Hướng Đi Số 76

Page 60

ĐƯỜNG DÀI TÔI ĐI LỮ THÀNH KIẾN

T

ôi mới từ Texas trở về giữa tháng 5. Năm năm trước tôi đã ở đó, thân quen từng con đường. Rồi tôi từ đó ra đi. Và bây giờ tôi trở về. Như trở về mái nhà xưa. Thật ra trong khoảng 5 năm đó cũng trở về một vài lần, nhưng cũng chỉ là để viếng thăm đây đó, thăm Hội Thánh cũ Fort Worth. Lần này là giảng. Tôi đã suy nghĩ về bài giảng cho Fort Worth tuần đó. Mục sư quản nhiệm cũ đi lâu mới về, thì giảng cái gì cho "mát mẻ" một chút, đừng nóng bức quá. Không nên giảng những bài giảng có tính cách "chỉ trích", "giải phẫu" của Hê-bơ-rơ 4:12. Một sứ điệp hy vọng có thể là tốt nhất. Sứ điệp hy vọng tốt nhất là Ê-sai 35, khi mà vị tiên tri loan báo rằng đồng vắng và đất khô hạn sẽ vui vẻ, nơi sa mạc sẽ mừng rỡ, và trổ hoa như bông hường. Đồng khô cỏ cháy trở nên biển rộng sông dài. Sự chết trở nên sự sống. Không có gì là tuyệt vọng cho Đức Chúa Trời, Ngài có thể làm hồi sinh những điều mà con người nghĩ là tuyệt vọng. Đó cũng là bài giảng tôi giảng cho tôi trong giai đoạn này. Dù là một người viết văn lâu năm, tôi vẫn cảm thấy trí tưởng mình bị trói lại trong lời tiên tri sâu nhiệm mênh mông này. Nó lớn quá, trí không nghĩ hết, bút mực viết không đủ. Muốn nói nhiều, mà càng nói càng thấy thiếu, càng đi càng thấy đường dài, đường rộng để anh em khi đã đâm rễ vững nền trong sự yêu thương, được hiệp cùng các thánh đồ mà hiểu thấu bề rộng, bề dài, bề cao, bề sâu của nó là thể nào. Một lời của Đức Chúa Trời là kỳ diệu vậy đó, đi mãi, cho đến khi nó đụng vào tâm hồn đang rạn nứt, thì mới ngừng lại. Nước len lỏi qua từng kẽ nứt của tâm hồn, làm mát lại cánh đồng khô. Tôi vui với các tín hữu, một vài người nói rằng thấy Mục sư có vẻ đã bình tĩnh lại sau cơn bão rồi, có người còn khen vẫn đẹp trai, (nghĩa là đã từng đẹp trai, I'am sorry  tín hữu vẫn thường lịch sự với Mục sư, nhất là Mục sư quản nhiệm cũ (mà không gây hấn gì với họ lúc ra đi ), lâu quá mới trở về, khen nhau một tiếng cũng là điều nên làm, Chúa bảo vậy: nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có lợi cho kẻ nghe đến  Lái xe chạy trong mầu nắng vàng của mùa xuân muộn, mùa hạ sớm. Texas mùa này đang ở vào thời kỳ ôn 60

ÑAËC SAN HÖÔÙNG ÑI

hòa, không gay gắt, người ta có thể ôm ấp những làn gió mát vào tóc, vào lòng khi từ trong xe bước ra ngoài, và đôi mắt ngất ngây cùng hoa dại trên các nẻo đường freeway bát ngát, chẳng cần đi tìm cho đâu xa, ở ngay trong lòng mình đó thôi. Tôi nhớ là mình vẫn ao ước đi chơi đây đó với một thể xác và một tâm hồn khỏe mạnh, và cho dù nó không đang khỏe mạnh lắm, thì cũng quên nó đi, nghĩ là mình khỏe mạnh, tin rằng Chúa sẽ cho khỏe mạnh, rồi sẽ khỏe mạnh, think possible. Công việc Chúa xong rồi, chỉ còn một buổi tối gặp gỡ người bạn đồng lao, người có công lôi mình ra khỏi chiếc thuyền của các môn đồ mà đi trên biển với Chúa Jesus mấy năm, trước khi trở lại làm nghề chăn chiên trên đồng cỏ Greenville, South Carolina, một cái hẹn thu hình cho chương trình Gia Đình Được Phước trên Youtube, một cái phỏng vấn nhỏ, và một bài hát, chắc sẽ là You Raise Me Up, vừa hát ở Fort Worth, và vẫn hơi một chút nghẹn ngào khi hát đến nghẹn ngào trong đêm, cố gắng không nguôi được nỗi niềm, nơi ông sẽ giới thiệu mình là một ca sĩ, và nói thêm: ca sĩ thứ thiệt. Nghe mà vui, tuổi già bây giờ lại thêm một tật xấu nữa là thích người ta khen, dù khen hơi quá đáng, cũng chẳng sao, vui thôi mà, có đụng chạm gì đến ai đâu Ngày kia, ông lại điện thoại, hỏi rằng bài hát Chúa Và Tôi trong CD là của ai, lạ và hay quá, sâu sắc quá. Tôi nói rằng Mục sư xem lại cái bìa thì sẽ biết tác giả. Đó là tâm sự của một người mới vừa tin Chúa một vài năm, mà thấy gần Chúa còn hơn là bây giờ Tôi trở lại Greenvile, thành phố nay đã phủ đầy mầu xanh của cây lá, bây giờ đã trở thành thân thuộc, vì có một người ruột thịt của mình đã nằm xuống, gởi thân xác vào đất. Chuẩn bị soạn bài giảng cho Mother's day với cái tựa đề đã đặt sẵn: Lòng Mẹ A-ga. Chẳng biết tại sao vẫn thường để tình cảm thiên lệch một chút về những mảnh đời dường như bất hạnh hơn, có một cái gì sứt mẻ, không lành lặn, không toàn vẹn, hình dung ra bức tượng Venus cụt tay mà vẫn mang vẻ đẹp của... thú đau thương. Nói về những mảnh đời như thế cào cấu trái tim mình, tim người hơn là những tấm gương toàn mỹ. Con trai lớn ở New Jersey có gọi trước khi đi Texas, nói rằng con có gởi hoa cho Mẹ, khi Bố về họ sẽ mang đến. Điều nhỏ thôi, nhưng


Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.