nam phong dragon

Page 93

CHƯƠNG 5

5.5 KẾT LUẬN Phân tích trong chương này cho thấy, với tỷ lệ chi phí giá, với mức tiền thuê nhà phổ biến và với chương trình cho vay nhà ở tiêu chuẩn, các hộ gia đình đô thị sẽ cực kỳ khó chi trả cho những đơn vị nhà ở khiêm tốn nhất. Thị trường nhà ở chính thức chỉ có thể phục vụ nhóm thu nhập cao nhất, có nghĩa là 20% dân số đô thị, giả định rằng có tài chính thế chấp. Tính toán ở đây dựa trên nhiều giả định, nhưng ngay cả khi sử dụng những giả định lạc quan, kết luận vẫn cho thấy rằng, phần lớn các hộ gia đình đô thị không có khả năng mua một chỗ ở có diện tích nhỏ, “kiên cố”, ngay cả khi họ đủ điều kiện và nhận được các khoản vay mua nhà. Loại hình nhà ở phù hợp với khả năng chi trả của hầu hết các hộ gia đình đô thị, thậm chí là cả những hộ gia đình thu nhập thấp, là nhà tự xây ở vùng ven đô, thường là nhà ở phi chính thức.

Dự báo, tổng cộng 394.000 đơn vị nhà ở cần được cung cấp hằng năm đến năm 2049. Điều này nghĩa là 1.079 đơn vị nhà ở được xây dựng hằng ngày, hoặc 45 đơn vị nhà ở mỗi giờ để thích ứng dự báo tăng trưởng hiện nay.

Tóm lại, có thể kết luận rằng, khả năng chi trả cho nhà ở đang là thách thức lớn tại đô thị Việt Nam và khó khăn này có xu hướng ngày càng lớn hơn, do giá nhà tăng nhanh và quá trình đô thị hóa diễn ra mạnh mẽ. Nhà ở xã hội mà Chính phủ muốn phát triển trên diện rộng chỉ phù hợp với khả năng chi trả khi có các trợ cấp khổng lồ và các điều kiện ưu đãi khác. Trong tương lai không xa, hy vọng duy nhất đối với nhà ở phù hợp với khả năng chi trả của phần lớn cư dân đô thị là nhà ở “dân tự xây” không chính thức. Mặc dù còn tồn tại nhiều vấn đề liên quan khu vực nhà ở không chính thức, các nhà hoạch định chính sách có thể cần phải cân nhắc khu vực này.

69


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.