất cứ điều gì. Chúng tôi là những đứa trẻ lặng lẽ, nhút nhát, rất ít nói, nhất là khi có bố ở nhà thì không bao giờ dám hé răng. Mọi ngƣời nghĩ nhờ Trời phù hộ mà mẹ có được những đứa con gái ngoan hiền. Và mẹ luôn tự hào về điều đó.

Lời tán dƣơng mà chúng tôi mong đợi đã không đến. Thay vì nhìn thấy vẻ đẹp hiển nhiên trong các tác phẩm của chúng tôi, tất cả những gì mẹ có thể thấy là thời gian và nỗ lực mà mẹ phải bỏ ra để lau sạch nó. Mẹ đã nổi đóa. Chúng tôi không hiểu tại sao mẹ lại nổi giận, nhƣng rất hiểu thế nào là giận dữ, chúng tôi nguy to rồi!

để tìm một chỗ an toàn cho hai đúa trẻ. Hai chị em chúng tôi rúc vào nhau sau một thân cây, ngồi im không hề động đậy. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi nghe đƣợc những âm giọng lo lắng xen lẫn sợ hãi của mẹ và những ngƣời hàng xóm kêu chúng tôi về. Hai chị em chúng tôi vẫn không hề nhúc nhích. Trong khi mọi ngƣời sợ chúng tôi bỏ chạy mất hay bị chết đuối dưới hồ phía sau vườn… thì chúng tôi lại sợ bị tìm thấy. Mật trời lặn và trời bắt đầu tối. Mọi ngƣời đi tìm chúng tôi bồn chồn sốt ruột hơn, còn chúng tôi thị sợ hãi hơn. Thời gian trôi qua, chúng tôi trốn ở đây càng lâu thì càng khó lòng mà bƣớc ra ngoài. Bấy giờ thì mẹ tin chắc điều gì đó thật kinh khủng đã xảy đến với chúng tôi, và mẹ phải viện đến cảnh sát. Chúng tôi có thể nghe tất cả những giọng nói cùng bàn tán trong một nhóm. Rồi cuộc tìm kiếm tiếp tục, lần nầy với những âm giọng đàn ông rất khỏe áp đảo những giọng khác. Nếu trƣớc khi giọng nói đó vang lên, chúng tôi chỉ thấy sợ

Thế rồi một ngày, hai chị em chúng tôi phát hiện ra một trò mới rất vui: Nó sẽ không làm bất cứ ai khó chịu cả, chúng tôi không bao giờ liều lĩnh làm những chuyện nhƣ vậy. Chúng Chúng tôi chạy tìm một chỗ để tôi khám phá ra rằng mình có trốn. Trong khu vƣờn đầy cây thể vẽ những bức tranh bằng cối của nhà tôi thì chẳng khó gì Trang 28

Linh Thao


thì giờ đây chúng tôi cảm thấy kinh hoàng. Khi bíu vào nhau trong bóng tối, chúng tôi bắt đầu nhận ra một giọng nói khác, một giọng nói mà vừa mới nghe chúng tôi đã hoảng vía: giọng của bố. Nhƣng có cái gì rất lạ và khác trong giọng nói ấy. Có cái gì đó trong giọng nói ấy mà chúng tôi chƣa bao giờ nghe thấ trƣớc đây: sự sợ hãi, đau đớn và nỗi tuyệt vọng. Chúng tôi không thể diễn tả chính xác được nó như thế nào nhưng đó là những gì chúng tôi cảm nhận. Rồi vang lên những lời cầu nguyện của bố, những lời cầu xin hòa lẫn nƣớc mắt. Có phải bố đang quỳ xuống

Một thoáng suy tư

chúng tôi đã thật sự tự bƣớc ra hay Thƣợng đế đã nhấc chúng tôi ra và đặt vào vòng tay của bố. Những gì chúng tôi nhớ là vòng tay vững chắc đầy yêu thƣơng đó của bố choàng lấy chúng tôi và khóc, bố ôm chặt chúng tôi nhƣ thể chúng tôi là những báu vật quý giá mà sẽ không bao giờ bố dám làm mất hay dám đổi nó lấy bất kỳ thứ gì trên cõi đời này.

Mọi thứ đã thay đổi sau đó. Chúng tôi có một ngƣời bố mới. Cứ nhƣ ngƣời bố cũ đã được chôn sâu trong rừng cây ngày hôm ấy. Thƣợng đế đã đem ông đi và thay thế ông bằng một ngƣời khác, một ngƣời bố yêu thƣơng chúng tôi và từng cảm ơn cầu xin Thƣợng đế? Bố của Thƣợng đế vì có đƣợc chúng chúng tôi, với những giọt tôi. nƣớc mắt chảy dài trên gƣơng mặt, hứa với Thƣợng Mẹ luôn nói với chúng tôi đế rằng ông sẽ trao cuộc đời rằng Thƣợng đế là vị thần của ông cho Ngài nếu Ngài của các vị thần, là hiện thân đưa hai đứa con gái của ông của sự kỳ diệu. Tôi nghĩ là trở về an toàn. mẹ đúng. Ngài đã thay đổi toàn bộ gia đình chúng tôi, Hai chị em chúng tôi chƣa chỉ bằng một viên phấn nhỏ bao giờ đƣợc chuẩn bị cho và tất nhiên, đến giờ chúng cú sốc này trong đời mình. tôi vẫn cảm ơn Ngài vì điều Không ai trong chúng tôi đó. nhớ là đã đƣa ra quyết định Nhân Văn bƣớc khỏi chỗ nấp nhƣ thế (trích trong tập QUÀ TẶNG nào. Chúng tôi đã bị hút về DÂNG LÊN CHA) phía bố nhƣ một thỏi nam châm, nỗi sợ hãi của chúng tôi tan biến vào rừng cây tăm tối. Chúng tôi không biết là Linh Thao

Ánh Sáng và Muối Ánh sáng thì luôn luôn sáng Ánh sáng thì phải chiếu sáng cho cái gì? Như vậy: Ánh sáng tự nó phải liên hệ đến một cái gì ngoài nó! Muối thì phải luôn luôn mặn Muối dùng để ướp mặn cho cái gì? Như vậy: Muối cũng phải liên hệ đến một cái gì ngoài nó! Tại sao Chúa lại phán bảo: „Các con hãy là Ánh sáng và Muối“ Ta suy ra: Đức Tin Công Giáo tự nó cũng phải liên hệ đến một cái gì ngoài nó. Có nghĩa là: Đức Tin Công Giáo phải có liên quan đến cuộc đời. Ánh Sáng của Đức Tin Công Giáo để xua tan đi bóng tối của cuộc đời, tội lỗi (không thể nói rằng tôi có đức tin công giáo mà tôi cứ đi buôn thuốc phiện, hoặc tôi là bác sĩ mà tôi cứ giúp phụ nữ giết người (phá thai) v.v…) Muối của Đức Tin Công Giáo để ướp mặn cuộc đời: đem tình thương yêu vào nơi oán thù, biết chia sẻ cơm áo cho những người nghèo khổ, chia sẻ tình thương cho những người sầu khổ, cô đơn, già yếu, bệnh tật. ViVi Trang 29


Đời sống cầu nguyện Lm Elizalde Thành, SJ ầu nguyện là bƣớc vào tâm tình của Thiên Chúa và mở lịng để Thiên Chúa bƣớc vào tâm tình của chúng ta. Trong cầu nguyện chúng ta để Thiên Chúa làm chủ con tim của chúng ta, và để Thần Khí cầu nguyện trong lịng của chúng ta. Trong cuộc hành trình này, đừng nghĩ rằng chúng ta lên đƣờng để tìm Thiên Chúa, nhƣng khiêm nhƣờng ý thức rằng Thiên Chúa đã khởi hành đi tìm chúng ta và cả nhân loại ngay từ thủa tạo thiên lập địa (St 3,9) khi con ngƣời sa ngã. Hãy ý thức rằng cầu nguyện là lúc Thiên Chúa nhẹ nhàng tác động tâm hồn chúng ta. Và khi chúng ta ―cầu nguyện‖ là khi chúng ta đáp lại lịng mơ ƣớc của Chúa để Thần Khí tác động, để hai tâm tình trở nên một.

Rahner: ―sự đóng góp quan trong nhất của I-nhã cho Hội Thánh là ngài tin chắc rằng mỗi Kitô hữu có thể trực tiếp cảm nhận Thiên Chúa một cách thuần tuý; và Thiên Chúa để dành hồng ân này cho mỗi Kitô hữu‖. Nói một cách khác: ―Chúa muốn nói với tất cả chúng ta và mong chúng ta có thể hiểu Ngài‖.

Giản dị hóa đời sống cầu nguyện

nếu sau vài năm cầu nguyện theo một phƣơng pháp nào đó, đời sống cầu nguyện chẳng có gì thay đổi, chúng ta cần xét lại lối cầu nguyện đó hoặc cách áp dụng phƣơng pháp. Muốn giản dị hoá đời sống cầu nguyện, điều quan trọng là biết tìm và hƣởng những giây phút thinh lặng nghiền ngẫm, nhất là biết hiện diện trƣớc mặt Thiên Chúa đang hiện diện trong lòng chúng ta. Muốn kết hiệp với Chúa nhƣ vậy, chúng ta cần ý thức mình đang sống nhƣ thế nào, sống cho ai, mình mong muốn gì. Sống ý thức và thành thật với chính mình là điều kiện cần thiết để hiện diện và kết hiệp với Chúa. (Phút Hồi Tâm có thể giúp chúng ta tiến lên trên đƣờng này)

Tuy nhiên, đôi khi chúng ta không cầu nguyện đƣợc với một đoạn Kinh Thánh hay sách thiêng liêng nào cả. Rất có thể rằng lúc đó chúng ta cần một lối cầu nguyện tự do, giản dị và nghiền ngẫm hơn. Nhận xét đầu tiên về đời sống cầu nguyện theo I-nhã là, nếu áp dụng đúng phƣơng pháp, đời sống cầu nguyện sẽ ngày Khi cầu nguyện chúng ta càng giản dị, có tính cách nhắm mục đích gì? Nếu có sự Cầu nguyện là sự hiệp nhất và chiêm niệm và thinh lặng. Còn biến đổi trong đời sống cầu thơng hiệp giữa Thiên Chúa và nguyện, thì cũng có sự biến con ngƣời. Có thể nói khi chúng ta cầu nguyện chân thành là lúc chúng ta cử hành một bí tích. Mỗi Kitô hữu đều có thể thân mật cầu nguyện với Thiên Chúa. Thánh I-nhã tin rằng mỗi ngƣời đều có thể cảm nhận và kết thân với Thiên Chúa. Theo Karl Trang 30

Linh Thao


đổi trong mục đích chúng ta mong ƣớc đạt tới. Lúc đầu, khi chúng ta muốn tìm kiếm Thiên Chúa và tâm tình với Ngài, thì có lẽ chúng ta chƣa quen với tiếng nói của Ngài và chƣa biết nhận ra những tác động trong tâm hồn mình. Thánh Gioan Thánh Giá nói: ―Thiên Chúa nói với chúng ta qua tác động trong tâm hồn‖. Sau một thời gian, chúng ta không cầu nguyện để tìm kiếm Thiên Chúa: Ngài đã tìm ra chúng ta rồi! Chúng ta cầu nguyện để Thiên Chúa ngày càng hiện diện trong cuộc sống chúng ta và chính chúng ta lại hiện diện nơi Ngài trong suốt cuộc sống và sinh hoạt hằng ngày. Từ từ chúng ta biết cầm lòng cầm trí để nghiền ngẫm, có một tâm hồn tự do, trong suốt, biết tôn trọng nội tâm của mỗi ngƣời, không ép ai theo một phƣơng pháp cầu nguyện quy tắc. Tại sao thánh I-nhã cho rằng: trong một trăm người thường xuyên cầu nguyện, thì có chín mươi người theo ảo tưởng? Dù đều đều và trung thành để dành thời giờ cầu nguyện, chƣa chắc chúng ta đang kết hiệp với Chúa Hằng Sống. Chính sự trung

thành với phƣơng pháp lại có thể biến thành mục đích của cầu nguyện. Làm nhƣ vậy, chúng ta trung thành một cách cứng nhắc. Sở dĩ cứng nhắc có lẽ là vì chúng ta chƣa tin tƣởng đủ là Thiên Chúa thương mến và ƣa thích chúng ta. Trung thành với Thần Khí. Đức Kitô trung thành và đều đều cầu nguyện vì Ngài luôn mở lòng cho Thần Khí và tìm những gì đẹp lòng Chúa Cha. Cha muốn con làm gì? I-nhã cũng vậy: ―Spiritum ducentem sequebatur, non praeibat‖ (Inhã dõi theo sự hƣớng dẫn của Thần khí, chứ không đi trƣớc). Chúng ta không nên đi trƣớc Thần Khí. Ngài đóng vai trò chủ động khi chúng ta nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô. Sự đóng góp chính của chúng ta là mang mọi phạm vi của cuộc sống đặt dƣới ảnh hƣởng của Thần Khí. Vai trò của Thần Khí là nối kết chúng ta với Chúa Cha, với Đức Kitô và với anh em trong tình yêu. Chính Thần Khí là tình yêu, và tình yêu biến đổi những ai đƣợc nối kết. Việc thánh hóa con ngƣời là những

Linh Thao

biến đổi mà Thần Khí tình yêu luôn luôn mang đến khi nối kết chúng ta với Thiên Chúa và anh em trong tình yêu. Thánh I -nhã có một sƣ phạm riêng để giúp con ngƣời mở lòng cho Thần Khí. Đặc biệt trong Linh Thao ngài:  cung cấp một nguyên lý nền tảng và chỉ rõ giá trị của lòng bình tâm,  dẫn đến ăn năn hối cải qua lòng thƣớng xót của Chúa,  mời kết thân với Đức Kitô với tình bạn thân thiết,  chỉ dẫn cách chiêm niệm các mầu nhiệm cuộc sống Đức Kitô,  ý thức sự khác nhau giữa cạm bẫy của ma quỷ và chiến thuật của Đức Kitô (Hai cờ hiệu),  đo lường tình yêu qua các trình độ khiêm nhƣờng (Ba trình độ Khiêm Nhƣờng),  mời chúng ta đối diện với các đam mê cịn đang ràng buộc trái tim mình (Ba loại ngƣời)… Điều quan trọng là chúng ta hỏi: Chúa muốn con làm gì? và để Thần Khí mở mắt tâm hồn và thúc đẩy chúng ta đi từng bƣớc một cách thoải mái, Trang 31


vui vẻ, tự do, thật thà và biết ơn Chúa. I-nhã chú trọng đặc biệt đến lòng biết ơn. Ngài đã vƣợt qua lòng tham vọng và các nết xấu khác, nhất là qua lòng biết ơn. Bằng chứng chắc chắn chúng ta cầu nguyện với Chúa Hằng Sống là chính đời sống thƣờng ngày. Đức Kitô nói: ―Qua hoa trái chúng ta biết cây‖. Chúng ta muốn tìm kiếm và nhận ra Thiên Chúa ở khắp mọi nơi. Chúng ta thật sự đang kết thân với Chúa qua cách chúng ta tiếp xúc với anh em, làm trọn bổn phận và biết sử dụng thời gian ngày càng vui vẻ và tràn đầy tình yêu.

thời giờ hơn. Điều quan trọng là suốt ngày và đều đều chúng ta ‗ngƣng và lắng nghe Thần Khí‘. Làm nhƣ vậy Ngài sẽ biến đổi tận đáy lòng của mình nên đồng hình đồng dạng với Như vậy chúng ta nên cầu Đức Kitô, ngày càng đồng tâm nguyện bao lâu? Năm 1554, nhất trí với Thánh Ý Chúa cha Nadal báo cáo cho I-nhã ý Cha. muốn của tỉnh Tây Ban Nha Cầu Nguyện tự phát2 muốn tăng thêm thời gian cho các thầy cầu nguyện. Cha I- Lời nguyện tự phát là những nhã tha thiết đáp lại ―một phƣơng cách ngắn gọn, hữu ngƣời thực sự đang từ bỏ mình hiệu và dễ nhớ để mở lòng cho chỉ cần mƣời lăm phút để kết những hồng ân cần thiết trong thân với Chúa trong cầu cuộc sống, nhất là lúc gặp gian 1 nguyện‖ . Mỗi người cần để khổ, bị cám dỗ, cần đƣợc tha dành nhiều thời giờ cầu thứ hoặc phải tha thứ cho nguyện hay ít tuỳ mình và tuỳ ngƣời khác. Chúng ta đề nghị hoàn cảnh đang sống. Đôi khi bốn kiểu lời nguyện dành bốn cần 30 phút, khi khác nhiều hoàn cảnh thƣờng xảy ra trong

cuộc sống: I.- Lúc chúng ta gặp thử thách, bệnh tật hoặc vấn đề làm cho mình lo âu. Lúc đó lời bộc phát tự nhiên là: ―Lạy Chúa, xin cứu giúp con!‖. Khi chúng ta chạy đến Chúa nhƣ vậy và khiêm nhƣờng nguyện xin ơn trên, Ngài ban sức lực chịu đựng, bình an nội tâm làm cho chúng ta có thể chịu đựng một biến cố nguy hiểm, một thất bại cay đắng hay một đêm dài trên giường bệnh viện. Có ngƣời không cầu xin vì tƣởng lầm mình phải ‗ráng chịu‘ một mình, hay là Thiên Chúa không lƣu ý đến những

1 Lần đầu tiên Cha Nadal đại diện Thánh I-nhã đi Tây Ban Nha vào năm 1553. Vài Giêsu hữu nói với ngài về cách cầu nguyện trong Dòng Tên, than phiền về thời gian quá ngắn chúng ta dành cho sinh hoạt thánh thiện này. Theo ý kiến của họ, bao lâu không tăng thêm thời giờ, Hội Dòng không có thể tồn tại; ngòai ra, họ lấy làm xấu hổ khi ngƣời ta hỏi và phải trả lời rằng suốt ngày chỉ có một giờ cầu nguyện. Nghe những ý kiến trên cha Nadal trở về Rôme có vẻ đồng ý với họ. Ngày 22 tháng 11 năm 1554, lễ thánh Cêcilia, cha Nadal phúc trình cho cha I-nhã về tình trạng Tây Ban Nha, ngài cũng trình bày những lời than phiền đó cùng ý kiến của mình nên tăng thêm thời gian cầu nguyện, ít nhất trong tỉnh đó. Cha I-nhã đang nằm trên giƣờng và tôi hiện diện tại đó. Đến điểm này cha I-nhã đáp lại với khuôn mặt và lời nói bất đồng ý và tha thiết làm tôi ngạc nhiên; ngài rầy la và sửa lại cha Nadal một cách khắt khe đến nỗi tôi phải phục lòng kiên nhẫn của cha Nadal, mặc dầu tôi đã biết mức đạo đức của ngài. Rút cuộc cha I-nhã kết luận: ―một ngƣời thực sự đang từ bỏ mình chỉ cần mƣời lăm phút để kết thân với Chúa trong cầu nguyện‖. Và tôi không chắc có phải là lúc đó ngài nói thêm nhận xét tôi đã từng nghe những lần khác rằng: trong một trăm ngƣời thƣờng xuyên cầu nguyện, chín mƣơi ngƣời theo ảo tƣởng. Về nhận xét này tôi nhớ rất rõ, tôi chỉ nghi ngờ không nhớ chắc chắn là ngài nói chín mƣơi hay là chín mƣơi chín. (Memoral de Luis Gonçalves da Camara, n.196) 2 Baøi cuûa Eli Thaønh, baét höùng töø Robert Spitzer sj “Five Pillars of the Spiritual Life”, 2008 Trang 32

Linh Thao


biến cố nhỏ bé nhƣ vậy. Thực sự, Thiên Chúa thƣơng yêu con ngƣời vô điều kiện, không chỉ nghe lời khẩn cầu mà còn muốn nâng đỡ, ủi an và đồng hành với ta lúc gian truân. Có nhiều cách khẩn cầu: * “Lần chuỗi‖. Kinh Kính Mừng mang những đặc tính của một bài giảng hoàn hảo và ngắn gọn. ‗Kính mừng Maria, Thiên Chúa ở cùng bà,… Con lòng Bà có phúc‘, Bà đƣợc Thiên Chúa chúc phúc. ‗Bây giờ‘ là thời điểm của phút hiện tại trong cuộc hành trình tại thế. Hiện tại là thời gian trong đó chúng ta phải sống còn, mà hoàn toàn không biết phải chờ Nƣớc Chúa cho đến bao giờ. ‗Trong giờ lâm tử, thời điểm cuối cùng của đời sống thể xác là cái chết. ‗Cầu cho chúng con khi này và trong giờ lâm tử‘. Chuỗi mân côi rất phong phú về Thần Học. Tuy nhiên, khi lần chuỗi ít khi chúng ta nghĩ tới bản chất Thần học đó. Chúng ta tạo ra một sự thinh lặng trong tâm trí mà lặp đi lặp

Linh Thao

lại cũng chừng ấy từ ngữ. Một bình an, một sự sung sƣớng tuôn tràn làm ta thốt lên những từ đƣợc lặp lại. Khi lần chuỗi, chúng ta nếm nhắp những lời Thiên Thần ngỏ với mỗi ngƣời chúng ta: ―Thiên Chúa ở cùng ngƣời‖ mà ban cho ta thêm sức và óc sáng suốt trong giây phút đó. Khi lần chuỗi chúng ta nhắc đến tình yêu của Đức Mẹ cảm thƣơng và khẩn cầu cho các con đang lâm nguy, xin Thiên Chúa tìm cách, nhƣ trong tiệc cƣới Cana, khi hai tân lang nghèo muốn chia sẻ phạm! Xin rút ích lợi cho con niềm hân hoan với mọi ngƣời (cho con được thanh tẩy và nhƣng không còn rƣợu. thuộc về Chúa), cho anh em (được cảm thương với họ, * “Lạy Chúa, xin Chúa rút mang hồng ân Chúa cho họ). ích lợi nào đó từ nỗi đau khổ Xin cho con nhận ra và biết ơn này!‖ Cách đây mƣời lăm Chúa (và anh em đang coi sóc năm, ông Brendan là trƣởng con) cũng nhƣ những hồng ân nhóm CLC, bị bệnh lạ lùng khác con đƣợc hƣởng. làm cho ông hoàn toàn tê liệt. Trong cơn bệnh, rất nhiều * “Dâng hiến lên‖. Một trong ngƣời viết thƣ chia buồn và những mầu nhiệm cuộc sống hứa lời nguyện. Chỉ có cộng Kitô hữu là Thánh Ý Chúa mời đoàn Đài Loan viết thư yêu cầu chúng ta chia sẻ sứ vụ tƣ tế của ông cầu nguyện và dâng hiến Đức Kitô, tức là nối kết nhân nỗi đau khổ cho những vấn đề loại và Thiên Chúa trong tình và nhu cầu cộng đoàn đang có. thƣơng, trong niềm tin và trong Theo ông thuật lại, lá thƣ ‗yêu lòng vâng phục. Đức Kitô đã cầu‘ này an ủi ông hơn tất cả tận hiến mình cho Chúa Cha các lá thƣ ‗thông cảm‘ kia vì trong cuộc sống thƣờng ngày, đã mang một ý nghĩa cho tình nhƣng chính lúc Ngài chết trên trạng bế tắc của mình. thập giá là lúc Ngài hoàn toàn dâng hiến mình cho Chúa Cha. Thực sự, những cơn đau khổ Sự hy sinh trên thập giá là có thể làm cho chúng ta nản hành động thể hiện rõ nhất lòng và chán nản, nếu không lòng vâng phục của con ngƣời thấy một ý nghĩa, một mục cho Chúa Cha. Khi nhận lãnh đích cho ai. Còn nếu những sự chết Đức Giêsu đã bày tỏ sự đau khổ của mình có một ý tận hiến hoàn toàn cho Chúa nghĩa, mang ích lợi cho ai, cho Cha với lòng hiếu thảo của một nhiệm thể Đức Kitô, chúng ta ngƣời con. Trong cuộc sống có được nâng đỡ rất nhiều. “Lạy những lúc lời nói và việc làm Chúa, xin Chúa rút ích lợi nào của chúng ta chẳng có công đó từ nổi đau khổ này!‖ Ƣớc hiệu là bao nhiêu. Bệnh thể xác chi không một phần nào trong hay nỗi đau khổ về tinh thần các nỗi đau khổ này bị phí không còn tránh đƣợc nữa. Trang 33


Đây chính là lúc chúng ta đồng tâm nhất trí với sứ vụ tư tế của Đức Kitô lúc chịu nạn chịu chết, nâng tâm hồn lên Chúa Cha và học đƣợc thế nào là vâng phục Chúa Cha với lòng hiếu thảo của một ngƣời con, ―Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài‖ (Dt 10, 9). Cuộc sống và chính thể xác chúng ta biến thành trong Đức Kitô bàn thờ, hy lễ và tƣ tế. Sứ vụ này đƣợc thể hiện một cách trọn vẹn lúc dâng Thánh Lễ. ―Thánh Thần liên kết chúng con nên một khi chúng con dự tiệc Mình Máu Đức Kitô” (II), “Xin cho chúng con nên một Giáo Hội ca tụng ―khi Chúa thân thể và một tinh thần trong thương xót và thứ tha, chính là Đức Kitô‖ (III). lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả‖ (Chúa II.- “Lạy Chúa, xin thương Nhật 26). Hai lời nguyện tự phát xót con là kẻ tội lỗi”. Trong có thể giúp chúng ta mở lòng dụ ngôn ngƣời Biệt Phái và cho hồng ân nhân từ của Chúa: ngƣời Thu Thuế, ngƣời thu ―Con xin nhận ơn tha thứ của thuế chẳng dám ngƣớc mắt lên Chúa‖, ―Xin Chúa chữa lành trời, nhƣng vừa đấm ngực vừa và hàn gắn lại những vết thƣa rằng: ―Lạy Chúa, xin thương con có thể đã gây cho thương xót con là kẻ tội người khác‖. lỗi‖ (Lc 18,13). Theo Đức Giê-su ngƣời này trở về nhà, * “Con xin nhận ơn tha thứ thì đã đƣợc nên công chính rồi. của Chúa”. Hơn nữa! ―Con xin phó thác cho Chúa lòng Lòng nhân từ của Thiên Chúa yếu đuối, lệch lạc và hay phạm thật lạ lùng và bất ngờ. Nhƣ tội của con‖. Vì chúng ta tin rằng tình yêu vô điều kiện của Chúa đang thanh tẩy và thánh hóa chúng ta. Trƣớc khi chúng ta ăn năn hối cải, Thiên Chúa đánh động tâm hồn và thúc đẩy chúng ta trở về với Ngài. Chỉ có Chúa mới có sức giải thoát và biến đổi tâm hồn đuối sức và hay phản bội. Chúng ta không giấu nhƣợc điểm đƣợc, cũng chẳng có thể tự cứu chuộc nổi mình. Nhƣ ngƣời thu thuế, chúng ta phó thác mình trong lòng thƣơng xót của Chúa. Ngài sẽ công chính Trang 34

hóa chúng ta. * “Xin Chúa chữa lành và hàn gắn lại những vết thương có lẽ con đã gây cho người khác”. Thiên Chúa nhân từ không chỉ tha thứ và biến đổi chúng ta, mà còn chữa lành và hàn gắn lại những vết thƣơng chúng ta gây cho nhau. Chúng ta cũng nên xin họ tha thứ cho mình. Lòng khiêm nhƣờng khi xin lỗi có thể điều chỉnh lại những hậu quả tai hại của hành động sai lầm đó. Đồng thời cho anh em cơ hội tha thứ cho chúng ta. Trong trƣờng hợp họ từ chối, vì chƣa sẵn sàng tha thứ, ít nhất, đã thành thật xin lỗi, chúng ta có thể lãnh nhận lòng thƣơng xót và thứ tha của Chúa. Nhiều khi chúng ta chẳng biết mình đã làm mất lòng, làm gƣơng xấu, gây vết thƣơng nơi anh em. Lúc đó có một lời nguyện sẽ mở đƣờng cho hồng ân Chúa: ―Lạy Chúa, xin bù đắp, hàn gắn lại và điều chỉnh lại những thiệt hại có lẽ con đã gây ra cho anh em‖.

Linh Thao


III.- Xin tha thứ cho anh em “Lạy Chúa, là Đấng công chính, xin xử cho chúng con”. Đức Giê-su tha thiết mời chúng ta tha thứ cho nhau bảy mƣời lần bảy, nhƣ Chúa Cha đã từng tha thứ cho chúng ta. Ngài nhắc đi nhắc lại lời này nhiều nhất. Tại sao? Vì sự dữ gây sự dữ, bạo lực gây bạo lực, hận thù gây hận thù và trả thù gây trả thù. Là nạn nhân của ác ý bất công, mỗi lần chúng ta nhớ biến cố đó, lòng chúng ta nổi giận lại, mỗi lần thêm mạnh. Một lời nguyện tự phát rất hữu ích là: ―Lạy Chúa, là Đấng công chính, xin xử cho chúng con. Chúa biết trái tim mỗi người, Chúa biết quá khứ cũng như hiện tại của chúng con. Chúa xử và lo cho cả vụ này. Con xin phó thác mọi sự trong bàn tay Chúa‖. Làm nhƣ vậy thƣờng thƣờng Chúa ban cho tâm hồn chúng ta một bình an sâu xa, thoải mái và vui vẻ rất đặc biệt. * “Cầu nguyện cho kẻ thù”. Chúa nói: ―hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em‖ (Mt 5,44). Chúng ta nên thử tuân theo lời Ngài trong thực tế khi gặp

Linh Thao

ngƣời không ƣa mình, có ác cảm và đôi khi muốn hại mình. Cầu nguyện thƣờng xuyên cho họ, xin Chúa vào trái tim họ, biểu lộ tình yêu cho họ, kéo họ đến với Chúa; và chờ xem kết quả! Chúng ta sẽ lấy làm ngạc nhiên thấy ‗kẻ thù‘ của mình đã bớt căng thẳng và ác cảm với mình, nhƣng lại bắt đầu thông cảm dễ dàng hơn. IV.- “Ý Cha thể hiện dưới đất như trên trời”. Đây là lời nguyện quan trọng nhất, bao gồm tất cả những lời nguyện khác. Tại sao? Bởi vì Thiên Chúa có một kế hoạch đầy khôn ngoan và tình yêu dành cho mỗi ngƣời, mỗi tập thể: là ban sự sống và vinh

quang cho chúng ta. Ngài còn mời chúng ta cộng tác với Ngài và giúp anh em sống thực sự theo kế hoạch Ngài dành cho mỗi ngƣời. Chẳng có lời nguyện nào quý báu hơn. Trong mọi hoàn cảnh: thành công hay thất bại, khỏe hay đau, khi bị cám dỗ hay lúc gặp nghịch cảnh, chúng ta tâm tình với Ngài, phơi bày các biến cố và nguyện xin: ―con xin vâng theo Ý Cha‖, ―xin cho Ý Cha thể hiện‖. Chỉ cần lƣu ý một điểm: là tránh hình ảnh và thái độ sai lầm trước mặt Thiên Chúa. Nếu chúng ta quên rằng Ngài là ngƣời cha nhân hậu và khôn ngoan, tràn đầy tình yêu vô điều kiện, và coi Ngài nhƣ kẻ muốn thử thách, sửa phạt chúng ta vì tội lỗi ngày xƣa, thì Thánh Ý biến thành một sự đe dọa trên đầu mình. Thay vì xin vâng theo Ý Ngài, chúng ta chỉ muốn tránh và xin Ngài để chúng ta yên trong một cuôc sống bình thƣờng, an toàn vừa ý chúng ta. Nhƣng, nếu chúng ta tin tƣởng Thiên Chúa là cha nhân từ, là cha của Đức Kitô, thì chúng ta hài lòng và tin tƣởng cầu nguyện thƣờng xuyên ‖Xin Thánh Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời‖. Trang 35


- Ngày mai, Cha đến, có con không? Còn lửa Đức Tin nung đốt lòng? Còn giữ tình thương lan cháy mãi? Hay hồn đơn lạnh tựa trời đông? - Như dòng sông trôi về biển cả, Đời con từ gởi ở tay Cha Dòng nước trôi nhẹ nhàng êm ả, Đã qua rồi bão táp, phong ba... Cha đưa tay ngăn làn sóng dữ Trao tặng con vần chữ trang thơ Cha đổi mới những gì đã cũ Mang về đây hạnh phúc vô bờ... Mảnh vườn con bây giờ xanh mướt Khi Cha về, sẽ bước trên nhung, Vì con biết ơn Cha vô cùng Nên đã trải lòng mình làm thảm. Cha sẽ nghe rất nhiều rung cảm Qua những bài con gọi là thơ, Cha sẽ cười con vẫn mộng mơ Con sẽ bảo: "Nhưng Cha là thực". Con biết chắc Cha mình có thực, Con biết rồi, biết lắm, Cha ơi! Vì thế, nên mới có môi cười, Mới bất chấp đêm tàn gối lẻ... Cha sẽ ngồi nghe con kể lể Con trồng hoa để đợi Cha về, Con sẽ hái một cành hoa nhỏ Không phải từ luống hoa trước ngõ Mà từ sâu thẳm của lòng con! Cha sẽ dặn, con giữ sắc son, Mỗi đứa con: một phần Cha đó!

Thơ Đông Khê

Trang 36

Con có Cha, có cây, có gió Có bên mình dào dạt vần thơ, Có luôn cả tình Mẹ đợi chờ Như trăng, như nước, như bờ Đại Dương... Linh Thao


umani nằm ở Đông Âu, Bắc giáp Ucraina, Tây có Hungari, Nam tiếp Bulgari và Đông là Hắc hải. Là một nƣớc xã hội chủ nghĩa cũ nên chắc chắn ít nhiều gì cũng có ngƣời Việt sinh sống. Thế là chúng tôi bốn ngƣời ba lô trên vai làm một chuyến truyền giáo tìm ngƣời Công-giáo Việt Nam tại Bukarest từ ngày 29 đến ngày 31 tháng 8 năm 2008. Ngƣời đầu tiên lanh lẹ, tháo vát đang học ngành y là cô bé Nguyệt Phạm nhà ở Oberhausen. Kế đến là Anh Dũng làm việc ở Hannover, năng nổ trong công việc của cộng đoàn. Và chị Sao ở Frankfurt, thành viên Nhóm Linh Thao tại Đức. Chị Sao và Anh Dũng đi từ Frankfurt, tôi và Nguyệt bay từ Köln, hẹn gặp nhau tại nhà trọ chúng tôi mƣớn trƣớc qua mạng. Tất cả sẵn sàng mặc dù chƣa một ai từng đặt chân tới Rumani.

cánh, chúng tôi thấy một cảnh hơi lạ bên dƣới: Nhà, nhà và nhà. Sao nhiều nhà vậy, phần lớn là ngói mới đỏ tƣơi, đứng sát ngay phi trƣờng nhƣ dàn ra chào mừng những vị khách phƣơng xa. Quả thật, Bukarest dành cho khách phƣơng xa những ngạc nhiên không nhỏ. Sân bay Beneasa nhỏ nghe, dành riêng cho hãng hàng không giá rẻ. Toilet thiệt nhỏ nghe, một lần chỉ đi đƣợc một ngƣời lại không có khóa cài. Lối ra cũng nhỏ nghe, từng em một không chen lấn. Khoai tây chiên KFC nhỏ luôn nhƣ phần ăn của thiếu nhi. Đường cái nhỏ teo nhƣng xe thì quá trời và hầu nhƣ là xe mới…Nhƣng lòng hiếu khách của họ thiệt lớn, thiệt nhiều hơn xe và mới toanh nhƣ thuở ban đầu gặp gỡ.

Ra khỏi sân bay chúng tôi tìm đƣờng về phố. Xe nhiều quá không dám qua, Nguyệt kéo tôi băng đại. Tới Khi chiếc máy bay trạm xe buýt bên kia đƣờng nói hãng Germanwings sắp hạ mỏi cả tay mấy ông bà đang Linh Thao

đứng đợi mới đoán là cả hai muốn về trung tâm. Họ xì xào uno, una gì đó bé Nguyệt cho biết là sẽ đón chuyến xe buýt 131 tới trạm Piata Romania thì xuống. May mà cái Nguyệt biết chút tiếng Ý không thì chúng tôi đi nhƣ ý rồi. Xuống xe tại trạm Romania, đang ngơ ngác nhìn quanh thì chị Lucia, ngƣời cũng vừa xuống, tiến đến hỏi chuyện. May quá chị nói đƣợc tiếng Anh và Đức. Chị đã từng làm việc ở Pháp và Đức nên biết người nước ngoài lần đầu tiên tới một nơi xa lạ bối rối ra sao. Chị tận tình chỉ đường về quán trọ còn cho luôn số phôn tay để có chuyện gì thì gọi. Tạ ơn Chúa đã gởi những thiên thần dẫn đƣờng. Ghé tiệm KFC gần trạm, hai phần ăn hết 30 Lui (chừng 13€) hơi đắt, nhưng cô tiếp viên Alexsandre dễ thƣơng mặc dù không nói rành tiếng Anh nhƣng nhiệt tình, hỏi cặn kẽ và luôn cƣời duyên. Chƣa no lắm nhƣng chúng tôi quyết định đi bộ, vừa xem cảnh phố Trang 37


vừa thử thách đôi chân cho biết dặm trƣờng. Đƣợc một đoạn gặp một anh Á châu cũng lang thang nhƣ mình. Hỏi ra mới biết Edward ngƣời Singapore, sống ở Amsterdam, thƣờng đi công cán tại Bukarest. Biết tôi là linh mục, Ed thắc mắc không biết tôi và ―sơ― Nguyệt qua đây làm gì. Khi biết đƣợc mục đích của chuyến đi Ed không khỏi ngạc nhiên vì Ed cũng là ngƣời Công-giáo nhƣng đi truyền giáo thì chƣa một lần. Ed dẫn chúng tôi vào phòng lễ tân khách sạn năm sao Intercontinential nơi Ed đang ở xin cho hai người một bản đồ thành phố cùng những tin tức quan trọng khác. Giã từ Edward chúng tôi tiếp tục đi trên đại lộ Bratianu. Thấy một nhà thờ to đứng ở ngã tƣ, vào hỏi mới biết là nhà thờ Cônggiáo Paronia Baratia. Cha xứ cho biết tại đây chỉ có lễ Hungari và lễ tiếng Ý. Nhƣng cha cho biết thêm có hai hoặc ba ngƣời Á châu thỉnh thoảng vẫn đi lễ ngày Chủ-nhật. Hỏi tên cha chỉ cƣời. Hỏi số phône cha cƣời luôn. Thế là cả ba cùng cƣời. Biết làm sao hơn! Chúng tôi tìm về nhà trọ ở lầu ba trong một chung cƣ lớn trên đƣờng Decebal. Nhà có hai phòng ngủ đôi, một nhà

Trang 38

bếp và một phòng khách rộng, hai toitlet nhƣng lại không có khoá cài. Khoảng 3 giờ rƣỡi cô Sao và Anh Dũng đến. Tắm rửa nghỉ ngơi xong mọi ngƣời bàn với nhau là nên tìm danh bạ điện thoại rồi qua đó liên lạc với ngƣời Việt ở đây xem sao. Thế là cả nhóm đi tìm bƣu điện. Xuống đƣờng chúng tôi tới tiệm Lotus bán máy vi tính hỏi thử. Giờ này khách đông lắm nhƣng anh chủ cứ để khách đợi dẫn chúng tôi ra bên ngoài chỉ hƣớng tận tình. Nhƣng đi hoài chẳng thấy đâu. Tới một ngã tƣ cái Nguyệt hăng hái hỏi hai ông bà đang đi về phía nhóm. Họ đang suy nghĩ thì thêm hai ngƣời khác nhập vào cùng bàn tán nhƣng chƣa kết quả. Lại hai ngƣời nữa chỉ tay hƣớng này hƣớng kia nhƣng cũng không ngã ngũ. Một anh cao to, tóc dài, râu rậm đi ngang nghe chuyện mới quả quyết nhƣ đinh đóng cột là đi nhƣ vầy, nhƣ vầy… Cuối cùng chúng tôi tìm đến nơi trƣớc giờ đóng cửa. Cô tiếp viên nhiệt tình tặng luôn hai cuốn danh bạ tha hồ mà nghiên cứu. Cô Sao định gởi mấy bƣu thiếp, hỏi ra mới biết đây không phải là bƣu điện mà là văn phòng tiếp thị của một hãng điện thoại. Thiệt là tới nơi còn lầm.

Trên đƣờng về gặp lại một ngƣời lúc nãy chúng tôi hỏi đường. Biết được chúng tôi tìm đƣợc đến nơi bà chúc mọi ngƣời một cuối tuần vui vẻ tại thủ đô. Mà con ngƣời tại thủ đô Bukarest sao hiếu khách và dễ mến quá. Mặc dù có phần giới hạn về ngôn ngữ nhƣng thái độ với khách phƣơng xa của họ thật niềm nở, tận tâm và chân tình. Trƣớc khi lên nhà chúng tôi ghé siêu thị nhỏ bên dƣới mua khoai tây, cà- rốt, gạo, gà…để nấu cơm chiều. Bé Nguyệt chiều nay nấu cơm ngon lắm: gà chiên, rau sống, canh súp có đủ. Tiếc là mua nhầm gạo Liên-xô nấu hoài không chín. (Bỏ thì uổng tôi để dành nấu cháo ăn dần. Ngày đầu Anh Dũng cùng ăn. Ngày thứ hai chỉ còn tôi và Nguyệt. Ngày thứ ba thì tôi chiếm giải ăn cháo một mình). Cơm nƣớc xong lần giở cuốn danh bạ gặp họ Nguyễn, Trần, Lê, Phạm chúng tôi gọi hết. Phần lớn là không có nhà. Có một chị hỏi chúng tôi qua ―Dzu― lâu chƣa. Không hiểu chị nói qua ―Dzu― là đi đâu, chập sau mới biết là Rumani. Giọng Bắc và nói tắt nhƣ thế thì ai mà hiểu nổi trời. Chị tận tình chỉ đƣờng chúng tôi ra khu chợ Việt, cho số gọi Taxi tin tƣởng cũng nhƣ dặn dò chúng tôi cận thận giấy tờ tiền bạc. Trƣớc khi đi ngủ chúng tôi cùng nhau chia sẻ một đoạn kinh thánh (Mt 10, 5-16). Lời Chúa nhƣ kim chỉ nam cho ngƣời truyền giáo: Tin tƣởng nơi Chúa, từ bỏ những thành kiến, thói quen văn hóa của mình, trở nên bé nhỏ nơi đất khách quê ngƣời.

Linh Thao


Chúng tôi giới thiệu: -Chào bác, bọn em là sinh viên bên Đức, nhân dịp hè qua đây tham quan. Hỏi thăm biết bà con mình ở chợ nên ra thăm sẵn dịp tìm quán ăn Việt luôn.

Hôm nay thứ Bảy sau khi dâng lễ và ăn sáng chúng tôi tìm đƣờng ra khu chợ Việt Nam. Gặp xe Taxi nhƣng giá 200 đồng mắc quá, thế là cả nhóm quyết định đi tàu điện (sau này mới phát hiện 200 đồng là tiền cũ, chừng 8 Eurô thôi, cả nhà cùng tiếc). Khi xuống Metro có 3 anh Di-gan theo sau, cứ nhìn mình và sáp lại gần. Đổi trạm họ vẫn theo còn làm bộ bấm di động, tảng lờ nữa. Anh Dũng nhắc mọi ngƣời cảnh giác. Nhƣng khi qua tàu khác thì chẳng thấy họ đâu. Lời Chúa tối hôm trước còn đó: ―Thầy sai anh em đi nhƣ chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn nhƣ rắn và đơn sơ nhƣ bồ câu (Mt 10, 16). Chúng tôi đa nghi quá chăng, hay khôn ngoan nhƣ rắn? Chắc Chúa biết. Hỏi thăm đƣờng ra chợ thì năm sáu ngƣời ngồi gần bên đều lên tiếng nhƣng toàn tiếng Dzu thôi làm ồn ào cả một góc xe. Hết trạm một chị nhiệt tình ra dấu thế là cả nhóm đi theo. Đi bộ chừng trăm thƣớc thì tới khu chợ trời Europa. Thôi thì ở đây buôn bán đủ loại áo quần, thảm len, Linh Thao

Anh Hoàng quê ở Ninh Bình, dáng ngƣời khỏe chắc, nhanh nhẹn, khoảng trên dƣới năm mƣơi, cách ăn mặc xuề xòa nhƣng ẩn trong đó là kinh nghiệm dạn dày, khôn lanh của một ngƣời từng trải. Anh nhìn chúng tôi một lƣợt nhƣ dò xét giày dép, đồ chơi…nhƣ cả thế rồi lên tiếng: giới hàng hóa gom về đây. Đi ngang qua hàng áo cƣới thấy - Các bác có tí tuổi rồi đẹp, cả nhóm chụp một tấm chắc không phải là sinh viên làm kỷ niệm. Một anh Dzu đâu nhỉ. Nhưng thôi các bác đang vác cuộn vải trên vai chẳng đi đâu cả. Cứ về nhà cũng nhảy vào chụp ké. Đi xa em. một chút nữa chúng tôi quen được anh Thịnh đang bán áo Thế là cả nhóm theo anh quần gần đấy. Chi Sao coi bộ Hoàng ra xe về nhà. Mà anh lanh lẹ hơn, hỏi thăm sức khỏe, chƣa về hẳn. Anh ghé quày công việc cũng nhƣ tình hình mua ít rau, cũng nhƣ ghé mấy ngƣời Việt tại Dzu. Hỏi về trung tâm tại Hồng Long để ngƣời Công giáo anh lắc đầu gom tiền trong ngày. Chúng không biết. Qua anh Thịnh tôi ngồi trong xe đợi anh vào chúng tôi biết đƣợc là trong chợ. Họp đột xuất, phải họp khu chợ Hồng Long có nhiều ngay. Cái Nguyệt coi bộ có ngƣời Việt kể cả đồng hƣơng phần sợ. Một ngƣời chẳng hề Thanh-hóa nhƣ anh buôn bán quen biết lại mời mình về nhà, trong chợ. lỡ có chuyện gì thì sao? Anh Dũng thấy komisch quá. Chị Chợ Hồng Long là một Sao thấy không sao. Lang khu chợ mới nằm cạnh chơ trời thang các chợ Việt ở Đông Âu Europa do ngƣời Hoa xây thỉnh thoảng vẫn gặp những dựng. Chợ là một quần thể đồng hương nhiệt tình nhưng gồm mƣời hai trung tâm. Mỗi nhiệt tình nhƣ anh Hoàng thì trung tâm có khoảng trên dƣới chƣa. Kinh nghiệm cho tôi hai ngàn quày hàng. Vì là chợ biết rằng anh là một trong bán sỉ nên giờ này phần lớn những cớm ở chợ, có nhiều các quày đã đóng cửa. Tiếc quày thuê ngƣời bán dùm. Hết quá nhƣng chúng tôi cứ tìm ngày lại đi gom tiền. Anh lái đến chợ. Đang đi di động của xe Đức xịn với bảng số B36 Nguyệt reo, bác Hoàng đi TVR. Vì là cớm ít nhiều gì ngang qua nghe đƣợc, biết là cũng liên quan tới tòa đại sứ Việt Nam nên tới làm quen. Việt Nam thì có, chứ cƣớp bóc Trang 39


trấn lột chắc không. Chúng tôi an tâm về nhà anh. Lời Chúa tối qua còn đó: ―Thầy sai anh em đi nhƣ chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em hãy khôn nhƣ rắn và đơn sơ nhƣ bồ câu― (Mt 10, 16). Chúng tôi đa nghi quá chăng, hay khôn ngoan nhƣ rắn? Chắc Chúa biết. Nhà anh Hoàng cách chợ không mấy xa. Nơi anh ở có thêm một đồng hƣơng nữa. Cậu này nhặt rau nấu nƣớc làm cho mỗi ngƣời một tô mì gói khói nghi ngút với rau muống và cải đắng thật hấp dẫn. Anh con trai này làm bếp thật gọn gàng sạch sẽ. Chúng tôi lang thang cuốc bộ từ sáng tới giờ vừa đói vừa mệt bây chừ có tô mì nóng trƣớc mặt thiệt không gì bằng. Vừa ăn anh Hoàng vừa hỏi chuyện: -Các bác qua Đức lâu như vậy chắc giàu lắm nhỉ?

bên này ắt hẳn là giàu rồi. Có lẽ anh muốn biết để so sánh với số tiền của anh coi thử việt kiều, việt cộng ai cộm hơn ai? Qua cuộc nói chuyện chúng tôi biết đƣợc là ngày mai nhân dịp quốc khánh sẽ có nhiều ngƣời Việt về đây họp mặt vui chơi trong một khu picknick ngay tại thủ đô. Tạ ơn Chúa. Mình đang muốn ra chợ tìm họ nay Ngài gom tất cả về một nơi. Thiệt là điều ngoài dự tính. Uống xong tách trà chúng tôi xin phép ra về. Anh Hoàng định gọi Taxi nhƣng chúng tôi còn vé tàu nên thôi. Số rau muống và rau đắng chúng tôi xin đem về tất. Việt kiều gì mà không đi Taxi lại còn ―vơ vét về―. Bác Hoàng thấy vậy lắc đầu cƣời chào thua. Chắc anh chẳng bao giờ ngờ đƣợc chúng tôi là những nhà truyền giáo. Mà cuộc sống của nhà truyền giáo là vậy: tiếp cận thực tại, đơn giản hành trang, từ bỏ thói quen và tin tƣởng phó thác…

Anh Dũng trả lời: -Bọn em chỉ là công nhân thƣờng thôi, cơm Hôm nay Thứ Bảy đi rau hai bữa cũng qua ngày. ngang nhà thờ Chính Thống nào cũng thấy đám cƣới. Cái Buôn bán đầu cơ, chụp giật Nguyệt lanh lẹ chạy đến đề Trang 40

nghị: ―Chị à, hôm nay trông thấy chị quá đẹp trong chiếc áo cƣới tuyệt vời. Cho phép bọn em chụp với chị vài kiểu làm kỷ niệm―. Thế là chị Sao và Nguyệt chụp chung với cô dâu Dzu mấy tấm hình thật xinh. Trên đƣờng về chúng tôi còn gặp một anh Nhật nhiệt tình, chỉ chúng tôi tham quan nhà quốc hội do tổng Bí-thƣ đảng cộng sản Nicolae Ceausescu xây và chính ông vào năm 1989 đã bị dân xử tử. Về đến nhà trọ, chị Sao và bé Nguyệt chuẩn bị bữa tối thịnh soạn: rau muống xào, gà chiên khoai tây, canh súp và bánh mì thiệt quá ngon. Cơm nƣớc xong chúng tôi chia sẻ những gì xảy ra trong ngày. Tất cả nói lên cảm nghĩ của mình về câu kinh thánh: ―Thầy sai anh em đi nhƣ chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn nhƣ rắn và đơn sơ nhƣ bồ câu― (Mt 10, 16). Đọc kinh tối xong chúng tôi đi ngủ chuẩn bị cho cuộc họp mặt ngày mai. Tạ ơn Chúa đã cho chúng tôi một ngày đầy vui buồn lo lắng và bất ngờ nhƣng thật bình an. Chúng tôi đi tàu điện, sau đó đón Taxi đến nơi hội họp. Tới nơi nhiều ngƣời đã có mặt rồi, kể cả những ngƣời chúng tôi gặp ngoài chợ và dĩ nhiên là có cả bác Hoàng. Chỗ này lo phần ẩm thực, chỗ kia căng lƣới đánh banh…Mỗi ngƣời một tay chuẩn bị công việc. Gần trƣa một số sinh viên từ tỉnh khác tới. Con số khoảng trên dƣới hai trăm ngƣời, kể cả ông bà đại-sứ Hùng. Bà đại sứ từng học ở Đức nên nói chuyện với bọn tôi toàn tiếng Đức thôi. Có lẽ lâu lắm bà mới có dịp gây ấn Linh


tƣợng với ngƣời chung quanh. Đánh xong vài ván cờ với bác Thuẫn, tôi tới gần đám sinh viên hỏi chuyện. Hỏi ra mới biết anh Thiệu là ngƣời Cônggiáo, mới sang đây theo học chƣơng trình tiến sỹ về sinh hóa. Khi biết nhóm chúng tôi anh thiệt mừng. Nơi đất lạ xa quê anh tƣởng nhƣ một mình lạc lõng trong đời sống đức tin nhƣng anh đã không một mình. Chúng tôi thiệt vui mừng khi gặp đƣợc anh, cùng đồng hành với anh và khuyến khích anh sống đạo dù chỉ có một mình. Tặng anh mấy cuốn báo Dân Chúa tôi giới thiệu anh với Dũng để hai ngƣời trò chuyện.

nao không ít. Bây giờ thì tạ ơn Chúa vì sự quan phòng của Ngài. Đi truyền giáo? Có bao giờ biết đi truyền giáo là gì chứ? Nhƣng giờ mới cảm nhận đƣợc niềm vui, niềm vui từ bỏ mình, theo tiếng Chúa mời gọi tới một nơi mình chƣa bao giờ đặt chân tới. Bây giờ mới thấm thiá Lời Chúa khôn ngoan nhƣ rắn và đơn sơ nhƣ bồ câu ra sao…Những ngày trên đất Rumani qua mau. Ngày mai Chị Sao và Anh Dũng về lại Frankfurt. Mình và cái Nguyệt bay từ phi trƣờng nhỏ, giá rẻ Beneasa…

tay vừa làm kỷ niệm, vừa nhắc chị nhớ đến Chúa khi có dịp. Chúng tôi mời anh Thiệu và chị Hiền tới dâng lễ tại nhà trọ nhƣng anh Thiệu theo đoàn về sớm, chị Hiền phải ra phi Cuộc sống cứ vậy xoay trƣờng đón ngƣời thân. Thôi vòng luân phiên đắp đổi. thì hẹn anh chị dịp khác vậy. Nhƣng niềm vui truyền giáo vẫn còn vang vọng vì ngày Thế là hết một ngày. càng có nhiều bạn trẻ theo Chúng tôi về nhà, nghỉ ngơi tiếng Chúa gọi không tiếc cơm nƣớc, dâng lễ tạ ơn. Tối mình thử một chuyến truyền nay đặc biệt hơn chúng tôi rủ giáo xem sao. nhau uống cà phê một tiệm bên dƣới. Ngồi ôn lại những ngày Joseph Lê qua thật hạnh phúc. Mấy chị em vui vẻ chung sống, cùng Xin cảm ơn chị Đạo, nhau chia sẻ công việc cùng St. Wendel anh chị nhau sống lời Chúa. Trƣớc đó Hiếu Phƣợng, Troischẳng quen nhau, nhƣng giờ dorf đã giúp đỡ cho Tôi tiếp tục chỗ này đây như người một nhà. Nhớ chuyến đi. chỗ kia thăm hỏi làm quen hôm nào trƣớc khi đi lòng nôn nhƣng chẳng quen thêm ai là ngƣời Công-giáo. Chị Sao, Anh Dũng và bé Nguyệt cũng chƣa gặp đƣợc ai. Trƣớc khi qua đây chúng tôi có coi Internet biết rằng có khoảng hai trăm ngƣời Việt sinh sống tại Bukarest. Hai trăm ngƣời ít ra cũng có hai con chiên đi lạc. Có lẽ còn một ngƣời nữa. Và chị Sao là ngƣời tìm ra chị Hiền. Chị Hiền là ngƣời Công -giáo, qua đây đã lâu nhƣng ít khi có dịp đi lễ. Chị Sao tâm sự nhiều với chị Hiền và tặng cho chị chuỗi hạt Mân-côi đeo Linh Thao

Trang 41


Người Phụ Nữ Ngoại Tình

ừa tảng sáng, Người trở lại Đền Thờ. Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống giảng dạy họ. Lúc đó các kinh sư và người Pha-ri-sêu dẫn đến trước mặt Đức Giêsu một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại tình. Họ để chị ta đứng ở giữa, rồi nói với Người :“Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. Trong sách Luật, ông Mô-Sê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao?“. Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người. Nhưng Đức Giêsu cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẩng lên và bảo họ : „Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi“. Rồi Người lại cúi xuống viết trên đất. Nghe vậy , Trang 42

họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi. Chỉ còn lại một mình Đức Giêsu, và người phụ nữ thì đứng ở giữa. Người ngẩng lên và nói : „Này chị, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao?“ Người đàn bà đáp :“Thưa ông, không có ai cả“. Đức Giêsu nói :“Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi và từ nay đừng phạm tội nữa!“. Khi đám kinh sư và Pha-RiSêu dẫn người phụ nữ đến trước mặt Chúa Giêsu. Đám dân chúng tò mò đi theo vây quanh Chúa Giêsu, người nào trên tay cũng lăm lăm một hoặc hai cục đá, có cục bằng nắm tay, có cục lớn hơn, có cục bằng cả bàn tay xòe ra. Họ chỉ chờ Thầy Giêsu nói một lời đồng ý với Luật Mô-Sê là những cục đá sắc nhọn kia sẽ

Ga: 8, 2-11

bay tới tấp vào người phụ nữ khốn khổ, khốn nạn đang đứng đó. Tôi nghĩ, hẳn Chúa Giêsu đã có kinh nghiệm về sự nổi giận, hận thù của đám kinh sư và Pha-Ri-Sêu này khi Ngài „tranh luận về lời chứng của Ngài liên quan đến bản thân Ngài“ nên Ngài thương cảm cho người đàn bà tội lỗi đứng đó. Kinh Thánh Gioan 8, 59 diễn tả :“Họ liền lượm đá để ném Người, nhưng Đức Giêsu lánh đi và ra khỏi Đền Thờ“. Vì thế Ngài không nói gì chỉ ngồi xuống và lấy ngón tay mà viết trên đất. Đức Giêsu viết gì? Không ai biết: Tôi nghĩ biết đâu có thể Chúa đã viết :“Thế còn người đàn ông cùng phạm tội với người phụ nữ này đâu rồi?“. Linh Thao


Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẫng lên bảo họ: „Ai trong các ông sạch tội thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi“.

Việt Nam để cho thuê lấy thêm lợi nhuận. “Chạy theo vàng sao cho khỏi tội, ham cái lợi, tất sẽ lạc đường. Lắm kẻ đã trở thành tôi mọi thờ vàng và bị ma lực Lời nói của Chúa đánh thẳng châu ngọc bắt” (HC31,5-6) vào tim óc của từng con người Đối với Chúa đây là tội thờ đầy tội lỗi mà vẫn tưởng mình ngẫu trượng, thờ tiền bạc… tốt lành, vẫn hiu hiu tự đắc là mình đạo đức, mình là kinh sư Nếu xét mình cho thật kỷ càng hướng dẫn bao nhiêu giáo dân, thì tội của tôi không biết liệt kê mình là những tín hữu giữ luật ra bao nhiêu mới hết. Nào là nghiêm nhặt cơ mà (Pha-Ri- chỉ thích giao du với những Sêu) và đám đông dân chúng người có chức, có quyền, giàu tò mò chỉ biết hùa theo dư tiền bạc. Người nào nhìn có vẽ luận. quê mùa, ít học thì tôi chả bao giờ ngó đến họ. Nếu tôi là một người trong đám đông thì chắc chắn tôi Tội nào cũng là tội phạm đến chính là người bỏ mấy cục đá danh của Chúa chớ có phải chi trên tay xuống đất trước tiên là tội ngoại tình mới bị ném đá người thứ nhất rời khỏi vòng đâu. Người phụ nữ phạm tội tròn đám đông này sau khi này nhiều khi vì hoàn cảnh nghe lời Chúa phán như thế. ngang trái hay nghịch cảnh bị ép buộc, bị hiếp dâm v.v… thế Nhìn lại tâm hồn mình, tôi thấy mà chỉ người phụ nữ mới bị mình tội lỗi hơn ai cả, bản thân lên án…? Sao luật của Do của tôi chỉ là kẻ hèn mọn, là Thái và luật của Việt Nam nam nhi chi chí mà cũng có lần giống nhau ở điểm này thế… phạm tội tương tự, sao tôi sao mà trọng nam khinh nữ không tự ném đá tôi mà tôi lại quá vậy. lăm lăm trong tay những cục đá to để chực ném vào người Khi các kinh sư, các người Pha phụ nữ chân yếu tay mềm? -ri-sêu và đám đông hiếu kỳ, tò mò vây quanh người phụ nữ Nhìn lại mình, nào bao nhiêu phạm tội bỏ đi hết „chỉ còn lại tội lỗi, nào tham lam của cải, một mình Đức Giêsu và người ưa chuộng vật chất, quần áo, phụ nữ, người phụ nữ đứng giầy dép có đủ rồi mà vẫn ham giữa“. Vâng, người phụ nữ tội hố, bằng mọi cách mua thêm lỗi đứng giữa những cục đá mà cái này, cái khác trong khi bao đám đông đã để lại dưới chân nhiêu người cần sự giúp đỡ của họ. mình. Các em bé mồ côi thiếu ăn thiếu mặc, những người cùi „Này chị, họ đâu cả rồi? trong các trại phong thiếu Không ai lên án chị sao?“ thuốc men, quần áo và cần chăm sóc an ủi biết bao. Tôi „Thưa ông, không ai cả“ chưa hề giúp đỡ một ai, khi có người đến xin đóng góp giúp „Tôi cũng vậy, tôi không đỡ tôi đều tránh né. Có một cái lên án chị đâu! Thôi chị cứ nhà để ở rồi mà vẫn còn cứ thu về đi và từ nay đừng phạm thu góp góp mua thêm nhà ở tội nữa!“. Linh Thao

Qua đoạn Phúc Âm này tôi nhận thấy : Khi mọi người phán đoán, lên án mình thế nào thì sau cùng chỉ còn mình với Chúa. Chỉ còn mình với tội lỗi mình gây ra thì mình phải có trách nhiệm với Chúa, với những người chung quanh mình và với chính mình. Nếu mình cứ va chạm với đời thì mình sẽ đi nghịch lại với mình, vì mình hay hùa theo đám đông và sống trong dư luận. Như thế mình sẽ đánh mất chính mình. Chúa tha tội và khuyên „đừng phạm tội nữa―, nhƣng mà mình vẫn yếu đuối vẫn có thể phạm tội hoài. „Lạy Chúa Thánh Thần, Xin giúp con biết ăn năn tội cách trọn, Xin dạy con biết dừng lại khi con có ý muốn xét đoán một ai. Xin dạy con biết nhìn lại mình dưới ánh sáng của Thánh Thần Chúa để con biết sống xứng đáng con của Ngài. Xin giúp con can đảm vượt thắng chính mình để con biết sống bác ái làm chứng nhân cho Chúa ở thế gian này.

NT

Trang 43


gọc Lan sinh trƣởng lớn lên trong gia đình nghèo, đông anh chị em, cha thì suốt ngày chỉ biết việc đồng áng, còn mẹ từ 5 giờ sáng phải ra chợ bán rau cải Các anh nghỉ học sớm đi làm thợ hồ, hai chị lãnh đồ gia công về may để phụ giúp cha me nuôi các em đi học, trong các em Ngọc Lan học giỏi nhất, lại nhanh nhẹn , tháo vác, ngoài việc đi học Ngọc Lan còn phụ giúp cho nhà thuốc tây để kiếm thêm tiền giúp gia đình. Ngọc Lan tốt nghiệp đại học với bằng Cử Nhân Kinh Tế, cô tìm việc rất dễ dàng, nhƣng ở tỉnh nhỏ tiền lƣơng không được cao, rồi qua người bạn giới thiệu nên Lan đã có việc làm ở thành phố, trong công ty lớn tiền lƣơng khá cao, sau một thời gian ngắn làm việc Trang 44

giỏi siêng năng, Lan đƣợc cất nhắc lên chức trƣởng phòng, kiêm luôn việc tiếp khách nƣớc ngoài, trong phòng riêng có máy lạnh.

nghi, cô mang các em lên thành phố để đi học, cô cũng mua cho mẹ căn nhà ở gần chợ, mở một tiệm tap hóa, ba của cô phụ buôn bán với mẹ.Đời sống của gia đình nàng Ngọc Lan vừa đẹp, vừa giỏi giờ đây thật yên ổn. nên có nhiều cây si, những chàng theo Ngọc Lan, hầu nhƣ Ông bà Giám Đốc rất quí mến con nhà giàu học giỏi, chức vụ Ngọc Lan trong cách làm việc cao, chính vì vậy mà mấy cô thật uy tín, ông giao cho Ngọc làm chung họ ganh tị với Ngọc Lan những công việc khó khăn Lan, ngoài mặt họ tỏ ra thân cô đều làm đƣợc. Thấy công mật, kính nể nhƣng sau lƣng việc khá nhiều ông Giám Đốc họ thƣờng xầm xì nhỏ to, Ngọc nhận thêm nhân viên để phụ tá Lan biết nhƣ vậy nhƣng vẫn cho Ngọc Lan. Một thanh niên vui vẻ với họ. đẹp trai, tháo vác, thông minh, giỏi về kế toán: Minh Hùng, Ngoài việc làm trong Cty, con của cán bộ cao cấp trong Ngọc Lan còn buôn bán bất xã hội ở Hà Nội, chỗ quen biết động sản, cổ phiếu, cô rất giỏi với gia đình giám đốc nên ngoài thƣơng trƣờng, chỉ vài được nhận vô Cty. năm Ngọc Lan trở thành một ngƣời khá giả. Hồi mới ra Từ ngày Minh Hùng vô làm thành phố Lan ở trọ trong căn cho đến nay đã hơn 2 tháng, phòng nhỏ, chật hẹp, bây giờ không có ai dám thân thiện với cô đã có nhà riêng đầy đủ tiện anh ta, ngoại trừ ông bà Giám Linh Thao


Đốc, đi đâu họ cũng bàn tán nhỏ to, họ nói Minh Hùng là Bắc kỳ 2000, họ chỉ chào hỏi xã giao thôi, ngoài ra họ luôn giữ khoảng cách rõ ràng, nhƣng Ngọc Lan lại khác, cô thƣờng chuyện trò thăm hỏi và trao đổi những tin tức thời sự với Minh Hùng, dần dần Ngọc Lan và Minh Hùng trở thành bạn thân, thân trong tình bạn, thân trong việc làm. Minh Hùng rất khôn khéo và tâm lý, cậu không tiếc tiền mua những món quà đắt tiền để tặng Ngọc Lan, lúc đầu Ngọc Lan e ngại không lấy nhƣng với những lời ngọt ngào khéo léo của Minh Hùng khiến cô không thể từ chối, hai ngƣời thƣờng có những buôi gặp gỡ và đi ăn trong những nơi sang trọng, tình cảm giữa hai ngƣời lúc này thật gắn bó, mọi ngƣời chung quanh cũng nhận thấy vậy, họ bắt đầu tránh né Ngọc Lan, nhƣng họ không dám ra mặt vì Ngọc Lan là cấp trên của họ, Ngọc Lan dƣ biết điều đó, nhưng đối với nàng đó chỉ là chuyện nhỏ. Không bao lâu tình cảm của Minh Hùng đã chiếm trọn trái tim Ngọc Lan, cô thƣơng yêu chàng tha thiết, cô thấy hãnh diện khi đi bên cạnh chàng, và nhất định chọn Minh Hùng làm chồng, cô đƣa Minh Hùng về chào ra mắt cha mẹ, anh chị, nhƣng cha mẹ của Ngọc lan phản đối mãnh liệt, điều thứ nhất Minh Hùng không cùng tôn giáo, thứ hai khác miền, khác ý thức hệ. Mẹ Ngọc Lan luôn miệng khuyên bảo cô phải thận trọng trong việc giao tiếp với phái nam, bà luôn nhắc nhở con gái: ―Ba của con rất khó tánh, tôn trọng danh giá gia đình, con ráng giữ gìn đừng để khôn ba năm dại một giờ, chẳng những hỏng cả cuộc Linh Thao

đời con mà mẹ cũng không được yên thân với ba của con”, nghe mẹ dặn dò nhƣ vậy Ngọc Lan cảm động thƣơng mẹ nhiều hơn, Ngọc Lan hứa với mẹ : ―Nhờ cha mẹ, các anh chị con mới có ngày nay, con hứa không làm điều gì để mọi ngƣời thất vọng‖. Nghe con nói vậy mẹ Ngọc Lan rất mừng, tin tƣởng nơi con gái.

Riêng Ngọc Lan từ khi bị cha mẹ, anh chị không chấp nhận Minh Hùng, cấm không cho quan hệ nữa, Ngọc Lan đau khổ, buồn rầu, chán nản, cô nhận thấy Minh Hùng đâu có tội gì mà cũng không ai ƣa kể cả ba của Ngọc Lan, ông ta có tiếng là ngƣời đạo đức, vậy mà khi ông tiếp xúc với Minh Hùng chỉ có một lần mà ông cũng từ chối, ngăn cấm không cho Ngọc Lan liên hệ nữa, nhƣng việc làm chung bắt buộc phải gặp nhau hàng ngày, hơn nữa cô đã quá yêu Minh Hùng, không thể nào xa nhau đƣợc, càng bị cấm Ngọc Lan càng yêu thƣơng Minh Hùng nhiều hơn, rồi một buổi chiều cuối tuần sau khi tan sở, thay vì hai ngƣời đƣa nhau đi ăn, đi dạo, hay đi Ciné, hôm nay cô muốn về nhà Minh Hùng, để tâm sự nhiều hơn, vì mải mê tâm tình,

hai ngƣời không muốn rời nhau. Chợt cơn mƣa kéo đến, trời càng khuya mƣa càng lớn, ―vũ vô kềm tỏa năng lƣu khách‖, Lan không thể đội mƣa mà về, và thế là Ngọc Lan bị đắm chìm trong cơn mộng, khi giật mình tỉnh cơn mê có hối hận, có nhớ lời mẹ khuyên tha thiết, đầy lo lắng thì tất cả đã muộn màng, nhưng nàng cố trấn tỉnh, tự bào chữa tình yêu sẽ thắng tất cả, về tôn giáo Ngọc Lan thuyết phục đƣợc Minh Hùng dễ dàng, bây giờ cô chỉ mơ ngày cƣới càng nhanh càng tốt, không gì hạnh phúc vui vẻ khi đƣợc sống bên cạnh ngƣời mình yêu, dù gặp khó khăn bao nhiêu Ngọc Lan sẽ vƣợt qua hết, Ngọc Lan có thể đánh đổi tất cả, hy sinh mọi thứ để đƣợc Minh Hùng là đủ rồi. Ngọc Lan đang mơ đám cƣới thật lớn, cha mẹ cô rồi đây cũng hãnh diện với mọi ngƣời, cô là đứa con ngoan, học giỏi, có chồng không thua kém ai, công thành danh toại. Nghĩ đến đây Ngọc Lan cảm thấy cả bầu trời tinh tú tốt đẹp, trong lòng rộn lên nhiều niềm vui khó tả, trƣớc mắt cô mọi sự đều đẹp, đều dễ thương. Bây giờ giữa hai ngƣời không còn e dè gì nữa, họ trao tất cả cho nhau hết rồi, tuy không nói ra nhƣng mọi ngƣời đã biết tình cảm hai ngƣời đang sâu đậm. Ngọc Lan đặt hết niềm tin nơi Minh Hùng, thời gian thân mật đã đem đến kết quả Ngọc Lan có thai, khi nghe Ngọc Lan báo tin nhƣ vậy Minh Hùng tỏ ra rất vui, chàng nói với Ngọc Lan hãy yên tâm, chàng cố gắng thu xếp công việc thật sớm để về Hà Nội báo tin cho cha mẹ biết và cƣới hỏi Ngọc Lan nhƣ ý Trang 45


muốn. Ngọc Lan vui mừng yên tâm tin nơi lời hứa của chàng. Ngày Minh Hùng chia tay về Hanoi, Ngọc Lan đã có thai được 3 tháng, Minh Hùng hứa đi hai tuần là trở vô cưới liền, Ngọc Lan chờ đợi Minh Hùng trong thƣơng yêu tin tƣởng, cô sung sƣớng nghĩ không bao lâu nữa sẽ thành vợ của Minh Hùng, cô sẽ chọn chiếc áo cƣới thật đẹp, thật lộng lẫy trong ngày cƣới, một cô dâu Ngọc Lan đẹp đẽ duyên dáng bên chú rể Minh Hùng thông minh giàu có và địa vị trong xã hội. Minh Hùng ra đi tuần lễ đầu mỗi ngày liên lạc với Ngọc Lan, qua tuần lễ thứ 2 bổng nhiên bặt tin không cách nào Ngọc Lan liên lạc đƣợc với Minh Hùng, cô quá lo sợ, không biết việc gì đã xảy ra với chàng, từ ngày quen chàng đến nay Ngọc Lan chỉ nghe Minh Hùng nói gia đình ở Hà Nội thôi, đƣờng gì, số nhà bao nhiêu Ngọc Lan không biết. Lúc ở bên chàng, cô không hỏi bây giờ biết phải làm sao!? Ngọc Lan dấu nỗi lo lắng của mình. Qua tuần lễ thứ 3 rồi tuần thứ 4, bao nhiêu câu hỏi trong đầu, cuối cùng không được trả lời, lúc này Ngọc Lan vừa lo sợ, vừa thất vọng, buồn rầu, mỗi lần sờ lên bụng là mỗi lần cảm giác phạm tội xâm chiếm ngập hồn. Sáng nay Ngọc Lan gặp ông giám đốc, nàng liền nhân cơ hội này hỏi thăm tin tức Minh Hùng, ông Giám Đốc cho Ngoc Lan biết: ―anh ta đã làm đơn xin nghỉ việc, anh dặn tôi không đƣợc cho cô biết sớm, hôm nay cô hỏi tôi mới nói‖, Ngọc Lan vừa nghe xong cảm thấy đất trời nhƣ quay cuồng, Trang 46

cả vũ trụ đều sập đổ trƣớc mắt, cả bầu trời đen tối chứ không còn tinh tú tốt đẹp nhƣ lúc Ngọc Lan đang yêu và đƣợc yêu nữa, tim muốn ngừng đập. Ông Giám Đốc nhìn thấy thái độ mất bình tĩnh của cô, ông cũng thông cảm vì biết Ngọc Lan có nhiều cảm tình với Minh Hùng, ông đâu biết là Ngọc Lan đang bị bẽ bàng, cay đắng. Còn một mình, Ngọc Lan chết lịm cả ngƣời, tay chân lạnh cóng, tƣởng chừng nhƣ máu không còn luân chuyển trong ngƣời nữa. Cô muốn gào thét và khóc thật to, nhƣng hoàn cảnh không cho phép, cô đành để cho những giọt lệ rơi xuống trong cơn đau quằn quại, Lan chợt nghĩ ra một ý nghĩ thật táo bạo, phải phá thai, phải phá thai mới cứu đƣợc tình hình nguy ngập này. Cô nghĩ đến danh giá gia đình, ngƣời cha khó tánh, ông sẽ đối xử thế nào với Ngọc Lan, vì ông không thể nào chịu đựng trong nhục nhã , mặc cảm sẽ làm cho ông chết dần với thời gian, tội nghiệp cho mẹ Ngọc Lan phải chịu đựng sự dằn vặt với câu ―con hƣ tại mẹ‖, nhƣng hậu quả của Ngọc Lan gây ra không phải chỉ một mình cô gánh chịu mà là cái tang cho cả gia đình. Biết phải làm gì hơn trong lúc này, chỉ con con đường phá thai là xong chuyện, che dấu đƣợc mọi ngƣời.

tránh vậy mà con đã phạm tội rồi, Mẹ ơi, xin cứu con‖ . Ngọc Lan khóc lóc với Mẹ lúc lâu rồi ra về, về nhà Ngọc Lan lại nhớ đến Minh Hùng, trong thời gian qua cô nhận thấy Minh Hùng cƣ xử quá tốt với mình, tràn đầy tình cảm, yêu thƣơng, chìu chuộng, chƣa bao giờ làm cho mình buồn, Minh Hùng săn sóc lo lắng tặng cho mình những món quà đắt giá, mình muốn gì Minh Hùng đáp ứng ngay, xem mình nhƣ một công chúa, bây giờ Minh Hùng bỏ mình ra đi không một lời từ giã, tại sao? Ngọc Lan đứng ngồi không yên, nếu mọi ngƣời trong công ty biết mình đang có thai với Minh Hùng, họ sẽ đàm tiếu khinh khi mình ra mặt, nhục nhã có thể chết đi được, không thể nào để bào thai oan nghiệt này đƣợc, phải phá thai để xóa đi những gì đen tối đến với mình và tìm một lối thoát khác mới cho hiện tại và cả cuộc đời. Mấy ngày nay đi làm Ngọc Lan bỗng sợ những ngƣời trƣớc mặt, lúc nào cô cũng cảm nghĩ mọi ngƣời đang nhìn ngó, soi bói mình. Chiều nay tan sở Ngọc Lan cũng ghé qua Dòng

Đến giờ tan sở Ngọc Lan chạy thẳng đến Dòng Chúa Cứu Thế, đứng trƣớc hang đá ngắm Đức Mẹ thật lâu, Ngọc Lan than thở với Mẹ : ―Mẹ ơi, con là ngƣời công giáo, Mƣời Điều Răn Của Chúa và Sáu Điều Răn Của Hội Thánh con đã thuộc lòng từ lúc nhỏ, con phải Linh Thao


Chúa Cứu Thế, quỳ dƣới chân Mẹ, thầm thì với Mẹ : ―Mẹ ơi, con đang nghĩ đến giết ngƣời, mà ngƣời đó lại là con của con, nếu mọi ngƣời biết con sẽ làm việc tội lỗi, nhúng tay vào máu, ngƣời ta sẽ kinh tởm con, họ sẽ xa lánh con nhƣ xa lánh một con hủi, nhƣng trong hoàn cảnh này con biết làm sao hơn, Mẹ ơi, xin cứu con!‖.

Giám Đốc, họ quá tiếc vì Ngọc Lan làm việc giỏi, không chậm trễ công việc bao giờ. Ngọc Lan đi tìm mƣớn một căn nhà ven đô thành phố, mua sắm đầy đủ, để chuẩn bị cho cuộc sống mới, Ngọc Lan thu xếp về thăm cha mẹ và nói dối phải đổi ra Hà Nội làm nên từ giã cha mẹ, anh chị, các em một thời gian, không có ai nghi ngờ gì, thế là mọi việc tạm Trƣớc khi xin cái hẹn để phá yên. thai chiều nào Ngọc Lan cũng cầu nguyện với Mẹ, tối nay cô đốt cây đền cầy, lấy tấm hình gia đình Thánh Gia đặt trƣớc mặt rồi cầu nguyện, ―Chúa ơi mùa này là mùa Vọng, mọi ngƣời đang chờ đón Chúa Hài Đồng trong niềm vui, trong hy vọng, còn con con đang chuẩn bị giết chết một bào thai vô tội‖, nói đến đây Ngọc Lan gục đầu xuống giường khóc ngất đi rồi chìm vào giấc ngủ, trong giấc ngủ chập chờn Ngọc Lan cảm giác có bàn tay ai đặt nhẹ trên vai và nói : ―Mẹ đang khoác chiếc áo này trên vai cho con, con hãy mặc vào đời con sẽ hết khổ‖, nghe tiếng nói Đến nơi ở mới không bao lâu nhƣ vậy Ngọc Lan mở mắt Ngọc Lan đã chiếm đƣợc tình nhìn thấy mình đang đứng cảm của bà con láng giềng, qua trƣớc hang đá, dƣới chân của sự khôn ngoan vui vẻ, tánh Mẹ, Mẹ đang mỉm cƣời với tình rộng rãi, thƣờng giúp đỡ Ngọc Lan rồi biến mất. Ngọc mọi ngƣời nên đƣợc mọi ngƣời Lan giật mình tỉnh dậy thì thấy thƣơng mến, thấy ngọc Lan ở mình đang gục đầu xuống cạnh một mình có bầu, chồng không giƣờng. Cô đang trong tình có, thân nhân cũng không mọi trạng nửa tỉnh nửa mê không ngƣời tò mò hỏi. Ngọc Lan nói biết phải làm sao bây giờ. Cô dối chồng đi Mỹ theo diện bảo ngồi hàng giờ trƣớc tƣợng ảnh lãnh, vì Ngọc Lan kết hôn sau Thánh Gia và suy nghĩ về giấc ngày bảo lãnh nên phải chờ đi mơ vừa qua… và giấc mơ đó sau. đã làm cho cô hối hận và tự lựa chọn con đƣờng khác. Cuộc sống xem đã tạm ổn, Ngọc Lan thƣờng xuyên gọi Sau vài ngày suy nghĩ Ngọc điện thoại về gia đình nên Lan làm đơn xin nghỉ việc, không ai lo nghĩ gì. Trong số trƣớc sự ngạc nhiên của bao ngƣời thƣơng mến Ngọc Lan, nhiêu ngƣời, nhất là ông bà có dì Tƣ bên cạnh, dì rất hiền, Linh Thao

đạo đức, khỏe mạnh, mặc dù sống trong căn nhà khá sang trọng, dì Tƣ rất bình dân, hay giúp đỡ mọi ngƣời. Ngọc Lan được biết thời Cộng Hòa dì Tư đi tu nhưng năm 1975 Dòng tu của dì gặp khó khăn nên dì phải về nhà, nhƣng dì vẫn tiếp tục đời sống tu trì tại gia. Dì có anh chị, các cháu ở nƣớc ngoài khá đông, hiện tại căn nhà của dì đang ở là của anh chi của dì xây lên thật tiện nghi theo kiểu nƣớc ngoài, thỉnh thoảng họ về đây nghỉ hè, hiện tại dì đang sống chung với đứa cháu gái, Dung nhỏ hơn Ngọc Lan một tuổi, làm quản lý trong nhà trẻ, tánh của Dung thùy mị, đoan trang, dể thƣơng, hiền hòa. Ngọc Lan dễ kết thân với Dung. Từ ngày dọn về đây, Ngọc Lan nhớ cha mẹ anh chị em lắm nhƣng đành chịu, dì Tƣ có hỏi về thân nhân cha mẹ, cô cứ nói quanh, nói quẩn mãi. Hôm nay dì Tƣ mời Ngọc Lan qua nhà dì nấu vài món ăn cho Ngọc Lan, biết Ngọc Lan ở một mình nên lƣời nấu ăn. Nhân dịp này Ngọc Lan nói hết sự thật đã xẩy ra quá phũ phàng trong cuộc đời của mình cho dì Tƣ nghe, vì cô nhận thấy dì đáng tin cậy nên cô đã tâm sự hết với dì, nghe xong dì Tƣ cảm thấy quá thƣơng Ngọc Lan, dì xem Ngọc Lan nhƣ cháu ruột, dì khen ngọc Lan đã nghe lời Mẹ Maria mà để cái thai lại không còn ý định phá, dì đề nghị Ngọc Lan dọn tới ở chung với hai dì cháu của dì, dì hứa sẽ hết tình giúp đỡ,. Lúc đầu nghe lời đề nghị của dì, Ngọc Lan ngại quá nhƣng thấy con ngƣời thật thà đạo đức của dì và cháu của dì, Ngọc Lan dọn tới nhà dì ở vì Ngọc Lan cũng cần sự giúp đỡ của dì và Dung, vì khi sanh ở một mình không tiện. Trang 47


Đã đến ngày Ngọc Lan phải vào bệnh viện, cô nhìn mọi ngƣời chung quanh có chồng, có cha mẹ anh chị em chung quanh lo lắng đỡ đần mà tủi cho thân phận mình. Tuy lúc này có dì Tƣ giúp đỡ, Ngọc Lan sinh con trai, nhìn thấy con Ngọc Lan vui hẳn lên, quên đi những bất hạnh đã bao phủ lấy đời mình, giờ chỉ biết bổn phận làm mẹ. Cô đã trải qua một ngày ―đi biển một mình‖ đau đớn vô cùng, cô nhớ mẹ và thƣơng mẹ vô cùng. Thật ông bà mình nói thật đúng “có sanh con mới biết lòng cha mẹ‖ Qua hai ngày trong bệnh viện mấy cô y tá đến hỏi Ngọc Lan về việc làm khai sinh cho con, Ngọc Lan bối rối không biết trả lời sao, và khai tên họ cho con nhƣ thế nào, nhìn thấy nét buồn lúng túng của Ngọc Lan, mấy cô y tá đoán đƣợc phần nào, khi biết Ngọc Lan không có chồng mà có con, họ hƣớng dẫn khai sinh con họ mẹ, không có nỗi buồn nào hơn khi con phải mang họ mẹ, còn cha thì vô danh, đối với xã hội Việt Nam thật là nhục cho chính bản thân mà còn cho gia đình nữa, thấy cô buồn bã dì Tƣ thƣơng nên luôn an ủi dỗ dành. Từ ngày sống với dì Tƣ, Ngọc Lan bớt đi sự cô đơn, những bữa ăn cùng vui vẻ bên nhau, cuộc sống nhƣ vậy hơn một năm đứa bé đã biết đi, biết nói rất dễ thƣơng, dì Tƣ cảm thấy quá vui từ khi có bé Hiếu, Ngọc Lan đã có một nơi nƣơng tựa, dì Tƣ là ngƣời mẹ hiền của ngọc Lan. Nhìn thấy con đẹp trai, bụ bẩm, cô cảm thấy hận thù vơi đi, chỉ biết nhìn con mà vui sống. Ngọc Lan nhớ lời Mẹ Maria đã hứa trong giấc mơ không biết Mẹ còn cho Ngọc Trang 48

Lan thêm gì nữa đây, từ khi sanh bé Hiếu đến nay Ngọc Lan đã về thăm cha mẹ hai lần, vì có dì Tƣ và Dung trông bé Hiếu nên Ngọc Lan yên tâm. Tội nghiệp cho cha mẹ, anh chị cứ tƣởng Ngọc Lan đi làm ở Hà Nội xa xôi, nên thƣơng con gái nhiều hơn, mẹ cô luôn khuyên con phải giữ gìn đời con gái, nghe mẹ nói Ngọc Lan chỉ mỉm cƣời mà lòng đau nhƣ cắt.

Ngọc Lan bây giờ không còn nét e thẹn của ngƣời con gái mới lớn nên việc tiếp xúc với Thuần tuy lần đầu nhƣng rất tự nhiên, và lịch sự, vì tuổi trẻ nên dễ thông cảm và hợp nhau nên trong bàn ăn họ trò chuyện thật vui vẻ cởi mở, không bao lâu họ trở nên thân thiết với nhau, họ trao đổi với nhau chuyện trong và ngoài nƣớc thật tâm đầu ý hợp. Mới gặp Ngọc Lan lần đầu,Thuần đã có lòng thương mến và tội nghiệp cho mẹ con cô, Thuần đã đƣợc dì Tƣ kể tất cả những gì đã xảy ra trong cuộc đời của Ngọc Lan cho Thuần nghe, dì rất thƣơng Ngọc Lan, nhất là đứa bé thiếu tình cha, Thuần là con ngƣời giàu tình cảm, hiền lành, đạo đức nên khi nghe dì Tư kể về cô, Thuần đã có cảm tình với cô. Trƣớc mắt Thuần, Ngọc Lan xinh đẹp duyên dáng, nói năng hoạt bát, cô đã chiếm được tình cảm của Thuần.

Khi bé Hiếu 2 tuổi Ngọc Lan đi kiếm việc làm, cô quá thất vọng, ngày xƣa cầm mảnh bằng trong tay đi xin việc làm rất dễ, cùng một lúc bao nhiêu hãng nhận, còn bây giờ các Cty khi xem qua lý lịch đều từ chối khéo, không ai chịu thuê một phụ nữ độc thân mà có con, trong lúc buồn lo tuyệt vọng thì Ngọc Lan nghe tin mẹ đau nặng đang nằm điều trị trong bệnh viện, Ngọc Lan không thể nào chần chừ đƣợc nữa thu xếp về thăm mẹ, bé Hiếu để cho dì Tƣ và Dung chăm sóc, Ngọc Lan định về Dì Tƣ cố ý tạo điều kiện cho lâu để lo cho mẹ, nhƣng chỉ Ngọc Lan và Thuần đi đây đó bốn hôm là mẹ khỏi bịnh. cho vui vẻ, tìm hiểu nhau. Về nƣớc kỳ này Thuần thấy yêu Ngọc Lan vội ra đi vì quá nhớ đời lạ, đi bên cạnh Ngọc Lan, con, về đến cổng nhà bấm chuông, dì Tƣ ra mở cửa, mọi hôm bé Hiếu thƣờng chạy theo ra cửa để mừng mẹ, hôm nay Ngọc Lan không thấy đâu, chƣa kịp hỏi thì dì Tƣ nói bé Hiếu đang ngồi với Thuần cháu của dì. Ngọc Lan bƣớc vào nhà thì thấy bé Hiếu đang ngồi trong lòng của chàng thanh niên lạ, dì Tƣ giới thiệu Ngọc Lan với Thuần, trƣớc mắt Ngọc Lan, Thuần là một thanh niên nhìn vào là có cảm tình ngay, mẹ của Thuần là chị ruột của dì Tƣ. Ngọc Lan đã từng tiếp xúc với nhiều ngƣời, mọi giới, hơn nữa

Linh Thao


yêu thƣơng nhau khá đậm đà. Sau đó hai ngƣời liên lạc với nhau mỗi ngày. Thuần ngỏ ý cầu hôn, ngọc Lan quá mừng, cô không dám mơ sẽ có ngày gặp đƣợc ngƣời quá tốt nhƣ Thuần vì đời mình đã lỡ làng. Ngọc Lan thƣa chuyện này với dì Tƣ, dì rất mừng, bảo cô báo tin cho cha mẹ biết về việc cầu hôn của Thuần. Cha mẹ Ngọc Lan nghe có kỹ sƣ ở Mỹ về cƣới con mình, mọi ngƣời trong gia đình mừng vui khôn xiết. Thuần cảm thấy trong lòng rung động, Thuần cũng thầm mơ ƣớc đƣợc ngƣời vợ nhƣ Ngọc Lan. Tình cảm đã nẩy nở giữa hai ngƣời, họ cảm thấy nhƣ yêu nhau tự kiếp nào, tình yêu đến với họ thật nhẹ nhàng êm ái. Thuần không sợ chọn lầm ngƣời yêu vì Ngọc Lan đã ở với dì Tƣ 2 năm, bản tính và con ngƣời của Ngọc Lan nhƣ thế nào dì đã rõ, chính dì Tƣ cũng muốn Ngọc Lan là cháu dâu của dì. Thời gian sống chung trong mái nhà 4 tuần đã đủ cho Thuần quyết định chuyện hôn nhân của mình, còn bé Hiếu, Thuần cảm thấy thƣơng bé nhƣ con ruột của mình, Thuần có tình thƣơng với nó thật đặc biệt, bé Hiếu từ khi biết Thuần nó luôn luôn bám lấy, lúc nào cũng đòi ngồi bên cạnh Thuần, tình thƣơng nhƣ đã gắn bó từ thuở nào. Thuần nghĩ ngày nào về Mỹ chắc chàng nhớ bé Hiếu lắm. Riêng Ngọc Lan từ khi biết Thuần, cô cảm thấy rất yên tâm, tin tƣởng, tình yêu đã sống lại thật mãnh liệt. Ngày Thuần trở về Mỹ, họ bùi ngùi chia tay, nhìn họ là biết họ đã Linh Thao

Thật may mắn cho Ngọc Lan đã tìm được một gia đình đạo đức, cha mẹ của Thuần thật phúc hậu và quảng đại, chấp nhận cô là dâu con ngay khi gặp mặt. Ông bà chọn ngày đẹp trời đến nhà Ngọc Lan.

Ngọc Lan phải về trƣớc để cùng cha mẹ anh chị chuẩn bị đón tiếp đàng trai, bé Hiếu thì ở lại với gia đình Thuần, mọi việc rất êm đẹp nhờ gia đình Thuần khéo che chở, đám hỏi và đám cƣới trong vòng mấy ngày và không ai biết bé Hiếu Mấy tháng sau, Thuần cùng là con của Ngọc Lan. cha mẹ, các em về để lo hôn nhân cho Thuần, Ngọc Lan rất Sau đám cƣới gia đình Thuần hồi hộp không biết cái nhìn trở về Mỹ, Ngọc Lan và bé của cha mẹ Thuần ra sao khi Hiếu chờ ngày đoàn tụ, giây gặp mặt mình, một cô gái có dĩ phút này Ngọc Lan cảm nhận vãng không tốt, còn mấy em ra tình thƣơng Thiên Chúa thật gái của Thuần thì nhƣ thế nào, bao la, cao cả, nếu không biết vì ngƣời ta thƣờng nói: ―giặc tín thác vào Chúa và Mẹ nhà Ngô không bằng bà cô bên Maria, chắc mình không có chồng‖, dì Tƣ biết Ngọc Lan lo ngày hôm nay, nếu nhƣ mình lắng nên trấn an bằng những đã phá thai để trốn đi dĩ vãng lời hứa hẹn. Nhƣng mọi việc đen tối, mình có bình yên đễ xảy ra ngoài sự tƣởng tƣợng sống, hay là lƣơng tâm cắn rứt, của Ngọc Lan, cha mẹ Thuần đau đớn suốt đời. Mẹ Maria là đã chấp nhận Ngọc Lan khi vị cứu tinh của mình, chính Mẹ nghe Thuần kể về cô, những đã nâng đỡ và bắc cầu cho em gái của Thuần khi biết cô mình và Thuần, không có bé bị lừa gạt, đã thƣơng cho thân Hiếu làm sao mình quen dì Tƣ, phận phụ nữ của cô. Chỉ vài chính bé Hiếu là sợi giây tơ tiếng đồng hồ trò chuyện là kết hồng của hai ngƣời. Ngọc Lan thân dễ dàng. tự hứa với lòng là từ nay phải sống thật tốt để xứng đáng là Mẹ Thuần nắm tay Ngọc Lan con của Chúa và Mẹ Maria. nói những câu rất chân tình làm Ngọc Lan cảm động khóc Le N nức nở. Cô nhớ đến lời Mẹ Maria đã hứa trong giấc mơ, cô tin rằng cuộc đời mình từ nay sẽ hết khổ nhƣ lời Mẹ đã nói. Mấy cô em của Thuần từ lúc thấy bé Hiếu mấy cô rất thích bé. Sống ở nƣớc ngoài, trong nhà toàn ngƣời lớn, bây giờ gặp bé Hiếu quá dễ thƣơng nên cô nào cùng dành bé. Trang 49


Cha yêu dấu, con đứng bên cửa sổ taị nhà thương Tübingen nhìn ra ngoài từ một đỉnh đồi cao rất thoáng và đẹp. Những cảnh vật chung quanh ngày hôm qua còn nắng ấm, hôm nay tuyết rơi đã phủ kín. Mọi sự thay đổi nhanh chóng khác thừơng , cứ mờ mờ ảo ảo , lúc tỏ lúc khuất .Từng lớp tuyết trắng ngần trên trời cao đổ xuống là những ân sủng mà Cha thương xót chúng con đã ban cho liên tục cứ như những sợi tơ nối liền tình trời với đất. Ơn của Cha ban rất tinh ròng bao kín thụ tạo. Cha ơi! con đang ngắm nhìn tất cả vẻ đẹp Cha ban cho chúng con. Tuyết trắng vẫn nhẹ bay tứ tung giống cánh hoa trời đang vui mừng nhẩy múa tung hô cảm tạ Chúa Ba Ngôi. Những cánh hoa trời này đồng cảm với con cùng dâng lên Cha lời chúc tụng khôn nguôi. Thật vậy, Cha ơi! Cha đã thương con ra mặt, con đã khẳng định với mọi người như vậy. Cha dẫn dắt gia đình con trong những ngày gian nan khi chồng con bị ngã trong sở làm. Trang 50

Con nghĩ rằng trong sự „ngã này„ Cha đang muốn nói với chúng con điều gì đây ??! … Sau khi ngã, giải phẫu xong Cha đã nâng niu, đỡ chúng con dậy. Cha dắt chúng con đi từng bước một. Từ hy vọng đến thất vọng , rồi lại hy vọng, cứ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Mỗi ngạc nhiên chúng con lại nhìn ra được sự gói ghém tình yêu thương của Cha dành cho chúng con. Cha xếp đặt mọi sự thật tốt đẹp và ưu ái cho chúng con từ những việc nhỏ nhặt như ăn uống, ngủ nghê, xe cộ đi lại, từ sự giải phẩu đến lúc bình phục tất cả đều nằm trong bàn tay của Cha thương yêu, luôn đoái nhìn đến con cái bé bỏng này. Chúng con sung sướng cảm động và không biết phải làm gì, nói gì để đáp laị tình Cha. Chúng con chỉ biết lắng nghe và cố gắng bằng cách làm sáng danh Cha mọi nơi mọi lúc với tình yêu mến chân thành từ trái tim yếu hèn của chúng con. Mong Cha vui và nhận lới chúng con. Tê Hát. Linh Thao


à ngƣời Công Giáo không ai là ngƣời chƣa từng nghe qua dụ ngôn con chiên bị mất, tôi cũng thế đã đọc qua đoạn Kinh Thánh nầy của thánh Luca (15,4-7) và Mátthêu (18,12) nhiều lần. Cũng trong chính những buổi tĩnh tâm linh thao tôi cũng đã đƣợc các cha giảng phòng giải thích cặn kẻ rõ ràng từng chi tiết một, thế nhƣng tôi chỉ tiếp nhận đƣợc qua phần lý thuyết để củng cố đức tin còn phần thực hành ngoài đời thì chƣa có kinh nghiệm nào!.

thủ đô của xứ sở Hungary, nơi đó đã phát sinh ra vị vua Thánh Stêphanô Hungary, và Thánh nữ Elisabeth Hungary. Budapest là viên ngọc cũng là nữ hoàng của dòng sông Danube thơ mộng, hoặc khách vãng lai thƣờng gọi cái tên thân thƣơng là Paris của miền đông. Tôi làm sao từ chối đƣợc, một công việc tông đồ đạo đức cộng thêm sự lôi cuốn hấp dẫn của một địa danh mà tôi hằng mơ ƣớc có ngày đƣợc đặt chân đến. Thế là tôi tình nguyện theo đoàn thăm viếng con chiên của cha Thắng, để làm phần vụ phụ việc. Đoàn gồm 4 ngƣời, cha Thắng, Anh Dũng và vợ chồng chúng tôi. Chiếc phi cơ Lufthasa 3440 của Đức đáp xuống phi trường Budapest (BUD) lúc 9 giờ 20 ngày 27.12.2008, trời ở đây vẫn còn sƣơng mù, tuy vậy khung cảnh chung quanh rất vui nhộn đã đập vào mắt chúng tôi niềm thích thú vui tƣơi.

Năm nay 2008, một dịp may đã đến - bà xã tôi ngỏ ý rủ tôi theo chân cha Lê Thắng Dòng Ngôi Lời (SVD), đi tìm thăm đoàn chiên lạc của cha – đoàn chiên mà cách nay khoảng 4 năm cha đã tìm thấy đƣợc trên bƣớc đƣờng truyền giáo của cha, khi cha vừa mới đƣợc thụ phong linh mục. Điểm đến của chuyến đi này là Budapest – một địa danh rất nổi tiếng của Âu Châu, là trục lộ giao tiếp Có lẽ vì thuộc cộng đồng giữa Ấn-Âu. Budapest lại là chung Âu Châu, nên chúng tôi Linh Thao

không bị ngăn chận bởi một sự kiểm soát giấy tờ hộ chiếu lần nào – Hành lý nhận đƣợc cũng rất nhanh. Vừa ra khỏi khu vực kiễm soát thuế má (cửa bỏ trống không thấy ai) đã đƣợc một con chiên của cha Thắng, anh Nghĩa dẫn theo bé gái khoảng 2 tuổi và bé trai tên Nguyên, 8 tuổi vui vẻ mừng rỡ đón chúng tôi ở ngay cổng. Trên xe về tu viện Dòng Ngôi Lời qua phần giới thiệu chúng tôi đƣợc biết anh Nghĩa, là ngƣời mà cha Thắng lần đầu sang đây, khi đang ngơ ngác giữa dòng ngƣời trong khu chợ trời đông đảo, tìm kiếm, hỏi thăm từng ngƣời để mong gặp được anh chị em có đạo thì gặp anh Nghĩa. Thế là anh Nghĩa trở nên gạch nối và đầu cầu giúp cha hoàn thành sứ vụ tìm những anh chị em công giáo khác. Một cộng đoàn nhỏ bé và hạn hẹp với một vài gia đình, một vài anh em gôm lại thành một ràng chiên nhỏ bé dễ thƣơng, cùng nhau dâng lên Thiên Chúa lời ca cảm tạ. Thế rồi vì công tác mục vụ nhà Dòng cha đành chuyển giao Trang 51


ràng chiên nhỏ bé này lại cho cha bề trên đi ra phố để thăm một đấng chăn chiên đồng viếng bà con đồng hƣơng. nghiệp khác để trở về Đức. Vì bận công việc cho mấy Noel năm này, nhớ con chiên cháu nên Nghĩa đành bỏ chúng quá, cũng nhân muốn phối hợp tôi trƣớc cổng vào khu chợ một vài dự án đƣợc bề trên cho trời, với lời dặn dò cho cha phép, muốn xem dò địa điểm, Thắng địa điểm để gặp anh liên lạc với nhà Dòng tại Buda- Lập, ngƣời vừa đƣợc bầu thay pest để chuẩn bị một cuộc sinh thế ban hành giáo cũ của ràng hoạt du ngoạn đạo đức cho chiên tại đây. Gặp nhau cha giới trẻ Việt Nam tại Đức – con vui vẻ, nhƣng ván cờ cũng nhƣ tạo môi trƣờng trao tƣớng cũng đƣợc dàn ra ngay đổi học hỏi cho giới trẻ Việt sau đó để cha con tranh tài cao Nam ở hai quốc gia. thấp, vừa đấu trí vừa thảo luận công việc mục vụ. Rốt cuộc Trên đoạn đƣờng từ phi trƣờng con bại cha thắng trong vui vẻ, về nơi cƣ trú dài trên hơn 20 nhƣng trong ánh mắt của cha cây số, nhƣng với khung cảnh không tránh phần nể phục mới lạ chung quanh qua những những nƣớc cờ của đối thủ. công viên xây dựng tân kỳ, cổ kính, những căn nhà, dãy phố, Khu chợ bên này do những đường giao thông như mắc cửi, ngƣời Hoa Việt buôn bán vui vẽ nhộn nhịp ngƣời qua lại chung không thấy đông đảo làm chúng tôi quên mất thời ngƣời mua sắm, có lẽ chúng tôi gian thì 10 giờ xe đã đến nhà. đến đây những ngày còn nghỉ Dòng Ngôi Lời Budapest ngự lễ nên ít ngƣời mua sắm. Thấy trị ở trên một khu đất to rộng chúng tôi tò mò muốn đi đây với hai dãy nhà lầu cao đẹp, đó cho biết, cũng như sự nóng được nối với nhau bằng một lòng muốn gặp những con hành lang có mái che và tƣờng chiên cũ mới của cha, anh Lập bọc kín, đi bên trong nhƣ đi đã dẫn chúng tôi sang bên kia trong nhà. Bên ngoài với đường, đó chính là cổng chính những thảm cỏ xanh mƣớt bao vào khu buôn bán, nhìn tấm bọc căn nhà trông thật đẹp mắt. bảng treo trên cổng vào tôi mới Ra mở cổng cho chúng tôi là biết đây là khu chợ Bốn Con một thầy ngƣời da ngâm ngăm đen, sau đó là cha Francis, giám đốc đào tạo (Nhà Tập), bạn cha Thắng ở Chicago ra chào đón. Oai ghê! chúng tôi được tiếp đón như người nhà ở từ xa đến – mọi sự ngỡ ngàng xa lạ ban đầu, trốn vội đi đâu mất! Chúng tôi li lô với cha vài ba câu xã giao chào hỏi ngộng ngộ nửa Đức nửa Anh (vì cả ba chúng tôi vốn liếng anh ngữ cộng lại chỉ bằng nắm tay!), nhƣng cha cũng hiểu, chúng tôi đồng cười huề vui vẻ. Thăm viếng vội vã, nhận phòng óc xong, bốn cha con xin phép Trang 52

Hổ thuộc quận VIII, một nơi tập trung buôn bán của chung các sắc dân Hung, Việt, Hoa và Thổ Nhĩ Kỳ. Phần bên này thì quá xô bồ nhộn nhịp, nhƣng vui vẻ, kẻ buôn ngƣời bán qua lại tấp nập, chen chân nhau mà đi. Anh Lập muốn trước hết cha con chúng tôi phải có cái gì dằn bụng – thế là chúng tôi vâng lời xin đi ăn ngay – ăn ở một quán xép trong chợ - Tôi, cha Thắng, anh Dũng mỗi ngƣời một dĩa cơm, thức ăn tùy chọn, bà xã tôi, anh Lập mỗi ngƣời một tô bún. Tạ ơn Chúa – phần sống trong ngày coi nhƣ tạm ổn. Một anh Thổ Nhĩ Kỳ đến dụ đổi tiền Euro. 1 Euro = 262 tiền Hung, so với đổi ở phi trƣờng lời hơn 40. Chúng tôi nhe răng cƣời tình với anh, thấy anh nhún vai cƣời lại rồi bỏ đi. Tại đây giáo dân có khoảng 40 ngƣời trên tổng số gần 4000 Việt, có ngƣời là công giáo nhƣng vẫn không dám nhận mình là ngƣời công giáo, có những giáo dân đã trên 10 năm chƣa hề xƣng tội, cuộc sống chỉ lo làm ăn buôn bán liên miên, có ngƣời vì tình cảm kết hợp bạn bè với những anh chị

Linh Thao


muốn nỗ lực tích cực xây dựng tốt đẹp chiếc tổ ấm tình thƣơng Kitô giáo thƣơng yêu đó, mà thần dữ thì cứ tìm cách này, cách nọ để phá.

em tôn giáo khác hay không tôn giáo, nên mắc cở, sợ sệt không dám nhận mình là ngƣời kitô giáo. Cha con chúng tôi cũng đã gặp đƣợc các con chiên củ của cha, Chị Hợp, chị Loan…...Hai chị là ngƣời miền Nam ở Sàigòn, rất vui vẻ - sau đó chị Loan đã bỏ cả buôn bán giao cho chị Hợp lấy xe đƣa chúng tôi đi thăm thành phố. Chị cho biết trƣớc đây ngƣời Hung rất hiền hòa, tế nhị, vui vẻ, ƣa giúp đỡ - nhƣng đến nay điều đó có phần giảm đi, kể cả trƣớc đây họ không biết nhận tiền trà nƣớc, nhƣng nay thì có, nhất là ngành cảnh sát!!! Chị hy vọng đó chỉ là thiểu số hay nhận xét có phần khiếm diện của chị! Qua những đƣờng phố, những cây cầu, những địa danh, chị đều giải thích tường tận, sau cùng chị đƣa chúng tôi đến thăm viếng nhà thờ Matthias được kiến trúc theo kiểu Gothic ở trên cao và quần thể thành những ngƣời đánh cá (fishermen’s Bastion), đã được dân xứ Hung bình chọn là một trong „bảy kỳ quan kiến trúc của Hungary―. Chúng tôi đến bên lan can tại đây trông xuống dòng sông Danube thật tuyệt đẹp, có cảm tƣởng nhƣ mình đang ngồi kề be thuyền trôi trên nƣớc. Linh Thao

Trời đã tối chúng tôi tìm đường về nhà Nghĩa như đã hẹn, Loan đƣa chúng tôi qua lộ trình khu thành quách xƣa có tƣờng dày bằng đá kiên cố - Từ bên dƣới đƣờng nhìn lên công viên xinh tƣơi trên đỉnh đồi nhƣ muốn mời gọi du khách lên thăm ngắm tƣợng „nữ thần tự do― hai tay nâng cao cành lá cọ, biểu tƣợng của chiến thắng và hòa bình. Đường phố đã lên đèn, ánh sáng, ánh nƣớc sông Danube, lung linh, cộng thêm những phần trang trí đƣờng sá bằng những giây đèn giáng sinh đủ màu sắc hình dạng - Budapest ban đêm đẹp lạ kỳ, không hổ danh là trái tim của Âu Châu. Tại nhà Nghĩa-Hằng chúng tôi được dùng một bữa cơm gia đình đầy tình nghĩa. Chúng tôi cũng đã không ngại ngùng chia sẻ với nhau những kinh nghiệm cuộc sống, đời sống đức tin, mục vụ và giao tiếp. Trong câu chuyện chúng tôi biết đƣợc một vài uẩn khuất có thể tạo nên sự sứt mẻ tình yêu thƣơng tin tƣởng của nhau do hiểu lầm tạo nên trong ràng chiên mà cha Thắng đã dày công xây dựng và thƣơng yêu nhƣ yêu chính bản thân mình, riêng chúng tôi thì cảm nhận được niềm đau của mọi thành viên, khi chính ai ai cũng

Đem sự hiểu biết về phân biệt thần loại của thánh Ynhaxiô chúng tôi giải thích cho nhau biết về mình, về ngƣời và mƣu mô xảo quyệt của thần dữ, việc thần dữ làm có thể lúc khởi đầu sẽ hướng dẫn sự việc đi vào con đƣờng tốt tuyệt hảo, nhƣng xen vào đó một vài sai quấy nhƣng với biện minh vào công trạng, thời gian sẽ điều chỉnh, nhƣng chỉ hứa để đó rồi thành thông lệ và cứ thế tiếp theo con đƣờng sai quấy. Buổi tâm tình chia sẽ thật là qúy báu – nhận ở nhau nhiều hiểu biết, tôi nghĩ phải đây là một ơn đặc biệt của Chúa Thánh Thần?. Trời khuya, chúng tôi về đến nhà Dòng khi cổng đã khóa chặt, chúng tôi phải quấy rầy bấm chuông để một thầy ra mở cửa. Sáng Chúa Nhật 28.12.2008, chúng tôi thức dậy trễ, tuy vậy vẫn đƣợc dự buổi cầu nguyện chung với nhà Dòng trong một nhà Nguyện nhỏ rất ấm cúng, sau đó 12 giờ dùng cơm trƣa với nhà Dòng. Tại phòng ăn chúng tôi đƣợc nói chuyện vui vẻ với từng cha, từng thầy mà chúng tôi đếm đƣợc tất cả là 14 ngƣời, 7 quốc gia , trong đó có 4 cha, 10 thầy. Sau bữa ăn chúng tôi đƣợc cha bề trên phái ba thầy Andrea (biết tiếng Đức), Alexandre (lái xe) và một thầy tôi quên tên đƣa cha con chúng tôi đến Dòng Don Bosco, thăm Dòng, thăm cha Nghị và các thầy Biệt, Hùng, Ly. Tại đây chúng tôi cũng gặp đƣợc cha bề trên của Dòng là một ngƣời Bỉ rất Trang 53


tốt lành vui vẻ nhã nhặn. Các cha và các thầy cũng nhắc đến cha Nam (Don Bosco) ở Bonn – Thầy Ly là một nhân tài hội họa, thầy không học vẽ, nhƣng có khiếu vẽ rất đẹp, khi vào nhà thờ của Dòng kính viếng Chúa, đƣợc cha Nghị giới thiệu từng bức tranh một của thầy được trưng bày đầy trong nhà thờ - một bức tranh khác của thầy đã làm chúng tôi chú ý nhiều về ý nghĩa cũng nhƣ nét vẽ, đó là bức tranh diễn tả giấc mơ của Thánh Don Bosco cầu nguyện cho con thuyền giáo hội, mà trên thuyền là hàng giáo phẩm của giáo hội muốn vƣợt qua bao nhiêu trở ngại sóng gió để đến đích lý tƣởng, nhờ hai dây xích cột chặt vào hai cột trụ là thánh thể và mẹ Maria. Sau đó cha Nghị đƣa chúng tôi thăm qua tất cả những nơi cha làm việc - nào phòng hội họp – nơi sinh hoạt giới trẻ với nhiều vật dụng để các em vừa chơi vừa học. Đặc biệt do sáng kiến riêng của cha một nhà nguyện rất nhỏ vừa đủ một hai ngƣời ngồi hoặc quỳ cầu nguyện, được đặt kế cận gần đó để khi chơi các em có đôi giây phút vào cầu nguyện với Chúa. Ngƣời Hung đƣa con cái đến đây rất thán phục Idee này của cha, - kết quả rất khả quan, nhà nguyện đƣợc hầu hết các em đến cầu nguyện. Chúng tôi cảm ơn rồi chia tay cha và 3 thầy, sau khi cha Nghi kéo riêng cha Thắng của chúng tôi đến một góc vƣờn xầm xì điều gì xem tương đắc lắm. Thoáng nghe tiếng đƣợc tiếng mất, chúng tôi đoán biết hai cha đang lƣu tâm nói chuyện về cộng đoàn (ràng chiên) của hai cha. Tạ ơn Chúa, việc Chúa làm rất nhiệm mầu. Trang 54

Về lại Dòng Ngôi Lời, nghỉ ngơi giây lát, 4 cha con chúng tôi cùng với những ngƣời thân của nhà Dòng ở rải rác khắp nơi trong thành phố đƣợc các thầy đƣa đón về hoặc tự động đến, sốt sắng tham dự Thánh Lễ ngày Chúa Nhật tại nhà thờ hầm trong nhà. Thánh lễ rất trang nghiêm thánh thiện với những tiếng hát lời kinh bằng tiếng Hungary. Sau lễ chính những ngƣời đến tham dự mang thức ăn đến dùng chung bữa tối với nhà Dòng rất là vui vẻ. Riêng bốn chúng tôi đƣợc cha bề trên cho phép tự do lục lọi tung hoành riêng trong nhà bếp bên cánh hữu nơi phòng ăn của nhà Dòng, mà nồi cơm điện đã được cha bề trên tế nhị tự tay vo gạo nấu để sẵn cho chúng tôi. Đền ơn cha bề trên và sự lƣu tâm của nhà Dòng, chúng tôi bàn với nhau là ngày mai sẽ làm một bữa phở đãi cả nhà, nhân tiện mời những con chiên của cha Thắng cùng vào tham dự - bốn ngƣời đồng ý vui vẻ, hạ quyết tâm sẽ thực hiện thành công. Cha Thắng điện thoại mời ngay mọi ngƣời, và kèm theo nhờ mua giùm một số gia vị cần thiết.Giờ gặp gỡ sẽ là lúc 19 giờ ngày thứ hai.

Sáng thứ hai 29.12.2008, Qua sự nhiệt tình vui vẻ của Thầy Elmer (không biết viết đúng tên không) ngƣời Phi, mới 25 tuổi, đã tám năm ở trong Dòng dẫn đƣa chúng tôi ra siêu thị để mua thịt. Lên xe buýt, thầy đã lấy vé đi xe riêng của Thầy bao chúng tôi. Đến chợ còn sớm nhiều cửa hàng chƣa chịu mở cửa, cả nơi đổi tiền cũng thế, chúng tôi phải chờ. Đến khi mua xong, con ngƣời nhỏ bé của Thầy lại phải khệ nệ mang hàng họ do chúng tôi vừa mới mua về nhà Dòng để chúng tôi thông thả vào phố du chơi. Tôi cảm thấy chƣa lần đi chơi nào sƣớng bằng lần đi chơi này. Cảm ơn Thầy Elmer nhỏ bé của chúng tôi. Giờ thì không còn ai hƣớng dẫn, ba chúng tôi lần thứ nhất đến xứ sở nầy, chỉ có cha Thắng là độc nhất có qua lại đôi ba lần, nhưng có lẽ tuổi trời mỗi ngày thêm tăng và thồi gian xa cách quá lâu, nên cha chỉ nhớ mang máng, nhớ một cách vừa phải, nên cũng tạo phần lúng túng đôi chút, phải nhờ đến bản đồ của một cha đêm qua vất vả lục tìm cho mƣợn, lại còn chịu khó tận tình chỉ vẽ hƣớng dẫn, nên chúng Linh Thao


tôi đi cũng đến nơi, về đến chốn mà không có sự trục trặc nào, dù phải đổi nhiều tuyến xe buýt, xe điện khác nhau. Sáng nay chúng tôi đã từ thành phố Buda núi cổ kính, sang thành phố bình nguyên Pest nằm bên đông. Được biết thủ đô Budapest này là sự ghép nối của hai thành phố trên và đƣợc nối kết qua lại bởi tám cây cầu huyết mạch mà mỗi chiếc cầu là một công trình nghệ thuật, có những chiếc cầu từng bị chiến tranh phá hoại gãy đổ nhƣng lại đƣợc phục hồi nguyên vẹn nhƣ xƣa. Chúng tôi qua Pest bằng chiếc cầu Elisabeth đẹp xinh và đặt mình trên đại lộ Andrassy có bề dày lịch sử 135 năm là con đƣờng chính tại đây, hình thành từ thời Hungary còn là một bộ phận của đế chế Áo-Hung, đại lộ Andrassy mang dáng dấp Champs-Elysees của Paris, ngoài các cửa hàng to lớn còn có vô số tiệm càphê, nhà hàng, quán nghệ sĩ, là nơi gặp gỡ của giới văn nghệ sĩ hơn thế kỷ nay. Quảng trƣờng anh hùng rộng thênh thang nằm tại cuối con đƣờng là đài kỷ niệm thiên niên kỷ cao vút với dãy tƣợng các vua chúa lập quốc, anh hùng dân tộc, biểu tƣợng và sức mạnh của Hung. Cũng theo đại lộ này cách đó không xa chúng tôi lần ra nhà thờ chánh tòa uy nghi Saint Stephan, tên vị hoàng đế đầu tiên của Hungary lên ngôi trị vị vào năm 1000. Đây cũng là nơi lưu giữ bàn tay của vị vua đã hiển thánh này, đặt trong một chiếc quách nhỏ trang trọng nơi cuối phòng bên cánh trái của nhà thờ, đƣợc xem nhƣ thánh tích thiêng liêng của ngƣời dân Hung. Chúng tôi đã nộp tiền chụp đƣợc một vài tấm ảnh để làm kỷ niệm. Trên đƣờng trở về chúng tôi dự định tìm một Linh Thao

cái gì độc đáo của Hung để ăn cho biết, nhƣ món súp cá Halaszle truyền thống hay goulash hấp dẫn nấu từ rau xanh và thịt bò, nhƣng thì giờ quá eo hẹp nên chỉ kịp ghé tiệm Burger King làm vội mỗi ngƣời một phần ăn nhỏ rồi lên xe về lại nhà Dòng. Đến nhà Dòng đã hơn bốn giờ, bốn cha con bắt tay vào việc bếp núc ngay, mỗi ngƣời một việc, làm việc thật chuyên nghiệp – năm giờ vợ chồng Tuyết-Thủy và Nghĩa Hằng cùng hai cháu Nguyên, Ly đến, phụ thêm việc sữa soạn – Đúng bảy giờ các cha, các thầy đến, thế là bữa tiệc phở bắt đầu. Khai vị bằng món chả giò chiên (do Thủy làm từ nhà mang vào tăng cƣờng) – tiếp theo là chầu phở xe lửa hiện đại mỗi ngƣời mỗi tô thật to và tràn đầy – mà chẳng ai dám tự hào ăn hết, chỉ riêng cha Thắng là đạt chức vô địch. Phải công nhận phở ngon và đầy đủ hƣơng vị không thua gì các tiệm nổi tiếng. Bữa ăn tối hôm nay thật vui vẻ không tả, mọi ngƣời cùng hát chung những bài quen thuộc, nhất là những bài hát về tôn giáo, về giáng sinh. Cha Giám đốc đào tạo thủ đờn ghitare, một thầy da đen ngƣời Ghana

khèn nhịp trống, một thầy da trắng rung chiếc xập xỏa, và tôi nhịp muổng – cùng chung ca hát. Vui ôi là vui – đáng nhớ làm sao. Mặc dầu còn bịn rịn, chúng tôi chia tay nhau lúc 9giờ30 tối, sau khi cha giám đốc nhà dâng lời cầu nguyện tạ ơn. Điều đặc biệt đáng ghi nhớ đối với chúng tôi đêm nay là hai ngƣời phụ dọn dẹp phòng óc sau cùng của bữa tiệc lại chính là hai cha: Giám đốc nhà Dòng và cha Francis – Ôi biết nói sao đây? Trả lại sự yên tĩnh cho nhà Dòng, anh em Việt Nam chúng tôi kéo nhau vào phòng chia sẻ tâm sự và khuyến khích nhau thực hiện tốt những niềm ƣớc vọng xây dựng cộng đồng. Chúng tôi chia tay lúc nửa đêm. Ngày 30.12.2008 – Theo chƣơng trình dự định thì sáng nay chúng tôi đi tắm nƣớc nóng thiên nhiên và mua sắm một chút ít quà về cho gia đình. Riêng phần cha Thắng vì muốn hoàn chỉnh những điều đã thảo luận với cha Nghị và hứa hẹn với anh em trong ràng chiên của cha, nên sáng nay cha dành trọn thời gian để hoàn thành công tác mục vụ

Trang 55


đó. Ba chúng tôi theo thầy Elmer hƣớng dẫn đến suối nƣớc nóng thiên nhiên trong thành phố để tắm – để biết những điều mới lạ ở đây. Ở đây với mạch nước nóng thiên nhiên chúng tôi đã trải qua hơn hai giờ thoải mái ngâm mình trong đó, qua các hồ bơi đông đúc người là người, với nhửng phòng Sauna, phòng xông hơi, cũng nhƣ các hồ nhỏ trong nhà dƣới nhiều độ ấm khác nhau, có hồ nóng trên 40 độ C. Nhờ có thầy Elmer nên chúng tôi thoải mái vui chơi mà không phải lo lắng điều gì cả. Chúng tôi về lại nhà lúc 16 giờ, cơm nƣớc vừa xong, thì cha Thắng cũng về đến, cha ăn vội rồi từ giã nhà Dòng để ra phi trƣờng. Chúng tôi chia tay cha Giám Tỉnh ở phi trƣờng khi cha đƣa chúng tôi đến đó – Anh chị em Việt Nam còn lƣu luyến nên giã từ sau đó. Trong khi chờ đợi chuyến bay cất cánh, cha Thắng kể cho chúng tôi nghe chuyến mục vụ hòa giải của cha ngày hôm nay rất tốt đẹp – anh chị em ban chấp hành cũ rất hài lòng. Cha vui – mà chúng tôi cũng rất vui. „Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ đƣợc gọi là con Thiên Chúa― (Mt.5, 9) Tôi nghĩ chuyến đi nầy chỉ lo mỗi chuyện là thăm viếng anh em – chuẩn bị cho chuyện du hành sinh hoạt thanh niên giới trẻ, không ngờ Chúa Mẹ sắp xếp cho chúng tôi làm thêm công việc hữu ích hòa giải những khúc mắc hiểu lầm – Chúng tôi học đƣợc kinh nghiệm ở anh em của chúng ta. Tạ ơn Chúa đã cho chúng con một chuyến đi đầy đủ ý nghĩa. Trương Xuân Sao Trang 56

"TÌNH CHÚA VÔ BỜ" thơ LVMY.

Nếu bỏ Chúa, con tìm đâu hỡi Chúa ? Đường thênh thang trải rộng biết đâu về ! Con sẽ ngắm ánh trời hồng sắp tắt, Về nơi đâu đêm trùm phủ cuộc đời ! Nếu bỏ Chúa, con sẽ về đường cũ, Và nỗi sầu - gánh nặng bước chân con. Những vũng tối cõi trần ai khổ lụy, Sẽ về đây phủ kín một linh hồn! Con đã sống những chuỗi ngày hạnh phúc, Trong yêu thương tha thứ của Tình Ngài, Đời ngoài Chúa là trống không tạm bợ, Xa Chúa rồi đời sẽ lạnh bơ vơ ! Không có Chúa,đời không còn hơi thở ! Kiếp nhân sinh sầu héo đã tàn phai. Là đánh mất linh hồn và ý sống, Đi về đâu trong giá lạnh đêm dài ?! Nếu bỏ Chúa con về đâu hỡi Chúa? Tình Yêu Cha gắn chặt cả linh hồn ! Đường nhân thế vào hư vô máy nẻo ! Đường về Cha, Nẻo Sống, ngập yêu thương ! Cha yêu con từ bình minh sáng thế, Đến nghìn sau vẫn tình thuở hồng hoang ! Nếu bỏ Chúa con về nơi sa mạc, Tìm đâu ra mạch suối của thiên-đàng ?! Con đã biết con người là hư mất Khi khước từ cứu chuộc của Jesus. Nếu bỏ Chúa, con tìm đâu Nẻo Sống ? Cảm ơn Cha, Tình Chúa thật vô bờ ! ***

Lê Việt Mai-Yên. October 2007 Little Saigon USA Linh Thao


Tuần

lễ 19.09 – 21.09.08 tế cùng sự tham dự hiệp thông khoảng gần 40 tham dự viên của cha Phêrô Nguyễn Trọng khắp nơi trên nƣớc Đức từ Quý giữa khung cảnh thật ấm München, Stüttgart, Mann- cúng trong ngôi nhà gia đình heim, Lamperheim, Münster, anh Nguyễn Thanh Sơn mà anh Hamburg, Herne, Wüppertal.. chị và các cháu đã hy sinh chịu v.v.. và Brüssels Bỉ đã tụ về khó, chịu khổ, tốn kém để tiếp thành phố Schüttorf thuộc miền đón mọi người từ khắp nơi về Tây Bắc Đức, đúng thời điểm tham dự. thành phố này kỷ niệm 475 năm thành lập (1533-2008), để họp mặt Âu Châu của những anh chị em tham dự linh thao, cùng nhau chia sẻ tâm tình, cách sống đạo, cùng nhau học hỏi tài liệu quý báu mà cha Eli Thành thu thập và cô đọng qua những tài liệu huấn đức của các nhà thần học. Tài liệu học hỏi lần họp mặt nầy là Năm cột trụ của đời sống Thiêng liêng : 1. Phép Thánh Thể, 2. Đời sống cầu nguyện, 3. Các Mối Phúc Thật 4. Mở lòng cho Thần Khí đích thực 5. Duy trì lòng nghiền ngẫm liên lỉ. Thứ Sáu 19.09: Sau những phút giây hàn huyên gặp gỡ, tất cả tham dự viên sốt sắng tham dự thánh lễ khai mạc do hai cha Eli Thành SJ, Giuse Huỳnh Công Hạnh SVD đồng Linh Thao

Tuy thời gian quá ngắn, nhƣng với lòng hăng say nồng nhiệt, ba nhóm tạo dựng ngay thành ba vỡ kịch sống mà các diễn viên là tất cả thành viên của ba nhóm cùng tham gia. Nội dung các vở kịch thật sống động, qua tài diễn xuất hết sức tự nhiên, sáng tạo, nhóm nào cũng diễn tả vui nhộn, dí dỏm, xuất sắc Thứ Bảy 20.09 giúp mọi ngƣời hiểu rõ hơn về Buổi họp mặt bƣớc vào đề tài. các Mối Phúc Thật. Vì thời gian chỉ có hai ngày *** cuối tuần nên cha Eli chỉ đủ thời gian giúp anh chị em đào Mở lòng cho Thần Khí Chúa. sâu hai đề tài 3 và 4, cho từng Cha linh hƣớng nhắc lại đƣờng tham dự viên hiểu biết sâu xa Emmau, con đƣờng ngày xƣa hơn về ơn Thiên Chúa đã ban Chúa và hai môn đệ đã đi qua. cho con ngƣời, để con ngƣời có thể vừa dấn thân phục vụ tha Đức GiêSu hiện ra với hai môn nhân, vừa nhìn ngắm tình yêu đệ trên đường Emmau (Lc bao la vô điều kiện của Thiên 24,13-17) Chúa. Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi Cha hƣớng dẫn cặn kẽ, đào sâu đến một làng kia tên là Emmau, nhiều chi tiết giúp anh chị em cách Giêrusalem chừng mười thấu hiểu đề tài một cách rõ một cây số. Họ trò chuyện với ràng. Ở cột trụ 3 Các Mối nhau về tất cả những sự việc Phúc Thật, anh chị em chia làm mới xảy ra. Đang lúc họ trò ba nhóm để diễn tả, khai triển chuyện và bàn tán, thì chính các Mối Phúc Thật : Đức Giêsu tiến đến gần và cùng đi với họ. Nhưng mắt họ Nhóm I: Đào sâu và diễn tả còn bị ngăn cản, không nhận ra tinh thần nghèo khó và hiền Người.Người hỏi họ :“Các anh lành. vừa đi vừa trao đổi với nhau về Nhóm II: Khao khát công chính chuyện gì vậy?“: Họ dừng lại, và lòng thƣơng xót của Chúa vẻ mặt buồn rầu…….. Nhóm III: Lòng trong sạch và xây dựng hòa bình. …. Cha gợi ý cho anh chị em Trang 57


bắt chƣớc hai tông đồ xƣa kia trên đƣờng Emmau. Ban tổ chức sắp xếp, phân chia từng hai anh chị em một, di dạo trên những con đƣờng huyền ảo, thơ mộng dƣới ánh nắng xuyên qua các hàng cây thông hay cây Eiche trong cánh rừng nhân tạo của Schüttorf…. Hơn một giờ đồng hồ cùng nhau trên đường Emmau, thật sự anh chị em đã dìu dắt nhau trong đức tin, họ im lặng lắng nghe tiếng nói của nhau, không chất vấn thêm bớt, ý kiến thế này thế kia, mà chỉ hiệp thông cùng cầu nguyện cho nhau, giúp nhau nhận ra những hồng ân Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần của Ngài tác động trên cuộc đời của từng ngƣời, cùng hiệp thông tạ ơn Thiên Chúa. Kết thúc một ngày sinh hoạt linh động vui vẻ, vừa học, vừa chơi. Thánh Lễ buổi chiều đƣợc tất cả sốt sắng hiệp dâng lên Thiên Chúa lời tạ ơn. Trong lời giảng cha chủ tế Nguyễn Trọng Qúy nhắc đến ngày Lễ Rửa Tội – Bí tích Rửa tội đã tạo chúng ta nên con cái của Ngài – sau đó tất cả nhận lãnh dấu ấn Thánh Giá, bằng

Trang 58

nƣớc phép, nhắc nhở mọi cách khuyên bảo, dẫn dắt ngƣời nhìn lại cuộc đời đức tin ngƣời khác, biết suy tƣởng của từng ngƣời. đúng theo các tín điều của Hội Thánh, biết khôn ngoan quyết Chúa Nhật 21.09.2008 định và lựa chọn mang lại lợi Chiêm niệm trong hoạt động ích cho bản thân hay cho ngƣời Thần Khí là tình yêu nối kết khác trong ý Chúa. giữa Chúa Cha và Chúa con nên một, Chúa đã ban cho con Thánh lễ bế mạc thật sốt sắng ngƣời một ân huệ lạ lùng là và cảm động, có một số gia Thần Khí của Ngài. Đời sống đình ở Schüttorf cũng đến tham Kitô hữu là một vƣờn nho sinh dự. Trong thánh lễ, cũng nhân hoa trái ích lợi cho Thiên Chúa. là ngày kỷ niệm 50 năm linh Muốn thế, chúng ta cần phải có mục và 8o năm tuổi đời của một tâm hồn chiêm niệm để cha Phêrô Nguyễn Trọng Qúy, „tìm và nhận ra Thiên Chúa anh chị em hiệp dâng lên Thiên khắp mọi nơi, mọi sự và trong Chúa lời tạ ơn. đời sống của chúng ta“. Nhờ chiêm niệm chúng ta sẽ có một Tất cả ra về với lòng hân hoan trực giác với Thiên Chúa, vì vui sƣớng, vì hành trang đức lúc nào chúng ta cũng kết hợp tin đã đƣợc chất đầy. với Chúa thì cuộc sống của Tạ ơn Chúa, tạ ơn nhiệm mầu chúng ta nhẹ nhàng và bình an của Ngài. hơn. Ba ngày trôi qua thật nhanh, Với Thần Khí của Chúa sẽ linh Xin cảm ơn Cha Thành, cha hƣớng chỉ dẫn chúng ta có một Qúy, cha Hạnh, sự lựa chọn : „Tôi phải quả Cảm ơn gia đình anh Nguyễn quyết hơn để có thể làm chứng Thanh Sơn, cho Chúa ở ngoài đời―, nhờ thế Cảm ơn sự tham dự của tất cả chúng ta thực thi những việc có các anh chị em, ý nghĩa vì chúng ta đang đóng Trong sự thành công của cuộc góp ích lợi cho Chúa. Đây là họp mặt Âu Châu lần này. một hồng ân Chúa ban cho chúng ta. Giúp chúng ta biết Một tham dự viên

Linh Thao


Mục đích các khóa linh thao 3,5,8 ngày Cha Julian Thành SJ Khóa cuối tuần (ba ngày) Mục đích : 1)- Dẫn anh em trên đường làm quen và kết thân với Thiên Chúa: - Biết nghe,túc cảm nhận các tiếng kêu mời, tác động soi sáng của Chúa. - Vƣợt qua những hiểu lầm về Thiên Chúa (quan tòa, độc tài, khó tính…) - Biết „thinh lặng― và giá trị của thinh lặng. - Biết „mở lòng― tức là để những tâm tình thầm kín nẩn nở lên để Thiên Chúa chữa lành vết thƣơng, đƣợc Ngài tha thứ tội lỗi, mang lại niềm vui và bình an đích thực đến chúng ta.

- Muốn hiểu đƣờng lối Chúa khác đƣờng lối ích kỷ của chính mình ở chỗ nào. - Muốn có lòng ―bình tâm‖ thực sự để qúy mến Thiên Chúa trên hết mọi sự. - Sẵn sàng thoát khỏi những ràng buộc nội tâm, các thần tƣợng và mở lòng cho tình yêu Chúa. - Muốn tìm hiểu ơn kêu gọi Chúa dành cho chính mình và lựa chọn tƣơng lai. Những ai chỉ muốn ―tránh tội trọng‖ và ―cứu linh hồn mình‖ thôi, tức là chỉ muốn tuân theo các điều răn tối thiểu, sống một cuộc ―sống đạo đức‖ và bảo đảm “bình an” tâm hồn, chưa sẵn sàng cấm 2)- Hiểu và cảm nhận giá trị cao qúy của loài phòng 5 hay 8 ngày. ngƣời và mục tiêu cuộc sống theo Thánh Ý Chúa : Điều kiện cần thiết để đi linh thao năm ngày - Vƣợt qua mọi mặt cảm tự ti, chán nản, tội lỗi hay tám ngày : và các vết thƣơng nội tâm từ qúa khứ. Anh chị sẵn sàng cầu nguyện một cách đơn - Tha thứ và mở lòng chấp nhận tha nhân. giản : - Yêu mến anh em, tin tƣởng họ, yêu đời và hy - Biết cầu nguyện, xét mình, suy niệm Thánh vọng. Kinh một mình. - Mong muốn giúp tha nhân. - Biết làm thời khóa biểu thích hợp cho mình : Giờ suy niệm, xét gẫm, thong dong… 3)- Hiểu và thực sự ăn năn trở lại với Chúa : - Muốn tập cảm nhận các tác động của Thiên - Bỏ cuộc sống tội lỗi, ích kỷ, lầm lạc. Chúa không có ―nguyên do‖, tức không dùng - Bỏ tham vọng thần tƣợng trong cuộc sống. những hình thức có thể gây cảm xúc thiêng - Dấn thân và phục vụ tha nhân cách rộng rãi. liêng. - Lắng nghe ơn gọi Chúa dành cho mình. - Muốn tập phân biệt thần loại tinh vi hơn, giữa ―tốt thiệt‖ (từ lúc bắt đầu và kết thúc trong 4)- Biết nhận định Thánh Ý Chúa : Thánh Ý Chúa) và ―tốt giả‖ tức là tốt lúc ban - Phân biệt thần loại, hiểu những mánh khóe đầu mà kết thúc ngoài Thánh Ý Chúa). giả dối của thần dữ (mang đến sự chết), - và hƣơng vị hiền lành, ngay thẳng của thần Đối với các anh chị này, thinh lặng không còn là lành (dẫn đến sự sống). vấn đề. Ngƣợc lại, họ đi tìm thinh lặng hoàn toàn và lâu dài nhƣ điều kiện cần thiết để đạt tới 5)- Biết đọc và cầu nguyện với Kinh Thánh, các kết quả trên. Các anh chị cảm thấy Chúa trong các thánh lễ, trong Bí Tích Hòa Giải, qua Kitô thu hút ngày càng nhiều. thánh ca, khi cầu nguyện bộc phát, hoặc viết nhật ký, làm phút hồi tâm… - muốn nghe và đáp lại tiếng kêu mời của Ngài một cách khiêm nhƣờng - không mơ ƣớc có những kinh nghiệm cao siêu Khóa năm, tám ngày theo ý muốn riêng - biết rõ ràng lòng yếu đuối với tham vọng và Mục đích : Muốn tiến xa hơn trên đƣờng kết thân và làm tự ái của mình đẹp lòng Thiên Chúa : - đáng đƣợc Chúa cứu thoát để sống ngày càng - Qúy mến tình bạn với Chúa Kitô. tự do và bình tâm… Linh Thao

Trang 59



Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.