














Tháng Mười Một lại khẽ về, mang theo hương gió lành và nắng
vàng trải nhẹ trên sân trường thân thuộc. Trong không khí dịu dàng
ấy, bao thế hệ học trò lại bồi hồi nhớ về thầy cô – những người lặng lẽ
cống hiến, tận tụy từng ngày để thắp sáng con đường tri thức. Đối với tập thể lớp 9/9, tháng 11 không chỉ là dịp để bày tỏ lòng
ơn, mà còn là khoảng lặng để nhìn lại chặng đường đã qua.

những ngày học tập hối hả, những tiết học rộn ràng tiếng cười,
khi người học trò chưa kịp nói lời cảm ơn. Vì thế, tập thể lớp đã
chọn chủ đề “Tri Ân Thầy Cô” cho tập san này – như một cách gửi gắm tình cảm, để nói thay những điều chưa kịp nói, để lưu giữ những yêu thương chưa kịp viết thành lời Tập san là món quà tinh thần giản dị nhưng chứa đựng trọn vẹn tình cảm của lớp dành cho thầy cô. Mỗi trang viết là một mảnh ký ức, một dòng cảm xúc chân
thành, là lời tri ân sâu sắc gửi đến những người đã đồng hành, dạy dỗ và truyền cảm hứng cho từng học sinh trong suốt hành trình dưới mái trường yêu dấu. Xin kính chúc quý thầy cô luôn mạnh
Có những buổi sớm mai, khi nắng còn chưa kịp hong khô giọt
sương trên lá, em đã thấy bóng dáng thầy cô lặng lẽ bước vào lớp,
mang theo hơi ấm dịu dàng của tình thương. Tiếng giảng bài vang
lên giữa không gian tĩnh lặng, chậm rãi mà ấm áp, như một khúc
hát ru tuổi học trò — khúc hát của tri thức và yêu thương.
Em vẫn nhớ những ngày đầu chập chững bước vào trường, tay còn
vụng về nắm lấy chiếc bút, mắt còn bỡ ngỡ nhìn những con chữ trên
trang giấy trắng. Chính thầy cô — bằng tất cả kiên nhẫn và bao
dung — đã dạy cho em cách viết nên không chỉ những dòng chữ, mà
còn cả những ước mơ. Mỗi lời dạy, mỗi ánh nhìn, mỗi nụ cười đều
là một ngọn lửa nhỏ thắp sáng tâm hồn em giữa muôn ngàn bỡ ngỡ.
Có những khi em vụng dại, làm sai, hay buồn vì những điều nhỏ bé,
cô vẫn dịu dàng đặt tay lên vai em, nói khẽ: “Không sao đâu, ai rồi
cũng sẽ trưởng thành.” Lời nói ấy đơn giản thôi, nhưng ấm đến lạ —

ấm như nắng ban trưa giữa ngày đông, như vòng tay mẹ giữa những ngày mưa.
Thầy cô không chỉ dạy em kiến thức, mà còn dạy cách làm người. Dạy
em biết trân trọng yêu thương, biết cúi đầu cảm ơn, biết ngẩng đầu ước
mơ. Thầy cô giống như những người
lái đò thầm lặng, chở bao thế hệ học trò sang bên bờ tri thức, để rồi vẫn đứng
nhìn theo, trong lặng lẽ mà đầy tự hào.
Thời gian rồi sẽ đưa em đi xa — có thể

là những thành phố mới, con đường mới. Nhưng hình ảnh thầy cô
sẽ mãi còn ở lại, trong từng trang vở, từng tiếng cười, từng lời dặn
dò nơi cuối buổi học. Bởi dù năm tháng có đổi thay, lòng biết ơn ấy
vẫn ở đó — dịu dàng, nguyên vẹn, như vệt nắng cuối chiều vương
trên mái trường xưa.
Em muốn gửi đến thầy cô một lời tri ân — không bằng hoa hay quà, mà bằng cả tấm lòng chân thành nhất. Cảm ơn thầy cô, vì đã gieo
vào lòng em niềm tin và ước mơ. Cảm ơn vì đã dạy em rằng: chỉ
cần có tình yêu và kiên nhẫn, mọi điều nhỏ bé cũng có thể hóa
thành phép màu.
Ngày 20 tháng 11 — em xin nghiêng mình trước những “người thắp
sáng mùa nhớ” của tuổi thơ, của ước mơ và của cuộc đời em.
Nguyễn Hoàng Hồng Ân 9/9
















Danh sách
Bụiphấn–VũHoàng,LêVănLộc
Ngườithầy–NguyễnNhấtHuy
Nhớơnthầycô–NguyễnNgọcThiện
CôgiáoemlàhoaÊban–NguyễnNghiêm,NgọcKôn
Mongướckỷniệmxưa–XuânPhương

Thầycôchoemmùaxuân–PhạmTuyên
Emkhôngquênthầycô–HoàngLong,HoàngLân
Lờithầycô–NguyễnHoàngLinh
Thầycôlàtấtcả–NguyễnVănChung
Côlàtấtcả–HanaCẩmTiên
Côgiáoemđếntừđâu–ĐinhHương(cover)

Thángnămhọctrò–NguyễnVănChung

Tậpsannày,tuygiảndịvàmộcmạc,nhưngchứađựng
trongđóbiếtbaoyêuthươngvàlòngbiếtơnchânthành
nhất.Mỗidòngchữ,mỗibứcảnh,mỗilờitâmsựđềulà
nhữngđóahoanhỏ,kếtthànhbóhoatriândângtặngthầy cô–nhữngngườiđãlặngthầmgieohạttrithứcvàchăm chútchotừnggiấcmơhọctrò.
Thầycôlànhữngngườiđãdạychúngemkhôngchỉkiến thứcmàcòndạycảcáchsống,cáchyêuthươngvàtintưởng
vàochínhmình.Bằngtấmlòngbaodungvàtráitimnhân
hậu,thầycôđãthắpsángtrongchúngemngọnlửacủanghị
lựcvàniềmtin.Nhữngbàigiảnghômnàovẫnvangvọng
đâuđây,hòacùngtiếngcườitrongtrẻocủatuổihọctrò,tạo nênmộtbảnnhạckhôngbaogiờtắttrongkýức.
Mainày,khirờixamáitrườngthânyêu,mỗichúngemsẽ mangtheotronghànhtrangcủamìnhhìnhbóngthầycô–
nhữngngườiđãdìudắtchúngemvượtquabaokhókhăn, giúpchúngemtrưởngthànhquatừngngày.Dùđiđếnbất cứnơiđâu,lòngbiếtơnấyvẫnsẽtheomãi,nhưdòngsông hiềnhòachởđầykỷniệm,nhưánhnắngấmáplenlỏiqua
Mainày,khirờixamáitrườngthânyêu,mỗichúngemsẽ mangtheotronghànhtrangcủamìnhhìnhbóngthầycô–nhữngngườiđãdìudắtchúngemvượtquabaokhókhăn, giúpchúngemtrưởngthànhquatừngngày.Dùđiđếnbất cứnơiđâu,lòngbiếtơnấyvẫnsẽtheomãi,nhưdòngsông hiềnhòachởđầykỷniệm,nhưánhnắngấmáplenlỏiqua từngnămthángcuộcđời.

Xinđượcgửiđếnthầycômuônvànlờicảmơnsâusắc.
Cảmơnvìthầycôđãtintưởng,đãkiênnhẫn,đãchởchevà

nângđỡchúngemtrênhànhtrìnhtrưởngthành.Chúng emhiểurằng,mónquàquýgiánhấtdànhchothầycô
khôngphảilànhữngbóhoahaylờichúc,màchínhlàsựcố gắng,làướcmơđượcchắpcánhtừtìnhthươngvàcônglao củathầycô.
Tậpsankhéplại,nhưnglòngbiếtơnthìvẫnmãimởra.Xin kínhchúcthầycôluônmạnhkhỏe,hạnhphúcvàtiếptục giữtrongtimngọnlửayêunghề,đểngọnlửaấysoisáng chobiếtbaothếhệhọctròmaisau.
